Chương 126
Ngày lễ kỉ niệm thành lập đế quốc cuối cùng đã tới.
“Thái tử điện hạ tiến vào!”
“Thái tử phi tiến vào!”
Tôi khoác tay Blake cùng tiến vào hội trường. Mọi ánh mắt bỗng chốc đổ dồn vào chúng tôi.
Đây là bữa tiệc đầu tiên tôi tham dự sau một thời gian dài. Dù không lo lắng nhưng mà nơi này vẫn khiến tôi có chút choáng ngợp.
Được tham dự một buổi khiêu vũ cùng với Blake là chuyện tôi chưa từng nghĩ sẽ thực sự xảy ra.
Trước đây, trong đầu tôi chỉ có một ý niệm duy nhất, đó là bản thân sẽ phải rời đi sau khi lời nguyền của Blake được xóa bỏ. Vậy nên, tôi vẫn là không dám mơ tưởng có thể sánh bước cùng với một Blake hoàn hảo, tự tin như hiện tại trước mặt nhiều người như thế này.
Nhưng bây giờ, tất cả đều rất chân thật, chúng tôi đang kề vai đi bên nhau.
Những quý tộc trong hội trường đều lùi lại, tạo một lối đi lớn cho chúng tôi tiến vào.
Hôm nay Blake toát ra khí chất rất cao lãnh, tự tin mà tôn quý, khác xa với vẻ thân thiện, đáng yêu thường ngày. Trái tim tôi không tự giác mà lỡ vài nhịp.
Vừa thấy tôi và Blake, Tenstheon đứng dậy nhìn qua phía chúng tôi bằng ánh mắt đầy hạnh phúc.
Ở chính giữa hội trường có đặt một chiếc bục lớn để diễn thuyết. Chúng tôi vừa bước lên, Tenstheon đã tiến lại trao cho tôi một cái ôm nhẹ nhàng.
"Hôm nay nhìn con rất xinh đẹp."
"Cảm ơn cha."
Tenstheon nở một nụ cười ấm áp với tôi, quay lại nhìn những quý tộc bên dưới một lượt.
"Phước lành của đế quốc Asteric, thái tử phi, cũng là ái nữ tôn quý của ta, Ancia, đã quay trở lại."
Tenstheon vừa dứt lời, tất cả quý tộc có mặt trong hội trường đồng loạt cúi đầu, hô vang.
"Chúc mừng thái tử phi, phước lành của đế quốc, đã quay lại."
Tôi nhìn thấy Diana đang đứng lẫn trong đám đông quý tộc bên dưới. Con bé đang khoác trên người chiếc áo choàng đỏ của học viện kỵ sĩ.
Trang phục của học viện kỵ sĩ vốn là màu xanh dương sẫm, chỉ có những học viên xuất sắc dành được vị trí dẫn đầu mới được phát áo choàng đỏ.
Diana đã kể cho tôi nghe cuộc sống của con bé sau khi tôi mất tích. Đứa em gái này của tôi chỉ tham gia các sự kiện của học viện kỵ sĩ, ngoài ra thì từ chối tất cả các lời mời tham dự tiệc, còn không chính thức ra mắt giới quý tộc.
Thế nên, tôi muốn hôm nay Diana có thể mặc một chiếc váy thật xinh đẹp.
Tôi đưa tới rất nhiều bộ váy cầu kỳ mà Blake đã chuẩn bị cho tôi từ trước, nhưng Diana lại một mực từ chối.
"Em không thể mặc mấy bộ váy này được, quá rườm rà."
Không phải con bé ngại chuyện mượn đồ của tôi, chỉ đơn giản là không thích mặc kiểu váy này. Nếu vậy, tôi cũng không ép buộc nữa vậy.
Dù hơi thất vọng một chút vì không được thấy hình ảnh Diana thực ngọt ngào trong những bộ váy xinh đẹp như trước, nhưng mà nghĩ tới người mặc trang phục đặc biệt của học viện kỵ sĩ bên dưới kia chính là em gái mình, tôi lại âm thầm tự hào không ít.
Tới xem nha, là em gái tôi, rất ngầu, là kỵ sĩ ưu tú nhất của học viện kỵ sĩ đó.
Diana chính là cô gái duy nhất mặc quần dài thay vì váy.
Tôi lại đắc ý nhìn Diana, cất giọng với đám đông bên dưới.
"Cảm ơn sự chào đón của các vị. Mọi người mau miễn lễ đi."
"Vâng, thưa thái tử phi."
Nghe được mệnh lệnh, các quý tộc nhất loạt ngẩng đầu lên.
Hai mắt của tiểu thư Chardin đã sớm phủ một tầng sương mỏng, các tiểu thư khác đứng gần tôi đều đã khóc.
Không, bọn họ đã không còn là các tiểu thư quý tộc nữa. Bọn họ đều đã kết hôn, có thân phận mới, bây giờ đang đứng bên cạnh chồng.
Quả là minh chứng rõ rệt nhất về tốc độ của thời gian.
Có rất nhiều gương mặt mới trong đám đông tham dự vũ hội ngày hôm nay. Sự sụp đổ của gia tộc Cassil khiến rất nhiều kẻ liên đới cũng bị kéo xuống nước. Có kẻ đi thì tất phải có kẻ đến bổ sung vào những vị trí khuyết thiếu.
Hầu như toàn bộ quý tộc của đế quốc đều được mời, nhưng tôi lại không thấy Richard.
Theo luật, Richard hẳn là sẽ bị trừng phạt vì dám đem một kẻ giả mạo thái tử phi vào cung.
Nhưng dù sao kẻ giả mạo cũng là Serphania, nữ thần ánh sáng.
Ser đã biến mất, còn Richard thì bị điều tra. Hắn tỏ ra vô tội, nói bản thân không hề biết chuyện gì hết, càng không nghĩ ra cô gái đó là nữ thần ánh sáng.
Có vẻ lần này Ser đã hoàn toàn lừa gạt Richard.
Rốt cuộc cô ấy tìm tới Richard vì mục đích gì đây?
Bỏ qua vấn đề đó thì tôi cũng không thể trừng phạt Richard vì chuyện lần này được. Quả thật Richard đã đem Ser tới hoàng cung, nhưng hắn cũng không có thừa cơ lừa gạt ai.
Richard sắp trở thành con rể của hầu tước, tất nhiên có tư cách tham dự vũ hội cùng với tiểu thư Westin.
Nhưng cả Richard và gia đình Westin tuyệt nhiên đều không thấy bóng dáng.
Tại sao bọn họ lại không tới nhỉ?
Bữa tiệc long trọng kỷ niệm ngày thành lập đế quốc Asteric chính là một nơi không thể tốt hơn để tuyên bố thân phận và quyền lực hiện tại của một người.
Lẽ ra Richard sẽ không bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy chứ? Hắn cũng không phải loại người ngu ngốc, chậm chạp.
Với tính cách của Richard, hắn phải đầy vẻ tự tin tham gia bữa tiệc này. Sau đó lợi dụng tiểu thư Westin để tỏ vẻ bản thân vô tội, lấp liếm dư luận.
Tới cuối cùng thì tại sao hắn lại không dự tiệc lần này?
Một dự cảm không tốt dâng lên trong đầu tôi.
***
Mở đầu bữa tiệc vốn phải là màn tán dương Phillip, hoàng đế đầu tiên của đế quốc Asteric.
Nhưng lần này có chút khác biệt.
Nhân vật được ca ngợi đã chuyển thành nữ thần ánh sáng.
Các quý tộc vẫn còn tập trung vào chuyện thái tử phi quay trở lại, cũng không chú ý đến sự thay đổi này.
"Thái tử phi của chúng ta vẫn thật là xinh đẹp."
"Đúng vậy, vừa nhìn một cái, tôi đã nhận ra thái tử phi."
"Thấy thái tử phi có thể bình an quay về, tôi thực sự rất vui."
"Hôm nay thái tử cũng rất cao hứng nha, các cô thấy nụ cười trên mặt ngài ấy chưa?"
"Tôi chưa bao giờ thấy thái tử có biểu hiện như vậy nha."
"Lâu rồi tôi không thấy thái tử mỉm cười vui vẻ như vậy."
Lúc mọi người còn đang mải bàn luận về chuyện thái tử phi hảo hảo trở lại, hoàng đế và thái tử hiếm có dịp phá lệ vui vẻ tới vậy, Chelsea lại đầy vẻ bất an khẽ nói nhỏ với cha cô ấy, bá tước Brooke.
"Cha, người nhất định phải nói chuyện cùng thái tử."
"Được rồi, đừng lo quá."
"Chúng ta không nên để xảy ra sai sót."
Chelsea là hầu gái của thái tử phi nên có rất nhiều chuyện phải làm, từ sáng sớm đã bận rộn chuẩn bị.
Bộ váy hôm nay Ancia mặc có màu xanh lam nhạt, kết hợp với khuôn mặt xinh đẹp và vóc dáng mảnh mai của chủ nhân, thực làm người ta có cảm giác phiêu bồng, kinh diễm mà nhẹ nhàng, thoát tục như tiên tử.
"Chàng thấy thế nào, Blake?"
"Rất đẹp."
Ánh mắt tán thưởng không hề che giấu của Blake không rời khỏi Ancia dù chỉ một khoảnh khắc nhỏ.
Chelsea thậm chí không nhìn ra vẻ lạnh lùng thường thấy của thái tử chút nào.
Thay đổi như vậy cũng không tính là chuyện tồi tệ.
Chelsea chăm chú quan sát Ancia và Blake bằng vẻ mặt phấn khích.
'Kết hôn thật là hạnh phúc nha. Tôi cũng muốn tìm lang quân.'
Vẫn là lần đầu trong đời, Chelsea cảm thấy vui vẻ khi chuẩn bị cho vũ hội như vậy. Đột nhiên, một giọng nói vang lên từ hành lang cung điện.
"Edon, sẽ có rất nhiều kẻ ngắm nhìn cô ấy. Ta phải làm gì đây? Thật muốn đem bọn chúng toàn bộ đều móc mắt."
Chelsea bị những lời nói khủng khiếp của thái tử dọa cho sợ hãi nhưng vẫn phải cố kìm chế xúc động, không để hai người họ phát hiện ra bản thân.
Blake và Edon đang nói chuyện ở hành lang. Khi ở bên Ancia, thái tử luôn là một bộ dạng thân thiện, hiền từ, khác xa với Blake đáng sợ lúc này.
Chelsea không phải người duy nhất cả kinh. Edon cũng không giấu được sự ngạc nhiên, cố khuyên ngăn Blake.
"Thái tử điện hạ, xin người kiềm chế một chút, đừng làm vậy."
"Ta sẽ cắt hết cổ tay của những kẻ muốn khiêu vũ cùng Ancia."
"Người không thể làm thế được!"
"Vậy bây giờ ta tống khứ hết bọn chúng một lượt luôn thì sao?"
"Thái tử điện hạ!"
Blake thực sự có ý định này. Edon chỉ biết liều mạng cố gắng ngăn cản anh.
Nghe cuộc đối thoại bên ngoài mà mồ hôi lạnh trên lưng Chelsea đã sớm đổ không ngừng.
Trong thực tế, có một tin đồn về thái tử phi. Bọn họ đều lén truyền tai nhau rằng chỉ cần có người nào công kích hoặc gây tổn thương cho Ancia, thậm chí nhẹ hơn chút là làm thái tử phi phật ý, cuối cùng sẽ gặp xui xẻo, cứ như bị trúng lời nguyền vậy.
Công tước Cassil và hầu tước Hamel từng có hành động khinh suất chống lại thái tử phi, đều đã nhận cái kết bị hủy diệt. Một trong những tiệm y phục nổi tiếng nhất của đế quốc, Perion cũng đã sụp đổ chỉ trong vòng một đêm.
Sau khi Ancia mất tích, Chelsea từng nghe nói những người lan truyền tin đồn thất thiệt về thái tử phi đều bị trừng trị.
Lúc đó cô ấy không tin mấy chuyện này.
Công tước Cassil đã vượt qua ranh giới cần có của một thần tử và có hành vi phản nghịch với hoàng đế.
Frank cũng có hành vi trêu ghẹo Ancia, càng khiến tình huống trở nên tồi tệ.
Đúng là bà Perion đã bị chỉ trích vì có những lời lẽ coi thường Ancia.
Tuy vậy, tiệm y phục của bà ấy bị phá sản là do kế hoạch mở rộng kinh doanh gặp thất bại. Chuyện cửa tiệm bọn họ bị sập cũng không có mối liên hệ nào với thái tử phi.
Có rất nhiều nữ quan, hầu gái trong cung bị đồn dính phải xui xẻo vì nói xấu thái tử phi.
Nhưng thực ra bọn họ đều bị đuổi do vi phạm quy tắc, tự tiện vứt đồ của thái tử. Đó đều là hậu quả tất nhiên phải gánh chịu.
Cuối cùng, tin đồn chỉ dừng lại là thuyết âm mưu của một số kẻ bịa chuyện dựa trên việc xâu chuỗi các sự kiện xảy ra.
Bây giờ nghe những lời nói vừa rồi của Blake, Chelsea bắt đầu nghĩ đó có lẽ không chỉ là tin đồn.
Nghĩ tới đây thì gia tộc tử tước Dix cũng đã sụp đổ vì xem thường Rose.
Hôm qua, gia đình Camilla, cũng chính là gia tộc Vendricks, đã bị điều tra vì tội tham ô.
'Nếu như thái tử chính là người ra tay giải quyết từng người một đã làm hại Ancia, vậy thì cũng có thể lý giải những tin đồn trước đây…'
Cô ấy cuối cùng đã hiểu chuyện gì đang xảy ra, tạm thời chỉ có thể cố gắng im lặng nghe tiếp.
"Vậy thì đem chúng đi đày ải?"
"Xin người đừng làm thế!"
"Cái gì ngươi cũng không đồng ý. Ta thấy tốt hơn hết là cứ chặt hết cổ tay của những kẻ dám ve vãn Ancia."
"Thái tử điện hạ, ngàn vạn lần không thể làm vậy!"
Chelsea không nghe tiếp cuộc đối thoại của bọn họ.
Cô ấy nghĩ Blake trở nên lạnh lùng và xa cách chỉ là chuyện xảy ra sau khi đánh mất người mình yêu.
Thái tử thực sự không hề mở cửa trái tim với bất kỳ ai, luôn là bộ dáng tảng băng ngàn năm.
Thế nhưng, có lẽ lý do cũng không hẳn là vậy.
'Lạy chúa…'
Có lẽ thái tử đơn giản chính là một người đáng sợ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro