Chương 16
Mấy tuần sau vụ tai nạn ngã cầu thang, Ami trở nên trầm lặng hơn thường lệ. Cô không nói gì về chuyện bị đẩy, cũng không phản bác lời Baein bịa đặt. Mọi người trong Jung gia dần tin rằng Ami đang mệt mỏi và dễ xúc động, còn Baein thì khéo léo đóng vai cô em gái bị tổn thương, khiến tình thế nghiêng hẳn về một phía.
Ami không buồn giải thích. Cô hiểu rằng, ở kiếp này, không thể chỉ dựa vào vài câu phản bác cảm tính. Mọi thứ cần được lên kế hoạch – kỹ lưỡng, âm thầm và có chiến lược.
Đêm hôm đó, khi biệt thự Jung đã chìm trong yên tĩnh, Ami lặng lẽ rời khỏi phòng. Cô mở khóa cánh cửa tầng hầm cũ kỹ dẫn xuống căn phòng kho đã bị bỏ trống từ nhiều năm. Sau khi kiểm tra thiết bị giám sát và kết nối hệ thống mật, Ami kéo tấm rèm lớn che bức tường – nơi treo một bản đồ dày đặc ký hiệu và mạch nối, chính là mạng lưới thế lực ngầm cô từng xây dựng ở kiếp trước.
Mọi thứ giờ đây bắt đầu lại từ con số không, nhưng cô không sợ. Bởi cô đã có mục tiêu, có động cơ, và có ký ức từng đổ máu.
"Yoongi... Em nhất định sẽ bảo vệ anh khỏi kết cục bi thảm đó."
Ở một nơi khác, trên tầng cao nhất của tòa nhà Min thị, Yoongi đang chăm chú nhìn ra màn đêm phủ xuống thành phố. Mắt anh thoáng trầm lại khi hình ảnh Ami lướt qua trong ký ức.
Anh từng gặp hàng trăm người, nhưng cô gái ấy... lại khiến anh không thể rời mắt. Không phải vì nhan sắc, mà là ánh nhìn ấy – sâu hoắm, lạnh và vững vàng một cách kỳ lạ, như thể từng đi qua vực sâu sinh tử.
"Jung Ami..." – anh lẩm bẩm, như thể đang tự hỏi chính mình.
Yoongi chưa điều tra cô. Anh vẫn chưa có lý do để động tay vào người của Jung gia. Nhưng trực giác khiến anh bất an. Và với một người sống trong thế giới của quyền lực và nguy hiểm như anh, trực giác luôn là thứ không nên bỏ qua.
Trong khi đó, Ami cũng không đứng yên. Cô âm thầm tiếp cận một vài nhân vật từng biết đến cô ở kiếp trước – những người trung lập, không chịu ảnh hưởng bởi quyền lực của Min thị hay Jung gia. Họ là bàn đạp, là con tốt đầu tiên trong ván cờ dài hơi.
Dù rất cẩn trọng, sự trở lại của cô vẫn khiến vài nhân vật trong giới ngầm chú ý. Có người bắt đầu dò hỏi, có kẻ âm thầm theo dõi. Tin đồn về một "bóng ma" từng biến mất khỏi thế giới ngầm đang quay trở lại, chậm rãi len lỏi đến tai những kẻ máu mặt – trong đó có cả vệ tinh giám sát độc lập dưới quyền Min gia.
Chiều hôm sau, một bản báo cáo nội bộ lặng lẽ được chuyển đến tay Yoongi – không chính thức, chỉ là ghi nhận từ một nguồn ngoài hệ thống:
"Một người giống Jung Ami xuất hiện gần địa điểm cũ của tổ chức Yang Thị – nơi từng là trung tâm giao dịch ngầm trước khi sụp đổ. Chưa rõ danh tính chính xác."
Yoongi nheo mắt nhìn bức ảnh mờ được chụp lại. Bóng dáng ấy quen thuộc, nhưng khuôn mặt không rõ. Anh đặt tài liệu xuống, nhưng cảm giác bất an thì vẫn còn.
"Nếu là cô ta thật... thì rốt cuộc, Jung Ami là ai?"
Cùng lúc đó, tại tầng thượng biệt thự Jung, Ami ngồi một mình. Gió đêm lùa qua mái tóc, ánh mắt cô lặng lẽ dõi theo khoảng trời tối đen không trăng. Trong tay cô là chiếc điện thoại riêng – một thiết bị tuyệt mật mà không ai trong Jung gia biết, kể cả Jimin hay Hoseok.
Một tin nhắn vừa được gửi đến:
"Chi nhánh phía Đông đã hoàn tất việc kiểm soát tài sản ngầm của Kang Thị. Chờ chỉ thị tiếp theo."
Ami đáp lại ngắn gọn:
"Tạm thời ẩn danh. Không để ai lần ra dấu vết."
Khi màn hình tắt, biểu tượng lồng trong nền hiện ra rõ ràng – một vương miện bạc nằm trong vòng lửa. Đó là biểu tượng của Yang Thị, và chính cô – người sáng lập kiêm chủ nhân tối cao – là "Kate", cái tên từng khiến cả thế giới ngầm Đông Á kiêng nể.
Trong lúc Min Yoongi vẫn còn bán tín bán nghi, thì Ami đã đi trước một bước – không phải để đối đầu, mà để bảo vệ. Nhưng định mệnh, luôn có cách đẩy hai con người đi theo hướng trái ngược.
Cô – vì tình yêu, buộc phải mạnh hơn cả anh.
Anh – vì bản năng sinh tồn, sẽ không chấp nhận ai giấu giếm điều gì quanh mình.
Ván cờ bắt đầu xoay chuyển.
Và trong làn gió đêm mỏng như tơ, định mệnh lặng lẽ đặt họ vào thế đối đầu – không ai lùi bước.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro