"Daehwi, em nhìn xem, oải hương nở rộ cả rồi kìa"
Gã vuốt ve gương mặt gầy gò của em.
Gã lấy một nhành oải hương từ bó hoa gã vừa mua, đặt vào bàn tay em
Tay em còn gầy hơn nữa
Cách đây không lâu, Jinyoung gã còn thấy Daehwi dịu dàng tưới từng bồn hoa oải hương mà em yêu thích
Cách đây không lâu, gã còn nằm nghe em hát vu vơ đôi ba câu
Lời hát của em trong trẻo, quyện vào hương hoa và gió bay đi mất
"Daehwi ngủ lâu rồi đấy, oải hương héo úa, em cũng không để tâm à?"
Lâu rồi, gã vẫn độc thoại như vậy
Chưa một lần gã nhận được hồi âm
Gã muốn cõng em trên lưng, dạo chơi khắp những khu phố sầm uất, hay rảo bước trên con đường trải đầy cánh hoa
Daehwi nói em yêu hoa hơn bất cứ thứ gì ở thế gian
"Daehwi bảo yêu hoa, thế hoa úa, Daehwi buồn không?"
Mí mắt Jinyoung cụp xuống
Từ ngày em chẳng còn vui hát, hoa ở muôn nơi đều héo tàn
Từ ngày em chẳng còn mang đến niềm vui, hoa ở muôn nơi chẳng còn đẹp, chẳng còn thơm nữa
"Hôm trước, Woojin hỏi anh: Jinyoung, Daehwi ngủ say, mày có buồn không?"
Buồn chứ
Sẽ chẳng ai biết được, cái cảm giác mà trước mắt tối sầm, bên tai chỉ còn nghe tạp âm hỗn độn, chẳng thiết tha kẹo ngọt hay guitar nữa của gã đâu
"Anh bảo, anh không buồn. Anh không buồn đâu haha"
Quệt lấy chất lỏng ấm nóng trên má, bao chua xót tự dưng đổ về
"Daehwi chỉ đang ngủ thôi, Daehwi hát mệt rồi. Anh biết khi nào oải hương lại đâm chồi, khi nào mà hương hoa thôi thúc khiến em muốn hát vang, thì Daehwi sẽ lại ríu rít, hát anh nghe khúc hát bốn mùa, cùng anh ăn bánh mì nữa thôi, đúng không?"
[🎈]
Rồi cái ngày oải hương chẳng thiết tha khoe sắc
Cái ngày mà hương trà chẳng còn phảng phất
Cũng bủa vây tâm trí gã
Jinyoung không muốn tin
Yêu thương của gã, bỏ gã đi
Em đi xa, đến nơi mà chẳng ai biết
Nơi ở đấy chỉ toàn kẹo ngọt
Hoặc đồng hoa oải hương nở rộ quanh năm
Em không còn ở bất cứ đâu trên thế gian này
Trời cao gửi mưa đến để khóc cùng gã
Để nói với gã rằng
"Em ơi, em à, hạnh phúc đã rời xa ta. Đừng quá đau buồn, vì bây giờ chẳng ai dỗ em nữa"
Em nói với gã, em không muốn thấy gã khóc
Gã không thích khóc
Nhưng rồi em cùng với nụ cười gã ra đi
Để lại gã nốt nhạc trầm lắng nhất mà gã không muốn nghe
•| Lục Ngưu nương nương |•
#Lục_Ngưu
Đoạn cuối tôi buồn quá, không muốn đặt tên 2 bé vào
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro