CHƯƠNG 7 - ĐƯỜNG VỀ NHUỐM KHÓI
Chiếc xe mô-tô của Est lao vun vút qua đường cao tốc ngoại ô.
Trời gần sáng.
Nhiệm vụ đã xong.
Nhưng trái với sự hân hoan thường thấy khi hoàn thành nhiệm vụ, lần này... trong lòng Est chỉ có một điều:
Nhớ William đến nghẹt thở.
Cậu không biết vì sao.
Chỉ biết trái tim cậu cứ quặn thắt suốt đêm, như linh cảm có điều tồi tệ đang chờ đợi.
Est cởi găng tay, nhìn vào lòng bàn tay còn vương chút máu khô.
Cậu bật cười mệt mỏi.
"Để xem anh có mắng em không vì làm bẩn sàn phòng anh."
Cậu chưa bao giờ nhận ra điều đó trước đây:
Sự hiện diện của William đối với cậu...
quan trọng đến mức nào.
Cậu chạm vào chiếc dao găm đôi trong túi áo—loại dao mà cả hai sở hữu như ước nguyện trẻ thơ.
Est vuốt nhẹ cán dao, đôi mắt mềm đi.
"William... em sẽ về với anh. Chờ em."
Gió đêm quất trên mặt như những lát dao lạnh, nhưng Est chỉ nghĩ đến một điều:
Về nhà.
Về bên William.
Cậu không biết rằng ở căn cứ, số phận họ đã bị định đoạt bằng một mệnh lệnh đơn giản:
Khi Est bước vào, William phải ra tay.
Và máu sẽ phải đổ.
Không ai ngăn được điều đó nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro