Tập 3 : Giản Chi - Nụ cười của thiên thần cũng từng phải nhường chỗ cho nước mắt


Buổi sáng nắng vàng nhẹ, sân trường nhộn nhịp tiếng sinh viên đi lại, chuẩn bị cho buổi thuyết trình cuối học kỳ. Giản Chi đứng trước lớp, hơi hồi hộp nhưng ánh mắt tràn đầy tự tin. Cô biết hôm nay là cơ hội để chứng minh năng lực thật sự của bản thân sau những năm tháng nỗ lực không ngừng.

Nhớ lại năm nhất, điểm số của cô sát mương, phải phấn đấu từng chút một để không bị tụt lại. Nhưng từng bước, từng kỳ, Giản Chi luôn duy trì sự tập trung cao độ, nỗ lực học hỏi và cải thiện bản thân. Giờ đây, cô đã trở thành một trong những sinh viên xuất sắc, thành tích học tập ấn tượng, khiến thầy cô và bạn bè đều phải công nhận.

Buổi thuyết trình hôm nay, cô trình bày mạch lạc, logic sắc bén, không sót chi tiết quan trọng nào. Cả lớp im lặng theo dõi, vài thầy cô gật gù khen ngợi. Khi kết thúc, một tràng pháo tay vang lên, và điểm số được thông báo: 9 điểm – hoàn toàn xứng đáng với nỗ lực của Giản Chi. Cô mỉm cười, ánh mắt thoáng một niềm vui nhẹ nhàng nhưng đầy tự hào.

Ra về, trên Confession của trường, vài người còn đăng ảnh cô với dòng chú thích tò mò:
"Ai biết info của bạn nữ hôm nay thuyết trình cuối kỳ ấn tượng này không? Visual và kỹ năng đều đỉnh!"

" Ấn tượng điên, xinh yêu của ai mà đỉnh quá vậy trời " là một bài viết khác, cũng đăng lên để tìm kiếm cô.

Giản Chi lướt qua dòng bình luận, đôi gò má ửng hồng vừa tự hào vừa ngại ngùng. Cô cười thầm, tự nhủ: "Sau nhiều lần như vậy, cuối cùng cũng có ngày để mọi người nhìn thấy nỗ lực của mình..."

Trong khi đó, Hạ Dao và Thư Kiều cũng theo dõi confession, không giấu nổi vẻ háo hức:
"Ôi trời ơi, Chi nhà mình, đúng là đỉnh thật sự luôn! Ai đăng hình mà hỏi info nữa kìa!" – Hạ Dao reo lên.
"Tao nói mà, từ năm nhất tới giờ nó làm việc cật lực vậy, giờ thành quả thật đáng nể. Giờ ai mà biết Chi nhà ta hồi năm nhất điểm ẩu luôn chứ!" – Thư Kiều cười, tự hào về bạn mình.

Giản Chi đứng đó, tim vừa rung động vừa cảm thấy một chút lo lắng trước sự chú ý bất ngờ. Nhưng sâu thẳm, cô biết: tất cả những nỗ lực, những tháng năm bền bỉ đã biến cô thành người can đảm hơn - không chỉ về thành tích học tập mà còn về sự tự tin, bản lĩnh.

Giờ đây, nhìn Giản Chi tươi tắn, căng tràn tự tin, ít ai biết rằng, cô từng là một cô gái bất lực trước cuộc sống tồi tệ. Cô từng bị vu oan bạo lực, từng cảm thấy mọi cánh cửa đều đóng sập: trượt trường đại học mình yêu thích nhất, năm nhất kết bạn sai người, yêu nhầm người bị lợi dụng, bị mắng mỏ là vô dụng, không có tiền mặt cũng chẳng có tiền đồ. Cô từng đứng trước bờ vực tuyệt vọng, có những ngày muốn bỏ cuộc, thậm chí từng nghĩ đến tự sát.

Nhưng Giản Chi đã đứng dậy. Từng bước, từng ngày, cô vượt qua nỗi đau, từng bài học thất bại và cay đắng. Mỗi điểm số, mỗi kỳ học đều là minh chứng cho nghị lực và sự bền bỉ. Giờ đây, cô không còn là cô gái u sầu, dễ gục ngã trước những lời chê bai hay thất bại nhỏ nhoi nữa. Giản Chi hôm nay – tự tin, căng tràn năng lượng, tươi tắn – là minh chứng cho một hành trình vượt qua địa ngục của chính mình, là kết quả của việc không muốn quay lại quãng đường tăm tối ngày xưa.

Trường Đại học Thanh Kiến – nơi Giản Chi đang theo học – không phải là một ngôi trường top đầu cả nước, nhưng lại có một vị thế riêng đầy tự hào. Những ngành học trọng điểm của trường, đặc biệt là các ngành kinh tế, xuất nhập khẩu, luôn đi đầu trong việc đào tạo nhân lực chất lượng cao, dẫn dắt sự phát triển của nền kinh tế dựa trên nguồn lực trong và ngoài nước. Giản Chi dần nhận ra rằng, lựa chọn học ở đây không hề tồi tệ. Ngược lại, môi trường này lại phù hợp với năng lực, sở thích và định hướng của cô hơn.

Cô bắt đầu nhìn nhận và nghiêm túc việc học tập tại trường. Mỗi bài giảng, mỗi dự án, mỗi buổi thực hành đều được cô dành trọn tâm huyết. Kết quả, cô dần chứng minh bản thân, không phụ công sức, không phụ lòng tin mà cô đã đặt vào chính mình. Mỗi lần đạt thành tích tốt, Giản Chi lại thấy bản thân thêm tự tin, thêm vững vàng trong những quyết định của riêng mình.

Tất nhiên, cuộc sống đại học không chỉ toàn màu hồng. Xung quanh vẫn còn những người bạn xấu, những kỷ niệm với người yêu cũ – một kẻ tồi mà cô từng yêu – khiến Giản Chi đôi khi nhớ lại vẫn cảm thấy hơi đau và tức. Nhưng cô biết, tất cả những trải nghiệm ấy chỉ là thử thách. Mỗi ngày, cô đều cố gắng hoàn thiện bản thân hơn, kiên trì, bền bỉ và mạnh mẽ hơn.

Giản Chi hiểu rằng con đường này, dù không bằng phẳng, dù đôi khi đầy chông gai, nhưng lại là con đường giúp cô trưởng thành. Mỗi bước đi, mỗi nỗ lực, đều là minh chứng cho sự kiên cường và khát vọng vươn lên, để biến một cô gái từng gục ngã trước thất bại, từng trượt dài trong u sầu, thành một Giản Chi bản lĩnh, tự tin, tươi tắn và đầy sức sống.

Giản Chi đang ngồi soạn lại tài liệu trong phòng ký túc xá, ánh chiều tà hắt qua khung cửa sổ, khiến mọi thứ xung quanh nhuộm một màu vàng dịu. Bỗng nhiên, một cơn gió nhẹ thổi qua làm tung bay rèm cửa bên ngoài ban công, khiến cho hình ảnh của Từ Thính Sơ lại vụt hiện trong đầu cô – khoảnh khắc anh cứu cô khỏi cánh tay robot ngày hôm đó, ánh mắt lạnh lùng nhưng vô cùng tinh tế, bàn tay nhanh nhẹn ấn tắt con robot, gỡ tóc cô một cách nhẹ nhàng. Cô chợt nhận ra, lòng mình vẫn còn chút bối rối, chút rung động khó tả.

Nhưng ngay sau đó, Giản Chi lại lắc đầu, tự nhủ bản thân rằng giữa cô và anh vẫn là một khoảng cách vô cùng xa. Khoảng thời gian qua, Giản Chi mãi mê nghiên cứu tài liệu và học tập nên cũng tạm gác anh qua một bên, nhưng bạn bè chung phòng với cô thì không, họ đã giúp cô " điều tra " thử anh ấy, tất cả những thông tin về Từ Thính Sơ càng khiến cô thêm có chút tự ti.

Anh là Từ Thính Sơ – người nổi tiếng từ bé, học giỏi, được mọi người ngưỡng mộ, gương mặt ưu tú, là niềm tự hào không chỉ của gia đình mà còn của cả trường, của cộng đồng. Anh sinh ra trong nhung lụa, lớn lên trong thành phố hiện đại, quen với mọi tiện nghi, được giáo dục bài bản từ nhỏ. Mọi bước đi của anh dường như đều đã được định sẵn, từ việc học tập xuất sắc đến những mối quan hệ xã hội.

Còn cô, Giản Chi, chỉ là một cô gái từ quê lên, mang theo ước mơ đổi đời. Những năm tháng tuổi thơ của cô gắn liền với ruộng đồng, với việc hái quả, phụ giúp gia đình, học tập trong điều kiện hạn chế. Cô chưa từng có những cơ hội hay điều kiện dễ dàng như anh, và những gì cô đạt được đều phải đánh đổi bằng mồ hôi, nước mắt và sự kiên trì bền bỉ. Cô tự nhủ: "Anh ấy và mình... thực sự là hai thế giới khác nhau."

Nhưng dù vậy, hình ảnh Từ Thính Sơ vẫn khiến tim cô nhói lên một cảm giác kỳ lạ. Cô nhận ra rằng, dù khoảng cách giữa họ có lớn đến đâu, thì cô vẫn có một phần cô tò mò, muốn hiểu hơn về con người lạnh lùng nhưng xuất sắc đó. Một phần khác, Giản Chi lại nhắc nhở bản thân phải dè chừng, không được vội vàng lao vào cảm xúc, bởi cô biết rõ bản thân mình – cô cần kiên trì, cần mạnh mẽ, và hơn hết, cần giữ khoảng cách để không bị tổn thương.

Cô hít một hơi thật sâu, ánh mắt dõi ra ngoài cửa sổ. Trong lòng, sự tò mò xen lẫn dè chừng, cảm giác hứng khởi pha lẫn chút bối rối, khiến Giản Chi vừa muốn tìm hiểu, vừa muốn giữ vững sự tỉnh táo của bản thân. Khoảnh khắc ấy, Giản Chi nhận ra rằng, Từ Thính Sơ không chỉ là một hình ảnh trong ký ức buổi sáng định mệnh ngày hôm ấy, mà là một thử thách mới, một điều khiến cô phải cân nhắc, phải trưởng thành thêm, vừa để học tập, vừa để bước qua những rung động đầu đời mà bản thân chưa kịp trải nghiệm đã bỏ lỡ.

Cô mỉm cười nhẹ, tự nhủ: "Khoảng cách có thể xa, nhưng mình sẽ không để điều đó làm mình lúng túng. Mình vẫn phải tiến bước, vẫn phải kiên cường, và... vẫn có thể quan sát, học hỏi, từ người xuất sắc như anh ấy "

Chiều hôm đó, Giản Chi quyết định tự thưởng cho bản thân một chuyến đi mua sắm nho nhỏ, chỉ để thỏa mãn sở thích cá nhân mà cô ít khi bộc lộ ra ngoài. Thật ra, cô không phải kiểu con gái ham chạy theo trào lưu hay bị cuốn theo những thứ hào nhoáng; niềm vui của cô lại rất giản đơn – đọc truyện tranh, sưu tầm các món đồ văn phòng phẩm đáng yêu như sticker đủ màu, nhãn dán hoa, sổ tay nhỏ xinh. Những món đồ tưởng chừng vô tri ấy lại mang đến cho Giản Chi một cảm giác an yên kỳ lạ, như thể mỗi chiếc sticker, mỗi cuốn sổ đều có thể kể câu chuyện riêng, làm phong phú thêm thế giới tưởng tượng của cô.

Giản Chi là kiểu người hướng ngoại, luôn muốn tự mình trải nghiệm, giao tiếp và tìm niềm vui từ thế giới xung quanh. Cô có thể trò chuyện vui vẻ, cười khúc khích với bạn bè, tham gia các hoạt động của lớp hay nhóm bạn mà vẫn giữ được nét cá tính riêng. Nhưng đôi lúc, trong khoảnh khắc một mình, cô lại trầm mặc lạ thường, như chìm vào một thế giới riêng – suy nghĩ về những điều đã qua, những thất bại hay tổn thương từng trải, để rồi tự nhủ phải mạnh mẽ hơn.

Chính sự kết hợp ấy tạo nên một Giản Chi vừa dễ gần vừa khó nắm bắt: nhìn từ bên ngoài, ai cũng thấy cô dễ thương, hiền lành, đôi khi còn hơi "dễ ăn hiếp" – nhút nhát trước những tình huống lạ, ngại va chạm, hay sợ bị làm phiền. Nhưng thử đụng đến ranh giới hay xúc phạm cô, Giản Chi sẽ lập tức thể hiện ra sự kiên quyết và lễ độ không khoan nhượng. Không phải kiểu bạo lực hay giận dữ một cách vô lý, mà là sự cứng rắn, rõ ràng, khiến người khác nhận ra: đây là giới hạn của cô, và cần tôn trọng.

Sự độc lập ấy đôi khi khiến cô hơi khác biệt so với bạn bè – thích một mình đi dạo, ngắm nhìn những món đồ bé nhỏ trong cửa hàng, hay đọc truyện tranh và trang trí sổ tay theo ý thích. Nhưng đó cũng chính là sức mạnh: Giản Chi không dựa dẫm, không cần chỗ dựa từ người khác để cảm thấy vui hay an toàn; cô tự tạo niềm vui, tự học hỏi, tự trưởng thành.

Và chính vì vậy, dù trông có vẻ yếu đuối, dễ tổn thương, Giản Chi luôn có thể đứng vững giữa những thử thách – chỉ cần ai đó biết cách tiếp cận cô với sự lễ độ, tôn trọng, và tinh tế, thì mới nhận ra được cô gái dịu dàng nhưng đầy quyết đoán này.

Và đương nhiên lý do cô đi một mình cũng rất đơn giản nhưng lại phản ánh rõ tính cách hơi "kỳ quặc" của cô: Giản Chi không muốn kéo Thư Kiều hay Hạ Dao đi cùng, bởi buổi chiều nay cô hơi tâm trạng, cần một không gian riêng để tận hưởng mọi thứ theo nhịp điệu của chính mình. Không bị thúc giục, không phải tranh thủ mua thật nhanh như khi đi chung bạn, cô có thể thong thả ngắm từng món đồ, thử từng sticker, chạm vào từng kệ sách nhỏ xinh, hít một hơi thật sâu hương giấy, mực và màu sắc.

Cô thích cảm giác cô đơn mà không cô độc – thích được sống chậm lại trong thế giới riêng của mình, vừa quan sát vừa chiêm nghiệm. Giản Chi - cô gái nhút nhát nhưng cũng tinh nghịch, hơi kỳ quái nhưng lại dễ thương theo một cách riêng, khiến người khác khó đoán cô đang nghĩ gì. Khi ngắm một cuốn sổ nhỏ với bìa hoa nhí xinh xắn, cô có thể mỉm cười một mình, thầm nghĩ về cách sắp xếp sticker sao cho đẹp, hoặc tạo ra những bản thiết kế nhỏ trong trí tưởng tượng của mình.

Điều đó khiến cô trở nên khác biệt: Giản Chi thong thả bước đi, mắt lơ đãng nhưng vẫn tinh tế nhận ra từng chi tiết nhỏ của cửa hàng – ánh sáng vàng dịu hắt trên các kệ đồ, tiếng nhạc nhẹ nhàng vang lên từ loa, mùi giấy mới quyện với mùi sáp màu bên cạnh. Cô tận hưởng khoảnh khắc này bằng cách của riêng mình, vừa cô đơn vừa tràn đầy niềm vui, một cách dịu dàng nhưng mạnh mẽ, như thể đang tự nhủ rằng cô có thể bước qua mọi sóng gió, chỉ cần tìm thấy những niềm vui bé nhỏ cho riêng mình.

Đó là Giản Chi – một cô gái bình dị nhưng độc lập, kỳ lạ nhưng dễ thương, trầm lắng nhưng giàu sức sống nội tâm. Và trong buổi chiều vàng ươm ấy, giữa những món đồ văn phòng phẩm ngọt ngào, cô như tìm thấy một phần bản thân vừa kiên cường vừa nhạy cảm, vừa đáng yêu vừa bí ẩn – một Giản Chi rất riêng, không ai có thể sao chép.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro