Q.2 - C.18.1 - TƯƠNG BÌNH VƯƠNG HỒI KINH
Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng mỉm cười khi nghe được tin tức này, đêm qua nàng lệnh cho Thu Nguyệt giả quỷ hù dọa nàng ta, ai ngờ dọa ra thành như vậy, chuyện là ngày ấy cũng là nàng ta nói năng huyên thuyên rối loạn trong viện lão phu nhân, hiện nay chuyện xấu mà Tam di nương đã làm, trong lòng mọi người đều biết rất rõ, Nạp Lan Tĩnh tin rằng, nếu cứ tiếp tục như vậy, Nạp Lan Diệp Hoa vì bảo vệ quan chức, nhất định sẽ hạ sát thủ đối với Tam di nương, chỉ khi nàng ta chết, chân tướng thật sự liền như đá chìm vào biển lớn
Ngày lại ngày qua, trời càng ngày càng rét, Nạp Lan Diệp Hoa tựa hồ như bận không ngơi nghỉ, hiếm khi ở nhà, hoàng thượng cũng thường xuyên điều động quan viên trong triều, nhà mẹ đẻ của hoàng hậu cũng là tướng quân, chỉ là quân quyền kém Cung gia khá xa, nay người nhà Cung gia đều chinh chiến bên ngoài nên Quốc Công phủ của hắn tự nhiên trở nên trọng yếu!
Nhiều ngày nay tâm Cung thị không lúc nào được yên tĩnh, nàng nghe nói đến việc Tương Bình Vương sắp sửa hồi kinh, từng sự việc đã qua như hiện ra trước mắt, nguyên tưởng rằng khi xưa nàng chọn Nạp Lan Diệp Hoa, đó cũng là do nàng với hắn vô tình, nhưng nhiều năm qua như thế rồi vẫn chưa gặp lại hắn nên trong lòng cũng có chút ít khẩn trương!
Nhưng bất luận Cung thị đã sẵn sàng hay chưa, ngày này cuối cùng sẽ đến, thái hậu nương nương hạ chỉ, các quan viên từ Nhị phẩm trở lên đều mang theo gia quyến, tiến cung dự thịnh yến vào ngày mồng tám tháng chạp, cũng chính là tiệc tẩy trần cho Tương Bình vương!
Riêng Nạp Lan Diệp Hoa những lúc này thì cũng chỉ có thể mang theo Cung thị cùng Nạp Lan Tĩnh vào cung, dọc đường đi mặt mày hắn luôn cau co như đang ẩn nhẫn điều gì đó.
Rốt cuộc cũng đã tiến cung, Nạp Lan Diệp Hoa được công công mời tiến nhập khu vực của nam nhân, nhưng hôm nay việc sắp xếp chỗ ngồi cũng thật sự gây chú ý, Thái hậu, Hoàng thượng, Hoàng hậu cùng ngồi ghế chủ vị; công chúa, phi tần cùng ngồi ghế chủ vị bên khu vực của nữ nhân; mà hoàng tử, vương gia ngồi trên ghế chủ vị bên khu vực nam nhân; xuống tới bên dưới, bên khu nữ nhân lại chia làm hai hàng, có cáo mệnh cùng ngồi hàng trên, không có cáo mệnh cùng các vị tiểu thư đều ngồi hàng sau! Mà bên khu vực nam nhân lại chia thành ba hàng, quan viên từ nhị phẩm trở lên đều ngồi hàng đầu, các vị công tử có quan phẩm ngồi hàng hai, các vị công tử không có quan phẩm ngồi hàng cuối cùng.
Nạp Lan Tĩnh nhìn vẻ mặt u sầu của An Bình hầu phu nhân, chính nàng trong lòng cũng sốt ruột, nhưng lại không thể làm gì được, chung quy đã nhiều ngày nay Vũ nhi một chút tin tức cũng không có, chính nàng cũng đã nhờ sự hỗ trợ của Vận Ninh quận chúa, nhưng cũng không thể tra ra tình cảnh hiện giờ của Vũ nhi!
Nạp Lan Tĩnh vừa muốn hỏi lại Vận Ninh quận chúa, lại cảm nhận được vài ánh mắt gắt gao nhìn mình, nàng hơi ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy ánh mắt ngập tràn xâm chiếm của Kiếm Hồn, lại không thèm che dấu nhìn mình chằm chằm, trong lòng nàng cả kinh, Kiếm Hồn nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua cho nàng, nhẹ tay gõ trên mặt bàn, âm thầm suy nghĩ đối sách!
"Hoàng thượng giá lâm, thái hậu nương nương giá lâm, Tương Bình vương đến!" Âm thanh thái giám vang dội, luồn lách mỗi một ngóc ngách của đại điện, vốn trong đại điện có chút tiếng nhốn nháo, trong nháy mắt lập tức im lặng!
"Tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!"
"Tham kiến thái hậu nương nương, nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!"
"Tham kiến Tương Bình vương điện hạ, điện hạ an khang!"
Mọi người nhất nhất hành lễ quỳ lạy, âm thanh kia tựa hồ không thua âm thanh triều bái lúc lâm triều!
"Các khanh bình thân!" Hoàng thượng ngồi vào chỗ của mình, nhìn mọi người xung quanh, sau đó vung cánh tay hữu lực, âm thanh to khiến cho mọi người đều có thể nghe rõ ràng!
"Tạ hoàng thượng, thái hậu nương nương!" Mọi người dập đầu rồi mới đứng lên, nhưng người có chút cúi, không thể ngẩng đầu nhìn thẳng người đang ngồi trên cao.
"Ban ngồi!" Âm thanh thái giám kéo rất dài, mọi người lại tạ ơn rồi ngồi xuống! Tiệc tẩy trần lần này không giống những lần trước, bá khí hoàng gia cùng không khí trang trọng hiển hiện khắp nơi.
"Hôm nay hoàng đệ có thể ngàn dặm xa xôi đến dự thịnh yến ngày mồng tám tháng chạp, trên vô cùng vui mừng, tiệc tẩy trần hôm nay cũng chính là gia yến, các khanh không cần giữ lễ, nâng chén cùng cạn!" Trên mặt hoàng thượng mang theo ý cười, giơ chén rượu lên uống cạn một hơi!
"Hoàng thượng thánh minh!" Mọi người nhất tề giơ chén rượu lên, đem chén rượu uống sạch một hơi, rượu vừa uống xong, trong lòng mới cảm thấy hơi lo lắng, lúc này đám vũ nữ đồng loạt nhập điện, vũ y bay lượn, lay động ánh nến, chiếu vào thân ảnh các nàng mang theo vẻ mê ly huyền ảo!
Lúc này Nạp Lan Tĩnh mới dám ngẩng đầu lên một chút, thời điểm kiếp trước Tương Bình vương vẫn có thể nhập kinh, đó chính là thời điểm nàng cùng thái tử đại hôn, cũng không triệu hắn nhập kinh, nay thông qua khe hở của đám vũ nữa, nhìn Tương Bình vương mặt áo lụa trắng, cùng với tưởng tượng của Nạp Lan Tĩnh tựa hồ không giống nhau, không có cuồng khí võ giả, không nhược khí của thư sinh, ánh mắt hắn tựa như chất chứa sự thâm thúy, lông mi hắn như loan đao sắc bén, chỉ là nơi khóe mắt đã có dấu vết tuổi tác, nhưng từ xa nhìn lại, lại làm cho người ta cảm nhận được đau thương sâu sắc, trong lúc nhất thời Nạp Lan Tĩnh cũng không nhìn ra hắn là dạng người gì!
Trong đêm, ánh sáng trong chén rượu di chuyển, lơ đãng nhìn thấy ánh mắt Tương Bình vương tựa hồ như vẫn hướng bên này, không có loại tình cảm tưởng niệm sâu đậm, cũng không có ý đau thương như biển, chỉ là có thể nhìn xa, liếc mắt thấy Cung thị một cái, liền có thể thấy vô cùng thỏa mãn, trong lúc nhất thời cảm giác của Nạp Lan Tĩnh đối với Tương Bình vương tốt lên rất nhiều, nếu một nam nhân dùng tình cảm như vậy đối với ngươi thì nữ tử còn cầu gì hơn nữa? Nàng quay đầu nhìn về phía Cung thị, chỉ thấy Cung thị cúi đầu, tựa như vẫn chưa phát hiện thấy ánh mắt của Tương Bình vương, nhưng chén rượu nắm chặt trong tay đã bán đứng lòng nàng, Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng nắm lấy tay Cung thị, lại không biết phải an ủi như thế nào!
"Hôm nay ngày mồng tám tháng chạp, ai gia cảm thấy rất vui mừng, nay cũng được coi là tiệc đoàn viên, ai gia cùng uống với các khanh!" Tay áo phượng của thái hậu thùng thình, che khuất môi, hơi ngửa đầu, uống cạn ly rượu!
"Thần nguyện thái hậu nương nương hàng năm như hôm nay, tuổi tuổi có ngày này!" Mọi người bưng chén rượu lên, lại uống cạn!
"Khó có được ngày mẫu hậu cao hứng như hôm nay, bản cung liền mượn hoa hiến phật, lấy chén rượu hôm nay, nguyện giang sơn bệ hạ như rượu này, càng lâu càng nồng, quốc thái dân an, nguyên mẫu hậu luôn vui vẻ như hôm nay! Nguyện dân chúng Bình thành ngày ngày đều có rượu uống, mỗi ngày đều nở nụ cười!" Hoàng hậu nói xong ngửa đầu uống cạn, thể hiện đại khí của một quốc gia chi mẫu!
"Nguyện dân chúng an cư lạc nghiệp, quốc thái dân cường!" Mọi người cùng kêu lên nói, cùng uống rượu! Thanh âm phát ra càng cao! Sau khi ba người trên ghế chủ vị cùng nhau uống rượu, các nhân tài phía dưới góp lời chung vui!
Tiếng sáo trúc thanh thúy, tiếng cười liên tục rộn rã, vũ nữ đi lại nhẹ nhàng, điệu múa như say lòng người!
"Khó có được lúc hoàng bá bá cùng hoàng tổ mẫu cao hứng như vậy, tiểu Hồn cũng muốn góp thêm chút không khí vui mừng, hôm nay phụ vương cũng đã ở đây, tiểu Hồn cầu Hoàng bá bá tứ hôn cho tiểu Hồn cùng Nạp Lan Tĩnh nhi nữ của tả tướng!" Kiếm Hồn nhanh chóng quỳ giữa đại điện, mọi người đều im lặng, chuyện vài ngày trước đó đã làm cho dư luận bàn tán không ngừng, xem ra thế tử này nhất định muốn Nạp Lan Tĩnh rồi!
Sắc mặt hoàng thượng trầm xuống, nhìn về phía thái hậu nương nương, thấy vẻ mặt bà mang đầy ý cười, lãnh ý trong lòng tăng lên không ngừng, nghĩ đến hiện nay trước mặt mọi người mình không thể cự tuyệt sao, thật buồn cười!
"Tiểu Hồn, không được hồ nháo!" Tương Bình vương thấy được sắc mặt hoàng thượng trầm trầm, lập tức nháy mắt với Kiếm Hồn, hy vọng hắn không nên chấp nhất, việc của Kiếm Hồn, đương nhiên hắn đã nghe trên đường, nếu chuyện của hai đứa nó có thể tác thành, hắn vui mừng không ngớt, nhưng nữ nhi của nàng tự nhiên không thua kém, chính tiểu Hồn rốt cuộc đã làm ra chuyện hoang đường, nữ nhi của nàng tự nhiên tính tình sẽ giống nàng, tâm cao khí ngạo, làm sao có thể dễ dàng ủy thân, Tương Bình vương hơi nhắm mắt, ý sầu bên người càng đậm!
"Phụ vương, nhi thần cùng Tĩnh quận chúa đã định chung thân, nhi thần thân là nam tử hán, tự nhiên phải cho nàng một danh phận!" Kiếm Hồn nói xong, toàn điện đều ồ lên, ý tứ của hắn rất rõ ràng rằng hắn cùng Nạp Lan Tĩnh đã có quan hệ vợ chồng, nếu thực sự như vậy, hoàng thượng tự nhiên không còn lý do gì ngăn trở.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro