Q.2 - C45.1 - TRẬN NÀY AI THẮNG AI THUA CÒN CHƯA BIẾT
"Mẫu phi, mẫu phi đừng khóc, Khang nhi ngoan!" Tứ hoàng tử giãy khỏi vòng tay thái hậu, nhìn nước mắt Ngô quý nhân rơi xuống, bàn tay nhỏ bé vì Ngô quý nhân lau đi nước mắt, nhưng mặc dù như vậy tứ hoàng tử cũng không khóc một tiếng!
"Hoàng thượng, người nhìn xem, Khang nhi nhìn rất giống người trước đây, ngay cả thái hậu nương nương cũng nói Khang nhi giống người nhất!" Ngô quý nhân nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của tứ hoàng tử, nước mắt rớt xuống nhanh hơn, trong lòng nàng thật sự hối hận, nếu biết sẽ có kết quả như vậy, có như thế nào nàng cũng sẽ không đáp ứng yêu cầu của người nọ!
"Mẫu phi, sao người vẫn còn khóc? Không phải người đã nói với Khang nhi, lệ của nam nhi không thể dễ dàng rơi, mẫu phi tuy là nữ tử, nhưng cũng không dễ dàng rơi lệ như vậy a!" Tứ hoàng tử cứ giống như tiểu đại nhân, không ngừng an ủi Ngô quý nhân, âm thanh non nớt nhưng cũng có thể làm cho người ở đây có chút không đành lòng!
"Hoàng thượng, ngươi nhìn đi, Khang nhi đáng yêu như vậy, nhất định là huyết thống hoàng gia, nhà nào có thể ra được đứa nhỏ thông minh như vậy!" Đều nói trước mặt người khác, thái hậu có thể mạnh mẽ, nhưng trước mặt tôn tử, bà vĩnh viễn chỉ là một lão nhân bình thường, đều hy vọng con cháu đời đời đều tốt, hy vọng bọn họ không phải chịu một chút ủy khuất nào!
"Chiêu nghi tỷ tỷ, van ngươi cầu xin hoàng thượng, người không nhìn mặt người khác, nhưng, ngươi nhìn Khang nhi, hắn còn nhỏ như vậy!" Ngô quý nhân thấy ngay cả thái hậu nói chuyện hoàng thượng cũng không có một chút buông lỏng nào, không khỏi nghĩ đến Bình chiêu nghi, vừa rồi ngay thời điểm nàng bị chỉ điểm, là hoàng thượng che chở cho nàng, bằng không nàng sớm đã bị thái hậu cho người kéo ra ngoài rồi, nay chỉ cần nàng đáp ứng cầu tình, có lẽ Khang nhi không cần phải lấy máu nhận thân!
"Quý nhân muội muội, thái hậu nương nương cùng hoàng hậu nương nương đều ở đây!" Bình chiêu nghi lạnh lùng, nàng tuy rằng hiền lành, nhưng không giống Cung quý phi, gặp tiểu hài tử đáng thương liền sinh tâm đồng tình, nàng hơi ngẩng đầu, ý bảo Ngô quý nhân cẩn trọng!
"Ngươi tránh ra, không được khi dễ mẫu phi!" Tứ hoàng tử thấy Ngô quý nhân khóc nói chuyện với Bình chiêu nghi, nhưng Bình chiêu nghi vẫn lạnh mặt, trong lòng liền nhận định Bình chiêu nghi khi dễ Ngô quý nhân, nói tới, ngày thường Bình chiêu nghi ít khi ra cửa, tứ hoàng tử cũng không nhớ rõ, tự nhiên sẽ không để trong lòng, từ bên cạnh lấy vài khối đá ném về hướng Bình chiêu nghi!
"Lỗ mãng, mang nước đến đây!" Hoàng thượng nhìn trò khôi hài trước mặt, trên mặt thật não, hắn nhớ rõ Tương Bình vương trước đây cũng nghịch ngợm như vậy, thường thường khi dễ phi tần của tiên đế, nay nhìn tứ hoàng tử càng giống với Tương Bình vương, lạnh giọng nói, thế tất phải lấy máu nhận thân!
"Hoa ma ma, mang nước đến cho hắn, ai gia cũng muốn nhìn xem hắn muốn làm cái gì, có phải cũng muốn giết chết ai gia hay không!" Thái hậu hô lớn một câu, trong mắt mang theo hờn giận nồng đậm, nhưng rốt cuộc hiểu con không ai bằng mẹ, tâm tư hoàng thượng thái hậu cũng biết được, nay nếu hoàng thượng nhất định phải lấy máu nhận thân, liền cấp cho Hoa ma ma bên cạnh một ánh mắt, nếu không thể ngăn cản hoàng thượng lấy máu nhận thân cùng tứ hoàng tử, như vậy liền phải làm cho máu hoàng thượng và tứ hoàng tử dung hợp là được!
"Dạ!" Hoa ma ma nhận được ánh mắt thái hậu liền gật gật đầu, lui ra ngoài.
"Thái hậu nương nương!"Ngô quý nhân vừa nghe lệnh thái hậu, tự nhiên biết được việc này đã không còn đường lui, thân hình mềm nhũn, liền quỳ rạp xuống đất!
"Mẫu phi, mẫu phi!" Tứ hoàng tử nhìn Ngô quý nhân không có tinh thần, thân hình nho nhỏ không ngừng đẩy Ngô quý nhân, trong lòng tự nhiên vô cùng hoảng, hắn không biết lấy máu nhận thân là xảy ra chuyện gì, nhưng thấy Ngô quý nhân không muốn, tự nhiên nghĩ đó là chuyện không tốt, vẻ mặt ủy khuất, "Phụ hoàng, Khang nhi không muốn lấy máu nhận thân, không muốn lấy máu nhận thân!" Tứ hoàng tử ngày thường cũng hay làm nũng như vậy, liền giống bộ dạng như trước mà nói ra!
"Khang nhi, không được làm phiền hắn, đến đây với hoàng tổ mẫu!" Thái hậu hờn giận trừng mắt liếc Ngô quý nhân một cái, nàng đúng là không có tiền đồ, chỉ cần tứ hoàng tử vẫn là hoàng tử, mặc dù lấy máu nhận thân thì như thế nào, tứ hoàng tử là hoàng tử, vĩnh viễn là hoàng tử, hơn nữa trước mặt các đại thần, nếu phụ thân nàng Ngô thị lang tranh chút khí, đám người đó ai dám coi thường bọn họ, con nối dòng của hoàng thượng vốn đơn bạc, thân phận hoàng tử lại càng thêm cao quý!
"Hoàng tổ mẫu!" Tứ hoàng tử rốt cuộc nhịn không được khó vài tiếng, Ngô quý nhân ở phía sau thân mình tứ hoàng tử, giúp sức hắn đứng dậy, bàn tay âm thầm dùng lực, đổ mạnh về trước mặt thái hậu, tứ hoàng tử bị Ngô quý nhân đẩy như vậy, liền lảo đảo vài bước, suýt nữa đứng không vững!
"Khang nhi, ngươi muốn đau lòng hoàng tổ mẫu sao?" Thái hậu nhìn thân mình nho nhỏ của tứ hoàng tử, lòng liền đau nhanh, nhanh chóng kéo tứ hoàng tử đến trước mặt mình, cởi bộ hộ giáp rỗng trên tay xuống, cẩn thận lau nước mắt trên mặt tứ hoàng tử!
"Tham kiến hoàng thượng, thái hậu nương nương, hoàng hậu nương nương!" Hoa ma ma dùng một cái khay bưng một chén nước trong, bên cạnh để hai cái khăn, bên trên khăn để hai cây châm!
"Ừm!" Hoàng thượng gật gật đầu, cung nhân bên cạnh vội vàng chuyển đến một cái ghế vào bên trong, Hoa ma ma để khay trên mặt ghế, liền lui ở một bên, hoàng thượng đi ra phía trước, cầm lấy châm, liền đâm xuống!
"Hoàng thượng, long thể quý trọng, sao người có thể tổn hại thân thể mình được!" Hoàng hậu bên cạnh kinh hãi, nhanh chóng nói ra, lấy máu nhận thân tuy là đại sự, mặc dù hoàng hậu cũng hi vọng tứ hoàng tử không phải con ruột của hoàng thượng, nhưng để nàng chính mắt nhìn thấy hoàng thượng tự mình làm mình bị thương, trong lòng nàng thật vô cùng lo lắng!
"Không cần nhiều lời, ai nói thêm lời nào nữa, đừng trách trẫm không niệm tình!" Hoàng thượng khoát tay áo, ngăn lời nói tiếp theo của hoàng hậu, sự tình nếu đã đi đến thời điểm hiện tại thì chắc chắn sẽ không có việc thu hồi mệnh lệnh đã ban! Hoàng thượng lấy lại bình tĩnh, ngân châm tinh tế kia mạnh mẽ đâm xuống ngón tay hoàng thượng, chậm rãi ngưng tụ thành một giọt máu, hoàng đế lắc ngón tay, giọt máu kia tựa hồ như mang theo ngàn vạn lần không cam tâm, rơi vào trong nước, liền tỏa thành một đóa hoa máu! Hoàng thượng buông ngân châm, cầm khăn, chà lau miệng vết thương!
Hoàng thượng lui từng bước, liền gật gật đầu với Hoa ma ma, Hoa ma ma liền đến bên người thái hậu định ôm tứ hoàng tử đi!
"Không cần, ai gia muốn đích thân động thủ, hoàng tôn của ai gia, chỉ ai gia mới có thể chạm vào!" Thái hậu mặt lạnh, tránh bàn tay đưa tới của Hoa ma ma, liền kéo tứ hoàng tử đi về trước vài bước, hoàng hậu cùng Bình chiêu nghi cũng vây trước mặt!
"Hoàng tổ mẫu, Khang nhi không muốn, không muốn, hoàng tổ mẫu, con xin người đừng làm!" Tứ hoàng tử rốt cuộc đã biết cần phải làm gì, hắn từ nhỏ đã cẩm y ngọc thực, chưa từng chịu qua chút khổ, mặc dù trước đây mới nghịch ngợm, không cẩn thận từng té ngã một lần, lần đó hoàng tổ mẫu giận dữ, từng đánh qua cung nữ, về sau xung quanh tứ hoàng tử đều vây quanh người hầu hạ, chưa bao giờ bị thương qua lần nữa, hiện tại thấy hoàng thượng lấy ngân châm đâm tay, còn chảy ra máu, trong lòng tự nhiên sợ hãi!
"Ngoan, Khang nhi ngoan, không đau, hoàng tổ mẫu làm rất nhẹ!" Thái hậu có chút nhíu mày, tuy đứa nhỏ hoàng gia được nuông chiều từ bé, nhưng mặc dù cho là thái tử lúc trước, cũng không yếu đuối giống hắn như vậy, bất quá chỉ dùng kim đâm một chút mà thôi, bà lôi kéo tay mềm mại của tứ hoàng tử, không có một chút khí lực, trong lòng nhất thời tức giận, các hoàng tử ngày thường đều được dạy võ thuật, nay trên tay hắn mềm mại, một chút vết chai cũng không có, rõ ràng chính là không hề luyện tập tốt!
"Hoàng tổ mẫu không được, không được!" Tứ hoàng tử khóc lớn, thấy ngay cả hoàng thái hậu cũng không thương hắn, đơn giản liền phóng to âm thanh khóc lên!
Thái hậu cau mày, mặc kệ tứ hoàng tử khóa như thế nào, nắm chặt tay tứ hoàng tử đưa lên, để Hoa ma ma bên cạnh giữ chặt lấy thân thể tứ hoàng tử, giơ ngón tay lên liền nhanh chóng đâm kim xuống!
"Mẫu phi, mẫu phi cứu con!" Tứ hoàng tử chỉ cảm thấy thấy hình như có một chút đau, mặc dù thái hậu đã lấy khăn bao lấy tay của hắn, nhưng hắn cảm thấy kim vẫn còn đang ở trong tay như trước!
Máu tứ hoàng tử nhỏ vào chén, mọi người liền nhìn chằm chằm vào chén, khi hai giọt máu giao nhau hòa cùng một chỗ, rốt cuộc thái hậu cũng yên tâm, nhẹ nhàng ngồi xuống, ôm tứ hoàng tử vào trong ngực, "Không có việc gì không có việc gì!" Miệng nhẹ nhàng nhắc!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro