chap5:sẽ không ai vì ai mà hạnh phúc
KinTrn513
Qua giờ tuất(7-9h tối)
Trời mưa lớn tiếng mưa kéo dài nối thành tiếng nổ vang,bầu trời như muốn rách ra tạo thành từng lổ hỏng. Vừa bước vào chu phũ, đã thấy vị đại ca đáng thương nào đó cuối đầu ủ rủ,tay ôm quyền trước mặt chỉ biết cuối đầu.
Mặt Khanh mặt trường bào trắng ngà,vạt áo được thêu hình mây đen,
Tao nhã lịch sự,nổi bật dáng người thon dài cường tráng không chút yếu ớt.
- ngươi...ngươi thật làm tức chết ta mà.
Chu lão gia một thân cường bào đen như mực, sa y điểm vài nét vàng khiến cả người hắn càng trở nên nghiêm nghị,chỉ tay vào Mặt khanh nói.
Chu phu nhân kế bên nhìn hai người trước mặt mĩm cười xinh đẹp, nhẹ nhàng bước đến, đặc tay lên vai Chu lão gia nhẹ nhàng nói.
- Lệ nhi củng chẳng còn bé đến Mặt Khanh phải chăm từng chút, chắc là chỉ rông chơi tí rồi lại về thôi.,chàng là đang lo lắng thừa đó.
Chu lão gia vẫn trầm mặt tức giận.
Tại sao lại không tức giận được chứ, nử nhi duy nhất của hắn, củng chính là xương xường mềm yếu nhất của hắn.
Chỉ mang ra khỏi phủ liền không mang về.
Đến huyên náo bên tai không còn nửa, Nàng nhẹ nhàng bước vào, mĩm cười nhẹ cuối đầu.
- phụ thân.
Đôi con ngươi Chu lão gia như phát ra hào quang liền nhìn nàng.
Tuy vậy nhưng Khuôn mặt vờ tức giận.
- xú nha đầu con còn biết đường về nhà sao.
Nàng mím môi anh đào, đôi mắt phượng ướt át lấp lánh nhìn ông.
Chu lão gia bật cười sũng nịnh nói.
- được rồi về là tốt rồi.
Mẫu thân nàng mĩm cười bước đến vuốt ve tóc nàng mĩm cười.
- con nha...
Nói rồi nàng cuối đầu, đặc hai tai bên eo, nhúng chân.
- nử nhi cáo lui.
Nàng đi đến, kéo kéo áo vị đại ca nào đó, mĩm cười .
-đại ca chúng ta đi.
mặt khanh vờ giận dỗi.
Cuối đầu nói
-hài nhi cáo lui
Rồi bước đi.
-trong mắt muội còn nhớ vị đại ca này sao,đi tới chẳng biết đường về,lần đầu ta phải nghe đến như vậy.
Nàng chu môi anh đào nhẹ nhàng nói. -là muội lạc đường, chẳng phải muội là đang ở đây sao.
Mặt khanh nhìn nàng thở dài bước đi.
- ta thấy muội hoàng toàn khác trước nha,có tâm sự gì cứ nói ca nghe ca thay muội đòi công đạo.
Nàng gầm mặt trầm ngâm một tí, rồi ngước mắt lên mĩm cười nhẹ nói.
-chẳng gì cả, là muội lạc đường thôi.
Mặt khanh nhìn một vòng người nàng thở dài nói.
-vậy cây trâm trên tóc muội đã đi đâu.
Nàng giật mình sờ sờ lên đầu, khóe môi co rút nhẹ.
-à chỉ là có chút phóng khoáng nên tặng cho tiểu muội muội trên đường rồi haha.
Mặt khanh nhìn nàng khóe miệng hung hăng co rút mãnh liệc .
- ta là đại ca của muội,chớ qua mặt ta..
Nàng cười ngượng nhẹ nhàng che miệng nhỏ vờ ngáp.
-muội là buồn ngủ quá a.
Mặt khanh xoa đầu nàng mĩm cười,nghiêm túc nói.
-có chuyện gì cứ tìm ca, ca thay muội gánh, thôi muội là nên nghỉ ngơi xóm ta đi đây.
Nói rồi Mặt Khanh cứ thế bước đi.
Nàng mĩm cười u buồn, ngước mắt nhìn may non che khuất ánh trăng, đôi mặt phượng hẹp dài khet ưu buồn, nói nhỏ.
-có thể không, huynh có thể thay ta gánh mối thù này không.
Nói rồi nàng uyển chuyển bước đi bóng dáng màu đỏ khuất sau màn đêm.
----
Tạm bao nhiu.
Mấy chap đâu ta sẽ ưu tiên về gđ của tỷ ấy.
Mấy chap sau sẽ khác.
Nhớ cote cho t nhé.
Follo ta để cập nhật xóm nè
»
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro