Chương 31. Tình địch tới rồi
Những ngày đi học sau đó, chính là cả 2 đều nắm tay mà đi. Thật ra cái này chính là do Lục Tề Dương đề nghị, tính sở hữu của hắn rất cao, hắn muốn tuyên bố với mọi người Lạc Hà Nhi bây giờ đã là nữ nhân của hắn, với lại tiện thể chiếm một chút tiện nghi của cô.
Đối với việc này mặc dù Hà Nhi không phản kháng nhưng chung quy là vẫn biết hắn nghĩ gì, dù sao khi hắn nắm tay cô, hắn chính là cười. Cô rất thích cách hắn cười nhe ra răng nanh của hắn, chẳng qua chỉ là, Trần Tố Lan đi bên cạnh lại như trở thành người thừa thải a.
Nhưng là, yên bình không bao lâu thì phiền phức lại tìm đến.
Một chiếc Ferrari đậu ngay trước cổng trường đại học. Mà dựa vào đó chính là 1 thiếu gia gương mặt sắc bén anh tuấn, diện trên người bộ suit Desmond Merrion. Nhưng có điều, trên chiếc cổ áo lại hiện ra một vệt son, kể cả 1 bên cổ tay cũng có vài vệt. Như cố ý, lại như vô tình. Không chỉ thế còn thấy 2 kẻ vệ sĩ cường tráng đứng bên cạnh bảo hộ.
Ân, như thế không cần nói cũng biết, đây chính là thiếu gia giàu có phong lưu a. Mà phong lưu người này lại không phải ai khác, chính là Thẩm Quan Quân.
Chốc lát cái phong lưu người này bất giác lại nhíu mày khi nhìn về phía 2 bóng người đang tới kia. Nhưng nhanh chóng lại làm ra vẻ mặt kiêu ngạo vốn có cũ của mình.
"Hà Nhi tiểu thư, ta đợi nàng nãy giờ."
Thẩm Quan Quân cất giọng tươi cười cao quý nhìn vào Lạc Hà Nhi, còn nam nhân bên cạnh hắn thì chỉ liếc 1 cái rồi xem như không tồn tại.
"Thẩm thiếu gia không biết có chuyện gì?"
Hà Nhi vẻ mặt lành lạnh trả lời.
"Chỉ là muốn trò chuyện cùng..." nói đến đây, hắn lại mấp máy miệng nhưng hầu hết lại có thể biết được vế sau của hắn chính là "vị hôn thê của ta"
"Thành thật xin lỗi Thẩm thiếu gia, chỉ là ta còn không chấp nhận chuyện đó nên ta không phải người đó của ngài."
Đến đây Thẩm Quan Quân đã khó giữ được vẻ điềm đạm nữa rồi, giọng nói mang nhiều phần tức giận: "Ta có thể hỏi Lạc tiểu thư tại sao không."
"Ta có bạn trai rồi." Nói rồi Hà Nhi kéo lấy cánh tay của Lục Tề Dương về phía mình.
Liếc nhìn, hắn ta cất giọng mang vài phần chế giễu: "Không nghĩ tới đây là 1 mĩ nam a, không biết các hạ tên gì?"
"Lục Tề Dương." Tề Dương lạnh nhạt phun ra 3 chữ rồi cũng không nói gì nữa, lại tiếp tục nhìn bàn tay ngọc ngà kia nắm lấy cánh tay mình mà mỉm cười.
"Họ Lục? Hình như không có gia tộc nào tên Lục a" Đến đây vẻ khinh thường từ trong miệng hắn bốc ra:"Chỉ là một kẻ bình thường lại dám giành nữ nhân với lão tử, Lục tiểu thư, đi theo ta, ta sẽ cho nàng biết ta với hắn khác một trời một vực."
Bàn tay Thẩm Quan Quân vươn tới cánh tay của Hà Nhi thì lại bị một bàn tay to hữu lực nắm lấy.
"Giữ ý tứ. Đi thôi Hà Nhi."
"A, được"
"Chết tiệc, ta còn chưa cho đi. Các ngươi còn đứng đấy làm gì, tới đánh tiểu tử đó cho ta."
"Vâng thiếu gia."
2 tên hộ vệ ngay lập tức liền tới ngay cạnh Tề Dương.
"Các ngươi muốn làm gì hắn?"
Lạc Hà Nhi đứng chắn trước Tề Dương. Cô vẫn luôn như vậy, lúc trước cũng vậy, rất kiên định, luôn đứng chắn trước hắn khi có nguy hiểm. Thế nên kẻ ngã xuống trên nền đất đầy huyết sắt ấy, không phải là hắn, mà chính là cô.
"Không sao, Hà Nhi." Nói rồi Tề Dương kéo nàng nhập vào người mình, lấy tay che đi mắt Hà Nhi đồng thời ánh mắt bén nhọn chuyển về phái 2 tên hộ vệ.
Khi đối diện với ánh mắt của Tề Dương, cả 2 tên hộ vệ đều ngã rập xuống, không còn một chút động đậy cơ thể, mắt trợn tráo lên, hơi thở yếu ớt đến cực độ.
Quay đầu nhìn về phía Thẩm Quan Quân đang hoang mang kia, một sức ép mạnh mẽ khiến hắn suýt chút nữa là phải quỳ xuống: "Đừng bao giờ đụng vào ta, kể cả nữ nhân của ta."
Nói rồi kéo Hà Nhi tiếp tục đi, chỉ để lại một mảnh ồn ào rầm rộ tại đấy.
"Tề Dương, lúc nãy ngươi làm như thế nào hay vậy?"
"Chỉ là dùng chút thủ thuật, ngươi muốn học không?"
"Được ư? Ta muốn học."
"Vậy đến thời điểm thích hợp ta sẽ dạy cho ngươi."
"Ừm."
Trên đường đi, thỉnh thoảng Hà Nhi có liếc nhìn hắn. Bình thường cô thật không để ý lắm, nhưng hôm nay chứng kiến mới thấy hắn thật nam tính a. Chỉ là thật sự lo lắng, hôm nay đã đắc tội với Thẩm Quan Quân, liệu hắn có trả thù không?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro