Chương 4

Vài ngày sau, ở một khu nghĩa trang ngoại ô người ta thường thấy một người đàn ông đang quỳ xuống bãi cỏ thẫn thờ nhìn một tấm bia mộ, trên bia mộ có hình ảnh một cô gái mặc chiếc áo trắng, dịu dàng nở một nụ cười ấm áp. Anh vùi đầu ôm tấm bia đá lạnh lẽo, hai dòng lệ ấm nóng rơi xuống khuôn mặt điển trai của anh , giọng nói càng không khống chế được mà khóc lớn càng không khí xung quanh dần ảm đạm và thê lương. Tại sao lại là cô ?!! Nếu như... nếu như hôm đó anh quay về, kịp thời đưa cô đi bệnh viện thì có lẽ cô vẫn có thể sống, là anh hại chết cô, là anh đã hại chết vợ của mình vì sự ích kỉ của bản thân. Tại sao khi nghe tin cô chết anh lại đau lòng như vậy? Cái cảm giác trái tim như bị hàng ngàn con dao đâm vào vậy, đau lắm!!! Vì sao? Vì sao vậy?
Anh ôm lồng ngực đang thắt đến khó thở, không lẽ... anh yêu cô sao? Bóng dáng cô gái nhỏ luôn hướng anh mỉm cười dịu dàng, luôn đồng ý làm mọi thứ vì anh từ khi nào đã quanh quẩn trong đầu anh? Nhưng có lẽ anh nhận ra đã là quá muộn rồi, tất cả đã quá muộn rồi, cô đã bỏ anh mà đi, vợ à, A phong! Có phải là em rất hận anh đúng không? Có phải em đang trừng phạt anh không?
Một năm sau đó, anh mắc căn bệnh giống cô, ung thư ác tính, thời gian sống của anh chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Có lẽ ông trời cũng muốn anh muốn và cô đoàn tụ và cùng nhau uống canh Mạnh bà mãi mãi ko xa rời.

Nếu có kiếp sau, trong 1000 bước tìm thấy nhau em hãy đứng yên ở đó chờ cho đến khi anh tìm thấy em, còn lại hãy để anh, để người chồng này bù đắp tất cả cho em, được không em? vợ yêu của anh!!!!!??

~~~~Hoàn ~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #llinhgia126