Chương 18: Cảnh cáo

Nhưng Đường Tửu có hoảng không?

Cậu căn bản không hề sợ hãi.

Viscas · Fleming là trùng như thế nào?

Trước mặt trùng bên ngoài, hắn là vị trí thứ ba trong thượng nghị viện, uy nghiêm khó gần; trong giới thượng lưu ở Thủ đô Tinh, hắn là quý tộc giàu có, mưu lược, thủ đoạn độc ác; trong mắt kẻ thù, hắn là một kẻ điên cuồng nguy hiểm, xảo quyệt tàn nhẫn, phái thực quyền trùng điên.

Một vị trùng cái có hình tượng như vậy, khi đối xử với con cái của mình, tự nhiên sẽ có cả sự dịu dàng và nghiêm khắc.

Dĩ nhiên, sự dịu dàng dành hết cho Đường Tửu, còn sự nghiêm khắc thì dành cho ba người anh trai của cậu.

Nếu bị Thư phụ phát hiện cậu "dính líu" với đối thủ của hắn thì sẽ thế nào?

Câu trả lời là: Chẳng sao cả.

Đường Tửu không chỉ không hề nao núng, mà còn đổi sang tư thế thoải mái hơn trên ghế sofa. Vô số lần "thảo luận" với Thư phụ trong quá khứ đã cho cậu biết rằng, dù cậu có gây ra chuyện gì, chỉ cần cậu làm nũng, nũng nịu gọi một tiếng "Thư phụ", thì vị nghị viên Fleming nổi tiếng lý trí kia sẽ thay cậu giải quyết hết mọi rắc rối.

Cuộc gọi được kết nối.

Đường Tửu ấp ủ cảm xúc trong lòng, một tiếng "Thư phụ" ngọt ngào đã ở ngay đầu lưỡi.

Một khuôn mặt giống cậu đến năm phần hiện ra trên màn hình.

Đường Tửu:......?

Đường Tửu:......

Tiểu trùng đực "bụp" một cái tắt đường truyền, đứng dậy, chỉnh trang lại quần áo, soi gương hắc bình, cậu tỉ mỉ chải lại mái tóc bạch kim rối bù, sau khi xác nhận mình đã gọn gàng tươm tất, vẫn là một chú trùng đực xinh đẹp đáng yêu, Đường Tửu mới gọi lại lần nữa, ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn trên ghế sofa.

Màn hình lại sáng lên.

Chiếc vòng tay Quang Não, phát minh mới nhất của công ty nghiên cứu công nghệ đế quốc, đã trung thực hiển thị tình hình ở đầu dây bên kia.

Đó là một trùng đực trưởng thành, có ngoại hình giống Đường Tửu đến năm phần.

Lông mày rậm, sống mũi cao, mái tóc bạch kim dài được buộc thành đuôi ngựa cao, đôi mắt xanh thẳm hơi nheo lại, thong thả quan sát tiểu trùng đực đang thay đổi sắc mặt. Đường Lễ thích thú thưởng thức màn biến sắc mặt của con mình mỗi khi hắn đột ngột gọi tới, tâm trạng vô cùng tốt.

Ôi chao, đúng là Đường Đường của ta, vẫn đáng yêu như vậy.

Trùng với nhau quả thật khó mà có được sự đồng cảm.

Có trùng dù bận rộn vẫn thảnh thơi, tủm tỉm cười xem kịch vui; có trùng bề ngoài tỏ ra bình tĩnh, nhưng trong lòng đã gào thét ầm ĩ--

A a a a a a a!

Đây không phải là ID liên lạc của Thư phụ sao? Sao đối diện lại là Hùng phụ?

Đường Tửu: QAQ

Đường Tửu rất buồn.

Nếu nói Thư phụ Viscas dịu dàng với cậu, nghiêm khắc với ba người anh trai trùng cái, thì Hùng phụ Đường Lễ lại hoàn toàn ngược lại. Hùng phụ ngày thường dễ nói chuyện với ba người anh trai trùng cái bao nhiêu, thì khi đối mặt với cậu lại nghiêm khắc bấy nhiêu.

Theo lời Hùng phụ, trùng cái nhỏ tuổi cần được Hùng phụ yêu thương chiều chuộng, như vậy khi lớn lên mới không vì một chút xíu quan tâm của trùng đực xa lạ mà cảm động rơi nước mắt, dễ dàng bị lừa gạt, bị những trùng đực bụng dạ khó lường lợi dụng mà cũng không biết.

Thực tế đúng là như vậy.

Trong cốt truyện nguyên tác, ba anh trai trùng cái của Đường Tửu là những trùng cái cao cấp hiếm hoi không bị ảnh hưởng bởi sức hấp dẫn của nam chính công. Điều này không chỉ bởi vì Y Lâm và Đường Tửu không ưa nhau, mà còn bởi vì trong quá trình trưởng thành, họ đã nhận được đầy đủ tình yêu thương từ người cha trùng đực của mình.

Những người anh trai này đã được yêu thương trọn vẹn như vậy, thì làm sao có thể dễ dàng bị mua chuộc bởi chút tình cảm giả dối của Y Lâm?

Đáng tiếc, Hùng phụ là bến đỗ hạnh phúc của các anh trai cậu, chứ không phải của cậu.

Làm nũng bán manh có thể lừa được Thư phụ, nhưng không lừa được Hùng phụ.

Đường Tửu thầm thở dài trong lòng, biết cửa ải Hùng phụ này không dễ vượt qua. Cậu cụp mắt xuống, ngoan ngoãn chào hỏi: "Hùng phụ, buổi tối tốt lành."

Vị trùng đực lớn tuổi khẽ gật đầu.

Không cho con mình cơ hội giảo biện, Đường Lễ chống tay lên má, nghiêng đầu, cười tủm tỉm đi thẳng vào vấn đề: "Nghe nói con đang để ý trùng của nhà Klein?"

Đường Tửu lập tức phản bác: "Con không phải, con không có, đừng nói bậy!"

Cậu ngồi thẳng người, nghiêm nghị nói với vẻ mặt đầy chính đáng: "Chỉ là chơi bời thôi mà, ai cũng là trùng trưởng thành rồi, gặp nhau thì chơi, chuyện bình thường!"

"Ồ?"

Đường Lễ không nói tin hay không, vị trùng đực lớn tuổi nhướng mày, cười khẩy, dùng giọng điệu trêu chọc: "Chẳng lẽ không phải do quà của Nguyên soái Klein quá giá trị, khiến một chú trùng tham lam nào đó bị mê hoặc, quên cả Hùng phụ và Thư phụ, chẳng quan tâm gì nữa sao?"

"Quà gì cơ? Sao con không biết?"

Tiểu trùng đực nghiêng nghiêng đầu, vẻ mặt ngây thơ vô tội, đôi mắt xanh trong veo phản chiếu sự bình tĩnh không khác gì trùng trưởng thành. Cậu nhìn Hùng phụ, người đã nuôi nấng mình khôn lớn, hỏi ngược lại: "Chẳng phải đó là thủ đoạn chính trị thường dùng của các trùng cái cao cấp sao?"

Đường Lễ cười.

Hắn hơi ngả người ra sau, thoải mái dựa vào lưng ghế trong thư phòng, hai tay khoanh trước ngực một cách tự nhiên, ánh mắt xuyên qua màn hình, nhìn thẳng vào Hùng Tử của hắn, giọng điệu bình thản nhưng đầy uy nghiêm:

"Nói tiếp."

Tiểu trùng đực thở dài thườn thượt.

Haiz.

Hùng phụ thật là chán, con giờ lớn thế này rồi mà vẫn còn chơi trò đột kích kiểm tra như hồi bé tí.

Trùng đực nhỏ bĩu môi, chẳng mấy hứng thú với màn kiểm tra này, nhưng người ra đề lại là Hùng phụ của mình, đành phải thành thật trả lời: "Nói cho cùng, chuyện này vốn dĩ là do Tariq làm không đúng, nếu con đã tìm Klein đòi công đạo, thì chỉ cần quân bộ không muốn trở mặt với Thánh địa, hắn ta nhất định phải thể hiện thái độ."

"Ngó lơ Lâm Ý, tặng quà sang quý cùng xin lỗi, sau đó xử phạt Tariq, đó đều là thái độ của hắn."

"Còn về việc một nghìn viên Hoa Hồng ngân hà..."

Cậu cúi đầu, lười biếng nghịch nghịch viên Hoa Hồng ngân hà trên đĩa hoa quả.

Quả đỏ đậm lăn tròn trên những ngón tay trắng nõn xinh đẹp, ánh sáng lấp lánh như hình với bóng, tựa như nụ hôn lưu luyến đậu trên đầu ngón tay.

"Là cảnh cáo nhỉ."

Đường Tửu nói.

Chủ đề này bắt đầu khiến cậu cảm thấy nhàm chán, tiểu trùng đực chậm rãi chớp chớp mắt, ủ rũ nằm xuống ghế sô pha, thờ ơ nói: "Phong cách của Alessio · Klein không phải là loại sẽ thật cẩn thận lấy lòng bồi tội xin tha thứ, cũng không thể dập tắt được lòng tham và dã tâm của đám lão già ở Thánh địa và Nghị viện."

"Hắn đang cảnh cáo Thánh địa: Những thứ cần cho, cần bồi thường, ta đều đã cho đủ rồi. Nếu Thánh địa và Nghị viện còn dám dây dưa không dứt --"

Đường Tửu nói: "Hắn có thể tặng con một nghìn viên Hoa Hồng ngân hà, thì cũng có thể cắt đứt toàn bộ nguồn cung cấp tài nguyên của Thánh địa. Chỉ cần có đủ thời gian, quân bộ hoàn toàn có thể dựa vào nguồn tài nguyên độc quyền này để tạo ra một Thánh địa mới, với những trùng đực cao cấp."

"Đúng là dược tề Hoa Hồng ngân hà chỉ có tác dụng một lần."

"Nhưng chỉ cần quân bộ có đủ thời gian và kiên nhẫn, họ hoàn toàn có thể hợp tác với trùng đực cấp E, thậm chí là cấp F, lợi dụng dược tề Hoa Hồng ngân hà để thúc đẩy sự tiến hóa của trùng đực cấp thấp qua nhiều thế hệ. Nếu thực sự cho quân bộ đủ thời gian, ai dám chắc Alessio · Klein không thể tạo ra một 'Uranus' không chịu sự quản hạt của bất kỳ thế lực nào, chỉ thuộc về quân bộ?"

Không trùng dám đánh cược vào khả năng này.

Quý tộc trùng cái lâu đời của đế quốc không dám, mà trùng đực cao cấp của Thánh địa cũng không dám!

Trùng phạm sai lầm là Tariq, vậy mà Alessio lại vừa giải quyết hậu quả ngầm, vừa âm thầm củng cố quyền lực, khống chế hơn nửa đế quốc. Sau sự kiện này, Nghị viện và Thánh địa cho dù có muốn trục lợi từ quân bộ, e rằng cũng không dám lấy danh nghĩa "xin lịch hẹn hò với trùng đực cao cấp của Thánh địa" để làm chuyện mờ ám nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro