Chương 68: Đáng ghét
Vị quân thư lớn tuổi cụp mắt xuống, ánh mắt hờ hững mang theo sự phóng túng không hề che giấu, như thể đang xem xét chiến lợi phẩm của mình, chậm rãi quan sát toàn thân con trùng đực. Khi mở miệng lần nữa, trên mặt hắn lộ ra vài phần tiếc nuối rất thật, nửa thật nửa giả nói: "Tôi thật sự rất muốn làm gì đó, nhưng tiếc là mấy ngày nay quân bộ quá bận rộn, dù tôi là nguyên soái, nhất thời cũng khó mà rảnh được."
Mặt con trùng đực nhỏ lập tức xị xuống.
Thật sự là ngay lập tức.
Gần như ngay khi giọng Alessio vừa dứt, con trùng đực nhỏ đã mím môi, mặt cúi xuống thấp hơn bình thường, đồng thời không hề che giấu mà xị mặt như mèo con, rõ ràng là đã hoàn toàn mất hứng thú với cuộc trò chuyện.
Đây là dứt khoát không thèm diễn nữa sao?
Alessio thầm thấy buồn cười.
Hắn nói quân đoàn bận rộn là thật sự, nhưng nói hoàn toàn không thể phân thân, đó chính là lời nói dối. Thật muốn đi thánh địa tìm trùng đực nhỏ, lấy tốc độ phi hạm của quân đoàn, cũng chỉ mất hai, ba mươi phút, so với việc ở chung một phòng với đối phương mang đến sung sướng, chút thời gian này chẳng đáng là bao.
Nhưng ai khiến hắn không cẩn thận nhìn thấu bản chất một bụng ý đồ xấu của Hoa Hồng nhỏ?
Trùng đực nhỏ này nhìn thuần lương vô hại, kỳ thật gian xảo biết bao!
Đối phó với loại trùng con không có lương tâm này, thuận theo cậu hay chống đối cậu đều không được. Muốn đem con mồi này hoàn toàn thu vào túi, phải nhẫn nại, thả câu dài. Có thể cho cậu chút lợi ích, nhưng không thể cho quá nhiều, chỉ có nắm chắc mức độ đó, mới khiến tiểu gia hỏa thấp thỏm mong chờ.
Thích kích thích đúng không?
Alessio nghĩ trùng đực nhỏ rốt cuộc vẫn là kiến thức hạn hẹp, tướng mạo trời sinh của trùng cái đặc quyền cao cấp có gì biến thái chứ?
Đơn thuần dịu dàng thuận theo, hay thuần túy cường ngạnh thô bạo thì có gì thú vị?
Vừa dịu dàng vừa cường ngạnh khống chế, như vậy mới có ý nghĩa.
Trong đầu đủ loại ý niệm đen tối tùy ý lưu chuyển, trên mặt hắn lại nở một nụ cười dịu dàng chân thật đáng tin, hắn khẽ cười một tiếng, trong giọng nói phảng phất mang theo tiếng thở dài, kiên nhẫn dụ dỗ: “Cục cưng, đừng nóng vội, ai nói với em chỉ có nhiêu đó để chơi trong video này? Đến đây, tôi dạy cho em, ở đây còn nhiều thứ để học lắm.”
Trùng đực nhỏ nghi hoặc ngẩng mặt: “Thật sự?”
Alessio thản nhiên: “Thật sự, tôi bao giờ lừa em chưa?”
Đường Tửu cẩn thận nghĩ lại, hình như đúng là như vậy —— giữa bọn họ, từ trước đến nay chỉ có cậu vẽ bánh nướng lớn lừa gạt trùng khác, quân thư thật sự chưa từng lừa gạt cậu.
Suy xét đến danh dự tốt đẹp của quân thư, trùng đực nhỏ miễn cưỡng đồng ý.
……
Lại ba tiếng sau.
Trùng đực nhỏ bị chơi đến ngốc nghếch vẫn ngồi trên giường, đại não trống rỗng, thần sắc dần dần mê mang.
Ta là ai? Ta ở đâu? Ta đang làm gì?
Nói là chơi trò chuyện video với quân thư mà? Rốt cuộc là ai chơi ai? Tuần trước ít ra cậu cũng không tốn sức lực, chỉ việc hưởng thụ, lần này ngoài mấy lời “dẫn đường” dụng tâm kín đáo của quân thư lớn tuổi, hoàn toàn là cậu “tự mình động thủ, ấm no”.
Nhưng trùng cái đối diện, nom có vẻ vui mừng khôn xiết vì cậu hiếm khi chịu thiệt.
Tức chết!
Sao lại có loại trùng cái hư hỏng như Alessio chứ?
Trùng đực nhỏ ôm gối, tức giận muốn đấm tường, nhưng không còn chút sức lực nào.
Phải nói là trong lúc đó, trùng đực trẻ tuổi kiêu căng cũng không phải không có ý định đổi ý, nhưng đúng lúc này Alessio như biến thành trùng khác, giọng điệu dụ dỗ vừa dịu dàng vừa cường ngạnh, khích tướng, cổ vũ, lại mang theo chút xúi giục khó phát hiện, Đường Tửu bị hắn dỗ dành, ba tiếng cứ thế trôi qua.
Mệt quá.
Quả thực mệt hơn lần trước cả trăm lần!
Trùng đực nhỏ vẫn ngồi trên giường, bi phẫn ôm đầu gối, không muốn nhìn quân thư đối diện một cái.
Mệt thì chưa tính, vấn đề là cậu có được ăn chút gì đâu?
Đây chẳng phải là mệt mỏi một cách cô đơn sao?
Đường Tửu sắp tức chết rồi.
Cậu bên này tức giận đến muốn chết, quân thư lớn tuổi kia lại chống cằm, lộ ra nụ cười vô tội mà đẹp mắt với cậu, càng khiến Đường Tửu thêm tức: “Anh vậy mà còn dám cười?”
Nếu đây không phải trò chuyện video, Đường Tửu đảm bảo sẽ nhào qua cào cho quân thư biết mùi mèo cào là gì, nhưng đây chỉ là video, cậu đành oán hận nghiến răng, tức đến hộc máu mà tuyên bố: “Alessio, anh xong rồi, ta nói cho anh biết!”
“Ồ?”
Nụ cười vẫn treo trên mặt quân thư, chỉ là nụ cười đó trông thế nào cũng thấy ác liệt, hắn rất hứng thú: “Em định làm gì tôi?”
Trùng đực nhỏ thề son sắt: “Lần sau, ta muốn làm cho anh không xuống giường được!”
Alessio: “?
Quân thư lớn tuổi thật sự không nhịn được, bật cười thành tiếng, hắn làm bộ như thật vỗ tay hai cái, mắt đầy khích lệ: “Không tệ, rất có chí hướng.”
Đường Tửu sao nhìn không ra lời nói gian xảo coi khinh của đối phương?
Trùng đực nhỏ không mấy am hiểu chuyện tình ái dừng lại một chút, hiếm khi đầu óc linh quang: Không đúng, cậu rõ ràng muốn trừng phạt đối phương, lời vừa rồi chẳng phải là khen thưởng sao?
Trùng đực nhỏ thần sắc ngây ngô, lúc thì vui vẻ mặt mày hớn hở, lúc lại tức giận nhe nanh múa vuốt.
Alessio cứ nhìn cậu nghẹn khuất, đoán rằng đối phương sẽ có chiêu tiếp theo —— cho đến khi thời gian chuyển sang 9 giờ tối, quân thư lớn tuổi lúc này mới ngừng đùa giỡn, làm bộ không thấy trùng đực vẫn còn vài phần dục cầu bất mãn, dịu dàng trấn an: “Được rồi, không còn sớm nữa, em nên ngủ, cục cưng.”
Ai là cục cưng của anh!
Đồ khốn, không biết xấu hổ!
Đường Tửu còn muốn mắng, nhưng quân thư đối diện dường như đã đoán trước được cảnh này, vừa dứt lời đã ngắt kết nối, chỉ để lại màn hình tối đen, mặc trùng đực nhỏ vô năng cuồng nộ.
Đáng ghét.
Đây nhất định là trả thù?
Đường Tửu nghĩ ngợi hồi lâu, cuối cùng vẫn quy hết hiềm nghi cho sự kiện suối nước nóng nửa tháng trước. Hai lần cảnh tượng dữ dội tương tự, đều là video, đều là thấy được mà không ăn được, chỉ là lúc đó Alessio không dao động, hôm nay cậu ngây thơ mờ mịt, bị trùng cái lừa gạt sạch sẽ.
Alessio có ý gì?
Hắn tính kế đối phương một vố lớn, quân thư liền muốn tính kế lại đúng không?
Trùng keo kiệt!
Một tháng… Không, cả tuần tới, cậu sẽ không thèm phản ứng Alessio!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro