Chương 76: Trả đũa

Hiện tại hai vị trùng đực lúc đó tề tựu một chỗ, hắn cũng không tin, đối mặt với sự chênh lệch lớn như vậy, Alessio vẫn có thể dường như không có chuyện gì, thờ ơ!

Trong đại sảnh vắng vẻ không một tiếng động.

Hành lang cách đó không xa vào lúc này lại truyền đến tiếng bước chân mơ hồ, không nhanh không chậm, thong thả ung dung, phảng phất mang theo một uy áp mơ hồ, mỗi bước chân đều như giẫm lên lòng các quân thư.

Tariq có lẽ là ngoại lệ duy nhất trong số đó.

Trùng cái trẻ tuổi ngẩng đầu, với ác ý chỉ mình hắn biết, chờ mong nhìn về phía cửa hành lang, nơi bóng dáng quân thư lớn tuổi dần dần hiện ra.

Đối phương có hối hận về phán đoán ngày đó không?

Hắn có được hùng chủ ôn nhu săn sóc nhất toàn đế quốc, Alessio lại chỉ có thể giống như vô số quân thư cao cấp khác trong đế quốc, vì một chút tin tức tố và một chút ôn tồn mà cả đời phải khúm núm trước mặt trùng đực kiêu căng ngạo mạn...

Đây vẫn là ở bản bộ quân thư.

Sau cuộc liên hôn giữa Klein và Fleming, cục diện đế quốc hiện giờ nhìn như vững chắc, kỳ thật đã đến bờ vực nguy hiểm. Nếu Đường Tửu thật sự dám có hành động bất kính với Alessio ở quân bộ, cho dù Alessio không để ý, hàng trăm triệu quân thư bên ngoài Trung Ương tinh hệ cũng sẽ vì vậy mà có ý kiến không nhỏ với Đường Tửu.

Mang theo một hy vọng mơ hồ nào đó, Tariq nhìn chằm chằm vào cửa hành lang.

Sau đó hắn nhìn thấy-

Trùng đực nhỏ vốn còn giữ vẻ mặt lạnh lùng, đối với cảnh vật xung quanh không thèm để vào mắt, trên mặt viết đầy sự thiếu kiên nhẫn bỗng nhiên hơi mở to hai mắt, vẻ mặt băng giá tan biến trong nháy mắt, lộ ra nụ cười không hề che giấu, linh động và tươi tắn.

Trùng đực nhỏ nhào vào lòng quân thư lớn tuổi, lẩm bẩm: "Alessio, ta nhớ anh lắm."

Tariq:?

Các quân thư ở đó:???

Chờ một chút, đây có thật là cùng một trùng đực vừa kiêu căng ngạo mạn, khinh thường không thèm liếc nhìn bọn họ lấy một cái sao?

Không phải là trùng đực cao cao tại thượng sao?

Trùng đực này sao lại còn biết làm nũng?!

Alessio theo bản năng đưa tay ôm lấy trùng đực nhỏ đang nhào tới. Biết rõ tiểu hoa hồng đang diễn kịch, quân thư vẫn cảm thấy trong lòng hơi rung động. Trên mặt thì hơi nhướn mày, thấp giọng trêu chọc: "Tiểu tổ tông, hôm nay em lại diễn trò gì vậy?"

Đường Tửu coi như không nghe thấy, vẫn ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, đáng yêu, lắp bắp: "Còn anh? Anh có nhớ ta không?"

Đến rồi.

Lại bắt đầu diễn?

Alessio buồn cười trong lòng, nhất thời không đoán được tiểu hoa hồng hôm nay muốn diễn vở kịch gì. Nhưng điều này hiển nhiên không ảnh hưởng đến việc hắn chiếm thế chủ động, tiện tay sờ lên khuôn mặt nhỏ của Đường Tửu, phối hợp ôm lấy lưng cậu: "Nhớ chứ, nhớ lắm, em xem chẳng phải tôi đặc biệt đến đón em sao?"

Trùng đực nhỏ ôm chặt cánh tay hắn, chớp chớp đôi mắt: "Vậy sau này chúng ta không bao giờ giận dỗi nữa, được không?"

Alessio: ?

Đạo lý hắn đều hiểu, nhưng thích chơi trò giận dỗi chẳng phải vẫn luôn là cậu sao? *Đây là lại chuẩn bị trả đũa sao?*

Quả nhiên.

Chỉ thấy cậu gục xuống đầu, ra vẻ ngoan ngoãn nhận lỗi: "Ta biết sai rồi mà, không nên ở bên ngoài bịa đặt bôi nhọ anh..." Cậu cố ý hàm hồ những từ ngữ mẫn cảm, nói một cách hàm hồ, mắt trông mong mà ngước mặt: "Anh đừng nóng giận, được không?"

Alessio:...

Hắn hoài nghi cậu đây là biến đổi chiêu trò tới trêu chọc, hơn nữa hắn có bằng chứng.

Cũng chính là hắn tạm dừng như vậy một lát thời gian, Alessio rõ ràng nhận thấy, cơ hồ ở đây sở hữu quân thư, thậm chí hắn vị kia từ trước đến nay trung thành phó quan, đều đồng thời hướng hắn đầu tới khiển trách ánh mắt, bên trong ý tứ lại rõ ràng bất quá:

Một trùng đực nhỏ đáng yêu như vậy, ngươi cư nhiên còn muốn cùng hắn giận dỗi?

Ngươi vẫn là chỉ quân thư sao?

Alessio nghiêng đầu, lạnh lùng đảo qua các quân thư một cái.

Các quân thư: An tĩnh như gà.jpg

Nhìn lại cậu trong lòng ngực mắt trông mong chờ hắn đáp lại, quân thư lớn tuổi thở dài, biết không theo cậu đem màn kịch này diễn xong, cậu sẽ không bỏ qua cho hắn. Nề hà Alessio luôn luôn không am hiểu trường hợp này, chỉ có thể khô khan mà dỗ dành: "Tôi không giận, thật sự."

"Ta không tin!"

Trùng đực nhỏ dựng thẳng lên một ngón tay, lời lẽ chính đáng: "Trừ phi anh hiện tại hôn ta một cái, ta liền tin tưởng anh không có giận."

Cảm thụ được bốn phía dồn tới ánh mắt xem kịch vui, Alessio bắt đầu đau đầu.

Trùng đực nhỏ lại cong cong khóe mắt, thầm cười trộm.

Quả nhiên.

Đối phó Alessio như vậy quân thư lớn tuổi, cường ngạnh mệnh lệnh hoặc là trực tiếp dụ hoặc bằng nhan sắc, đều là vô dụng. Cậu thật muốn cùng đối phương so chiêu ở những thứ đó, ngược lại là tiến vào sở trường của đối phương, không bị quân thư hung hăng áp chế mới là lạ!

Chân chính có thể làm đối phương hết cách, ngược lại là cậu làm trùng con trẻ tuổi, ngẫu nhiên toát ra vẻ mềm mại cùng làm nũng.

Cũng là cậu trì độn, rõ ràng sớm tại ngày quyết định đính hôn cũng đã thử ra nhược điểm chí mạng của Alessio, lại cố tình muốn tự mình chuốc lấy cực khổ, ở lĩnh vực mà trùng cái am hiểu hơn cùng đối phương luận thắng bại, đây chẳng phải là ngu ngốc sao?

Hừ hừ.

Cậu hôm nay không chỉ có muốn chuyển bại thành thắng, một lần bắt được Alessio, còn muốn hoàn toàn thuần phục con sói cô độc kiêu ngạo khó thuần của đế quốc này!

Quân thư, là của cậu.

Kịch bản sao, đương nhiên cũng muốn dựa theo cậu mà làm!

Trùng đực nhỏ đắc ý nghĩ, trên mặt lại lộ ra biểu tình "miễn cưỡng tha thứ cho ngươi", ngoan ngoãn nói: "Được rồi, ta không làm ầm ĩ với anh nữa, anh đi công tác đi, hôm nay buổi sáng thức dậy quá sớm, ta có chút buồn ngủ, muốn ngủ một lát."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro