Ngoại truyện 11.2: Kỳ ngộ của Alessio
Đáy lòng cậu không dao động, trên mặt lại rũ mắt xuống, lông mi xinh đẹp khẽ run, lưu lại bóng mờ nhàn nhạt trên làn da trắng nõn, phảng phất một con bướm đang chấn kinh, yếu ớt lại nhút nhát, quyết đoán trả đũa.
“Alessio, người này bắt nạt em!” Cậu lên án.
……?
Trùng cái trẻ tuổi chấn động.
Hắn thừa nhận, bởi vì mới đến không rõ tình huống, cũng xuất phát từ tâm lý cảnh giác của quân thư, hắn đối với trùng đực trước mắt đã làm ra một số chuyện vượt quá phạm trù xã giao, đủ để bị hiệp hội bảo hộ trùng đực lôi đi bắn chết, nhưng mà, nhưng mà……
Nếu hắn không nhớ lầm, rõ ràng là đối phương chủ động chui vào trong lòng ngực hắn, đúng không?
Sao lại biến thành hắn bắt nạt đối phương rồi?
Alessio trẻ tuổi lập tức ngẩng đầu, không thể tưởng tượng mà nhìn về phía trùng đực đang ném nồi cho mình, không thể phủ nhận, trong ánh mắt đầu tiên nhìn thấy đối phương, hắn đúng là bởi vì khuôn mặt quá mức xinh đẹp của đối phương, mà không nhịn được hoảng hốt một lúc, nhưng mà giờ này khắc này, đối mặt với việc bị vu oan giá họa trắng trợn, trùng cái trẻ tuổi chỉ cảm thấy con thỏ trong lồng ngực mình bị đập chết ngay tại chỗ, chỉ còn lại nỗi ấm ức và oán giận không nói nên lời.
Rõ ràng là trùng đực động thủ trước!
Trên đời này sao lại có trùng đực không biết xấu hổ như vậy chứ? Trùng cái trẻ tuổi căm phẫn bất bình mà nghĩ.
Đáy lòng cậu hơi bực bội, nhưng đầu óc lại càng thêm bình tĩnh.
Thay đổi thành trùng cái khác, có lẽ Alessio trẻ tuổi còn không có tự tin, nhưng đối diện trùng cái không phải trùng khác, mà là chính hắn sau khi trưởng thành, chỉ bằng sự hiểu biết của hắn đối với trùng đực và đối với bản thân, Alessio trẻ tuổi tự tin tuyệt đối sẽ không bị trùng đực che giấu.
Tương lai hắn sao có thể vì một con trùng đực mà vứt bỏ đầu óc, làm lơ sự thật chứ?
Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!
Trùng cái trẻ tuổi thề son sắt mà nghĩ.
Quả nhiên.
Chỉ thấy đế quốc nguyên soái lớn tuổi cười cười, đôi mắt nhìn hắn, đầy ẩn ý nói: “Thật vậy chăng?” Không đợi Đường Tửu đáp lại, đế quốc nguyên soái liền vươn tay, dùng ngón tay điểm nhẹ lên trán của tiểu trùng đực, động tác này rất thân mật, nhưng giọng điệu của trùng cái lại lạnh lùng.
“Em chắc chắn, không phải em dẫn đầu nhận nhầm trùng sao?”
Ai nha, bị nhìn thấu rồi.
Bị vạch trần, tiểu trùng đực chớp chớp mắt, làm ra vẻ mặt ngây thơ vô tội —— điều này làm cho cậu thoạt nhìn càng đáng yêu.
Đối với việc thư quân nhà mình nháy mắt đã nhìn thấu suy nghĩ của mình, thậm chí trước tiên không lưu tình chút nào vạch trần, Đường Tửu cũng không kỳ quái, nói đúng hơn, ngay từ đầu, cậu đã không nghĩ tới muốn dùng loại biện pháp này để lừa gạt đế quốc nguyên soái, chỉ là có ý xấu muốn đem mũi nhọn chỉ hướng Alessio ở thế giới khác mà thôi.
Chính cái gọi là, chuyển hướng mâu thuẫn.
Trùng đực trẻ tuổi nghĩ như vậy.
Đối mặt với ánh mắt của thư quân nhà mình từ trên cao nhìn xuống, phảng phất như quan tòa thẩm phán, tiểu trùng đực nghiêng nghiêng đầu, bọc bọc áo tắm dài trên người, nhanh chóng nhảy xuống giường, phảng phất như con mèo nhỏ đã làm sai chuyện, đem chính mình cuộn tròn trong lòng ngực đế quốc nguyên soái.
An phận nằm trong lòng ngực trùng cái, cậu vẫn cảm thấy chưa đủ.
Nhìn trái một chút, nhìn phải một chút, một lát sau nắm lấy cánh tay của trùng cái, làm cho cánh tay phải của đối phương thân mật mà quấn quanh eo mình, một lát sau lại ôm cổ thư quân nhà mình, cọ cọ trong lòng ngực đối phương, cho đến khi hơi thở của trùng cái tràn ngập mỗi góc trên người cậu.
Làm xong tất cả những điều này, tiểu trùng đực lại cúi đầu, ngửi ngửi bả vai của mình.
Rất tốt.
Bây giờ trên người cậu đều là hương vị của Alessio nhà mình rồi ~
Đường Tửu hài lòng gật đầu, còn không quên hướng đế quốc nguyên soái tranh công, vừa làm nũng, vừa lấy lòng mà vươn tay, quơ quơ trước mặt trùng cái, vô cùng cao hứng nói: “Alessio Alessio! Anh xem! Em bây giờ toàn thân đều là hương vị của anh rồi!”
Thật đắc ý.
“Alessio”, “cả người đều là hương vị của anh”……
Giọng của tiểu trùng đực trầm thấp mà mềm mại, như một chiếc bàn chải hữu hình, nhẹ nhàng phất qua bên tai của trùng cái. Bị “liên lụy” Alessio trẻ tuổi hít vào một hơi, chỉ cảm thấy trùng đực trước mắt thật sự là quỷ kế đa đoan, không biết xấu hổ!
Sao lại có chuyện làm sai, liền nghĩ dùng phương pháp này để trốn tránh trách nhiệm?!
Trùng cái trẻ tuổi gian nan dời ánh mắt, vừa khẩn trương, vừa phức tạp nhìn về phía một bản thân khác đang ôm ấp ôn hương nhuyễn ngọc.
Hắn sẽ làm như thế nào?
Là không dao động, hay là cứ như vậy khuất phục?
Có lẽ là tiếng gọi ngọt ngào “Alessio” của trùng đực, hoặc là khuôn mặt gần như giống hệt của đế quốc nguyên soái, cho dù trùng cái trẻ tuổi đã dời ánh mắt đi, nhưng giờ phút này lại không thể kiềm chế được khuôn mặt nóng lên, dường như xem cũng không được, mà không xem cũng không xong.
Còn về bản thân Alessio ——
Đế quốc nguyên soái tất nhiên sẽ không “khuất phục” như vậy.
Nói không động lòng là giả, nhưng đế quốc nguyên soái cũng sẽ không dễ dàng buông tha cho tiểu trùng đực nhà mình đã phạm sai lầm.
Liền dùng tư thế bị động ôm lấy Đường Tửu, Alessio bất động thanh sắc xoay người, lấy bản thân làm bình phong, đem tiểu trùng đực hoàn toàn che giấu khỏi tầm mắt của người thứ ba. Sau đó hắn cúi đầu, hai tay giữ chặt trùng đực, đem chính mình vùi vào trên vai Đường Tửu.
Giọng hắn rất thấp, đáy mắt tối tăm, trong đó có bất mãn, càng nhiều hơn là đáng thương và ấm ức.
“Nhưng em nhận nhầm anh rồi.”
Alessio trẻ tuổi trong lòng chậm rãi gõ ra một dấu: ?
Trong một thoáng chốc, trùng cái trẻ tuổi thậm chí còn hoài nghi có phải mình đang nằm mơ hay không. Nếu không, sao hắn vừa ngủ một giấc, đã chạy tới phòng ngủ xa lạ trên chiếc giường xa lạ, bởi vì một con trùng đực xa lạ cùng với một con trùng cái được cho là tương lai của hắn mà nổi lên khói lửa tứ phía?
Càng kỳ quái hơn chính là, cái con trùng cái được cho là tương lai của hắn kia, mặc quân phục của đế quốc, đối mặt với cảnh tượng như vậy, tình huống như vậy, thế mà, thế mà…… lại làm nũng với trùng đực?
Không phải!
Hắn còn chưa có ấm ức gì đâu, sao màn kịch này đã diễn đến đây rồi?
Khóe miệng của trùng cái trẻ tuổi hơi co rút, vừa khó tin, vừa có chút khinh thường bản thân: Tương lai của hắn, thế mà lại ghê tởm như vậy sao? Điều này có gì khác biệt với những tên vô dụng trong chi bộ, đầu óc chỉ toàn là trùng đực?
Tất nhiên là Alessio không biết suy nghĩ của bản thân mình lúc trẻ.
Nếu hắn có tâm, bằng vào sự suy đoán của hắn đối với bản thân, cho dù là đoán, đế quốc nguyên soái hơn phân nửa cũng có thể dễ dàng đoán trúng suy nghĩ của mình khi còn trẻ.
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, người yêu thích của trùng đực tự động bám lấy hơi thở của hắn, vô cùng cao hứng mà nằm trong lòng ngực hắn, trùng cái nào lại có tâm tư để ý một bản thân khác đang suy nghĩ cái gì a?
Giờ phút này, ánh mắt của đế quốc nguyên soái đã hoàn toàn dừng lại ở trên người trùng đực trong lòng ngực.
Alessio không phải là con trùng ngang ngược, sự việc đã xảy ra, nghĩ cũng biết nguyên nhân trước mắt bất quá chỉ là một sự ngoài ý muốn, thay vì nắm chặt lấy hiểu lầm mà hai bên đều không cố ý, chi bằng thật sự vớt lấy chút lợi ích, vuốt phẳng nỗi lòng không vui của mình.
Đường Tửu hiển nhiên cũng nghĩ như vậy.
Yêu nhau gần một năm, nhạy bén như Đường Tửu, sao có thể không nhìn ra cảm xúc chân thật của thư quân nhà mình chứ?
Trùng cái ấm ức có thành phần phóng đại, nhưng trong lòng không vui là thật.
Đường Tửu từ trước đến nay rất thẳng thắn, lúc này bèn rũ mắt nghĩ nghĩ, sau đó nhón chân, tặng một nụ hôn ướt át, ngón tay không thành thật chọc chọc mu bàn tay của trùng cái, ngoan ngoãn nhận thua làm nũng: “Thật xin lỗi mà, đều là em không tốt, anh muốn làm gì với em cũng được.”
“Đừng giận em mà.”
Khi nói chuyện, tiểu Hoa Hồng còn cố ý vô tình ngẩng đầu lên, lộ ra chiếc cổ trắng nõn trơn bóng, dường như đang tự mình thể hiện rằng ta muốn làm gì thì làm.
Trùng cái trẻ tuổi sợ ngây người.
Quân thư độc thân nhiều năm, đừng nói là tiếp xúc gần gũi với trùng đực, cho dù là hẹn hò lần đầu tiên dưới sự giám thị của hiệp hội bảo hộ trùng đực, cũng chưa từng có, sao có thể gặp qua cảnh tượng mập mờ điên đảo như vậy?
Hắn lúc này thậm chí có chút hoảng hốt.
Trùng đực đều…… không biết xấu hổ như vậy sao?
Xấu hổ và giận dữ, hoảng sợ, dục vọng…… Vô số cảm xúc phức tạp đan xen vào nhau, Alessio trẻ tuổi chỉ cảm thấy giờ phút này mình phảng phất đang ngâm mình trong nước sôi lửa bỏng, một bên là lý trí, một bên là bản năng bị trùng đực hấp dẫn không thể ức chế, hắn theo bản năng giương mắt, lại đối diện với một ánh mắt lạnh băng, trào phúng, lại mang theo sự khiêu khích khó tả.
Thuộc về tương lai, ánh mắt của chính hắn.
Trùng cái trẻ tuổi theo bản năng chột dạ một giây, ngay sau đó lại cảm thấy không đúng.
Làm ơn, cái "hắn" tương lai này không phải là cảm thấy, hắn sẽ cảm thấy hứng thú với trùng đực của hắn đấy chứ?
Nếu hắn có thể cùng đối phương tồn tại cùng một không gian, vậy thực hiển nhiên, hắn có lẽ có trải qua, ký ức và diện mạo tương đồng với Alessio lúc trẻ, nhưng có thể dự kiến chính là, bọn họ không phải là cùng một con trùng, cũng không nhất định sẽ đi đến tương lai giống nhau.
Không phải cùng một con trùng, liền trực tiếp phán định hắn có ý đồ xấu với trùng đực của hắn, có phải quá võ đoán rồi không?
Alessio trẻ tuổi cười nhạo.
Hắn ôm hai tay, đầu ngón tay không kiên nhẫn gõ nhẹ lên cánh tay, cũng hướng về phía tương lai của chính mình lộ ra một biểu tình không chút che giấu, cười như không cười.
Thật cho rằng trùng đực nhà ngươi là bảo bối vạn trùng mê chắc?
Hắn cố ý đáp lễ, cũng không ngại để tương lai của chính mình biết, dáng vẻ đối phương hiện giờ bị trùng đực nắm trong lòng bàn tay khó coi đến mức nào, nhưng mà đế quốc nguyên soái lớn tuổi lại chẳng thèm liếc hắn một cái, lo ôm chặt trùng đực trong lòng ngực, quay đầu bước đi.
Cửa phòng ngủ không tiếng động tự động đóng lại.
Có ý gì?
Đây là xấu hổ buồn bực đến mức nổi giận, chuẩn bị nhốt hắn một con trùng trong phòng ngủ sao?
Alessio trẻ tuổi nhướng mày, không xác định mà nghĩ.
Suy xét đến việc mình đang ở nơi đất khách, cũng thật sự cần quan sát một chút hoàn cảnh xung quanh, hắn do dự một giây, đi hai ba bước đến cửa phòng ngủ, vặn chốt cửa bên trong. Cửa lớn dễ dàng bị mở ra, trùng cái kinh ngạc nhướng mày, đang chuẩn bị xoay chốt cửa, đi ra ngoài hỏi xem hai con trùng kia rốt cuộc có ý gì ——
Sau đó hắn liền bỗng nhiên nghe thấy một trận loạt xoạt sột soạt, như là âm thanh quần áo cởi ra.
Alessio trẻ tuổi:!!!
Chờ một chút, bên ngoài chính là hành lang đấy!
Đây là ý tứ mà hắn đang nghĩ sao?
Trùng cái trẻ tuổi ngây ngốc lắng nghe âm thanh truyền đến ngoài cửa, hoàn toàn không giữ được bình tĩnh.
Ngũ quan của trùng cái vốn nhạy bén, nếu cửa phòng khóa chặt, có lẽ Alessio trẻ tuổi sẽ không nghe thấy gì, nhưng mà cái hộp Pandora kia đã bị hắn mở ra một phần. Cũng chính bởi vì cách một cánh cửa, cái gì cũng không nhìn thấy, thính giác duy nhất có thể phát huy tác dụng lúc này, ngược lại trở nên nhạy cảm đến đáng sợ.
Hắn nghe thấy rất nhiều âm thanh.
Âm thanh cởi quần áo.
Âm thanh tứ chi va chạm.
Âm thanh đè nén, ẩn nhẫn của trùng đực.
Những âm thanh rất nhỏ lại ẩn nấp, lọt vào tai của trùng cái trẻ tuổi, lại không thua gì sóng to gió lớn, làm cho đầu óc hắn quay cuồng. Lại như một chiếc lông chim làm từ mây, mang theo hơi nóng không rõ, nhẹ nhàng lướt qua trái tim hắn, ngứa ngáy nóng bỏng.
Có lẽ hắn nên lập tức rời đi.
Rời xa cánh cửa có thể hủy diệt cuộc đời hắn, cũng rời xa cái hộp quỷ bí tràn ngập vô hạn này, làm cho tư duy của hắn trở lại vẻ bình tĩnh lý trí nhất quán.
Nhưng sự thật là, trùng cái trẻ tuổi ngơ ngác dựa vào cánh cửa phía sau, không nhúc nhích. Hắn duy trì động tác ngẩng đầu dựa vào cửa, đôi mắt vàng kim thất thần nhìn chăm chú trần nhà thuần trắng phía trên, trong đầu quanh quẩn, lại là màn hình mà mình vô tình nhìn thấy vài phút trước.
Trắng nõn trong suốt như vậy, không tì vết như vậy.
Phảng phất vật tế phẩm thượng hạng dâng cho thần linh trong bộ lạc cổ xưa, dùng đôi mắt ướt át, làn da mịn màng như mỡ dê, giọng nói trong trẻo như đường, ỷ lại, nức nở, tựa như làm nũng, từng tiếng gọi tên của kẻ khởi xướng.
Cậu gọi hắn: “…… Alessio……”
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro