Ngoại truyện 7.2: Trùng biến thái
Thử nghĩ mà xem, nếu bạn là một con trùng đực ấu tể chỉ mới năm tuổi, giây trước bạn còn đang yên ổn trong căn nhà ấm áp thoải mái, giây tiếp theo bỗng nhiên bị ném tới một chiếc tinh hạm hoàn toàn xa lạ, thân ở nơi vũ trụ cách nhà ngàn dặm, tứ phía đều là nguy cơ…
Vậy vấn đề đặt ra là:
Hắn nên trả lời câu hỏi “Anh là ai?” của bé Đường Tửu như thế nào, mới có thể ổn định cảm xúc của trùng đực ấu tể, không để đối phương vì chịu kinh hách mà sinh ra phản ứng khó chịu mãnh liệt đây?
Nghĩ không ra.
Căn bản nghĩ không ra.
Trùng con trước mắt lớn nhất không quá năm tuổi, độ tuổi này tiểu Hùng Tử, hoặc là đang được thư phụ hùng phụ nuôi dưỡng trong nhà, hoặc là đã bị đưa đến thánh địa Uranus, được toàn đế quốc dốc toàn lực chăm sóc cẩn thận, rốt cuộc là tình huống như thế nào, mới có thể khiến trùng con đi theo một con trùng cái trưởng thành, lang thang không mục đích mà trôi nổi trong vũ trụ a?
Alessio nghĩ đi nghĩ lại, đều cảm thấy lựa chọn tốt nhất, vẫn là trả bé Đường Tửu về cho đối thủ một mất một còn của hắn, để cho chuyên gia chăm sóc trùng thật sự làm.
Nghĩ đến thế giới riêng của hai trùng mà hắn mong đợi từ lâu, rất có thể bởi vì tình huống đột ngột phát sinh trước mắt, mà phải đột ngột dừng lại, đế quốc nguyên soái ít nhiều vẫn có chút buồn bực, hắn nhìn trùng đực con bé nhỏ cũng đang mờ mịt luống cuống, dứt khoát đi thẳng vào vấn đề, buông thả bản thân:
“Nếu anh nói, bởi vì nguyên nhân nào đó, em đã đến thế giới tương lai, mà anh là thư quân tương lai của em —— với cách nói này, em tin không?”
Trùng đực con bé nhỏ không nói gì.
Cũng không khóc.
Nhờ vào giáo dục gia đình tốt đẹp, bé Đường Tửu năm tuổi tuy sợ hãi nhưng cũng không thật sự hoảng loạn luống cuống như vẻ ngoài —— hùng phụ đã từng dạy bé, trong hoàn cảnh càng nguy hiểm, càng phải tận lực giữ bình tĩnh.
Cho dù không giữ được bình tĩnh, trong trường hợp tất cả kêu cứu đều không có hiệu quả, chỉ có bé và kẻ bắt cóc, cũng phải cố gắng tỏ ra ngoan ngoãn và yên tĩnh.
Ồn ào và nước mắt, trong hoàn cảnh nguy hiểm không có bất kỳ ý nghĩa nào.
Cũng bởi vì được dạy dỗ như vậy, cho nên dù trong lòng khẩn trương bất an, trùng đực con bé nhỏ vẫn cố nén xúc động muốn rơi nước mắt, mặc cho trong mắt ngập nước, nhưng lại kiên cường không phát ra bất kỳ âm thanh nào, tỏ ra ngoan ngoãn lại nhút nhát sợ sệt, cẩn thận thăm dò thái độ của trùng cái xa lạ.
Sau đó bé liền nghe được trùng cái trưởng thành trước mắt trả lời như đang tuyên bố tội ác.
Trùng con: …?
Giống như nghe hiểu, lại giống như không hiểu.
Trùng cái này là biến thái sao?!
Trùng đực ấu tể thân thể yếu ớt, đầu óc lại không ngu ngốc, đặc biệt là những trùng con được tháp cao trùng đực trưởng thành trong nhà dốc lòng chăm sóc như Đường Tửu, phương diện khác khó mà nói, nhưng những khái niệm như “tương lai”, “thư quân”, bé Đường Tửu vẫn hiểu.
Một giấc ngủ dậy nằm trên giường lớn xa lạ còn chưa tính, trùng cái trưởng thành trước mắt - không biết cao hơn bé bao nhiêu lần, còn nghiêm túc, dõng dạc nói với bé, đối phương thật ra đến từ thế giới mười mấy năm sau, là thư quân tương lai sẽ cùng bé chung sống cả đời.
Đây không phải biến thái thì là gì?
Trời ạ, năm nay bé mới năm tuổi thôi đấy!
Ngoài mặt bé Đường Tửu không lộ ra, nhưng trong lòng lại gõ vang chuông cảnh báo.
Bé cũng không phải là mấy trùng con ngu ngốc cùng tuổi, nếu đối phương cho rằng với lý do qua loa như vậy, là có thể dễ dàng lừa gạt bé, vậy thì sai quá sai!
Không được! Bé Đường Tửu nghĩ.
bé phải nghĩ cách trước để ổn định đối phương, sau đó tìm cách liên lạc với người nhà, hoặc là hiệp hội bảo hộ trùng đực, để thư phụ cứu bé về!
Trùng con vừa làm bộ suy tư, như đã chấp nhận cách nói của trùng cái lớn tuổi, vừa len lén đưa mắt nhìn xung quanh, Alessio vừa thấy, liền biết, bé Hùng chủ nhà mình hơn phân nửa lại đang nghĩ trò xấu gì rồi.
Alessio bất đắc dĩ thở dài.
Nên nói không hổ là Đường Tửu không?
Trùng con trước mắt tuy rằng chỉ là bé Hoa Hồng phiên bản mini, nhưng tính cách và cách đối nhân xử thế, đã có hình thức ban đầu của Đường Tửu khi trưởng thành, đừng nhìn vẻ ngoài tiểu gia hỏa giống như sợ hãi đến thế, trong lòng không chừng đang nghĩ nhanh, làm sao tìm được cách tự cứu mình đây.
Trong một thoáng chốc, Alessio gần như cho rằng mình trở về lúc hắn và Đường Tửu mới gặp nhau.
Lúc ấy tiểu trùng đực, chẳng phải cũng giả bộ làm ra vẻ vênh váo tự đắc, không hề hay biết mà bày ra trước mặt hắn sao? Không ngờ tới bé trùng đực trước mắt, cư nhiên cũng có vài phần bản lĩnh của Đường Tửu trưởng thành, đây là đang chuẩn bị làm bộ ngoan ngoãn nghe lời, để hắn thả lỏng cảnh giác sao?
Alessio vừa buồn cười, lại vừa thở phào nhẹ nhõm.
Ban đầu hắn còn lo lắng bé Đường Tửu thật sự hoảng loạn như vẻ ngoài, để tránh cho đối phương bị chấn kinh, Alessio còn chuẩn bị rút kinh nghiệm xương máu, cắn răng đem đối phương trả về cho đối thủ một mất một còn. Nếu bé Đường Tửu tinh thần vẫn không tệ, vậy hắn…
Chơi cùng bé một chút?
Tiểu trùng đực trưởng thành hắn còn không đối phó được, chẳng lẽ bé trùng đực trước mắt, hắn lại không chơi nổi sao?
Đế quốc nguyên soái nghĩ một cách xấu xa, cố ý nhướng mày, làm bộ tiếc hận, giọng điệu biếng nhác, không phải không tiếc nuối nói: “Ái chà, bị em nhìn ra rồi.”
“Không nghĩ tới em nhìn bé thế này, mà lại rất thông minh.” Alessio dựa vào cạnh cửa, hơi nghiêng đầu, cười tủm tỉm nhìn bé: “Đã như vậy, anh cũng không gạt em —— không sai, anh chính là tinh tặc đã bắt cóc em. Nếu em chịu ngoan ngoãn nghe lời, không ồn ào không náo loạn, anh liền cùng thư phụ em một tay giao tiền, một tay giao người.”
“Còn nếu em không chịu phối hợp…”
Nói đến đây, trùng cái lớn tuổi nâng mắt, cố ý đánh giá bé từ trên xuống dưới, dùng giọng điệu trêu ghẹo, uy hiếp nói: “Vừa hay anh đang thiếu một tiểu trùng đực ấm giường, nếu em không nghe lời, anh liền giữ em lại, làm Hùng chủ của anh.”
Bé Đường Tửu:!!
Quả nhiên.
bé đã biết, làm gì có thư quân tương lai nào, trùng cái trước mặt, căn bản chính là có ý định bắt cóc bé, muốn dùng bé để đổi tiền với thư phụ! Hơn nữa còn là loại trùng lòng dạ độc ác, đến cả trùng con chưa thành niên như bé cũng không buông tha!
Trùng con tức giận nghĩ.
Có lẽ bởi vì đã xác định được mục đích thật sự của tinh tặc, không cần phải dùng bộ não nhỏ bé để nghĩ ngợi lung tung, trùng con ngược lại thở phào nhẹ nhõm, cảm xúc căng thẳng ban đầu, cũng theo thái độ có vẻ bình thản của trùng cái, mà vô hình thả lỏng không ít.
Ngay cả nỗi bất an trước kia, cũng tan thành mây khói.
Thật kỳ quái.
Bé Đường Tửu chớp chớp đôi mắt, hoang mang nghĩ.
Nếu đã xác định thân phận của đối phương, vậy trước khi liên lạc được với thư phụ, bé hẳn là phải càng thêm khẩn trương lo lắng mới đúng a. Sao lúc này bé không còn sợ hãi nhiều, ngược lại có một loại bản năng muốn đến gần đối phương, thân cận đối phương, thậm chí là ỷ lại đối phương chứ?
Chắc là ảo giác thôi?
Trùng đực con bé nhỏ lắc lắc đầu, tựa hồ muốn thông qua cách này, xua tan dục vọng kỳ quái kia.
bé không yên tâm truy vấn: “Chỉ cần em ngoan ngoãn nghe lời, anh liền sẽ đưa em trở về?”
Alessio nhịn cười, làm bộ gật đầu, đảm bảo: “Không sai, đã nói một tay giao tiền một tay giao người, bọn ta làm tinh tặc cũng rất coi trọng danh dự, chỉ cần thư phụ em thành thật giao tiền, ta đảm bảo sẽ cho em ăn uống no đủ rồi đưa em trở về.”
Không đợi bé Đường Tửu kịp hiểu, “danh dự” cùng “tinh tặc” rốt cuộc có quan hệ gì, Alessio liền nhân cơ hội xoa đầu bé.
“Được rồi, không còn sớm nữa, bây giờ ngoan ngoãn theo anh đi ăn cơm.”
Bé Đường Tửu vốn đang định cò kè mặc cả với “tinh tặc” thêm hai câu, nghe được hai chữ “ngoan ngoãn”, lập tức ngậm miệng, lại sờ sờ bụng nhỏ trống trơn, cuối cùng vẫn là ngoan ngoãn đi theo sau trùng cái, hướng phía phòng ăn đi đến.
Trong truyện kể cho bé Đường Tửu trước khi ngủ, cái gọi là “tinh tặc”, hẳn phải là tồn tại rất nghèo khổ thất bại.
Cũng chính bởi vì ấn tượng này, khi Alessio bảo bé ngoan ngoãn lại đây ăn cơm, bé Đường Tửu còn ôm tâm lý “chết cũng không sờn” tiếp nhận sự cho ăn kỳ quái từ tinh tặc.
Điều khiến bé ngạc nhiên là, bữa sáng của tinh tặc không chỉ không khó ăn như bé tưởng —— ngược lại, đồ ăn trên bàn từ hình thức nguyên liệu, đến hương thơm mùi vị, đều rất hợp khẩu vị của bé Đường Tửu, độ mới lạ còn vượt xa trình độ của đầu bếp trong nhà!
Hay là, đợi thư phụ trả tiền chuộc bé về, bé cũng chuộc luôn cả đầu bếp của tinh tặc về cùng?
Alessio cũng không biết, chỉ trong thời gian một bữa sáng, bé Hùng chủ nhà hắn lại một lần đem chủ ý đánh tới việc bắt cóc đầu bếp của phủ nguyên soái.
Lúc trùng con đang thưởng thức mỹ vị đồ ăn, cuối cùng cũng lộ ra nụ cười tươi, đế quốc nguyên soái âm hiểm xảo trá cũng đã nghĩ ra biện pháp “đối phó” với trùng đực con bé nhỏ.
Đưa trở về là không thể nào đưa trở về.
Đừng nói tuần trăng mật của hắn và Đường Tửu mới vừa bắt đầu, cho dù hắn đã hưởng xong tuần trăng mật, gặp phải chuyện bé trùng đực và Đường Tửu trưởng thành hoán đổi hiếm lạ như vậy, cũng không thể trả bé Hoa Hồng đáng yêu này lại cho đối thủ một mất một còn —— trùng con đáng yêu như vậy, chính hắn còn chưa được vuốt ve mấy cái, sao có thể cứ như vậy trả lại cho đối thủ một mất một còn chứ?
Hơn nữa, đối thủ một mất một còn đã nuôi bé trùng đực thành tiểu trùng đực, vất vả lắm mới có được cơ hội như thế này, để hắn cũng nuôi bé trùng đực hai ba ngày, không quá phận chứ?
Đế quốc nguyên soái vui sướng nghĩ.
Sau khi xác định “kế hoạch nuôi dưỡng bé Hoa Hồng”, tiếp theo phải giải quyết, chính là tâm lý đề phòng và mâu thuẫn của bé Đường Tửu với hắn.
Alessio không thiếu kinh tế và thực lực để chăm sóc trùng con, muốn tạm thời đảm đương người giám hộ của bé trùng đực, mấu chốt vẫn là ở chỗ phải làm cho bé Đường Tửu sinh ra tin tưởng nhất định với hắn, có thể chủ động cho hắn vuốt ve cái đầu nhỏ lông xù, thì càng tốt.
Như vậy, làm thế nào để bé Đường Tửu buông lỏng đề phòng đây?
Alessio trầm ngâm một lát, cuối cùng vẫn quyết định thuận theo tiết tấu của bé Đường Tửu.
Hắn biết rõ, bé Đường Tửu trước mắt tuy rằng tâm trí không bằng tiểu Hùng chủ nhà hắn, nhưng tính cách tác phong, lại giống hệt tiểu Hoa Hồng của hắn —— với tính cách của Đường Tửu, muốn bé tiếp thu, hoặc là nói tin tưởng một chuyện ly kỳ nào đó, không thể dùng miệng nói, mà phải làm cho bé Đường Tửu giống như chơi trò chơi khám phá, từng chút từng chút, tự mình suy đoán ra.
Cũng chỉ có đáp án mà bé Đường Tửu tự mình tìm ra, bé mới có thể tin tưởng không nghi ngờ.
Ví dụ như, quan hệ thật sự của hắn và bé Đường Tửu?
Suy xét đến việc hắn và Đường Tửu đích xác đã tổ chức hôn lễ, Alessio thậm chí không cần cố ý để lại ám chỉ rõ ràng nào trên chiếc tinh hạm này —— dù sao tất cả thiết bị trên chiếc tinh hạm này, đều hoàn toàn dựa theo sở thích của Đường Tửu chế tạo.
Không chỉ có thế, trong phòng ngủ chung của hắn và Đường Tửu, còn bày ảnh chụp chung của hai trùng.
Nói đến, trên tòa tháp bánh kem cao một tầng mà Đường Tửu thích nhất, hình như còn gắn hai thú bông nhỏ ăn được, cực giống phiên bản thu nhỏ của hắn và Đường Tửu?
Hơn nữa sáng sớm hắn đã nói rõ đáp án chân thật, sau đó lại lật lọng nói là nói dối.
Từng manh mối như vậy, đủ để cho trùng con trong quá trình từng bước tiếp xúc và tìm hiểu, sinh ra hoài nghi và suy đoán.
Có suy đoán, bé Đường Tửu tất nhiên sẽ giống như trùng con mới phá xác, với lòng hiếu kỳ thiên nhiên với thế giới, mà đến gần hắn, tiến tới dùng phương thức đặc biệt của trùng đực ấu tể, đối với hắn triển khai thăm dò nho nhỏ, cho rằng mình thông minh, nhưng thật ra lại rất đáng yêu.
Sẽ là kiểu thăm dò như thế nào đây?
Alessio rất mong chờ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro