Ngoại truyện 9.2: Anh đợi em ở tương lai
Đế quốc nguyên soái đối với việc này không hề bất ngờ.
Đừng nhìn lúc trước hắn ngoài miệng nói mình là tinh tặc, chuẩn bị đi đến địa điểm nào đó giao dịch với gia chủ Fleming, đem bé Đường Tửu “trả lại chủ cũ”, trên thực tế, ngay từ đầu, Alessio đã không có ý định phản hồi Thủ Đô Tinh trước tiên.
Nếu bé Đường Tửu sinh ra phản ứng kháng cự, tất nhiên là Alessio sẽ không cưỡng ép giữ lại.
Nhưng nếu bé Đường Tửu đối với việc này có thái độ tích cực, hiện giờ càng là hoàn toàn không muốn về nhà, tất nhiên là Alessio sẽ không làm ác trùng.
Tuần trăng mật của hắn mới vừa bắt đầu, sao có thể kết thúc qua loa như vậy?
Suy nghĩ này không chỉ có một mình hắn có.
Bé Đường Tửu cũng nghĩ như vậy.
Trước khi ngoài ý muốn đi vào thế giới này, bé Đường Tửu vốn đã vì bị nhốt trong mảnh đất chật hẹp mà cáu kỉnh với thư phụ, nếu Alessio thật sự là tinh tặc bắt cóc bé, tất nhiên là trùng con sẽ một lòng muốn quay về vòng tay của thư phụ, nhưng đối phương không phải bọn bắt cóc, thật vất vả mới có cơ hội ra ngoài, bé Đường Tửu mới không muốn trở về nhà Fleming!
Ý tưởng của hai trùng ngay lúc này lại trùng khớp một cách kỳ diệu.
Một bên không muốn trở về, một bên không muốn trả bảo bối về chủ cũ, đại trùng và tiểu trùng liếc nhau, ăn ý quyết định bỏ qua đề tài này, mặc cho tinh hạm hướng phía rời xa Thủ Đô Tinh tiếp tục bay đi.
Vấn đề an toàn được đảm bảo.
Trùng đực ấu tể được giải phóng tự do thân thể nho nhỏ mà hoan hô một tiếng, lẽo đẽo chạy qua lại trên tinh hạm, nhìn đông nhìn tây, thỉnh thoảng sờ sờ, phảng phất như một vị vua trùng đang thu hoạch lãnh địa mới, cao hứng phấn chấn tuần tra lãnh thổ của mình.
Bé Đường Tửu rất hài lòng với lãnh thổ mới của mình.
So với phi thuyền mà bé thường ngày sử dụng, loại tinh hạm cỡ lớn chuyên dụng cho đi trong vũ trụ này giống như một tinh cầu siêu nhỏ có thể di động, các loại thiết bị cần thiết đều có không nói, lại còn tiên tiến và đẹp mắt hơn thiết kế ở thế giới ban đầu của bé, có thể nói mỗi loại đều đánh trúng trái tim bé.
Sau giờ ngọ.
Dùng xong bữa trưa, tuần tra xong thiên địa mới, ngủ đủ giấc ngủ trưa, bé Đường Tửu rốt cuộc cũng rảnh rỗi.
Tiểu gia hỏa đứng bên cửa sổ, hai tay chống đầu, mở to hai mắt, ngạc nhiên nhìn chăm chú phong cảnh ngoài cửa sổ đang chầm chậm di chuyển.
Đó là phong cảnh mà bé chưa từng thấy qua ở Thủ Đô Tinh, ở nơi được xưng là đỉnh cao quyền lực.
Bé nhìn thấy những tinh cầu gần trong gang tấc, chúng hoặc là đỏ thẫm, hoặc là xanh lam, trên mặt đất màu đỏ uốn lượn nhìn như nông sâu không đồng nhất, kỳ thật lại là những hố va chạm to lớn hoang vắng; bé nhìn thấy bụi bặm tinh tế chợt lóe lên bên cửa sổ, chúng phản chiếu ánh sáng mỏng manh dưới ánh mặt trời, còn chói mắt hơn cả kim cương sáng nhất thế gian.
Bé nhìn thấy tinh vân xa xôi mà sáng lạn, phảng phất từng đóa hoa với màu sắc khác nhau, lơ lửng trong thế giới vừa yên tĩnh lại vừa cuồn cuộn này.
Trước vũ trụ to lớn như vậy, phiền não cá nhân cho dù lớn đến đâu, dường như cũng trở nên nhẹ nhàng nhỏ bé.
Đây là cảnh tượng mà các anh trai thường ngày hay nhìn thấy sao? Bé Đường Tửu nghĩ.
Khác với trùng đực bị nhốt trong một góc vì sự hiếm có và quý giá của mình, hầu hết tất cả trùng cái từ khi học được cách đi, đã bắt đầu trải qua đủ loại huấn luyện có thể nói là khắc nghiệt.
Người ta thường nói trùng đực theo họ hùng phụ, trùng cái theo họ thư phụ. Các thư tử trẻ tuổi nhà Fleming từ khi tiếp nhận dòng họ “Fleming”, đã tiếp nhận quyền thế và tài phú từ gia tộc, gánh vác nghĩa vụ bảo vệ hùng phụ, thư phụ cùng với em trai trùng đực.
Đường Lễ có thể nuông chiều con trai trong cuộc sống hằng ngày.
Gia chủ Fleming lại tuyệt đối không cho phép trùng cái trưởng thành nhà Fleming là phế vật ngu muội vô tri.
Cũng chính vì vậy, khi bé Đường Tửu chỉ có thể quanh quẩn giữa nhà Fleming và thánh địa, ba anh trai trùng cái lớn hơn bé tám chín tuổi, đã đi theo sau gia chủ Fleming, bộc lộ tài năng trong vòng tròn các trùng cái cao cấp trẻ tuổi.
Anh cả năm nay mười tám tuổi, hiện giờ đã là trợ thủ đắc lực của thư phụ.
Anh hai trời sinh hiếu chiến, từ một năm trước đã từ biệt người nhà, đi xa đến tinh hệ quân thư chi bộ xa xôi, chuẩn bị bò lên từ tầng dưới chót, dự định trổ hết tài năng trong đợt huấn luyện tinh anh của quân thư bản bộ một năm sau, bằng lực lượng của chính mình trở về Thủ Đô Tinh.
Anh ba lại chỉ thích kiếm tiền, cũng từ ba tháng trước, đã xin thư phụ một khoản tiền khởi nghiệp, đi theo một đội thương nhân vũ trụ được gia tộc Fleming che chở, lao vào ngân hà cuồn cuộn, học buôn bán một cách nghiêm túc.
Trùng đực ấu tể con bé nhỏ chưa chắc hiểu rõ những điều này có ý nghĩa gì.
Nhưng bé thật sự thấy được những thay đổi xảy ra trên người các anh trai của mình.
Ở giữa lời nói và việc làm của anh cả, ngày càng có bóng dáng của thư phụ.
Anh hai thoạt nhìn vẫn ôn hòa như cũ, nhưng khí thế trên người lại càng thêm hung hãn.
Anh ba tuy rằng vẫn lười nhác uể oải như trước đây, nhưng mỗi lần trở về từ bên ngoài, đều sẽ mang cho bé những món quà là đặc sản quý hiếm từ các tinh cầu khác nhau, giá cả gấp mấy chục lần tiền tiêu vặt trước đây của bé, hiển nhiên là tiền riêng của anh ba.
Rõ ràng không lâu trước đó, bọn họ còn ở trong nhà đùa giỡn ầm ĩ, khiến hùng phụ không hài lòng mà quở trách.
Chỉ trong nháy mắt, mọi người đã mỗi người một ngả, sống một cuộc sống càng thêm rực rỡ tươi sáng trong thế giới mà bé Đường Tửu không thể chạm tới. Chỉ có trùng đực ấu tể con bé nhỏ, bị các trưởng bối trong nhà giữ lại tại chỗ, nhìn theo bóng lưng của các anh mà xa vời không thể với tới.
Ở trong nhà rất tốt.
Có đông đảo trùng đực ấu tể cùng sinh hoạt, vui chơi, được vô số hầu trùng nâng trong lòng bàn tay, cảm giác được chăm sóc cẩn thận cũng không có gì không tốt.
Nhưng bé Đường Tửu vẫn không thể ức chế mà cảm thấy mất mát.
Vì dần dần đi xa so với các trùng cái cùng tuổi, cũng vì cuộc sống thường ngày nhạt nhẽo buồn chán ở thánh địa.
Trùng đực ấu tể con bé nhỏ chống cằm, ngơ ngẩn nhìn ra ngoài cửa sổ vũ trụ.
Đây là thế giới mà các anh trai thường ngày thấy sao?
Phi thuyền của họ sẽ xẹt qua những tinh vân sáng chói, cơ giáp của họ sẽ dừng lại trên những tinh cầu rộng lớn vô ngần, họ sẽ đi lại giữa biển trùng như nước chảy, học cách leo lên những nơi cao hơn, xa hơn, thẳng đến những nơi còn cao hơn cả thư phụ.
Bé Đường Tửu vươn tay.
Bàn tay trắng nõn mềm mại của trùng con khẽ chạm mặt cửa sổ, như muốn bắt lấy thứ gì, lại luôn bị cửa sổ cản trở, không thể đến gần dù chỉ nửa bước.
Alessio đẩy xe trà chiều mà bé Đường Tửu ngày nhớ đêm mong tới, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.
Nhìn thân ảnh trùng con ngơ ngác ngóng nhìn thế giới vũ trụ, trong lòng Alessio khẽ nhói lên.
Là một trùng cái sinh ra đã tự do, để hiểu được cảm thụ ngây thơ của trùng đực ấu tể, không khỏi có chút làm khó hắn —— Alessio cũng không thật sự hiểu được cảm thụ lúc này của trùng đực con bé nhỏ, hắn chỉ là thông qua biểu tình thất hồn lạc phách của tiểu gia hỏa, mơ hồ nhìn thấy khát vọng đơn thuần giấu sâu trong nội tâm của bé Hùng chủ phiên bản nhỏ tuổi.
Hướng tới thế giới bên ngoài sao? Alessio ở trong lòng phỏng đoán.
Từ sự chờ mong của Đường Tửu đối với chuyến du lịch tuần trăng mật này, không khó nhận ra sự khát khao của trùng đực đối với thế giới vũ trụ, như vậy suy ngược lại từ bé Đường Tửu, dường như cũng không có gì không đúng, điều làm Alessio do dự, là những lời hắn định nói với trùng đực con bé nhỏ.
Theo kế hoạch của Alessio, đầu tiên hắn phải trấn an trùng đực nhỏ tuổi, làm cho đối phương sinh ra tin tưởng bước đầu với hắn.
Đợi cảm xúc của bé Đường Tửu hoàn toàn ổn định, hắn sẽ thử cùng đối phương thảo luận về bản thân chuyến du hành thời không kỳ diệu này, nghĩ cách đem Đại Đường Tửu và bé Đường Tửu hoán đổi trở về.
Vốn nên là như vậy mới đúng.
Nhưng mà ——
Alessio rũ mắt, nhìn chăm chú vào bóng dáng an tĩnh lại mất mát của trùng đực con bé nhỏ.
Lúc này nhắc tới đề tài kia, không nghi ngờ gì là đang thảo luận với con chim hoàng yến trên cành cây về phương pháp đưa nó trở lại nhà giam lạnh băng. Đế quốc nguyên soái không phải là trùng mềm lòng, nhưng mà nhìn thân ảnh thu nhỏ của Hùng chủ, cuối cùng vẫn lựa chọn thỏa hiệp.
Thôi vậy. Alessio nghĩ.
Hắn có thể thay đổi tương lai của tiểu Hoa Hồng, nhưng lại không cách nào thay đổi quá khứ ảm đạm đau thương của đối phương, nếu đã định trước là không thể thay đổi, vậy hắn trì hoãn mấy ngày, vì trùng con an bài một chuyến du hành ngắn ngủi nhưng tốt đẹp, có gì là không được?
Coi như là bồi thường vì lỡ tay làm khóc tiểu trùng đực đi.
Vì thế.
Một giờ sau.
Khi tinh hạm lại lần nữa đi ngang qua một tinh cầu, bé Đường Tửu cúi đầu, chờ đợi tinh hạm như thường lệ, lướt qua tinh cầu này, tinh hạm lại không rời đi như vậy, bay về phương xa, ngược lại bay xuyên qua tầng khí quyển, đáp xuống cảng tinh trên tinh cầu.
Làm gì vậy?
Trùng con chớp mắt, ngạc nhiên lại khó hiểu mà nhìn tinh cầu xa lạ trước mắt.
Bé quay đầu, nhìn về phía Alessio bên cạnh.
Phảng phất đoán được nội tâm hoang mang của bé Đường Tửu, trùng cái lớn tuổi khẽ cười một tiếng, đạm thanh nói: “Không có gì, tinh hạm gặp chút trục trặc, cần phải dừng lại ở đây để sửa chữa, hai ngày này chúng ta có thể đi dạo xung quanh, chờ hai ngày sau lại khởi hành.”
Là như vậy sao?
Bé Đường Tửu mơ hồ cảm thấy không đúng lắm, ít nhất với tư cách là một thành viên trên tinh hạm, bé không hề nhận thấy chiếc tinh hạm này có chỗ nào cần sửa chữa. Nhưng mà, nghĩ đến việc mình có thể nhân cơ hội này đến thăm một tinh cầu xa lạ, tận tình tham quan khám phá phong cảnh thế giới xa lạ, trùng con cao hứng rất nhiều, cũng đem cảm giác không khỏe nhàn nhạt kia ném ra sau đầu, mang theo tâm tình nhảy nhót, chờ mong nhìn về thế giới mới gần trong gang tấc.
Tốc độ tinh hạm càng ngày càng chậm, cuối cùng dừng lại ở tinh cảng.
Bé Đường Tửu hơi ngẩng đầu lên, nhìn cánh cửa dẫn ra thế giới bên ngoài, muốn nói lại thôi.
Không đợi bé mở miệng dò hỏi, trùng cái lớn tuổi liền như ảo thuật lấy ra một chiếc mặt nạ quang học, chiếc mặt nạ này không chứa vật chất hóa học, thuần túy làm từ công nghệ cao của Trùng tộc, vừa có thể thay đổi bề ngoài của trùng đực ấu tể một cách khéo léo, vừa không gây ra bất kỳ ảnh hưởng có hại nào đến cơ thể của trùng đực.
“Được rồi.”
Đem chiếc mặt nạ nhỏ đeo lên cho bé Đường Tửu, nhìn trùng đực ấu tể trước mắt đã không còn chút nào tương tự với Đường Tửu, Alessio nghĩ nghĩ, lại thay cho mình một bộ trang phục, đeo lên mặt nạ mô phỏng quang học.
Hắn nhìn hai trùng trong gương.
Giờ phút này, cho dù là Alessio, hay là bé Đường Tửu, đều không còn chút bóng dáng của đế quốc nguyên soái và Hùng tử nhà Fleming.
Bên ngoài nhìn vào, hai trùng một lớn một nhỏ này, sẽ chỉ là trùng cái trẻ tuổi không hề liên quan trong truyền thuyết, cùng với em trai á thư của hắn, không ai sẽ liên tưởng đến hai nhân vật chính trong buổi phát sóng trực tiếp sửa chữa tuần trăng mật, rốt cuộc tuổi tác cũng không khớp.
Trong giới giao thiệp của Klein nguyên soái, không hề có một á thư nhỏ năm sáu tuổi.
Alessio hài lòng gật đầu.
Hắn dắt tay bé Đường Tửu, tay kia thuận thế xoa xoa đầu tóc lông xù của tiểu gia hỏa, vui sướng tuyên bố: “Bây giờ, chúng ta có thể ra ngoài chơi.”
Nửa tháng tiếp theo, không thể nghi ngờ là thời gian vui sướng nhất trong cuộc đời của bé Đường Tửu.
Dưới sự sắp xếp có dụng ý của Alessio, chiếc chiến hạm hoàn mỹ cấp bậc chỉ thuộc về đế quốc nguyên soái, bỗng nhiên bắt đầu thường xuyên “gặp trục trặc”, tinh hạm cũng vì vậy mà thường xuyên dừng lại ở một tinh cầu nào đó để sửa chữa, liên quan đến việc bé Đường Tửu cũng có thể đi khắp các tinh cầu và phong cảnh khác nhau.
Từ khi sinh ra đã bị nhốt trong nhà giam, trùng con rốt cuộc cũng thoát khỏi xiềng xích, nghiêng ngả lảo đảo chạm đến thế giới chân thật trước mắt ——
Họ đã ngắm nhìn biển rộng mênh mông, cũng đã đứng ở thị trấn nhỏ có băng san sát, ngẩng đầu nhìn lên cực quang phảng phất đang đắm chìm trên nóc nhà.
Vào những lúc ngẫu nhiên, trùng cái lớn tuổi cũng không lay chuyển được trước sự làm nũng thỉnh cầu của trùng con, bất đắc dĩ cùng bé chơi trò đóng vai anh trai trùng cái và em trai á thư, thậm chí là cha trùng cái trẻ tuổi cùng con á thư nhỏ tuổi, giống như những thân trùng bình thường, hòa nhập vào cuộc sống hàng ngày của những con trùng bình thường, mà trùng đực vĩnh viễn không thể chạm tới.
Họ đã nướng thịt trên tuyết, ở trong quán biểu diễn ồn ào náo nhiệt, lắng nghe ca hát của trùng đực minh tinh trên sân khấu.
Nhiều khi, Alessio sẽ dẫn bé đi chiêm ngưỡng phong cảnh vũ trụ.
Hệ thống xoắn ốc phảng phất dải ngân hà ảo ảnh dệt từ ánh sao mỏng; nhiều hệ sao kết hợp chặt chẽ, không ngừng lao xuống, vặn vẹo, kéo dài trong va chạm, tạo nên điệu múa nguy hiểm; lấy hố đen siêu lớn làm trung tâm, xoắn ốc tạo thành hệ thống sao khổng lồ mỹ lệ……
Bé Đường Tửu rất khó hình dung tâm tình của mình lúc này.
Có một khoảnh khắc, bé gần như nghĩ mình là nhân vật chính trong truyện cổ tích. Truyện cổ tích không phải đều kể như vậy sao? Nhân vật chính vì nguyên nhân nào đó, ngoài ý muốn đi tới một thế giới kỳ ảo, cùng với những người bạn mới quen, triển khai từng hành trình mộng ảo.
Đối với bé Đường Tửu mà nói, Alessio chính là người bạn này.
Bé Đường Tửu thích người bạn này của mình.
Loại thích này không liên quan đến giới tính, nó đơn giản lại thuần túy, giống như thích một đám mây mềm mại, một đóa hoa xinh đẹp vậy.
Bé Đường Tửu thích “thích” như vậy.
Xuất phát từ phần yêu thích này, bé Đường Tửu cũng muốn làm chút gì đó cho người bạn trùng cái lớn tuổi của bé —— tỷ như, trước khi đối phương do dự không biết có nên nói ra đề tài lỗi thời nào đó hay không, thay thế đối phương ngả bài, đem những đề tài mà họ vẫn luôn tránh né, một lần nữa đưa ra thảo luận.
Bé Đường Tửu vẫn luôn là một trùng con kiên cường, cũng rất dũng cảm.
Lần này, tất nhiên cũng không ngoại lệ.
8 giờ tối.
Sau khi dùng xong bữa tối, bé Đường Tửu ngẩng đầu, nhìn trùng cái đối diện, nghiêm túc, lần đầu tiên gọi tên đối phương: “Alessio.”
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro