Chương 236: NPC thần bí.

Thạch Phong lúc này đây đã ép giá đến tình trạng mà Thư Sinh Đàm Tiếu phải khiếp sợ.

Bất quá Thư Sinh Đàm Tiếu cũng biết, muốn bán những tài liệu rèn đúc này ra một giá cả tốt, đã là điều không thể nào.


Bấy giờ Thư Sinh Đàm Tiếu mới chính thức ý thức được muốn kiếm tiền ở thành Hắc Dực không dễ dàng.

Tuy rằng thành Hắc Dực có thể gặp nhiều kỳ ngộ hơn, nhưng sức cạnh tranh cũng lớn hơn so với bất kỳ thành phố nào khác, người chơi ở đây đến từ các vương quốc và đế quốc khác biệt, mỗi vương quốc và đế quốc đều có đặc sắc riêng, Hoàng Hôn Hồi Hưởng mặc dù là công hội nhất lưu, thế nhưng ở trong thành phố này cũng không có ưu thế gì, ngay cả tài liệu rèn đúc cho rằng là ưu thế của mình, ở đây cũng không là.

Thật không hiểu sao Thủy Sắc Tường Vi có thể kiếm được nhiều tiền như vậy.

"Hội trưởng Duy Ngã, có thể cho tôi một chút thời gian không? Dù sao anh trả giá quá thấp, tôi phải hỏi cấp trên mới có thể cho ra quyết định được." Thư Sinh Đàm Tiếu quyết định giữ Thạch Phong trước.

"Được, vừa đúng dịp tôi muốn đi mua một vài thứ, hơn ba mươi phút sau chúng ta gặp mặt ở quảng trường đi." Thạch Phong gật đầu.

Sau đó hai người thêm bạn nhau.

Khi hai người vừa tách ra, Thạch Phong lập tức đi ngay vào một hẻm nhỏ không bóng người.

Sở dĩ hắn nói ra giá 2 ngân siêu rẻ kia, chính vì để Thư Sinh Đàm Tiếu đi liên lạc ông chủ của hắn, càng là vì cách Thư Sinh Đàm Tiếu xa ra, bằng không kế hoạch của mình không có cách thực hiện.

Sau khi tiến vào hẻm nhỏ, Thạch Phong trực tiếp lấy Thuỷ Tinh Thất Diệu trong túi ra trở về thành Bạch Hà, rồi vội vàng đến nhà kho ngân hàng, lấy ra mấy trăm tổ Tảng Đá Kiên Cố và một ít khoáng thạch, lần nữa sử dụng Thuỷ Tinh Thất Diệu trở lại thành Hắc Dực.

Sau đó Thạch Phong lại tìm một cái hẻm nhỏ u ám, cẩn thận quan sát xung quanh, mở rộng phạm vi cảm giác hết mức, xác định không có ai theo dõi, Thạch Phong mới đổi một bề ngoài khác, lần này biến thành một ông lão đầu tóc bạc phơ. Đồng thời phủ thêm một cái áo choàng che qua đầu, đổi tên thành Carlos, còn lại đều biểu hiện là không biết.

"Như thế này chắc ổn rồi." Thạch Phong nhìn hoá trang của mình, dù là khí chất hay cách ăn mặc đều lộ vẻ thần bí hết mức, hơn nữa còn tản ra khí thế kinh người, hoàn toàn không giống một người chơi. 

Xác nhận hoá trang không có sơ hở gì, Thạch Phong đi ngay tới một con phó có khá nhiều người chơi.

Thạch Phong chọn một Thủ Hộ Kỵ Sĩ có trang bị tốt, không nói hai lời liền đi tới, lúc đi ngang qua bên người kỵ sĩ kia, Thạch Phong làm bộ không cẩn thận đụng ngã Thủ Hộ Kỵ Sĩ ấy xuống đất, ngã chổng vó.

Thủ Hộ Kỵ Sĩ ấy vốn đang rất phẫn nộ, muốn mắng vài câu, nhưng nhìn đến trước mắt mình là một ông lão có khí thế kinh người, thậm chí khiến hắn cảm thấy có chút run sợ, trải qua kỹ năng quan sát thì phát hiện ông lão này tên là Carlos, những thứ khác biểu hiện đều là không biết.

Biểu hiện không biết ở trong Thần Vực, thông thường chỉ có hai loại trường hợp, một là người chơi dùng vật phẩm đặc biệt che giấu hết, loại khác chính là chênh lệch quá lớn, kỹ năng quan sát thông thường không thể kiểm tra ra được.

Ông lão trước mặt rõ ràng không phải người chơi, mà là một NPC, cho nên kỵ sĩ kia nhận định ông lão tên Carlos này hết sức mạnh mẽ. Những lời vốn định mắng ra khỏi miệng đều nuốt ngược trở lại, lỡ may làm NPC thần bí này chán ghét, thì mạng mình coi như xong.

"Chàng thanh niên, cậu không có việc gì chứ?" Thạch Phong dùng giọng uy nghiêm kinh người hỏi thăm.

"Không có việc gì. Không có việc gì." Thủ Hộ Kỵ Sĩ kia nói liên thanh.

"Không có việc gì là tốt rồi, nhưng tôi đã đụng phải cậu, là tôi không đúng, nhằm bồi thường, về sau cậu có thể mua vật phẩm ở chỗ tôi, tôi có thể bán rẻ cho cậu." Thạch Phong sau khi nói xong liền đi về chỗ ngoặt trong ngõ tối.

"Chẳng lẽ là vận may của mình tới?" Thủ Hộ Kỵ Sĩ kia phản ứng nhanh chóng, theo đuôi Thạch Phong tiến vào trong ngõ tối ngay.

Thạch Phong ăn mặc rất thần bí, tản ra uy thế cực kì kinh người, cộng thêm lại đụng ngã người chơi. Tự nhiên sẽ dẫn tới không ít người chơi trên đường cái quan tâm, tuy rằng giọng Thạch Phong không lớn, thế nhưng rất nhiều người chơi chung quanh đều đã nghe thấy.

Thần Vực có vô số kỳ ngộ, chưa nói tới đây chính là thành Hắc Dực. Biết đâu có thể ở nơi bí ẩn nào mua được vật phẩm hiếm gì đó, đây là chuyện quá bình thường.

Ông lão trước mắt mạnh như thế, nói không chừng sẽ bán vật phẩm hiếm hoi cường đại gì, sao có thể bỏ qua chuyện tốt như thế, vì vậy mọi người đều đi theo.

"Đáng ghét, sao nhiều người tới như vậy." Thủ Hộ Kỵ Sĩ kia rất buồn bực, nhưng bước chân không dừng lại, vẫn theo sát Thạch Phong.

Chứng kiến nhiều người chơi đi theo thế kia, khoé miệng Thạch Phong hơi cong lên, mục đích của hắn đã đạt tới.

Sau đó Thạch Phong liền dẫn một đám người chơi đi ngang qua con phố Thư Sinh Đàm Tiếu đang đứng.

Bởi vì Thư Sinh Đàm Tiếu đi liên lạc với cấp trên, nên cũng không có đi xa, cũng chú ý tới một màn quỷ dị này, vì vậy hỏi thử người chơi theo đuôi Thạch Phong là chuyện gì.

Hỏi xong mới biết được nguyên nhân, cũng vui mừng hết mức, gia nhập đại quan theo đuôi.Nhìn thấy Thư Sinh Đàm Tiếu mắc câu, Thạch Phong liền tìm một chỗ ít người, ngồi xuống trong một chòi nghỉ mát nhỏ, hoàn toàn không để ý đến những người chơi theo dõi mình.

Thủ Hộ Kỵ Sĩ kia không hề do dự, lập tức đi tới trước người Thạch Phong, muốn biết có thể mua thứ gì ỡ chỗ Thạch Phong.

Thạch Phong mỉm cười, lấy ra các loại khoáng thạch hiếm và Tảng Đá Kiên Cố, đã thế giá cả cực thấp.

Một tổ Tảng Đá Kiên Cố 40 đồng tệ, một tổ 200 khối mỏ sắt cũng mới 4 ngân tệ, một tổ 200 khối tinh thiết cũng chỉ có 6 ngân tệ, một tổ 200 khối mỏ bạc 10 ngân tệ, một tổ 200 khối quặng Bí Ngân mới 12 ngân tệ.

Thủ Hộ Kỵ Sĩ chứng kiến giá tiền của những thứ này đã ngây dại, cái giá ấy rẻ hơn giá thị trường rất nhiều, nhất là Tảng Đá Kiên Cố số lượng không nhỏ được mọi người ưa chuộng chỉ có 40 đồng tệ.

"Ngài Carlos, tôi muốn mua 30 tổ Tảng Đá Kiên Cố." Thủ Hộ Kỵ Sĩ kia kích động nói.

Dùng 40 đồng tệ mua một tổ Tảng Đá Kiên Cố, có thể bán lại với giá 5 ngân tệ, quả thực kiếm lời to, dù là ai đều sẽ không bỏ qua.

Cho nên Thủ Hộ Kỵ Sĩ kia dùng hết toàn bộ tiền trên người mình mua Tảng Đá Kiên Cố.

Mà người chơi đứng sau chứng kiến Thủ Hộ Kỵ Sĩ giao dịch, cũng đều sợ ngây người, nhao nhao chạy lên đây mua.

Người chơi tự do ở thành Hắc Dực chiếm đa số đấy, tiền trên người không nhiều, có thể mua cũng giới hạn, đều là mua mấy tổ hoặc là hơn mười tổ, thoáng chốc đã bán đi hơn hai trăm tổ.

Những người chơi mua được Tảng Đá Kiên Cố đều không giấu được sự vui mừng trên mặt, có vài người chơi trực tiếp hô to trên đường cái luôn, muốn dùng điểm tín dụng thu mua kim tệ.Nếu như mua kim tệ thông qua trung tâm giao dịch ảo, những kim tệ mới mua phải chờ hai giờ sau mới đến túi mình, mà người chơi lén giao dịch với nhau thì lập tức có được ngay, cho nên những người chơi kia đều trực tiếp hô lên, hơn nữa cho ra giá gấp hai lần thị trường.

Thư Sinh Đàm Tiếu không ngờ là bán mấy thứ này, đã thế giá còn rẻ như vậy, cũng không ít người chơi thu mua kim tệ đầy đường, Thư Sinh Đàm Tiếu liền căng thẳng.

Nếu như chuyện này truyền tới tai hội trưởng Duy Ngã Độc Cuồng của Ám Tinh, thì tài liệu đè đầu hắn chẳng phải mãi mãi không bán được, ế hàng lỗ to sao.

Vì vậy Thư Sinh Đàm Tiếu ngay lập tức báo chuyện này cho ông chủ của hắn, rất mau đạt được câu trả lời, bán rẻ đi nhanh, có thể bán bao nhiêu thì bán bấy nhiêu, tuyệt đối không thể để giữ hàng trong tay. Sau đó Thư Sinh Đàm Tiếu lập tức xông về địa điểm giao dịch đã hẹn với Thạch Phong, cùng lúc gửi một tin nhắn cho Thạch Phong, nói có thể giao dịch ngay, rất sợ Thạch Phong biết chuyện, ngay cả giá hai ngân tệ đều bán không được.

Thạch Phong xem xong tin nhắn, mỉm cười, lập tức nói với người chơi khác rằng hôm nay đã bán xong đồ, ngày mai mới có, điều này làm cho rất nhiều người chơi mới chạy đến đây mất mát vô cùng, thầm than chậm một bước rồi, chỉ có thể chờ đến ngày mai.

Sau đó Thạch Phong liền biến mất ở trong tầm mắt của các người chơi, tìm một địa phương không người biến lại thành Duy Ngã Độc Cuồng, mau chóng chạy tới địa điểm giao dịch.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro