Chương 304 - 305
Editor: Akiko.
Chương 304: Thú dữ xổng chuồng.
Phi Viêm Ma Nữ – Triệu Nguyệt Như tuy là mở miệng nhắc nhở, bất quá Bạch Khinh Tuyết lại khẽ lắc đầu, cười không nói.
"Lẽ nào vẫn cứ đánh tiếp thế này sao?"
"Bên chúng ta hơi có ưu thế chút thôi, nhưng muốn đẩy lùi Hùng Bá Thiên Hạ, thì tổn thất của ta cũng rất nghiêm trọng đó, rất có thể những ưu thế đang có tại thành Bạch Hà sẽ bị huỷ hết. Khinh Tuyết cậu phải biết, thành Tinh Nguyệt bên kia đã sớm có thành kiến với cậu rồi, nếu mất đi ưu thế hiện nay ở thành Bạch Hà, bọn họ chắc chắn sẽ bỏ đá xuống giếng."
Triệu Nguyệt Như không rõ Bạch Khinh Tuyết suy nghĩ cái gì.
Mối quan hệ giữa các cô và Hắc Viêm dù không tệ, cũng không phải nguyên nhân có thể vì thế mà huỷ diệt thế lực bản thân chú tâm xây dựng nên.
Hai công hội đã không phải chiến đấu quy mô nhỏ lẻ nữa rồi, mà là chiến tranh giữa hơn mười ngàn người.
Không có đủ lợi ích thì tuyệt đối không dễ dàng khơi mào chiến tranh.
Bởi vì chiến tranh đã không phải là cháu đi thăm ông nội, rồi được ông thưởng cho. Phần thưởng và trợ cấp đều phải có, ngoài ra còn tiêu phí khác, nói trắng ra có thể ví với việc lấy tiền đổ xuống sông xuống biển chỉ vì muốn nghe tiếng vang tạo thành đấy, nếu như bỏ ra điểm tín dụng còn tốt, bên cô là thế lực lớn, hoàn toàn không để bụng chút tiền ấy, nhưng mà là tốn tiền trong trò chơi, không phải muốn kiếm bao nhiêu tiền liền có thể lấy được bấy nhiêu đâu.
Nếu đánh tiếp trận chiến này, thế lực của các cô ở thành Bạch Hà sẽ thụt lùi nhiều cỡ nào...
Triệu Nguyệt Như biết Bạch Khinh Tuyết là một người có phẩm chất cao thượng rất thấu tình đạt lý, sẽ không vì quan hệ cá nhân, mà làm đồng bạn đi liều mạng, cho nên rất nhiều cao thủ mới có thể kính nể đi theo cô ấy.
Nếu như chỉ xuất phát từ nguyên nhân riêng, dù Bạch Khinh Tuyết liều mạng cũng sẽ làm, song sẽ không liên luỵ tới toàn bộ Phệ Thân Chi Xà ở thành Bạch Hà đâu.
"Công hội Linh Dực thực sự đáng giá lôi kéo và giữ gìn toàn lực thế ư?" Trong lòng Triệu Nguyệt Như chẳng hiểu nổi.
"Đáng giá, tôi tin tưởng mắt nhìn của mình." Trong đôi mắt sáng như sao của Bạch Khinh Tuyết chứa đầy sự tự tin kiên định, thật ra cô ấy muốn nói tin tưởng tiềm lực của Hắc Viêm và Dạ Phong hơn.
Ngoài ra sau lưng Hắc Viêm còn ẩn núp một thế lực lớn, đến bây giờ Bạch Khinh Tuyết còn chưa tra rõ Hắc Viêm sâu cạn ở đâu.
Có thể tạo quan hệ với cửa hàng Vệt Sao, còn có khả năng bán vật phẩm trong đó, thế lực bình thường không thể nào làm được việc này. Chí ít Bạch Khinh Tuyết đến bây giờ còn chưa thấy công hội nào có thể tạo quan hệ với cửa hàng NPC cả, vả lại đám cao thủ của công hội Linh Dực giống như đột nhiên xuất hiện vậy, nếu nói đằng sau không có thế lực lớn nào làm chỗ dựa, thì một công hội mới làm sao có thể mau chóng lôi kéo nhiều cao thủ đến như thế chứ?
Cho nên Bạch Khinh Tuyết mới tin chắc phán đoán của mình không có sai.
Nếu như Bạch Khinh Tuyết biết Thạch Phong chẳng qua chỉ kéo mọi cao thủ ở thành phố Kim Hải đời trước vào studio thôi, không biết sẽ có vẻ mặt gì.
Trong lúc Phệ Thân Chi Xà và Hùng Bá Thiên Hạ đánh khó hoà giải, hội phó Hùng Bá Thiên Hạ – Huyết Kích cảm thấy thật đau đầu.
"Ả Bạch Khinh Tuyết kia nổi điên quái gì vậy hả? Chỉ là đi giúp công hội khác, còn cần liều mạng thế à?" Huyết Kích nhìn báo cáo thương vong của công hội, số lượng người chết đã vượt qua con số một ngàn năm trăm người, phí động viên cũng không biết mất bao nhiêu tiền, càng nhìn thống kê tử vong trên báo cáo, sắc mặt gã càng xấu xí.
Dù xét thế nào cũng thế, lần này thiệt to rồi.
"Hội trưởng Duy Ngã, lần này Hùng Bá Thiên Hạ chúng tôi vì đại kế của anh mà tổn thất nặng nề. Nếu anh không cho ra đủ bồi thường, đừng trách tôi trở mặt." Huyết Kích rất nổi giận, luôn cảm giác đã bị Duy Ngã Độc Cuồng coi thành vũ khí rồi.
"Hội phó Huyết Kích, xin bớt giận. Chuyện này chỉ là ngoài ý muốn, tôi cũng không ngờ rằng Bạch Khinh Tuyết điên thế, tổn thất của các anh tôi nhất định sẽ bồi thường." Duy Ngã Độc Cuồng biểu thị đó là một điều không ngờ tới, lập tức đáp ứng yêu cầu của Huyết Kích, không hề do dự, hoặc cũng có khi không dám có chút do dự nào.
Thực lực của Ám Tinh mặc dù đang rất mạnh ở thành Bạch Hà, nhưng còn kém hơn Phệ Thân Chi Xà một bậc.
Nếu khiến Hùng Bá Thiên Hạ hiểu lầm cái gì, cùng đứng bên Phệ Thân Chi Xà đối phó Ám Tinh, thế thì Ám Tinh sẽ gặp hoàn cảnh lúng túng. Cũng chỉ có thể bồi thường, dù sao đều do hắn yêu cầu Hùng Bá Thiên Hạ ngăn cản Phệ Thân Chi Xà trước, xét thấy tử vọng hơn một ngàn năm trăm người, tiền bồi thường đúng thật không phải là một con số nhỏ, khiến Duy Ngã Độc Cuồng có chút nhức nhối.
"Được, nếu như hội trưởng Duy Ngã đã bằng lòng, tôi cũng không nói gì nữa."
Ngay lúc Huyết Kích nói chuyện với Duy Ngã Độc Cuồng, đám Thủy Sắc Tường Vi cũng chạy tới trước chiến trường của Phệ Thân Chi Xà và Hùng Bá Thiên Hạ.
"Tiếp theo phải nhờ xem mọi người rồi." Thạch Phong chỉ huy ở trong kênh công hội.
"Hội trưởng, giao cho chúng tôi đi, cùng lắm thì chết, chúng tôi cũng muốn làm cho đám Hùng Bá Thiên Hạ biết được: muốn liên thủ với công hội Ám Tinh đối phó Linh Dực chúng ta, trên người không bỏ lại thứ gì, đó là không có khả năng!"
"Đúng thế, nếu khai chiến toàn diện với chúng ta, thì phải để cho bọn chúng biết, kẻ đắc tội Linh Dực này, dù xa cũng diệt!"
Hơn ba ngàn thành viên công hội Linh Dực chạy tới hết sức phấn khởi, chỉ chờ Thạch Phong ra lệnh một tiếng, bọn họ sẽ hóa thành mãnh thú, xé nát tất cả kẻ thù bên ngoài.
"Tốt, đều nghe chỉ lệnh của ta, tất cả thích khách lẻn đến bên cạnh trị liệu của Hùng Bá Thiên Hạ, đánh chết trị liệu, mà Thuẫn Chiến Sĩ, Thủ Hộ Kỵ Sĩ, Cuồng Chiến Sĩ, Kiếm Sĩ ra sức đột kích vị trí trung tâm trận hình Hùng Bá Thiên Hạ, đánh tan cách bày binh bố trận của chúng, trị liệu theo sát phía sau, đừng để bộ đội hàng đầu chết mất, hết thảy chức nghiệp tầm xa đều ngăn chặn hết thảy đường lui của bọn họ, tuyệt đối không thể thả bất kì một ai, nhóm tầm xa đều nghe Thuỷ Sắc chỉ huy hết."
Khi Thạch Phong ra mệnh lệnh, tất cả mọi người đều hành động đâu vào đấy, ước chừng hơn ba trăm thích khách lặng lẽ Tiềm Hành tới, mà toàn bộ người bên Hùng Bá Thiên Hạ đang bận đối phó Phệ Thân Chi Xà ngay chính diện, căn bản không phát hiện công hội Linh Dực phía sau bọn họ, nói chi là thích khách Tiềm Hành.
"Thích khách đều chọn đúng mục tiêu, hai người đánh một, nhất định phải giết chết ngay lập tức, không thể cho Hùng Bá Thiên Hạ có cơ hội phản ứng lại." Thạch Phong nói tiếp trong kênh công hội.
"Báo cáo hội trưởng, đều đã vào chỗ." Một đội trưởng thích khách báo cáo.
"Tốt, chờ ta đếm năm giây xong liền ra tay, sau khi thích khách động thủ, Thuẫn Chiến Sĩ và Thủ Hộ Kỵ Sĩ nhớ kỹ phải mở kỹ năng bảo mệnh trước, các cậu sẽ trở thành bức tường giúp mọi người ngăn cản mọi thương tổn, khi tiếp cận gần kề liền dùng lựu đạn Băng Sương công kích, đánh vỡ tầng phòng thủ thứ nhất của Hùng Bá Thiên Hạ. Sau đó phải chia cách đội hình của họ, hiểu chưa?" Thạch Phong nói.
Sau đó trong thời gian Thạch Phong đếm ngược, tất cả mọi người trở nên hồi hộp căng thẳng, nhất là nhóm thích khách ra tay đánh đầu.
Mà nhóm trị liệu Hùng Bá Thiên Hạ bấy giờ vẫn nhàn nhã, không hề cảm thấy có nguy hiểm rình rập.
Nhưng cũng không thể trách bọn họ.
Ở phía trước có đại quân hơn chục ngàn người, nếu như đại quân không bị đột phá, bất cứ kẻ địch nào cũng không thể tới chỗ hộ, dù cho lọt một hai người vào, cũng chẳng đáng giá nhắc tới với mấy trăm tên trị liệu phía sau, chỉ cần xuất hiện, chắc chắn sẽ chết.
"Được lắm! Đều nghe khẩu lệnh của ta!"
"Năm... bốn... ba... hai... một..."
"Giết! Một đứa cũng không được bỏ qua!"
Sau khi Thạch Phong rống to hết lờn, hơn ba trăm thích khách đồng thời ra tay, cứ mỗi hai người thì đồng loạt phát động công kích với sau lưng một tên trị liệu.
Trị liệu bình thường nếu bị thích khách đánh lén, nửa mạng khẳng định sẽ mất, huống hồ có hai thích khách tinh anh động thủ rồi.
Những trị liệu ấy chợt cảm thấy ót mình đau xót, choáng váng một hồi, chuỷ thủ lạnh như băng xẹt ngang cổ, trên đầu xuất hiện từng con số thương tổn kinh khủng, mà thân thể đã không còn trong tầm khống chế.
Hai thích khách bạo phát khủng bố lực sát thương cộng thêm kỹ năng khống chế liền kề, một trị liệu muốn bất tử đều khó.
Trong chớp mắt, nhóm trị liệu của Hùng Bá Thiên Hạ liền chết gần hai trăm người, chức nghiệp cận chiến khác bên Linh Dực liền vọt tới, biển người đông nghìn nghịt.
Liền kề là cả khu vực đều bị phỏng toả bởi lệnh hội chiến, bất luận kẻ nào cũng không thể sử dụng quyển trục Hồi Thành rời khỏi nơi đây rồi.
Chương 305: Linh Dực uy phong.
Hùng Bá Thiên Hạ bỗng chốc chết gần hai trăm trị liệu, nhất thời làm mọi thành viên Hùng Bá Thiên Hạ giật mình hoảng sợ.
"Trốn mau, có địch tập kích!"
Nhóm trị liệu còn lại của Hùng Bá Thiên Hạ phải đối mặt mấy trăm thích khách, hơn nữa khoảng cách còn gần như vậy, bên người không có một người bảo vệ, biện pháp duy nhất chính là chạy trối chết, chạy về phía đại quân của Hùng Bá Thiên Hạ.
Nhóm trị liệu vốn chính là trời sinh chân ngắn chạy chậm, đối mặt thích khách có tốc độ cực nhanh, rất mau đã bị đuổi kịp.
Vốn dĩ đám trị liệu ấy có thể giúp nhau đối phó thích khách từ công hội Linh Dực, cũng sẻ có chút sức chống cự, muốn giết cũng không dễ dàng tí nào.
Nhưng đã chạy thế kia, lập tức rối loạn hết thảy, có khả năng sống cũng đã tiêu tùng.
Không có trị liệu, không có phản kháng, căn bản là dê đợi làm thịt, bị nhóm thích khách từ công hội Linh Dực giết tuỳ ý, đến khi đám thành viên bảo vệ phía trước xông lại bảo vệ nhóm trị liệu, thì nhóm trị liệu của Hùng Bá Thiên Hạ đã chết hơn phân nửa.
Nhóm trị liệu này vốn tưởng mình đã an toàn đấy, nhưng mau chóng phát hiện, một ngàn người xuất hiện thêm đang vọt tới, từng kẻ gào rú như sư tử gầm, mấy trăm hộ vệ bảo vệ nhóm trị liệu phía sau chớp mặt bị xé đôi, làm cho bọn thích khách Linh Dực có cơ hội tiếp tục đánh chết nhóm trị liệu Hùng Bá Thiên Hạ rồi.
"Hội phó Huyết Kích, không hay rồi! Phía sau chúng ta bị đánh bất ngờ, trị liệu chết gần hết, những người kia rất mạnh, chúng ta căn bản không chống được, cần trợ giúp ngay." Một đội trưởng ngăn cản công hội Linh Dực tập kích vội vã báo cáo.
"Cái gì? Rốt cuộc là người từ đâu chui ra?" Huyết Kích vẫn luôn ở tuyến đầu chỉ huy chiến đấu, sau khi nghe báo cáo, vội vàng quay đầu nhìn xem, phát hiện hơn ngàn người liều chết xông thẳng tới, người Hùng Bá Thiên Hạ đi tới ngăn cản đều bị đánh tan trong nháy mắt. Những người nọ như một thanh kiếm sắc bén, muốn chia đội ngũ Hùng Bá Thiên Hạ thành hai.
Hùng Bá Thiên Hạ bây giờ cùng khó phân thắng bại bây giờ cùng Phệ Thân Chi Xà, đột nhiên bị đánh lén, tạo thành thương tổn thế nào cho Hùng Bá Thiên Hạ không cần nói cũng biết được.
Không có nhóm trị liệu hồi máu, Thuẫn Chiến Sĩ và Thủ Hộ Kỵ Sĩ bên phe Hùng Bá Thiên Hạ ở hàng đầu rất nhanh đã bị đánh chết, liên tục bại lui, không mất bao lâu thời gian đã chết hơn trăm người.
"Đáng chết! Bọn chúng là ai hả? Cũng dám khai chiến với Hùng Bá Thiên Hạ chúng ta, lẽ nào không muốn sống nữa sao?" Hai mắt Huyết Kích đỏ ngầu, hận không thể chém đám người đánh lén bọn họ ở đằng sau thành muôn mảnh.
"Hội phó, trước ngực bọn chúng đeo huy hiệu sáu cánh, chắc là người công hội Linh Dực." Một du hiệp báo lên.
"Công hội Linh Dực? Không phải bọn họ đang chiến đấu với Ám Tinh ư? Sao lại đột nhiên chạy tới đây chứ?" Trong lòng Huyết Kích đầy nghi vấn, nhưng cũng mau chóng đè nghi vấn xuống, lập tức lạnh lùng ra lệnh trong kênh chiến đấu, "Chỉ là đám tàn binh bại tướng thôi, cũng dám đánh lén chúng ta. Quả thực không biết lượng sức là gì, tất cả mọi người quay đầu, toàn lực phát động công kích về phía công hội Linh Dực, diệt đám Linh Dực này trước cho ta!"
Huyết Kích dù sao cũng là quản lý cấp cao của Hùng Bá Thiên Hạ, đã trải qua không ít chiến trường mấy chục ngàn người chém giết lẫn nhau, cho nên rất rõ ràng bây giờ cần làm nhất là việc gì.
Đã không phải là đối thủ của Phệ Thân Chi Xà, hiện tại lại bị Linh Dực đánh lén từ sau, bao vây từ hai phía, tuyệt đối trí mạng với Hùng Bá Thiên Hạ, nếu như chiến đấu tiếp thì sẽ bị diệt sạch sẽ. Biện pháp giải quyết chính là đột phá một bên, hoặc phòng thủ chờ cứu viện.
Phòng thủ rõ ràng không thể nào, vậy chỉ có con đường đột phá, muốn đột phá Phệ Thân Chi Xà, điều đó không có khả năng, nên phải tiêu diệt công hội Linh Dực. Về mặt chiến lực và số lượng người, Hùng Bá Thiên Hạ vượt xa công hội Linh Dực đấy.
Mà Bạch Khinh Tuyết ở trong quân đội Phệ Thân Chi Xà rất nhanh liền phát hiện Hùng Bá Thiên Hạ bị đánh lén, vả lại còn bị đánh lén từ sau lưng. Mặc dù không biết là ai, nhưng đây chính là một cơ hội cực tốt, không chừng có thể làm Hùng Bá Thiên Hạ bị thương nặng.
"Tất cả mọi người tiến lên, đừng để cho Hùng Bá Thiên Hạ chỉnh hợp đội ngũ lại." Bạch Khinh Tuyết mỉm cười, chỉ huy hơn mười ngàn người chơi phát động công kích mãnh liệt nhất.
Hùng Bá Thiên Hạ vì điều chỉnh đội hình, quay đầu công kích công hội Linh Dực, đây chính là tử thương thảm trọng, bất tri bất giác liền chết hơn ngàn người.
Lòng Kích đều đang chảy máu rồi.
Trước đó đánh nhau thời gian dài thế kia, cũng chỉ chết hơn một ngàn người, hiện tại trong mấy phút ngắn ngủi liền chết hơn ngàn người...
"Giết! Diệt công hội Linh Dực cho tao!" Huyết Kích giơ kiếm chỉ về phía ba ngàn người công hội Linh Dực, gầm thét ở kênh công hội.
Lúc này Hùng Bá Thiên Hạ còn có gần mười ngàn người, muốn đối phó ba nghìn người rất dễ đấy.
Song phương nhất thời đều liều mạng chém giết, khắp trời đều có mũi tên bay và ánh lửa, một vài người chơi tự do đứng ở đằng xa xem trò vui chứng kiến cảnh tượng hoành tráng này, khiếp sợ tột đỉnh, rung động hơn bất kì cảnh phim điện ảnh nào trước đây họ từng coi.
Tiếng chém giết, tiếng đao kiếm đan vào nhau, còn có thanh âm từ những pháp thuật, đá vụn bay tung toé, bụi đất mịt mù.
Đây chính là chiến trường quyết tử chân thực hết mức có thể.
Sức mạnh của một người nhỏ bé không đáng kể, mấy trăm quả cầu lửa và mũi tên băng đánh tới, dù MT mạnh hơn nữa cũng bị giết trong nháy mắt.
"Tốt, có thể sử dụng rồi." Thạch Phong thông qua Thủy Sắc Tường Vi xem video phát sóng trực tiếp, vẫn quan sát mọi động tĩnh của chiến trường, nhìn thấy hai phe đã đối chiến một hồi, đã tụ tập người đủ, liền mở miệng nói trong kênh công hội: "Sử dụng lựu đạn Băng Sương và quyển trục pháp thuật, đừng giữ lại, dùng hết một lần."
Thạch Phong đã hạ lệnh, mọi người đã sớm không chờ nổi lập tức ném ra lựu đạn Băng Sương.
Mặc dù chỉ là lựu đạn Băng Sương sơ cấp, tạo thành hiệu quả giảm hơn nửa với người chơi, thương tổn chỉ có 100 điểm thôi. Nhưng một ngàn người cùng sử dụng, tổng cộng sát thương có thể vượt qua trăm ngàn điểm đấy, level người chơi hiện giờ đa số chỉ ở chừng 15, dù cao thủ đứng đầu nếu đạt được level 20 đã rất khá rồi.
Người chơi level 20, nếu là Thuẫn Chiến Sĩ và Thủ Hộ Kỵ Sĩ thì lượng máu cũng chỉ khoảng ba nghìn, ở trước mặt rất nhiều lựu đạn Băng Sương sơ cấp, khác gì là pháo hôi, vài giây liền chết mất.
Nháy mắt ném ra toàn bộ lựu đạn Băng Sương, đám thành viên Hùng Bá Thiên Hạ ngã rào một khoảng không lớn, không chết thì cũng biến thành tượng băng điêu khắc trắng noãn như tuyết.
Trực tiếp làm cho đám người Hùng Bá Thiên Hạ phía sau muốn xông tới sững sờ, sợ đến vỡ mật.
Thủy Sắc Tường Vi đứng ở đàng xa nhìn thấy chính giữa chiến trường bỗng biến thành bình nguyên tuyết trăng giá lạnh, trắng loá một mảnh.
Ở nơi rừng rậm sum suê xanh ngắt có thời tiết nóng bức này, có thể coi thành phong cảnh đặc biệt lãng mạn rồi đấy.
Chỉ có điều Huyết Kích không có tâm trạng đi thưởng thức vẻ đẹp kia, bởi vì một đợt công kích bởi lựu đạn Băng Sương, nháy mắt đã khiến Hùng Bá Thiên Hạ có hơn một ngàn người chết đi, cộng thêm trong mấy giây này bị Phệ Thân Chi Xà phía sau đuổi giết, số lượng người chết ít nhất cũng hơn ba ngàn người.
Vả lại co dù không có đợt lựu đạn Băng Sương này, Huyết Kích cũng phát hiện một chuyện rất chi là quan trọng.
Tổng số người công hội Linh Dực chỉ có hơn ba ngàn người, thế nhưng bọn họ đại đa số đều là người chơi tinh anh, ưu thế đẳng cấp cộng dồn ưu thế trang bị, một người đánh lại hai người, thậm chí đánh ba người chơi bình thường cũng không có vấn đề gì.
Nếu hơn mười ngàn người Hùng Bá Thiên Hạ bên họ công kích ba hay bốn ngàn người chơi bình thường, thì chẳng bao lâu cũng có thể diệt gần hết, dễ dàng phá vòng vây, thế nhưng ý nghĩa của ba ngàn tinh anh thì khác rồi, căn bản không có khả năng đột phá trong thời gian ngắn. Dù cho đột phá được, cũng sẽ phải bỏ ra cái giá cực lớn.
Giống như việc Hùng Bá Thiên Hạ ngăn chặn Phệ Thân Chi Xà, chỉ dùng mấy trăm người chơi tinh anh liền có thể chống chọi hai ngàn người bên Phệ Thân Chi Xà.
Bây giờ đối mặt ba nghìn người chơi tinh anh, cộng thêm công kích đến từ lựu đạn Băng Sương kia, Huyết Kích đã có ý tưởng muốn chết luôn rồi, sớm biết thế thì chi bằng đột phá bên Phệ Thân Chi Xà còn dễ dàng hơn nhiều.
Vì sao công hội Linh Dực có nhiều người chơi tinh anh như vậy chứ?
Huyết Kích không nghĩ ra, cũng không cách nào suy nghĩ, việc hắn có thể làm chỉ có một.
"Mọi người nghe lệnh, toàn bộ sử dụng quyển trục Hồi Thành rời khỏi đây." Huyết Kích cực kì không cam lòng hô lên trong kênh hội.
Nếu như đối mặt mấy đợt công kích bằng lựu đạn Băng Sương của công hội Linh Dực và Phệ Thân Chi Xà vây công nữa, Hùng Bá Thiên Hạ khẳng định toàn diệt, hiện tại chỉ có một biện pháp.
Trốn!
Tuy rằng sử dụng quyển trục Hồi Thành rất phí tiền và tốn thời gian, trong khoảng thời gian sử dụng quyển trục Hồi Thanh chắc chắn sẽ có thêm không ít người chết đi, nhưng dù sao cũng còn hơn bị diệt sạch mà.
"Hội trưởng, không xong rồi! Khu vực này đã bị phong toả, không cách nào sử dụng quyển trục Hồi Thành được!"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro