Chương 482-484
Chương 482: Sức mạnh của một người.
"Thuốc Ác Quỷ Quấn Thân này đúng là ghê gớm, đánh chết người chơi tên đỏ lại có thể nổ sạch toàn bộ đồ trên người bọn họ, e rằng Minh Phủ sau lưng Nhất Tiếu Khuynh Thành sẽ khóc không ra nước mắt rồi." Thạch Phong nhìn vật phẩm rơi rụng lả tả đầy đất, thấy sướng rơn cả người.
Giết chết một thành viên tinh anh của công hội, không tạo tổn thất gì cho một hội cả, bởi vì trang bị của những thành viên tinh anh này chỉ là hạng cao cấp thôi, rất dễ bổ sung lại được, nhưng thành viên cao thủ lại khác.
Mỗi một tên cao thủ đều tụ tập đống trang bị ngon nhất của công hội.
Đằng sau mỗi một món trang bị cực phẩm đều có vô số người chơi hi sinh, có thể cướp được một món trang bị ngon từ tay công hội đối phương, không khác gì xẻo một miếng thịt trên người công hội xuống cả.
Tiểu đội Minh Thần Vệ có tổng cộng 12 người, 10 người trong số đó đa số đều mặc trang bị cấp Bí Ngân level 25, thậm chí còn mặc vài trang bị Tinh Kim level 20 và cả cấp Ám Kim, mà Ngũ Quỷ và Lục Quỷ, trang bị của hai gã ta không thua kém trang bị trên người thành viên trung tâm của công hội Linh Dực bao nhiêu, hầu hết đều là trang bị Tinh Kim level 25, tệ nhất cũng là trang bị Ám Kim level 20. Hiện tại trang bị của 12 người này đều bị Thạch Phong cướp sạch sẽ hết...
Ngoài ra cũng không thiếu vật phẩm rơi ra từ ba lô, trong đó có không ít thuốc Ác Quỷ Quấn Thân và trang bị ngon do bọn họ cướp được từ người chơi khác, ví dụ như trang bị Bí Ngân và Tinh Kim level 20.
Thạch Phong chỉ tính sơ sơ, giết chết đám người này, hắn thoáng chốc kiếm lời trên trăm kim.
"Đám trang bị cao cấp này bọn cậu tự chia nhau đi, đừng quên để lại cho đồng bạn đã chết." Thạch Phong chỉ cầm trang bị cực phẩm và thuốc Ác Quỷ Quấn Thân đi, còn trang bị và vật phẩm còn lại để lại cho đội phe mình, sau đó lại chui vào trong rừng rậm biến mất tăm, đi tìm tiểu đội Minh Thần Vệ khác rồi.
"Thật ngầu quá! Người nọ là hội trưởng của chúng ta thật ư?" Một nữ triệu hoán sư xinh đẹp nhìn bóng hình Thạch Phong rời đi, trong mắt rực sáng sự sùng bái.
"Chắc vậy, ban nãy người kia nói anh ấy là Hắc Viêm, anh ấy cũng không phủ nhận, với lại anh ấy bằng lòng để lại nhiều trang bị ngon như vậy cho chúng ta, trừ hội trưởng ra, sẽ không có ai làm vậy đâu." Du hiệp dẫn đội gật đầu, trong lòng kích động không thôi.
"Có thể trở thành thành viên Linh Dực thật sự hên quá." Những người khác đều xúc động cảm thán.
Hai công hội khai chiến toàn diện, thân làm hội trưởng lại xung phong đi đầu, bước vào nơi nguy hiểm này, thậm chí còn chạy tới cứu viện đầu tiên. Có hội trưởng như thế, dù chiến đấu với Nhất Tiếu Khuynh Thành rơi về level 0, bọn họ cũng cam lòng.
"Hội trưởng tuy để những trang bị ngon này lại cho chúng ta, nhưng tôi đề nghị chúng ta giữ lại vài món cho mấy người đã chết, còn lại mang về kho hàng công hội đi. Hiện nay chúng ta đánh nhau với Nhất Tiếu Khuynh Thành, công hội hao rất nhiều trang bị, chúng ta không thể ăn chặn thêm của công hội mà." Du hiệp dẫn đội mở miệng nói.
Những người khác dồn dập gật đầu.
Mà lúc này Thạch Phong vừa đang tìm kiếm bảo rương ở bãi tha ma Thủ Vọng, vừa đợi tin tức từ kênh hội và thời gian CD của Dịch Chuyển Không Gian hết, Dịch Chuyển Không Gian cần 5 phút CD, trong khoảng thời gian này hắn không muốn ngồi chờ không, cho nên bắt đầu tìm bảo rương.
Thạch Phong quen thuộc bãi tha ma Thủ Vọng không thể hơn được, đời trước không biết bao nhiêu lần tới đây thám hiểm tìm bảo rương, trên diễn đàn cũng đăng không ít vị trí bảo rương, nhưng bởi vì những bảo rương ấy đều đã bị người ta tìm đến rồi, lần sau sẽ xuất hiện lại, cho nên mọi người không để ý, đều đi khoe khoang. Cho nên giờ Thạch Phong có cơ hội khai quật.
Bí mật trong Thần Vực rất nhiều, kỳ thực năm xưa Thạch Phong chỉ xem sơ, không có chú ý ghi lại, dù trí nhớ của hắn tốt cỡ mấy, giờ cũng không nhớ rõ được. Dẫu sao ai có thể biết mình có được trọng sinh hay không chứ.
Nhưng do trình độ nhanh nhạy của não bộ đã tăng lên, nên trí nhớ của Thạch Phong cũng rõ ràng hơn. Những chuyện vốn không nhớ rõ lắm, lúc này đều như mới nhìn thấy ngày hôm qua vậy, cho nên tìm kiếm bảo rương là vô cùng đơn giản, giống như nhìn bản đồ đánh dấu vị trí có bảo rương ấy.
Chỉ một đoạn thời gian ngắn, Thạch Phong liền tìm được một bảo rương cấp Thanh Đồng, mở ra được hơn 3 ngân và vũ khí Huyền Thiết level 25.
"Chỗ này bảo rương quá ít, người chơi lại nhiều, hầu hết bảo rương đều bị người ta phát hiện, xem ra chỉ có thể đi nơi khác thử xem." Thạch Phong cất đồ trong rương Thanh Đồng đi, vũ khí Huyền Thiết level 25 hiện nay vẫn rất hiếm, sau đó xem xét bản đồ hệ thống, "Mình nhớ là khu vực bên trong bãi tha ma Thủ Vọng có vài mảnh đất có bảo rương cấp bậc cao."
Sau đó Thạch Phong chạy thẳng vào sâu trong bãi tha ma Thủ Vọng.
Mấy giờ liên tiếp, Thạch Phong cứ vừa mở bảo rương, vừa đánh chết tiểu đội Minh Thần Vệ ló đầu ra.
Chỉ trong đoạn thời gian này, Thạch Phong đã mở được ba mươi cái bảo rương, trong đó có mười bốn bảo rương Thanh Đồng, mười sáu cái bảo rương Huyền Thiết, sáu cái bảo rương Bí Ngân, đánh chết 11 tiểu đội Minh Thần Vệ, có thể nói gặt hái kinh người.
Những tiểu đội Minh Thần Vệ kia dù không có cao thủ như Ngũ Quỷ và Lục Quỷ, nhưng sở hữu không ít trang bị cực phẩm, dù sao đám Minh Thần Vệ này ngày thường đánh chết rất nhiều người chơi, trên thân và trong ba lô đều tích trữ nhiều đồ ngon, hiện tại đều bị rớt sạch, vào tay Thạch Phong hết. Chẳng khác nào bọn chúng đều làm công miễn phí cho Thạch Phong thời gian dài.
Chỉ tính trang bị cực phẩm Thạch Phong lấy được đã hơn trăm món, nói chi là trang bị cao cấp rồi.
Công hội Linh Dực tổn thất trang bị trước đó, giờ được bù về kha khá.
Thu hoạch trong mấy giờ, liền bù đắp được lượng công việc đánh phó bản đoàn đội cấp Khó Khăn và Địa Ngục của công hội mấy ngày trời luôn.
⁂
Bên trong trụ sở công hội Nhất Tiếu Khuynh Thành ở thành Bạch Hà.
"Ngũ Quỷ và Lục Quỷ, hai quỷ thần đã chết!"
"Sao có thể?!"
Phong Hiên Dương nhìn tình báo mới nhất vừa lấy được, mở to mắt, hoàn toàn không tin đây là sự thật.
Ngũ Quỷ và Lục Quỷ thuộc hàng ngũ chiến lực mạnh nhất của Minh Phủ, vậy mà hai người họ đều bị chém rớt sạch trang bị, đã thế còn không thể đăng nhập vào Thần Vực được, chuyện này làm gã phải ăn nói thế nào với cấp trên chứ.
"Tên Hắc Viêm này cũng quá ác rồi."
Khác hẳn với gã, U Lan mặc nguyên bộ pháp bào màu tím đẹp đẽ ngồi bên cạnh đang nhíu chặt mi, không còn giữ lại dáng vẻ lý trí bình thản vốn có, sắc mặt âm trầm như đưa đám. Cô không thèm để ý tin tức trên, so sánh với cái chết của Ngũ Quỷ và Lục Quỷ, thì cô càng quan tâm số lượng tiểu đội Minh Thần Vệ tử vong hơn.
Hiện nay thống kê được đã có hơn 80 người chết, Minh Thần Vệ lần này tới đây chỉ có hơn hai trăm người, ngay vừa nãy lại chết gần một nửa, mà tiểu đội Minh Thần Vệ đóng giữ tại bãi tha ma Thủ Vọng càng gần toàn diệt.
Tổn thất cỡ này, bên cô đã không thể chịu nổi.
Không bàn tới bọn họ rớt level, còn có vấn đề không thể đăng nhập Thần Vực trong khoảng thời gian này, chỉ tính riêng trang bị cao cấp và cực phẩm đã mất, thì có móc sạch kho hàng công hội Nhất Tiếu Khuynh Thành cũng không bổ sung đủ.
"Rốt cuộc hắn làm sao làm được?" U Lan rất khó hiểu.
Rõ ràng hết thảy tiểu đội Minh Thần Vệ đều phân tán rất rộng, rất khó bắt được, nhưng Thạch Phong chỉ dùng mấy tiếng đồng hồ liền giết gần hết tiểu đội Minh Thần Vệ ở bãi tha ma Thủ Vọng luôn.
Đang khi Phong Hiên Dương và U Lan sầu não, tin tức này cũng bay đầy trời thành Bạch Hà.
Mỗi người chơi biết được tin này đều thán phục vô cùng.
Một người một kiếm, cư nhiên có thể ngăn được một công hội mạnh, giết đến mức Nhất Tiếu Khuynh Thành buộc phải rút quân khỏi mảnh đất vàng là bãi tha ma Thủ Vọng này.
Quả thực quá kinh khủng...
Trong lúc nhất thời công hội Linh Dực lại trở thành đề tài đứng đầu trong cuộc nói chuyện của toàn bộ thành Bạch Hà.
Chương 483: Chiến Vô Cực.
Trận chiến ở bãi tha ma Thủ Vọng tuy không lớn, thế nhưng đả kích Nhất Tiếu Khuynh Thành lớn vô cùng.
Không phải vấn đề thắng thua ở đây, mà là Nhất Tiếu Khuynh Thành buộc phải lùi lại.
Dựa vào điểm này, đã chứng minh Nhất Tiếu Khuynh Thành không bằng Linh Dực.
Thêm biểu hiện kinh người của Thạch Phong, khiến các người chơi vốn muốn gia nhập Nhất Tiếu Khuynh Thành đều bình tĩnh lại.
Trước đó coi trọng Nhất Tiếu Khuynh Thành, là bởi vì vương miện bá chủ thành Bạch Hà sắp đặt lên đầu Nhất Tiếu Khuynh Thành, nhưng tình huống bây giờ trực tiếp xoay ngược 180⁰.
Một người một kiếm giết sạch sành sanh các tiểu đội cao thủ của Nhất Tiếu Khuynh Thành ở bãi tha ma Thủ Vọng, do đã không có đội cao thủ kiềm chế, tiểu đội cao thủ bậc một bên công hội Linh Dực cũng bắt đầu phát huy thực lực, nhanh chóng quét sạch thành viên Nhất Tiếu Khuynh Thành, buộc Nhất Tiếu Khuynh Thành phải rời khỏi vùng đất vàng như bãi tha ma Thủ Vọng.
Mà bãi tha ma Thủ Vọng là khu vực tài nguyên phong phú nhất trong khoảng level 20 đến level 30 thuộc thành Bạch Hà, đánh mất vùng đất này, sẽ khá bất lợi cho phát triển hội về sau không thể nghi ngờ.
Nhất Tiếu Khuynh Thành có tiền thật, thế nhưng số tiền này nếu không thể biến thành tài nguyên thăng cấp thì chẳng có ý nghĩa.
Sắc trời dần dần u ám, mặt trời chiều ngã về tây, trải qua một ngày phấn đấu, không ít người chơi đã về thành nghỉ ngơi chúc mừng thu hoạch trong cả ngày hôm nay, các nơi như ở quán bar, phòng ăn, câu lạc bộ, vân vân đã bắt đầu náo nhiệt lên.
Trên tầng chín lộ thiên tại một nhà hàng cao cấp, có hai người chơi nữ đang ngồi ở đó vừa hưởng dụng mỹ thực vừa thưởng thức phong cảnh của thành Bạch Hà, mà ở trong nhà hàng lộ thiên này, không ít tầm mắt của người chơi nam đều thỉnh thoảng ngắm nghía hai người chơi nữ ấy.
Hai người chơi nữ nọ, một cô nhìn mặt đáng yêu xinh xắn, lại sở hữu đường cong khiến người ta xuýt xoa; còn cô thứ hai càng đẹp hơn, không chỉ có khí chất thanh thuần, còn có gương mặt chim sa cá lặn, làn da trắng như tuyết, mặc trên mình bộ pháp bào màu xanh nước biển ánh vàng, nó không thể che lấp dáng người sóng gợn của cô ấy.
Hai người này chính là Thanh Trúc và Tư Vũ Khinh Hiên vốn muốn gia nhập Nhất Tiếu Khuynh Thành hôm nay.
"Thanh Trúc, mình đã nói rồi mà, cậu thấy Nhất Tiếu Khuynh Thành mới không bao lâu đã bị đè xuống đấy chưa." Tư Vũ Khinh Hiên dùng ánh mắt chứa nụ cười dịu dàng nhìn về phía Thanh Trúc.
Ban nãy cô không đồng ý đi gia nhậo Nhất Tiếu Khuynh Thành, kết quả dọc đường Thanh Trúc nhắc mãi làm cô đau cả đầu. Hiện tại Nhất Tiếu Khuynh Thành bị Linh Dực đè xuống, cô ấy mới chịu yên tĩnh.
"Nhất Tiếu Khuynh Thành không có chí khí gì cả, hại mình coi trọng nó như vậy, thế mà lại phụ lòng chị đây chờ mong. Mình cũng không muốn gia nhập Nhất Tiếu Khuynh Thành nữa." Thanh Trúc bép xép cái miệng nhỏ, buồn bực nói.
"Mình đã bảo rồi, Linh Dực tốt hơn Nhất Tiếu Khuynh Thành mà. Dẫu sao Linh Dực cũng là công hội đầu tiên có được trụ sở, còn là trụ sở hoành tráng nhất thành Bạch Hà, ngoài ra có cao thủ đông đảo. Hiện nay các công hội khác ở thành Bạch Hà còn không có mấy cao thủ bậc một, mà nghe nói Linh Dực chỉ tính cao thủ bậc một đã có hơn năm mươi người, đã sớm dẫn đầu bỏ xa hết thảy công hội khác, chớ nói chi là có cao thủ như Hắc Viêm ở đó, đánh bại Nhất Tiếu Khuynh Thành cũng là hợp tình hợp lý." Môi mỏng của Tư Vũ Khinh Hiên khẽ cong lên, treo nụ cười dịu dàng giải thích.
"Đã vậy, chi bằng chúng ta đi gia nhập công hội Linh Dực đi." Thanh Trúc nghe Tư Vũ Khinh Hiên nói thế, mong đợi hẳn lên.
"Công hội Linh Dực thi tuyển đầu vào rất nghiêm khắc, mình miễn cưỡng còn có thể thông qua. Nhưng cậu thì e là..." Tư Vũ Khinh Hiên quan sát kĩ Thanh Trúc, lập tức lắc đầu nói.
"Hừ, ai nói mình kỹ thuật không tốt hả, chẳng qua mình mới tiếp xúc game thực tế ảo thôi, lâu rồi khẳng định mình sẽ lợi hại hơn cả Hắc Viêm luôn. Cơ mà..." Đôi mắt đen nháy của Thanh Trúc đột nhiên sáng lên như đá quý, cười ám chỉ bảo, "Tư Vũ, mình nhớ rõ nha, cậu có biết một quản lý cấp cao của công hội Linh Dực, hình như là Dạ Phong. Anh ta cho cậu một tờ giấy thông hành thư viện vĩnh cửu, thứ này làm đám bạn học của mình hâm mộ muốn chết, nếu như anh ta đã cho cậu giấy thông hành quý như vậy, dựa vào địa vị của anh ta, trực tiếp cho mình vào Linh Dực không thành vấn đề đi."
"Mình và anh ấy chỉ quen biết sơ thôi, Thanh Trúc cậu đừng nghĩ nhiều." Tư Vũ Khinh Hiên vội vàng giải thích, "Hơn nữa, nếu thật sự cho cậu vào công hội Linh Dực, xong sau đó cậu không biểu hiện tốt thì sao giờ? Đến lúc đó người ta lại nghi ngờ trình độ quản lý của anh ấy mất."
"Cậu rốt cuộc là bạn thân của mình, hay là bạn thân của anh ta vậy. Suy xét vì anh ta như thế, còn nói không có gì. Mình mặc kệ! Nói chung mình muốn gia nhập Linh Dực, mình muốn trang bị Tinh Kim level 25! Dựa vào dáng người và gương mặt xinh đẹp phạm quy này của cậu, nói với anh ta một câu, chắc chắn anh ta sẽ cho mình vào Linh Dực ngay, còn đưa trang bị cấp Tinh Kim qua đây ấy chứ." Thanh Trúc nhìn lướt qua vóc người duyên dáng của Tư Vũ Khinh Hiên, bĩu môi, nở nụ cười đầy thâm ý.
"..." Tư Vũ Khinh Hiên nhất thời cạn lời, không biết phải mắng cô nàng này như thế nào mới phải.
Nhưng đúng vào lúc này, một tiểu đội sáu người đột nhiên đi tới trước mặt Tư Vũ Khinh Hiên và Thanh Trúc, dẫn đầu là một người đàn ông trung niên khôi ngô, đôi mắt sâu thẳm mang sự tang thương, năm người còn lại cũng không thể khinh thường, ai ai cũng tỏa ra nguy hiểm.
Bọn họ chỉ đứng ở đó thôi, đã khiến người thường cảm thấy không dễ thở.
Nếu như nhìn thấy đẳng cấp của bọn họ, tuyệt đối sẽ kinh ngạc, bởi vì những người này, đẳng cấp thấp nhất là level 26, tên đàn ông trung niên dẫn đầu còn là thuẫn chiến sĩ level 27.
"Làm phiền hai cô, vừa rồi tôi nghe các cô nói quen biết quản lý cấp cao của Linh Dực, không biết có thể giới thiệu hay không. Cây pháp trượng Thần Lộ level 25 này sẽ thuộc về các cô." Người đàn ông trung niên dẫn đầu treo nụ cười mỉm ôn hòa, lấy một thanh pháp trượng hai tay trắng noãn làm từ ngọc trắng từ túi ra, để lên bàn.
Trên pháp trượng ngọc trắng ngày còn nạm ruby rực rỡ, nhìn sơ cũng biết không phải pháp trượng tầm thường.
"Woa, nó là pháp trượng Bí Ngân, thuộc tính thật cao." Thanh Trúc si mê nhìn pháp trượng Thần Lộ, lập tức quay ra nói với Tư Vũ Khinh Hiên: "Tư Vũ, chúng ta vừa lúc cũng qua đấy, mình cũng muốn gia nhập Linh Dực, dẫn theo bọn họ đi cùng cũng tiện đường."
"Xin hỏi, bọn anh tìm quản lý Linh Dực làm gì?" Tư Vũ Khinh Hiên chỉ nhìn lướt qua pháp trượng Thần Lộ, liền chuyển mắt lên người đàn ông trung niên nọ.
Cô không phải kẻ ngốc.
Có người bằng lòng lấy vũ khí Bí Ngân level 25 để cám ơn, hiển nhiên mục đích sẽ không nhỏ, nếu không hỏi rõ, tùy tiện liên lạc với Dạ Phong, đây không phải là chuyện một người bạn bè có thể làm ra.
"Cô đừng hiểu lầm, tôi tên Chiến Vô Cực, chúng tôi tìm quản lý của Linh Dực chẳng qua là muốn làm một vụ giao dịch, khoản giao dịch này chỉ có lợi cho công hội Linh Dực mà không có hại, điều này cô cứ yên tâm, nếu chúng tôi muốn gây sự, đã sớm đi làm, không cần thiết phải phiền phức thế này." Người đàn ông trung niên cười giải thích.
"Được rồi, tôi sẽ giúp anh liên hệ, nhưng anh ấy có bằng lòng gặp anh không, còn phải xem ý của anh ấy." Tư Vũ Khinh Hiên gật đầu đồng ý.
Sau đó Tư Vũ Khinh Hiên mở thanh bạn bè ra liên lạc với Dạ Phong.
Chương 484: Vua.
Trong một ngôi mộ yên tĩnh sâu thẳm bên trong khu vực trung tâm bãi tha ma Thủ Vọng, Thạch Phong đang cẩn thận từng li từng tí đi vào.
Trong khoảng thời gian này không có cao thủ Nhất Tiếu Khuynh Thành ló đầu ra nữa, Thạch Phong lại nhận được tin tức mới nhất từ Thủy Sắc Tường Vi gửi đến, nói Nhất Tiếu Khuynh Thành đã rời khỏi trận tranh đoạt bãi tha ma Thủ Vọng, rồi phân tán đến các bản đồ thăng cấp level 20 ít tài nguyên khác, hơn nữa không còn tiểu đội cao thủ tập kích thành viên hội mình nữa, khiêm tốn hẳn lên.
Cho nên lúc này Thạch Phong mới đi thăm dò khu vực trung tâm bãi tha ma Thủ Vọng.
Ngôi mộ hắn đang đứng không phải là ngôi mộ bình thường, mà là nơi táng thân của vua, cũng có thể gọi là mộ vua.
Nhưng muốn tìm được chỗ này không dễ tí nào, bởi vì phòng ngừa đám trộm mộ lấy trộm đồ mai táng cùng, cho nên vị trí ở nơi bí ẩn phi thường, là ở giữa khe vách đá thẳng đứng, sau khi xây xong mộ liền làm hỏng con đường ban đầu, cộng thêm trải qua mấy trăm năm trôi đi, trên vách đá mọc đầy dây leo, rất khó phát hiện trong vách núi cheo leo có một cửa hang.
Đời trước có một thích khách có thân thủ rất tốt ngoài ý muốn phát hiện chỗ này, sau đó dẫn một đoàn đội thực lực mạnh mẽ lẻn vào, lấy trộm bảo vật trong mộ vua, sau khi rời khỏi bán lại đồ được hơn một ngàn kim, làm mọi người hâm mộ muốn chết, chẳng qua bán ở thời điểm ấy, gã thích khách đã vẫn bán rẻ.
Vì sao nói là bán rẻ chứ?
Do đồ gã bán không đáng một đồng bạc nào với người chơi tự do cả, nhưng với bất kì một công hội nào mà nói, nó đều là báu vật.
Một nghìn kim ư, dù hai nghìn kim, thậm chí ba nghìn kim, thì các công hội cũng sẽ mua.
Món đồ đó là Lệnh Thăng Cấp trụ sở công hội.
Bất kỳ công hội nào sở hữu trụ sở công hội lúc mới xây xong đều là 1☆, muốn thăng cấp lên trụ sở 2☆, thì phải cần có hai thứ, một là điểm nổi tiếng của công hội đạt tiêu chuẩn, cái thứ hai là Lệnh Thăng Cấp trụ sở công hội 2☆.
Chỉ cần trụ sở công hội lên tới 2☆, trụ sở công hội có thể xây dựng thêm một vài kiến trúc mà trụ sở 1☆ không thể xây, thể hiện trực tiếp nhất là phòng cá nhân trong trụ sở công hội.
Trụ sở công hội 1☆ chỉ có thể xây dựng phòng cá nhân 1☆, mà người chơi nghỉ ngơi trong phòng cá nhân 1☆ trong 24 giờ có thể dự trữ được 20% kinh nghiệm exp gấp đôi, mà trụ sở 2☆ có thể nâng cấp lên phòng cá nhân 2☆, 24 giờ có thể dự trữ 25% exp gấp đôi.
Ngoài ra trong trụ sở 2☆ có thể xây dựng phường rèn. Sửa chữa trang bị ở phường rèn, giá giảm 10% so với bên ngoài, nhìn như chỉ rẻ hơn 10%, nhưng từ trước đến nay tiền sửa chữa trang bị không phải là con số nhỏ. Có thể tiết kiệm 10%, chính là có thể tiết kiệm được kha khá số tiền rồi.
Hiện tại điểm nổi tiếng của công hội Linh Dực đã vượt qua 50 ngàn điểm, đã đạt được tiêu chuẩn trụ sở 2☆ rồi, giờ qua đây lấy Lệnh Thăng Cấp trụ sở công hội là vừa.
Ở trong Mộ Vua nguy hiểm trập trùng, khắp nơi đều có cơ quan và bẫy. Nhưng chúng nó không hề cản bước được Thạch Phong.
Tất cả đều bị một kiếm phá hủy.
"Chính là nơi này sao." Thạch Phong nhìn quan tài bằng đá ngọc trắng nạm vàng đóng chặt trong phòng đá rộng lớn, liếm khóe miệng hưng phấn, lập tức tới gần.
Khi Thạch Phong gần khoảng cách 20 mét tới quan tài đá, quan tài đột ngột mở ra, khói đen cuồn cuộn bốc lên, một thanh niên có khí chất vương giả mặc áo giáp vàng óng, trên vai khoác áo choàng trắng noãn, trên đầu đeo vương miện vàng, từ trong đó xông ra, cả người đều toát ra uy thế khiến người ta run lên, nảy lòng muốn xưng thần.
Chỉ có điều thân thể của thanh niên ấy là nửa trong suốt, mờ mịt hư vô, không phải là thực thể, mà là một u linh, chính xác hơn là một vị vua u linh.
"Không hổ là vua đời trước, dù đã chết đi vẫn có uy thế mạnh như vậy, nếu như còn sống, e rằng mình muốn chạy trốn giữ mạng cũng không làm được." Thạch Phong mở Con Mắt Toàn Tri quan sát vị vua u linh này.
Vua U Linh Monroe Bell, cao đẳng Lãnh Chúa, level 30, HP 4 triệu.
Có thể xưng vua ở Thần Vực, chứng minh Monroe Bell khi còn sống là chức nghiệp bậc ba, xem quần áo và song kiếm cầm trong tay Monroe Bell, nói rõ Monroe Bell từng là một vị Kiếm Vương bậc ba, giống như một Đại Lãnh Chúa. Nhưng giờ đã chết rồi, thực lực giảm mạnh, chỉ đạt đến trình độ cao đẳng Lãnh Chúa thôi. Có điều dù là vậy, Thạch Phong cũng khó đánh bại.
Thạch Phong không nói không rằng lập tức mở Lực Lượng Thiên Long, sức mạnh tăng thêm 100%, HP tăng 300%, phòng ngự tăng 300%.
Nhất thời thanh máu của Thạch Phong tăng lên tới hơn 27000 điểm, nhưng đem so với Vua U Linh có bốn triệu HP, vẫn là không đáng giá nhắc tới. Thạch Phong còn đổi Chiếc Nhẫn Thất Diệu sang Khâu Thủy, sử dụng Sinh Mệnh Nở Rộ với bản thân, mỗi giây khôi phục 20% HP, kéo dài trong vòng 40 giây, trong khoảng thời gian này không thua gì có một tên trị liệu mạnh mẽ bên mình thêm máu vô hạn cả.
"Kẻ trộm mộ, tiếp thu thanh kiếm chính nghĩa trừng phạt đi!"
Đôi mắt u ám không có ánh sáng của Monroe Bell nhìn chằm chằm Thạch Phong, bước xa một bước xông về phía Thạch Phong, vung thanh kiếm vương giả trên tay.
Monroe Bell xuất kiếm mang theo khí thế hào hùng vô tận, chỉ bằng khí thế có thể hù sợ người chơi bình thường, nói chi đến việc ngăn cản thanh kiếm sắc bén này đâm tới nhanh như gió lướt, thanh kiếm đâm tới như sóng biển ồ ạt, khiến người ta muốn tránh cũng không được.
Thạch Phong lại mở Lực Lượng Luyện Ngục, để tốc độ đánh của mình tăng vọt lên, dùng Truy Phong Kiếm nghênh tiếp.
Đối mặt kiếm chém tới nhiều như mưa rơi, Thạch Phong cũng không dám đón dỡ, mà lấy nhu thắng cương, tính đánh lệch toàn bộ chúng nó, có điều Thạch Phong dù đã có cảnh giới Lưu Thủy gia tốc, tốc độ đánh cũng cực nhanh, nhưng đối mặt với hơn mười bóng kiếm đâm tới, vẫn không kịp ngăn cản, bị đánh trúng mấy chỗ.
Muốn liều mạng với Monroe Bell ư, Thạch Phong không có gan làm vậy đâu.
Cao đẳng Lãnh Chúa hơn hẳn Lãnh Chúa bình thường, bất kể là về mặt sức mạnh hay trên tốc độ, đều nghiền áp Thạch Phong, dù mở bộc phát hai tầng cũng có kết quả như vậy thôi, huống hồ Monroe Bell không phải cao đẳng Lãnh Chúa tầm thường, khi còn sống gã là một Kiếm Vương thứ thiệt, vận dụng kỹ xảo chiến đấu sắc bén hơn cao thủ bình thường nhiều, kết quả liều mạng sẽ chỉ đẩy hắn vào tình thế bất lợi hơn thôi.
Nếu Thạch Phong không đạt đến cảnh giới Lưu Thủy, có thể dự phán được trước, thì có đánh chết hắn cũng sẽ không tới đây chịu chết.
Dù sao thì level 30 cũng là một ranh giới, lực công kích của Monroe Bell lại vô cùng mạnh mẽ, tùy tiện một kiếm cũng có thể tạo ra xấp xỉ hai nghìn điểm thương tổn cho Thạch Phong, bị kỹ năng đánh trúng thì là hơn bốn nghìn điểm, nếu Thạch Phong không mở Lực Lượng Thiên Long giúp mình phòng ngự tăng mạnh, vượt qua các MT bình thường, e rằng trúng một kiếm bình thường có thể bị thương hơn bốn ngàn điểm, kỹ năng thì sẽ hơn mười ngàn đấy.
Khi Thạch Phong bị thương, Sinh Mệnh Nở Rộ cũng phát huy ra hiệu quả kinh người, cộng thệm hiệu quả của Khâu Thủy, mỗi giây đều có thể hồi hơn 8000 điểm HP, vượt qua con số chịu thương tổn.
Đang lúc Thạch Phong đại chiến với Monroe Bell, một bóng hình lặng lẽ xuất hiện ở bên cạnh quan tài, đang mở bảo rương trong quan tài ra.
Cái bảo rương ấy không có cấp bậc, bất kì ai cũng có thể mở nó ra, nhưng cần thời gian những 20 giây lận, trong khoảng thời gian này không được chịu bất kì công kích nào, bằng không phải bắt đầu lại từ đầu.
Mà bóng người đang mở bảo rương chính là phân thân của Thạch Phong.
Phân thân mặc dù không để cầm đồ rồi cất đi, nhưng lại có thể mở bảo rương.
Đoàn đội năm mươi người ở đời trước cũng phải hi sinh nhiều lắm, mới khó khăn mở bảo rương ra được, rồi cụp đuôi chạy trốn.
Tuy Thạch Phong chỉ có một mình, nhưng hắn lại có thực lực có thể chống lại một con cao đẳng Lãnh Chúa trong khoảng thời gian ngắn, còn có phân thân nữa, cho nên mới chạy đến đây thử xem, nếu như đổi thành người khác, căn bản không thể nào làm được.
Chỉ thấy phân thân vừa mở ra bảo rương, Thạch Phong lập tức thay thế, để phân thân kiếm chế Monroe Bell, bản thân thì vơ vét toàn bộ vật phẩm trong rương vào túi.
Monroe Bell quá mạnh mẽ, chỉ mới hai ba giây đồng hồ trôi qua, phân thân đã chết rồi.
Chẳng qua thời gian vài giây này cũng đủ để Thạch Phong vơ vét đồ trong rương không còn, nhìn Monroe Bell xông tới, vội vàng thay Khâu Thủy thành Khâu Không, mở Dịch Chuyển Không Gian rời khôi ngôi mộ vua này.
----------------
ps: Dịch hết chương 500 của bộ này Akiko sẽ tập trung đẩy nhanh tiến độ bên Pháp sư cận chiến, dịch tới 550 bên kia sẽ lại dịch 20 chương bên này nha.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro