Chương 532-536

Chương 532: Người mới mạnh nhất.

Thân phận bây giờ của Thạch Phong đã khác xưa.

Mặc dù không phát ra khí thế gì, nhưng từ góc độ của Lương Tĩnh, loại im lặng không nói lời nào mà chỉ lẳng lặng nhìn cô thế này, áp lực lớn lắm đó.

Trước đó cô từng coi khinh Thạch Phong, mặc dù không có biểu hiện trực tiếp ra ngoài qua ngôn ngữ, nhưng trên tâm tính thì cô không thể tiếp nhận được việc Tiêu Ngọc bảo cô đến đón đưa một chàng trai tuổi còn trẻ đến sân, cho nên thái độ có hơi ngạo mạn.

Đến lúc này, Lương Tĩnh hối hận rồi.

Lúc ấy không nên coi khinh Thạch Phong mà, dù sao cũng là người mà chủ tịch Tiêu Ngọc coi trọng, tự nhiên không phải là người bình thường, dù người nọ chỉ trạc tuổi hai mươi, là thanh nhiên chưa vào xã hội đi chăng nữa.

"Chẳng lẽ anh ta đang muốn đổi mình đi à." Lương Tĩnh lo âu nghĩ.

Việc trở thành trợ lý của Thạch Phong, không biết bao nhiêu người muốn chen làm, trong phòng VIP ngày hôm ấy, không thiếu ông lớn của thành phố Kim Hải đều muốn phái trợ lý cho Thạch Phong, nhờ thế mà kéo gần quan hệ với Thạch Phong hơn, mà cô là trợ lý đắc lực nhất của Tiêu Ngọc, chỉ là gần quan được ban lộc, khó khăn lắm mới được sắp xếp qua làm, nếu bị Thạch Phong đuổi, thì đúng là bi kịch...

Cô từng thấy nhiều thiếu gia nhà giàu có thân phận và địa vị cực cao đều kiêu ngạo không gì sánh được, hễ đụng phải chuyện gì không như ý, đều sẽ hành động trả đũa về ngay, thanh niên trẻ như Thạch Phong, lại có thân phận và địa vị vượt xa Tiêu Ngọc, có khả năng cao cũng giống thế lắm.

Nhìn ánh mắt chăm chú của Thạch Phong, nhịp tim kinh hoàng của Lương Tĩnh không ngừng gia tốc.

"Lẽ nào mình xong đời rồi hả?" Lương Tĩnh thầm cảm thấy có chút tuyệt vọng.

Bấy giờ Thạch Phong bỗng mở miệng nói: "Cô Lương Tĩnh, phiền cô chuẩn bị, lát nữa tôi sẽ đến xem sân huấn luyện do cô sắp xếp."

Xem Thạch Phong nhìn chăm chú người ta vậy thôi, nhưng thật ra Thạch Phong đang bận suy nghĩ xem, làm sao có thể đào Lương Tĩnh về công ty của mình, giải phóng hai người Thủy Sắc Tường Vi và Ưu Úc Vi Tiếu, hiển nhiên không nhìn kỹ bản thân Lương Tĩnh, mà suy nghĩ hồi lâu không ngẫm ra cách hay nào, cho nên đành gác lại một bên.

Dù sao Lương Tĩnh chính là người do Tiêu Ngọc phái đến.

Làm quản lý của Linh Dực và cửa hàng Chúc Hỏa, sẽ nắm nhiều bí mật quan trọng trong tay, phải cẩn thận chọn người.

Tuy năng lực quản lý của Lương Tĩnh rất xuất chúng, nhưng làm quen tính cách và cách làm người của Lương Tĩnh trước, sau đó nghĩ cách đào người cũng không chậm.

"Dạ?" Lương Tĩnh kinh ngạc vô cùng, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, không ngờ Thạch Phong không có nói đổi người, cô vội nói ngay, "Bậc thầy Thạch Phong, tôi sẽ gọi xe qua đón ngài liền."

Mà ở trung tâm thể hình Bắc Đẩu, đã có biến hóa rất lớn.

Toàn bộ nhân viên đều có tâm trạng phơi phới, không chỉ là nhân viên, mà ngay cả các khách hàng thường xuyên đến trung tâm thể hình Bắc Đẩu cũng hăng hái cực kỳ.

Tình hình làm ăn khôi phục sự thịnh vượng như trước, bỏ xa tất cả cách thức tuyên truyền khác từng áp dụng.

Bởi vì bọn họ đều nghe ngóng được tin tức.

Trung tâm thể hình Bắc Đẩu cuối cùng cũng có một bậc thầy võ thuật đứng đầu thường xuyên chỉ dạy.

Ở thời kỳ toàn dân rèn luyện này, ai ai cũng rất coi trọng cơ thể bản thân, bởi vì chỉ có rèn luyện thể chất, cộng thêm thuốc dinh dưỡng bổ trợ, thì có thể nâng cao tuổi thọ của loài người.

Quá khứ rất rất ít người sống đến trăm tuổi, nhưng ở xã hội ngày nay, trăm tuổi đã là thấp, nhiều người dễ dàng có thể sống đến 120 tuổi, ngoài ra còn có thể giữ được vẻ ngoài trẻ đẹp khá lâu, hồi xưa chỉ cần bước qua ngưỡng tuổi 50 thì sẽ trở nên già cả, nhưng bây giờ dù đã qua tuổi 70, có một số người vẫn duy trì sức sống tươi trẻ với bề ngoài nhìn như chỉ hơn 40 tuổi, chỉ có điều bọn họ đều là bậc thầy võ thuật, người thường còn chưa đạt đến trình độ này.

Tông sư Thái Cực – Trương Tam Phong có tuổi thọ hơn 150 tuổi, ở trong hoàn cảnh cổ đại kia, chính là kỳ tích.

Mà người hiện đại thời nay có khoa học kỹ thuật trợ giúp, muốn sống đến 150 tuổi cũng không phải là không thể nào.

Cho nên mới dẫn đến nhiều người muốn rèn luyện thân thể như vậy.

"Bậc thầy Thạch Phong, nơi đây chính là sân huấn luyện do công ty sắp xếp cho ngài, ngài thấy sao?" Lương Tĩnh chỉ vào một biệt thự lớn ba tầng có ngoại thất theo phong cách Bắc Âu.

Chỗ này vốn chuẩn bị để cho các hội viên Hoàng Kim nghỉ ngơi, nhưng Thạch Phong muốn một sân huấn luyện không có ai tới quấy rầy, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có nơi đây thích hợp nhất. Hết thảy trang thiết bị huấn luyện trong biệt thự đều là mới nhất và đầy đủ các loại, vả lại sở hữu hoàn cảnh tốt nhất trong cả trung tâm Bắc Đẩu, thậm chí trong biệt thự còn có phòng huấn luyện trọng lực, có thể đáp ứng cho mấy trăm người huấn luyện và nghỉ ngơi.

Khi Lương Tĩnh thấy công ty phân địa chỉ này cho Thạch Phong quản lý, liền giật nảy mình.

Biệt thự Lục Thủy chính là địa điểm tốt nhất trong Bắc Đẩu, nhưng giờ lại cho Thạch Phong toàn quyền quản lý.

Từ đó Lương Tĩnh mới biết được công ty coi trọng Thạch Phong cỡ nào.

"Không sai, quả thật là địa phương tốt." Thạch Phong hài lòng gật đầu, kỳ thực hắn đã từng đến biệt thự Lục Thủy, cũng từng ở đây kiếp trước, biết rõ điểm tốt của nó.

Thậm chí Thạch Phong đã có suy nghĩ, bảo các thành viên trung tâm trong công hội đến đây ở hết, nhất là nhóm quản lý studio, tuy studio đã mua không tệ, nhưng thua xa nơi này mà.

"Cô Lương Tĩnh, làm phiền cô nói cho chủ tịch Tiêu, hãy vận chuyển toàn bộ mười khoang thực tế ảo trong lời hứa tới nơi này luôn." Thạch Phong ngẫm nghĩ một lúc, rồi mới mở miệng nói.

Huấn luyện bồi dưỡng cao thủ sao dễ thành được, thiết bị huấn luyện và hồi phục đương nhiên càng tiên tiến càng tốt, nhất là phòng huấn luyện trọng lực trợ giúp rất lớn cho người chơi, nên Thạch Phong chuẩn bị gọi một nhóm người qua đây ở trước, mà bản thân hắn cũng chuẩn bị dọn đến.

Một là có thể chỉ dạy bất cứ lúc nào.

Hai là có thể khai quật nhân tài trong trung tâm Bắc Đẩu.

Thần Vực khác với các trò chơi trước đó, coi trọng thực chiến, càng về sau càng chân thật, chiến đấu càng khó hơn, tự nhiên chọn cách bồi dưỡng một vài người chơi có thân thủ tốt sẵn để sớm thành cao thủ hơn.

"Bậc thầy Thạch Phong cứ yên tâm, ngày hôm nay sẽ cài đặt hoàn tất mười khoang thực tế ảo ở biệt thự Lục Thủy, ngoài ra thuốc dinh dưỡng cấp S cũng sẽ được vận chuyển đến." Lương Tĩnh chậm rãi nói.

Đợt này Bắc Đẩu đã bỏ ra rất nhiều vốn liếng, khoang thực tế ảo hay kể cả thuốc dinh dưỡng cấp S, đều là thứ cực kỳ khó mua được, nhưng bởi vì cam đoan Thạch Phong ở lại, nên không nói hai lời liền dốc túi.

Sau đó Thạch Phong báo cho đám thành viên trung tâm và quản lý như Hắc Tử đến biệt thự Lục Thủy ở trung tâm Bắc Đẩu.

"Anh Phong, tôi không nằm mơ đấy chứ, chúng ta về sau có thể ở đây hả?" Hắc Tử đến trước biệt thự Lục Thủy, không thể tin hỏi.

Người thường muốn đến trung tâm thể hình Bắc Đẩu còn không đến được, chỉ có hội viên mới có thể vào, còn biệt thự thế này, e rằng hội viên bình thường cũng không có tư cách đặt chân vào tham quan, thế mà giờ lại có thể để cho đám bọn họ vào ở.

Bọn họ chẳng qua chỉ là game thủ chuyên nghiệp mà thôi, vẫn luôn phải ngẩng đầu nhìn lên với trung tâm thể hình Bắc Đẩu.

Ngay cả đám Hỏa Vũ, Tử Yên Lưu Vân, Ngũ Ma Tướng đứng bên cạnh cũng khiếp sợ không nói thành lời, họ trong hiện thực chỉ là người thường, không dám nghĩ đến loại địa phương cao cấp thế này, ngay cả studio Linh Dực do Thạch Phong xây dựng đã làm họ giật mình khi mới biết rồi, không ngờ tới một game studio lại có thể xa hoa đến vậy, nay lại càng khiến người ta giật nảy mình hơn, thế mà mình có thể vào trong biệt thự cao cấp này.

Mọi người cũng không biết chuyện Thạch Phong là bậc thầy võ thuật, càng không biết vụ Thạch Phong nổi tiếng sau một trận đấu.

"Anh Thạch Phong ơi, em nghe bảo một ngày ở chỗ này rất đắt đó." Tử Yên Lưu Vân có chút lo lắng nói.

"Đúng vậy, nếu ở lại đây thì một người phải trả mấy ngàn điểm tín dụng một ngày, nhưng từ hôm nay trở đi, nơi này chính là trụ sở huấn luyện của Linh Dực!" Thạch Phong gật đầu, "Muốn xông pha ở Thần Vực, không dễ dàng như các cậu tưởng, cho nên bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ thường xuyên chỉ dạy các cậu, nhưng tôi chỉ dạy kỹ xảo chiến đấu trong Thần Vực cho các cậu thôi, còn chỉ đạo huấn luyện trong thực tế, tôi sẽ giao cho người còn lại."

"Người còn lại?" Mọi người kinh ngạc khó hiểu.

"Ừ, đây chính là người mới gia nhập vào Linh Dực chúng ta – bậc thầy Lôi Báo, từ giờ về sau, huấn luyện thường ngày của các cậu đều do bậc thầy Lôi Báo chỉ đạo hết, cơ hội này rất nhiều người muốn mà cũng không có được nha, các cậu phải biết quý trọng." Thạch Phong lập tức giới thiệu.

Mặc dù hắn chiến đấu trong Thần Vực lợi hại thật, nhưng hắn không biết huấn luyện người ta ngoài đời, hắn cũng chưa từng huấn luyện người khác trong hiện thực, mà Lôi Báo lại là bậc thầy đứng đầu thứ thiệt, cách trình độ tông sư chỉ thiếu một bước, nói đến huấn luyện người ở ngoài đời, Lôi Báo giỏi hơn hắn nhiều.

Chương 533: Sức mạnh mang tính áp đảo.

Mọi người nghe Thạch Phong giới thiệu, ai cũng nghẹn họng nhìn trân trối, nửa ngày nói không nên lời.

Bậc thầy võ thuật đáng quý cỡ nào, hầu như không ai không biết.

Khoan hãy bàn tới việc đích thân dạy dỗ, chỉ là đưa cho một kiến nghị, rất nhiều tuyển thủ thi đấu võ thuật đều mong mỏi có bằng được đấy.

Bây giờ lại bảo một bậc thầy đứng đầu tới chỉ đạo đám bọn họ, nằm mơ cũng không có dám mơ như vậy, thậm chí đám Hắc Tử còn cho rằng mình đã nghe lầm.

Nhưng trong thời gian chơi Thần Vực dạo gần đây, trực giác của mọi người đều nhạy bén hơn hẳn, khả năng phán đoán thực lực của một người vẫn phải có.

Huống hồ khí chất cuồng dã của Lôi Báo không hề che dấu tí nào, chỉ đứng ở nơi đó, đã khiến lòng người thấy nặng nề khó thở, nếu không phải bên cạnh Lôi Báo có Thạch Phong đứng đấy, bọn họ đã muốn rời khỏi nơi này ngay, bởi vì loại cảm giác đè nén này thật sự làm người ta không thấy dễ chịu.

Mặc dù không biết thực lực cụ thể của Lôi Báo, nhưng mà mọi người không hề nghi ngờ điều này: Lôi Báo trước mặt họ có thể giết chết cả đám bọn họ trong vòng mười giây một cách ung dung.

"Bậc thầy Lôi Báo, nhờ cả vào anh rồi." Thạch Phong có thể nhìn ra sự kinh ngạc và không tin nổi của mọi người, chẳng qua đây là sự thực, đãi ngộ mà ngay cả tuyển thủ võ thuật nổi tiếng cũng không có, giờ đám Hắc Tử lại có, nếu đã thế này mà thực lực còn không nâng cao, thì hắn cũng hết cách thật rồi.

Ở đời trước, dưới sự sắp xếp của U Ảnh, Thạch Phong từng đi thăm hỏi rất nhiều bậc thầy để xin dạy dỗ, khi đó hắn không may mắn như đám Hắc Tử, bị một bậc thầy võ thuật cho leo cây mấy tuần lễ đều là bình thường, tự chỉ dạy á, quả thực nằm mơ.

"Không thành vấn đề, nếu chúng ta sớm có ước định, tôi tự nhiên sẽ giữ lời." Lôi Báo gật đầu, tầm mắt lập tức chuyển dời đến trên người đám Hắc Tử, khẽ cười nói, "Tất cả đi theo tôi đi, để tôi xem cơ sở của các anh chị thế nào, biết đường sắp xếp huấn luyện các người ra sao."

Mọi người bị Lôi Báo nhìn thẳng, đứa nào đứa nấy đều tóc gáy dựng đứng, cảm giác nguy cơ, thậm chí muốn từ chối huấn luyện, thế nhưng với tính cách của Lôi Báo, sao có thể mềm lòng chứ.

"Hội trưởng..." Mọi người quăng ánh mắt đáng thương về phía Thạch Phong.

Thạch Phong nhún vai, giơ tay tỏ vẻ thương không giúp gì được.

Hắn để Lôi Báo huấn luyện mọi người, kỳ thực chỉ muốn họ học được cách khống chế cơ thể mà thôi, học cách khống chế này rồi tự nhiên sẽ có thể phát huy chiến lực kinh người trong Thần Vực.

Khả năng khống chế điều khiển cơ thể bản thân của Lôi Báo đạt đến trình độ cao nhất, tự nhiên như nước chảy, đạt được trình độ Hổ Báo Lôi Âm, chứng tỏ trên phương diện huấn luyện có biện pháp đặc biệt riêng, bằng không sẽ không thể nào luyện đến trình độ trong ngoài hợp nhất như Hổ Báo Lôi Âm. Mạnh hơn hắn chỉ biết võ thuật nửa mùa này nhiều lắm.

Trong khi Lôi Báo huấn luyện đám Hắc Tử, Thạch Phong cũng không nhàn rỗi, trực tiếp đi đến phòng huấn luyện trọng lực để rèn luyện.

Độ nhạy não bộ của Thạch Phong bây giờ đã tăng lên, muốn có thể khống chế sức mạnh hoàn toàn, phá vỡ gông xiềng, thì cần cơ thể đủ mạnh, không thì không thể chịu nổi sức mạnh đột ngột giải phóng ấy, dẫn đến thân thể sụp đổ, mà Lôi Báo lại khác, hắn đã rèn luyện đạt yêu cầu rồi, dù có giải phóng sự ức chế của não bộ với sức mạnh thân thể, Lôi Báo cũng có thể thừa nhận, đồng thời phát huy tốt.

Mà phòng huấn luyện trọng lực giúp nâng cao cường độ thân thể rất nhiều, cộng thêm các loại thuốc dinh dưỡng và khoang chữa trị, có thể điều trị thương tích bất cứ lúc nào, tự nhiên Thạch Phong sẽ dốc sức tập luyện điên cuồng hơn.

Thời gian huấn luyện trôi qua nửa ngày, Lương Tĩnh cũng đã xử lý hoàn tất mọi công vụ của biệt thự Lục Thủy, đặt một khoang thực tế ảo trong phòng mỗi người, còn có cung cấp vô hạn thuốc dinh dưỡng cấp A, nhưng đắt nhất vẫn là thuốc dinh dưỡng cấp S, mỗi người một chai. Có thể bổ sung đầy đủ năng lượng cho não bộ của mọi người.

Tiêu pha như thế, ngay cả trợ lý Lương Tĩnh va chạm xã hội nhiều cũng phải sửng sốt.

Bậc thầy đứng đầu dạy dỗ, còn thêm thuốc dinh dưỡng cấp S.

Như vậy chỗ nào giống bồi dưỡng game thủ chuyên nghiệp, không biết còn tưởng rằng đang bồi dưỡng tuyển thủ tham gia cuộc thi võ thuật cấp quốc gia nha...

Chơi mỗi một trò chơi thôi mà phải phá của như vậy sao?

Thạch Phong biết rất rõ cảm giác của Lương Tĩnh lúc này. E rằng không có một công hội nào bây giờ bồi dưỡng cao thủ như thế, ngay cả công hội siêu cấp cũng vậy, nhưng đó là do mọi người không ý thức được cao thủ đứng đầu quan trọng thế nào thôi.

Vả lại Thần Vực cũng mới thịnh hành, lực ảnh hưởng vẫn còn bình thường, nhưng thời gian trôi đi, Thần Vực sẽ càng phổ biến và hot hơn, trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống mỗi người, thành thế giới thứ hai chân chính, một cuộc đời khác. Có thể liên tục đi thăm dò bí ẩn của thế giới này, rất nhiều chuyện không thể làm ở trong thế giới hiện thực đều có thể hoàn thành ở đây, phát sinh thặng dư cao hơn bình thường, chớ nói chi các giải thi đấu trong Thần Vực, thu hút quan tâm hơn cuộc thi võ thuật nữa, càng ngày càng được nhiều người hoan nghênh chào đón.

Sau khi Thạch Phong chỉ dạy kỹ xảo chiến đấu trong Thần Vực cho mọi người xong, bọn họ đều trở về phòng mình đăng nhập Thần Vực, bắt đầu một ngày mới ở Thần Vực.

Thạch Phong vừa lên net, việc làm đầu tiên chính là mở bảo rương Bình Minh.

Dứt khoát mở ra Ân Sủng Trời Ban, hiến tế 100 điểm Lực Lượng Sinh Mệnh.

Bên trong phòng rèn cao cấp, 12 cái bảo rương Bình Minh tỏa ra ánh sáng năm màu chói mắt.

"Hử, không thể nào, cũng có thể mở ra thứ này à." Thạch Phong kinh ngạc nhìn một cuốn sách có bìa màu vàng kim trong tay.

Thạch Phong vốn đã rất vui vẻ, trong 12 cái bảo rương lại mở ra vài món trang phục bậc một, nhưng khi nhìn thấy cuốn sách có bìa óng ánh màu vàng này, hắn đã không phải là hài lòng nữa, mà là khiếp sợ.

Cuốn Sách Hoàng Kim!

Tính ra thì nó là vật phẩm tốt nhất cho công hội sinh hoạt có thể lấy được từ việc mở bảo rương Bình Minh rồi.

Cuốn sách này không phải vật phẩm bình thường, mà là có hạn dùng, sử dụng hết sẽ không còn.

Tác dụng không quá lớn với một người chơi sinh hoạt, nhưng đối với công hội sinh hoạt thì lại có tác dụng tốt hơn cả vật phẩm cấp Sử Thi.

Cuốn Sách Hoàng Kim, đạo cụ có số lần sử dụng hạn chế, có thể tăng độ thuần thục kỹ năng sinh hoạt vĩnh cửu của một người chơi lên một cấp, có thể tăng tối đa lên đến Bậc Thầy, cũng có thể giúp 100 người chơi tạm thời tăng độ thuần thục kỹ năng sinh hoạt lên một cấp, trong vòng hai ngày, cấp cao nhất không thể hơn thợ rèn cao cấp.

"Có cái này, có thể làm học đồ rèn cao cấp tạm thời lên làm thợ rèn sơ cấp trong khoảng thời gian ngắn, cũng có thể làm đám Sương Khả Khả lên làm thợ rèn trung cấp, thế thì có thể tăng tốc độ sản xuất hàng loạt và tăng xác xuất thành công rồi." Thạch Phong đã nghĩ đến cảnh tượng đồ sộ khi cửa hàng Chúc Hỏa đột nhiên có nhiều thợ rèn như vậy.

Tuy thợ rèn chỉ hơn học đồ rèn cao cấp một bậc, thế nhưng giữa hai trình độ có sự chênh lệch rất lớn.

Lấy Đá Quang Minh làm ví dụ, học đồ rèn cao cấp chỉ có 20-30% xác xuất thành công, mà thợ rèn lại trên 60%, chưa nói đến nhiều vật phẩm cần phải trở thành thợ rèn mới có thể làm ra được.

Hiện nay, tính cả thành Bạch Hà cũng mới chỉ có ba thợ rèn, chính là ba người đám Ưu Úc Vi Tiếu, mà ở thành phố khác có được một hai người đã may lắm rồi, đại đa số thành phố có khi đều không có.

Nếu cửa hàng Chúc Hỏa có một trăm thợ rèn, thì có thể tưởng tượng ra được mang đến sự biến đổi khổng lồ thế nào cho thị trường, sợ rằng tổng số thợ rèn khác trong vương quốc Tinh Nguyệt, cũng không bằng một nửa số lượng của cửa hàng Chúc Hỏa.

"Ưu Úc, lập tức gọi toàn bộ học đồ rèn đúc cao cấp đáng tin cậy đến tập hợp ở phòng họp tầng năm." Thạch Phong không nghĩ giữ lại Cuốn Sách Hoàng Kim, tuy sau này làm thợ rèn trung cấp trở thành thợ rèn cao cấp có giá trị lớn hơn, nhưng bây giờ sở hữu lực lượng của 100 thợ rèn càng quan trọng.

Chương 534: Thuốc Rồng Lửa.

Cửa hàng Khuynh Thành, thành Phong Diệp.

"Bậc thầy Không Minh, không biết phòng luyện kim cao cấp ở cửa hàng Khuynh Thành có làm ông hài lòng không?" U Lan nhìn về phía ông lão tóc bạc đang lắc lọ thủy tinh màu tím trong tay bên bàn làm việc, nhẹ giọng hỏi.

Đối mặt bậc thầy Không Minh, U Lan cẩn thận vô cùng, cung kính hơn khi đối mặt Phong Hiên Dương nhiều lắm.

Đừng xem ông lão tóc bạc này lớn tuổi, qua tuổi 70 mà coi thường, vì toàn bộ Minh Phủ ai cũng phải nể mặt ông ấy, huống chi cô gái trẻ mới được đề bạt như U Lan.

Khi U Lan lúc còn chưa ra đời, ông lão này đã tiếp xúc game thực tế ảo được nhiều năm, luôn say mê thuật luyện kim.

Hầu như không ai không biết đến tên Không Minh trong nghề luyện kim trong giới game thực tế ảo.

Lúc này ông lão Không Minh đã là nhà luyện kim sơ cấp, mà loại thuốc được điều chế đang cầm, nếu Thạch Phong ở chỗ này nhất định sẽ rất quen thuộc nó và rất giật mình.

Bởi vì loại thuốc trong lọ thủy tinh kia chính là thuốc kháng hỏa, hơn nữa không phải thuốc kháng hỏa bình thường, mà là thuốc kháng hỏa biến dị trải qua cải tiến. Vô cùng nổi tiếng trong Thần Vực ở đời trước, có tên là Thuốc Rồng Lửa, tăng độ kháng hỏa cao hơn thuốc Kháng Hỏa sơ cấp, kéo dài thời gian lâu hơn, quan trọng nhất là có thể cộng thêm thuộc tính sức mạnh, mà lại không ít, những 10 điểm, có thể cộng dồn chung với kháng hỏa, tối đa 50 điểm sức mạnh và 100 điểm kháng hỏa, cho nên mới gọi là Thuốc Rồng Lửa.

50 điểm thuộc tính sức mạnh, tác dụng không nhỏ với một người chơi bình thường đấy, huống chi cho cao thủ MT sử dụng.

"Không tệ, không nghĩ tới nhóc lại có thể lấy được cái lọ tốt như thế, giúp ông cuối cùng cũng hoàn thành nghiên cứu loại thuốc mới nhất này." Không Minh nhìn chất lỏng màu đỏ chứa trong lọ thủy tinh, rất hài lòng mà nói, "Quả nhiên đúng như mình phỏng đoán, không chỉ cộng dồn kháng hỏa được, mà ngay cả thuộc tính sức mạnh cũng có thể. Thuốc sơ cấp đã có được hiệu quả như thế, vậy gọi thuốc này là Thuốc Rồng Lửa đi, tính ra nhóc nhặt được của hời rồi."

"Vẫn là bậc thầy Không Minh lợi hại. Dĩ nhiên có thể chế tạo ra loại thuốc lợi hại như vậy, không biết xác suất điều chế Thuốc Rồng Lửa thành công cao không ạ?" U Lan nhìn thoáng mô tả hiệu quả thuốc Rồng Lửa, nhất thời cười vui vẻ cong mắt.

Để mời bậc thầy Không Minh tới thành Phong Diệp, cô phải thật vất vả để lấy được một bộ thiết bị luyện kim cấp Huyền Thiết.

Nhưng so sánh với việc chế ra thuốc Rồng Lửa, một bộ thiết bị luyện kim cấp Huyền Thiết cũng không đáng kể.

"Yên tâm, ông ra tay, tự nhiên là có xác suất thành công trên 50%, nhưng để những nhà luyện kim khác điều chế thì có thể không đạt tới 30% xác suất thành công, nhưng mà tài liệu ông dùng đều là tài liệu thông thường, lãng phí một ít cũng không ảnh hưởng toàn cục." Bậc thầy Không Minh cười nói.

Vì nghiên cứu chế tạo Thuốc Rồng Lửa, ông tốn thời gian rất lâu, bằng không thì ông đã sớm thành nhà luyện kim trung cấp rồi.

"Cảm ơn bậc thầy Không Minh trợ giúp, giờ đã có Thuốc Rồng Lửa, chỉ cần bồi dưỡng được nhiều nhà luyện kim, cửa hàng Chúc Hỏa sẽ không còn là vấn đề nữa." U Lan thật vui mừng nói.

Bậc thầy Không Minh làm người sáng tạo, có thể sao chép cách điều chế cho người khác sử dụng, muốn bồi dưỡng được nhà luyện kim chế tác Thuốc Rồng Lửa quả thực quá dễ dàng.

Hơn nữa Thuốc Rồng Lửa là sản phẩm độc quyền chỉ có ở cửa hàng Khuynh Thành bán ra, giá trị cao hơn những bản thiết kế hiếm hoi và cách điều chế khác nhiều, người khác dù muốn chế tác cũng không thể, vậy thì ai còn cạnh tranh được lại với cửa hàng Khuynh Thành chứ.

"Ông đã sao chép lại rồi. Nếu nhóc vẫn muốn ông ở lại chỗ này, thì nhóc cần phải nhớ thiết bị cấp Bí Ngân đã đồng ý lấy cho ông nhé." Bậc thầy Không Minh mở miệng nhắc nhở.

Đối với Không Minh mà nói, không có chuyện nào quan trọng hơn việc tinh tiến trình độ luyện kim cả. Nhất là thuật luyện kim trong Thần Vực quả thực khiến người ta say mê, ông hận không thể mỗi ngày đều đắm chìm vào nghiên cứu, tiếc là thiết bị trong tay quá kém, bằng không ông ấy cũng sẽ không đến giúp U Lan.

"Bậc thầy cứ yên tâm, tôi đã có manh mối, tin tưởng không lâu sau sẽ lấy được thiết bị luyện kim cấp Bí Ngân thôi." U Lan bảo đảm nói, "Nhưng cũng làm phiền bậc thầy Không Minh sao chép nhiều tờ cách điều chế Thuốc Rồng Lửa hơn, thế thì tôi sẽ kiếm tiền mau hơn để mua được thiết bị."

"Cái này đơn giản." Không Minh cười đồng ý.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, các công hội ở khắp thành phố lớn trong Thần Vực không chỉ cạnh tranh phương diện phó bản nữa, mà chuyển sang cạnh tranh buôn bán hết. Đã thế càng diễn ra càng mãng liệt.

Bởi vì mọi người đều thấy được cửa hàng Chúc Hỏa kiếm tiền nhiều cỡ nào.

Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, rất nhiều công hội đều mở cửa hàng của mình. Ngay cả Phệ Thân Chi Xà cũng mở một cửa hàng ở vương thành Tinh Nguyệt, vị trí cửa hàng không phải khu trung tâm, nhưng Bạch Khinh Tuyết cũng hết cách rồi, bởi vì cô thấy việc buôn bán của cửa hàng Chúc Hỏa ở vương quốc Tinh Nguyệt đắt khách cực kỳ, mỗi ngày đều hốt vàng.

Nếu như chờ đến khi Phệ Thân Chi Xà góp đủ danh vọng để mua đất trung tâm, sợ rằng thị trường ở vương thành Tinh Nguyệt đã bị cửa hàng Chúc Hỏa thâu tóm, trực tiếp một cửa hàng ở khu vực bên ngoài rồi tính, chí ít cũng có thể kiếm lời kim tệ chứ không phải ngồi nhìn.

Mà Nhất Tiếu Khuynh Thành lợi hại hơn, không chỉ có cửa hàng ở thành Phong Diệp, mà ở thành Bạch Hà lại mở thêm một cửa hàng Khuynh Thành nữa, đã bắt đầu giành khách với cửa hàng Chúc Hỏa.

"Phong thiếu, đã sắp xếp xong mọi thứ rồi, chỉ chờ tới buổi chiều, đủ lượng Thuốc Rồng Lửa dự trữ, đến lúc đó người phe chúng ta sẽ quảng cáo Thuốc Rồng Lửa khắp khu vực thành Bạch Hà, dù cửa hàng Khuynh Thành không hề ở trên đoạn đường mậu dịch, mọi người cũng sẽ chen chúc tìm đến, hoàn toàn có thể có được địa vị ngang cửa hàng Chúc Hỏa, dẫu sao người có thể rèn ra Mảnh Giáp Cường Hóa Sơ Cấp ở cửa hàng Chúc Hỏa quá ít, đến lúc đó khẳng định không cạnh tranh lại chúng ta được."

"Tốt, U Lan hành động lần này thật tốt quá, cư nhiên có thể làm thứ tốt như Thuốc Rồng Lửa, về sau chỉ dựa vào Thuốc Rồng Lửa, cửa hàng Khuynh Thành chúng ta đã có thể cướp vô số khách hàng qua, cộng thêm chúng ta xuống giá những mặt hàng khác, xem xem cửa hàng Chúc Hỏa còn làm sao đấu lại chúng ta nữa?" Phong Hiên Dương đắc ý nói.

Minh Phủ chưa chắc có thứ khác, nhiều tiền nhiều người thì có đầy, có thể dễ dàng thu thập lượng lớn tài liệu, cộng thêm bậc thầy Không Minh cung cấp Thuốc Rồng Lửa vô hạn, chỉ cần bồi dưỡng được một nhà luyện kim, là có thể thêm một người điều chế Thuốc Rồng Lửa. Đến tận nay, cửa hàng Khuynh Thành đã có sáu nhà luyện kim, theo thời gian tăng, nhà luyện kim còn có thêm nhiều, thế nhưng cửa hàng Chúc Hỏa lại không thể có thêm thợ rèn chế tác Mảnh Giáp Cường Hóa Sơ Cấp, khách hàng không được thỏa mãn tự nhiên sẽ chạy tới cửa hàng Khuynh Thành.

Dẫu sao thì đến phó bản level 25, ít nhiều đều cần kháng hỏa, có thể nói Thuốc Rồng Lửa càng được người chơi bây giờ hoan nghênh hơn Mảnh Giáp Cường Hóa Sơ Cấp, hơn nữa một người chơi mạnh cỡ mấy cũng có hạn, Thuốc Rồng Lửa rẻ hơn, nhiều người dùng được hơn, so ra thì, người chơi tự nhiên càng ưu tiên chọn Thuốc Rồng Lửa.

Đang khi Phong Hiên Dương ảo tưởng cửa hàng Khuynh Thành thống nhất thị trường thành Bạch Hà, thì phía Thạch Phong bên này cũng bận rộn gấp rút làm việc.
Vì để Cuốn Sách Hoàng Kim thể hiện ra giá trị lớn nhất, làm hết thảy học đồ rèn cao cấp đáng tin trở thành thợ rèn sơ cấp, không nghỉ không ngủ chế tác Đá Quang Minh, mà bản thân Thạch Phong lại đang rèn ra Mảnh Giáp Bảo Vệ Ma Năng trung cấp.

Trước đó Thạch Phong không phải thợ rèn, không thể mở khóa Mảnh Giáp Bảo Vệ Ma Năng trung cấp, mà nó buộc phải trở thành thợ rèn mới có thể chế tác, cho nên nhân cơ hội này Thạch Phong cũng liên tục rèn Mảnh Giáp Bảo Vệ Ma Năng trung cấp.

Ngoài ra, Thạch Phong dưới sự trợ giúp âm thầm của Bạch Khinh Tuyết, thành lập cửa hàng Chúc Hỏa ở một số thành phố lớn khác trong khoảng thời gian này, nhất là mấy thành phố lớn khu vực phía Đông vương quốc Tinh Nguyệt, đáng tiếc tiền của Thạch Phong có hạn, cho nên những cửa hàng ấy đều là cửa hàng trên đoạn đường xung quanh nối đến khu trung tâm thành phố thôi.

Vì thành lập những cửa hàng này, Thạch Phong đã quăng hết toàn bộ tiền thu được trong khoảng thời gian gần đây vào nó, thậm chí ngay cả tiền kiếm được thông qua thành viên làm nhiệm vụ công hội cũng dùng trong khoản này.

"Hội trưởng, số lượng dự trữ đã đạt yêu cầu, có thể bắt đầu bán ra rồi." Ưu Úc Vi Tiếu mặc dù nhìn hơi mệt mỏi, nhưng ánh mắt lại không giấu được hưng phấn báo cáo.

Chương 535: Tư bản khác biệt.

"Vậy đem bán ra trong cửa hàng đi." Thạch Phong gật đầu.

Trong thời gian hai ngày nay, Thạch Phong đã dùng hết số lần sử dụng của Cuốn Sách Hoàng Kim, toàn bộ gần trăm thợ rèn liên tục chế tác Đá Quang Minh, số lượng Đá Quang Minh được chế tạo đủ để cung ứng mấy thành phố, cộng thêm độ thuần thục tăng lên trong khoảng thời gian này, đã có vài học đồ rèn cao cấp lên làm thợ rèn sơ cấp, kế tiếp có thể duy trì cung ứng cho rất nhiều người chơi.

"Hội trưởng, chúng ta định giá bán thế nào?" Ưu Úc Vi Tiếu hỏi.

Lúc trước chỉ mải đẩy nhanh tốc độ sản xuất, không hề nghĩ tới sẽ bán Đá Quang Minh với mức giá ra sao.

Tài liệu để chế tạo Đá Quang Minh rất dễ kiếm, thành phẩm của một tổ 20 viên Đá Quang Minh chưa đến 3 ngân tệ, cộng thêm 50% xác suất thành công của thợ rèn, tính ra là bỏ tiền vốn 6 ngân tệ một tổ thôi.

"Đơn giản, một viên 1 ngân tệ, một tổ 19 ngân, cứ thế mà bán." Thạch Phong nói thẳng giá đã định.

Dù sao Đá Quang Minh cũng là vật phẩm thường dùng, không phải đồ rất xa xỉ với người chơi bình thường giống như Mảnh Giáp Cường Hóa Sơ Cấp, cho nên giá cả rất phải chăng.

Đời trước giá khởi điểm của Đá Quang Minh cũng khoảng 1 ngân tệ một viên, đắt hơn thì mọi người cảm thấy không sẵn lòng mua, nhưng khi càng ngày càng nhiều người chế tạo ra nó, hạ giá xuống 50 đồng tệ một viên, một tổ 10 ngân tệ.

"Thế còn Mảnh Giáp Bảo Vệ Ma Năng trung cấp thì sao?" Ưu Úc Vi Tiếu hỏi.

Kỳ thực đòn sát thủ chân chính của cửa hàng Chúc Hỏa, cũng không phải là Đá Quang Minh, mà là Mảnh Giáp Bảo Vệ Ma Năng trung cấp.

Mảnh Giáp Bảo Vệ Ma Năng trung cấp chỉ có Thạch Phong biết rèn, người khác đều không có khả năng học được, đây chính là ưu thế lớn nhất, tuy những người khác cũng không biết chuyện này, lý do cửa hàng Vệt Sao sở hữu sức cạnh tranh kinh khủng đến vậy trong quá khứ, cũng là bởi vì Mảnh Giáp Bảo Vệ Ma Năng sơ cấp.

Vả lại đến tận nay, Mảnh Giáp Bảo Vệ Ma Năng sơ cấp vẫn được các người chơi tinh nhuệ hoan nghênh, chớ nói chi là Mảnh Giáp Bảo Vệ Ma Năng trung cấp rồi.

Chỉ cần trang bị Mảnh Giáp Bảo Vệ Ma Năng trung cấp, Mảnh Giáp Bảo Vệ Vật Lý có thể đề cao thêm 200 điểm phòng ngự, sức mạnh +10, sức chịu đựng +12, nhanh nhẹn +10, có thể dùng tối đa ba mảnh. Mà Mảnh Giáp Bảo Vệ Phép Thuật có thể đề cao thêm 60 điểm phòng ngự, trí lực +10, sức chịu đựng +12, tinh thần +10, có thể dùng tối đa ba mảnh. Mảnh Giáp Bảo Vệ Ma Năng trung cấp chỉ có thể gắn vào trang bị từ level 25 trở lên, trang bị dưới level 25 không thể gắn vào.

Trang bị ba cái Mảnh Giáp Bảo Vệ Ma Năng trung cấp, thì nhìn trên thuộc tính đã không thua gì có thêm một món trang bị cấp Ám Kim level 25.

Một món trang bị Ám Kim level 25 căn bản không có bán trên thị trường, rất nhiều người đều rao giá trên 20 kim một món trang bị Ám Kim không phải cho MT để mua, vũ khí và trang bị của MT càng mắc hơn nữa.

Người chơi tinh anh ở Thần Vực hiện nay cũng đã lên level 25 rồi, có thể dễ dàng sử dụng Mảnh Giáp Bảo Vệ Ma Năng trung cấp, bán ra ngay lúc này là thời điểm phù hợp nhất.

Cho nên rất khó để định giá Mảnh Giáp Bảo Vệ Ma Năng trung cấp.

Thạch Phong suy nghĩ một lúc lâu, không thể quá đắt, cũng không thể quá rẻ, hơn nữa tiếp sau đó hắn không có nhiều thời gian rèn Mảnh Giáp Bảo Vệ Ma Năng trung cấp như bây giờ.

"Định giá 5 kim trước đi." Thạch Phong nghĩ nghĩ, các công hội hiện tại tuy là bận việc kinh doanh, tốn không ít tiền, thế nhưng lượng kim tệ ít vẫn phải có, vì tranh đoạt lần đầu đánh thông phó bản đoàn đội cỡ lớn, tốn mấy trăm kim để vũ trang đoàn đội cũng không phải là không thể chấp nhận.

Sau đó Ưu Úc Vi Tiếu bắt đầu sắp xếp công việc.

Mà ở cửa hàng Khuynh Thành lúc này, đã bắt đầu bán ra Thuốc Rồng Lửa.

"Thuốc Rồng Lửa quá sung sướng, dĩ nhiên có thể cộng dồn thuộc tính và kháng hỏa, có thuốc này, muốn công lược phó bản đoàn đội level 25 kia là thành công chắc rồi nha."

"Chỉ là giá hơi đắt, một lọ những 10 ngân tệ, chỉ là cho MT uống đã phải bỏ ra 50 ngân tệ, chưa nói đến những người khác ít nhất phải uống một lọ."

"Đắt cũng đành chịu thôi, ai bảo chỉ có cửa hàng Khuynh Thành mới có, chỉ cần có thể đánh thông phó bản đoàn đội cấp Khó Khăn mười người và hai mươi người là có thể thu hồi vốn rồi."

Nhất Tiếu Khuynh Thành tuyên truyền vô cùng rầm rộ, hầu như vừa xuất hiện Thuốc Rồng Lửa, thì khắp các địa điểm náo nhiệt trong cả thành đều có người quảng cáo. Làm cho rất nhiều đoàn đội bị phó bản cần kháng hỏa cao làm khó hứng thú dạt dào, rối rít chạy đến cửa hàng Khuynh Thành mua Thuốc Rồng Lửa.

Khi Thuốc Rồng Lửa đưa lên thị trường không lâu sau, một số người chơi thói quen đến cửa hàng Chúc Hỏa mua đồ dùng thường ngày chuẩn bị ra khỏi thành liền phát hiện một việc.

Đại sảnh ở lầu một có thêm một quầy hàng mới, cửa hàng Chúc Hỏa vốn có không gian rộng rãi hơn, lúc trước trống trải, nhưng giờ vừa lấp đầy.

"Cái này là thứ gì?" Người chơi tò mò chen nhau tới trước quầy hỏi.

"Chào anh, đây là sản phẩm Đá Quang Minh mới được cửa hàng Chúc Hỏa ra mắt, có nó, anh sẽ không cần phải lo lắng buổi tối không thể đánh quái bên ngoài..." NPC chậm rãi giải thích.

Đối với người chơi bình thường mà nói, không có gì làm họ nhức đầu hơn khi về đêm. Tầm mắt của quái vật không hề bị ảnh hưởng vào buổi tối, cộng thêm chiến lực vốn có còn tăng lên, mà người chơi bởi vì giảm tầm nhìn trên diện rộng, chiến lực cũng bị ảnh hưởng rất lớn, nhưng như thế còn không phải vấn đề lớn nhất, bởi vì việc tầm nhìn ban đêm giảm, tiểu đội rất hay bị quái vật đánh lén, cho nên người chơi bình thường mới không dám đánh quái ở buổi tối.

Mà Đá Quang Minh lại có thể làm một phạm vi tương đối rộng biến thành trạng thái ban ngày, thế thì thực lực của quái vật không thay đổi, cũng không đánh lén được, chiến lực của người chơi cũng về mức bình thường, đánh quái tự nhiên ung dung hơn.

"Quào, còn có đồ tốt như vậy sao, nó bao nhiêu tiền?" Một người chơi hỏi.

"Sản phẩm mới đẩy ra, cho nên giá cả rất phải chăng còn có ưu đãi, một viên 1 ngân tệ, mua một tổ hai mươi viên chỉ tốn 19 ngân tệ." NPC mỉm cười nói.

"Rẻ vậy, tôi muốn một tổ."

"Chờ đã, tôi muốn hai tổ."
. . .

Lập tức các người chơi ở lầu một đều điên cuồng tranh mua, người chơi bình thường tuy có thu nhập không nhiều lắm, thế nhưng thường đều đi theo đội ra ngoài giết quái, chia 19 ngân tệ ra trong một tiểu đội, tính ra vẫn rẻ bèo, hơn nữa một tổ Đá Quang Minh đủ để cho một tiểu đội dùng trong hai đêm.

Chỉ cần tính nhẩm đơn giản, đa số người chơi tự do đều biết nên mua nó.

Một tiểu đội bình thường đánh quái trong hai đêm khẳng định kiếm được nhiều tiền hơn 19 ngân tệ mà, huống chi là tiểu đội tinh nhuệ.

Theo tin tức Đá Quang Minh truyền ra, hễ là người chơi nhận được tin đều bỏ mặc quái vật đang đánh, mà vội vã chạy về cửa hàng Chúc Hỏa mua Đá Quang Minh.

Nhất thời nó càng được hoan nghênh hơn Thuốc Rồng Lửa.

"Cái gì? Chú nói mọi cửa hàng Chúc Hỏa ở các thành phố lớn đều tung ra Đá Quang Minh?" Phong Hiên Dương nhận được tin tức mới nhất từ cấp dưới, không thể tin nói, "Điều này sao có thể! Ngay cả Thuốc Rồng Lửa mà chúng ta dốc sức điều chế cũng phải bán giới hạn số lượng mỗi ngày, sao Đá Quang Minh lại có thể bán hàng loạt? Bên ấy đào đâu ra nhiều người chế tác đến vậy?"

Gã tốn những năm chục triệu điểm tín dụng mới đào toàn bộ cả ba người biết chế tạo Đá Quang Minh đi mới được không bao lâu, hiện tại cửa hàng Chúc Hỏa đã có thể sở hữu nhiều Đá Quang Minh như vậy, làm cho bảo gã dám tin tưởng đây là sự thật chứ?

Chẳng phải nó rất đáng giá tiền, rất khó lấy ư?

Vì sao Đá Quang Minh lại có nhiều như vậy, dù ba thợ rèn của cửa hàng Chúc Hỏa liên tục chế tác Đá Quang Minh, cũng không có khả năng chế ra được nhiều như vậy mới đúng...

"Phong thiếu, tôi đã điều tra, tin này là thật, ước đoán sơ bộ, đã bán ra hơn một ngàn năm trăm tổ Đá Quang Minh, hơn nữa cửa hàng Chúc Hỏa còn bán không giới hạn số lượng, đã có không ít người chơi đang ở cửa hàng Khuynh Thành đều chạy đến cửa hàng Chúc Hỏa để mua Đá Quang Minh rồi."

"Ghê tởm, ghê tởm, dám lừa tao hơn năm chục triệu điểm tín dụng, tao sẽ không bỏ qua cho đám tụi mày." Phong Hiên Dương lúc này đã phản ứng kịp, ba người lúc trước đào được tuyệt đối là do cửa hàng Chúc Hỏa gài bẫy.

Hơn năm chục triệu điểm tín dụng vèo một cái hết sạch, đã thế nó còn đều là tiền riêng của gã.

"Lập tức kêu người đi thu mua Đá Quang Minh cho tao, có bao nhiêu mua bấy nhiêu, tao không tin Đá Quang Minh của bọn họ là vô hạn." Phong Hiên Dương tức giận ra lệnh.

Chương 536: Không thể lay chuyển.

Không lâu sau khi Phong Hiên Dương hạ lệnh, U Lan ở thành Phong Diệp cũng ban bố chỉ thị mới.

Xuống giá tiêu thụ lần thứ hai!

"Chị U Lan ơi, nếu bây giờ lại tiếp tục hạ giá, thì sợ là chúng ta không thu được lợi nhuận nào rồi." Một cô trợ lý dè dặt nói.

"Tôi cũng không muốn vậy." U Lan bất đắc dĩ lắc đầu, "Chiêu này của cửa hàng Chúc Hỏa thực sự lợi hại, cư nhiên có thể đẩy ra được sản phẩm tốt như thế, bất kể là người chơi bình thường hay người chơi tinh anh đều cần đến Đá Quang Minh, Thuốc Rồng Lửa của chúng ta rất tuyệt, nhưng người mua được đều là người chơi thuộc đoàn đội tinh anh và các công hội, với lại số lượng Thuốc Rồng Lửa được điều chế ra cũng không nhiều, sức cạnh tranh kém hơn Đá Quang Minh được nhiều người ưa chuộng."

"Thôi, phải rồi, từ giờ trở đi ngừng bán ra Thuốc Rồng Lửa ở thành Bạch Hà." U Lan nghĩ nghĩ, lại mở miệng bổ sung.

Muốn hấp dẫn người chơi qua đây, cách duy nhất chính là từ mặt hàng thiết yếu.

Thuốc Rồng Lửa vốn không đủ thỏa mãn được nhu cầu ở thành Phong Diệp, mà phe cô lại mở một cửa hàng khác ở thành Bạch Hà, số lượng Thuốc Rồng Lửa tồn kho càng thêm trứng chọi đá, sức cạnh tranh càng ngày càng yếu, hơn nữa bán Thuốc Rồng Lửa ở thành Bạch Hà có phí vượt thành, chiếm phí dụng không nhỏ, cho nên hiện tại chỉ có thể chọn giữ vững sức cạnh tranh của cửa hàng Khuynh Thành ở thành Phong Diệp rồi bàn tiếp.

"Vâng." Cô trợ lý lập tức rời phòng họp.

Sau khi các mặt hàng thiết yếu ở cửa hàng Khuynh Thành hạ giá, xác thật làm một số người chơi bình thường lung lay.

Ví dụ mỗi ngày đều cần dùng đến Ma Đao Thạch và Ma Đao Thạch cao cấp, còn rất nhiều đồ ăn, thuốc hồi máu và thuốc hồi ma, thêm các loại quyển trục, vân vân... đều là đồ ắt không thể thiếu khi đánh quái. Nay cửa hàng Khuynh Thành giảm đến 40%, một con số hiếm thấy khiến nhiều người chơi bình thường đến tranh mua.

Ở trong thành Phong Diệp, hoàn cảnh yếu thế của cửa hàng Khuynh Thành dần thay đổi và rồi ganh đua ngang sức với cửa hàng Chúc Hỏa, nhìn chung mỗi phe chiếm một mảnh trời riêng, chia đôi thị trường.

Cửa hàng Chúc Hỏa có Mảnh Giáp Cường Hóa Sơ Cấp và Đá Quang Minh.

Cửa hàng Khuynh Thành có Thuốc Rồng Lửa và giảm giá mặt hàng thiết yếu.

Làm đám người chơi ở thành Phong Diệp hưởng lợi sướng ngất trời.

Tuy cửa hàng Chúc Hỏa ở thành Phong Diệp không có chiếm ưu thế quá lớn, nhưng ở những thành phố khác, thì như mặt trời ban trưa. Cũng bởi vì có Đá Quang Minh, vô số người chơi tìm đến. Những người chơi ấy tới cửa hàng Chúc Hỏa có khi chỉ vì mua Đá Quang Minh, nhưng chờ lúc thấy cửa hàng Chúc Hỏa có đầy đủ nhiều loại sản phẩm, sẽ không nhịn được mua một vài món đồ khác.

Thoáng chốc, cửa hàng Chúc Hỏa có thu nhập tăng vọt.

Mà thu nhập khoa trương nhất vẫn là vương thành Tinh Nguyệt và thành Bạch Hà, bởi vì cửa hàng Chúc Hỏa nằm ở đoạn đường đắt giá cộng thêm lại có Đá Quang Minh xuất hiện, nên đã trở thành cửa hàng đứng số một thành phố trong lòng các người chơi, không thể lay chuyển địa vị, lưu lượng người chơi ra vào không có một cửa hàng nào do người chơi mở có thể so sánh.

Hai thành phố này chính là thành phố sở hữu nhân khẩu nhiều nhất và nhiều thứ hai trong cả vương quốc Tinh Nguyệt, chiếm phần lớn tài nguyên về dân số của toàn bộ vương quốc Tinh Nguyệt, tự nhiên mang đến thu nhập khổng lồ khó tưởng tượng.

Chỉ ngắn ngủi mấy tiếng đồng hồ, tổng lợi nhuận của tất cả chi nhánh cửa hàng Chúc Hỏa đã hơn một ngàn kim, còn kiếm được tiền nhiều hơn cửa hàng Vệt Sao trước kia.

"Hội trưởng. Chi bằng chúng ta lại mở thêm mấy cửa hàng ở những thành phố khác đi." Ưu Úc Vi Tiếu nhìn con số thu nhập ròng, liềm nổi lòng tham đề nghị.

Đây mới là thu nhập qua bảy thành phố lớn, nếu có thể ở mở cửa hàng trên khắp mỗi thành phố thuộc vương quốc Tinh Nguyệt, vậy thì lợi nhuận thu về sẽ làm cho người ta thèm chảy nước miếng.

"Không vội, bây giờ chúng ta để gần trăm tên thợ rèn chế tạo Đá Quang Minh, mới miễn cưỡng đáp ứng lượng cung cho bảy thành phố lớn này, nếu như lại khuếch trương thêm chi nhánh mới, bản thân chúng ta cũng không chống đỡ nổi, hiện giờ quan trọng nhất vẫn là bồi dưỡng ra nhiều thợ rèn và nhà luyện kim." Thạch Phong rất bình tĩnh trước tình hình này.

Về tình huống có trên ngàn kim vào sổ trong mấy tiếng, hắn cũng không cảm thấy ngạc nhiên. Chẳng qua tốc độ tăng trưởng thu nhập này sẽ dần dần chậm lại, lúc trước các người chơi không có Đá Quang Minh cho nên mới mua nhiều, chờ khi đã có rồi, tự nhiên là dùng hết mới có thể mua tiếp, cho nên thu nhập của cửa hàng Chúc Hỏa về sau sẽ dần dần giảm xuống, nhưng con số thu về vẫn sẽ rất kinh người.

"Hội trưởng, vậy còn Mảnh Giáp Bảo Vệ Ma Năng trung cấp thì sao?" Ưu Úc Vi Tiếu hỏi.

Khi nãy Thạch Phong dặn khoan hãy bán ra, cô không rõ vì sao.

"Cô không phát hiện có người thu mua lượng lớn Đá Quang Minh ở thành Bạch Hà hả?" Thạch Phong cười hỏi.

"Hình như có thật, theo số liệu thống kê vừa rồi, tôi phát hiện có một người mua hẳn 500 tổ Đá Quang Minh, tính ra là 95 kim tệ, sau đó còn có kẻ mua 300 tổ và 400 tổ. Dù mua đồ dự trữ cho công hội đi nữa, cũng sẽ không mua nhiều đến thế." Ưu Úc Vi Tiếu gật đầu.

"Đấy là vì có người ác ý muốn mua hết Đá Quang Minh của chúng ta. Nếu chúng ta bán ra Mảnh Giáp Bảo Vệ Ma Năng trung cấp, lỡ tên kia không mua nữa thì sao. Hiện nay đang có người bằng lòng mua nhiều, tôi đương nhiên sẽ để gã mua cho đã nha." Thạch Phong cười bảo.

Tốc độ chế tác Đá Quang Minh rất nhanh, để thợ rèn chế, chậm thì 8 giây một viên, nhanh thì 6 giây một viên, dù sao chỉ cần gia công một chút, vẽ lên vài nét ma văn thôi, cùng lắm là khâu vẽ ma văn khá rắc rối, nhưng sau khi quen tay thì rất dễ dàng, kế tiếp chính là vấn đề xác suất thành công, mà xác suất thành công của thợ rèn trên 60%, nếu có thiết bị hỗ trợ ngon, thì xác suất sẽ khoảng 70%.

Nói cách khác, một thợ rèn có thể chế tác 20 ngàn viên một ngày đấy, bởi vì một ngày trong Thần Vực có 48 tiếng, suy ra 100 thợ làm ra hai triệu viên, trong vòng hai ngày chính là bốn triệu viên, đây mới chỉ là con số thợ rèn chế tác. Mà Thạch Phong cho người khác học toàn bộ bản thiết kế Đá Quang Minh mình lấy được, cũng không thiếu học đồ rèn cao cấp đã đang chế tác nó, tốc độ chậm hơn thợ rèn mà thôi.

Bốn triệu viên tương đương với 200 ngàn tổ, một viên 1 ngân tệ, một tổ 19 ngân, muốn mua hết sạch, chí ít cũng cần 38,000 kim.

Thạch Phong không tin có ai có 38,000 kim trong cả cái Thần Vực hiện nay, cho dù có đi nữa, cũng sẽ không ai đi đem tiền mua hết Đá Quang Minh cả, đã sớm mua đất đai để chờ tăng tỉ giá rồi.

Lúc này Phong Hiên Dương vẫn đang ngồi ở bàn ăn trong nhà hàng cao cấp, ngắm nghía Đá Quang Minh trên tay.

"Quả nhiên là đồ tốt, chỉ cần chúng ta mua hết toàn bộ Đá Quang Minh của cửa hàng Chúc Hỏa lại, chờ đến khi cửa hàng Chúc Hỏa vì thiếu Đá Quang Minh mà buộc phải bán giới hạn số lượng mỗi ngày, là lúc cửa hàng Khuynh Thành của chúng ta quật khởi." Phong Hiên Dương thầm cười đắc ý trong lòng.

Giống như thời điểm Mảnh Giáp Bảo Vệ Ma Năng sơ cấp xuất hiện vậy, ngay khi đó Mảnh Giáp Bảo Vệ Ma Năng sơ cấp quá ít ỏi, vốn chỉ 20 ngân tệ một cái, càng về sau người chơi bán lại, một cái có giá những 40 ngân tệ, nhưng vẫn không thiếu người tranh mua.

Chỉ cần cửa hàng Chúc Hỏa giới hạn số lượng, gã có thể bán Đá Quang Minh thông qua cửa hàng Khuynh Thành, định giá 1 ngân 50 đồng tệ một viên, khẳng định sẽ có một đống người tranh mua, không thể nào thiếu khách hàng.

"Phong thiếu, chúng ta dùng điểm tín dụng mua nhiều kim tệ, cộng thêm số kim tệ kiếm được không ít từ cửa hàng Khuynh Thành, đã mua được hơn bốn ngàn tổ, tiêu hết ngân sách rồi, nhưng hình như cửa hàng Chúc Hỏa không có ý giới hạn số lượng bán ra ạ." Người đàn ông trung niên có vóc dáng đầy đặn toát mồ hôi trên trán, lo lắng bẩm báo.

"Lo gì, chúng ta mua nhiều như thế, tồn kho của bọn họ khẳng định không còn nhiều lắm, chẳng bao lâu nữa, chính là thời điểm chúng ta vùng lên." Phong Hiên Dương vô cùng tự tin nói.

Ban nãy hắn đã dò hỏi ba gã học đồ rèn cao cấp đào qua đây, biết xác suất thành công của Đá Quang Minh không tới 30%, chế tác một viên tốn hơn mười giây, cho dù có hơn mười người không ngừng nghỉ chế tác, thì chẳng chế được bao nhiêu viên trong mấy ngày. Bọn họ mua một hơi nhiều thế, cộng thêm các người chơi khác mua sắm, dù cửa hàng Chúc Hỏa chưa bị ép khô, cũng không xê xích gì nhiều.

----------------

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro