chương 2
( phủ trưởng công chúa)
Thỉnh an trưởng công chúa điện hạ công chúa phi.. Miễn lễ.. Tạ điện hạ.
Ngụy sở hàn nhìn thượng bách ngọc nhi ko khỏi lo lắng từ lúc trở về cô ko nói lời nào nàng nhìn ra tâm trạng cô ko được tốt ngụy sở hàn cùng cô đến đại sảnh cho người hầu lui xuống nàng ko nhịn được hỏi cô ngọc nhi nàng ko vui sao có chuyện gì thượng bách ngọc nhi nhìn nàng lo lắng cô vội chắn an nàng ta ko sao nàng đừng lo.. Thật sao nàng ko dấu ta điều gì chứ. Ta thật ko sao nàng đừng lo. Ngụy sở hàn đương nhiên ko tin lời cô nói nàng chắc chắn cô đang dấu nàng điều gì đó nhưng nàng ko muốn ép cô nếu như cô ko muốn nói cho nàng.
Hàn nhi ta hơi mệt ta về phòng trước. Ân.. Ngụy sở hàn nhìn người rời đi ko khỏi nhíu mày cô đang dấu nàng điều gì chứ ánh mắt nàng nhìn lối vào phủ ko khỏi trầm ngâm.
Mà sao khi thượng bách ngọc nhi ly khai đại sảnh cô trở về phòng và ngồi xuống đè lại nơi trái tim đang đau nhói cô biết đây chính là cảm giác của nguyên chủ trong lúc cãi nhau với thượng bách ly cô mơ hồ cảm nhận được cảm giác đau nhói nơi trái tim mỗi một lời nói bên vực của bà ấy dành cho người khác cơ hồ khiến cơ thể này cảm giác đau nhói... Đau nó lại đến nữa.. Ư.. Ha.. Hộc.. Rầm.. Tiểu thư ngài ko sao chứ có phải lại đau ko.. Ân. Nhị nha mau đi sắc thuốc.. Vâng em đi liền..tiểu thư túi hương đây ngài mau điều trỉnh hô hấp.. Ân.. Tiểu thư ngài sao rồi. Ta ko sao là ta sơ sức ko mang theo túi hương..
Xem ra tâm bệnh này của nguyên chủ ko có cách cứu rồi chỉ vì tổn thương quá sâu
Tiểu thư thuốc sắc song rồi.. Ân.. Rầm.. Sao nàng lại uốn thuốc nàng làm sao phải uốn thuốc. Ta..Tất cả ra ngoài.. Vâng điện hạ..
Hàn nhi ta.. Nàng đang dấu ta chuyện gì cô làm sao biết khi nàng nghe thuộc hạ báo lại về tình trạng sức khỏe của cô ko tốt nàng đã hoảng loạn thế nào lo lắng thế nào vậy mà con người này lại chẳng nói cho nàng còn cố tình dấu nàng ko nói cho nàng.
Thượng bách ngọc nhi nhìn nàng tức giận cô ko khỏi sợ hãi ko tự chủ mà lùi về sao.. Ngụy sở hàn nhìn hành động của cô càng thêm tức giận nàng quay xe lăn rời đi.. Thượng bách ngọc nhi vội vàng đi lên trước ngân cảng nàng cô quỳ xuống ôm lấy nàng cô liên tục xin lỗi nàng mong nàng đừng tức giận.. Hàn nhi ta sai rồi nàng đang giận cô nên ko nói gì càng ko đẩy cô ra mặt cô muốn làm gì thì làm. Cô bế nàng rời khỏi xe lăn đi đến bên giường để nàng ngồi lên đùi cô. Cô cúi đầu hôn lên môi nàng. Nàng đang giận nên ko đáp lại cô. Cô rời môi nàng hôn xuống vuốt ve người nàng. Nàng vội ngân cô lại nói. Ngọc nhi nàng đang dấu ta chuyện gì nói cho ta biết được ko
Thượng bách ngọc nhi ko biết phải nói sao cho nàng hiểu lẽ nào nói cô xuyên qua ai sẽ tin đây là thế giới trong sách.
Hàn nhi ta cũng ko biết phải nói sao cho nàng ta thường hay đau nhưng ta cũng ko biết tại sao.. Nàng bị đau ở đâu đã bị đau bao lâu rồi. Ta Từ khi rơi xuống hồ thì ta đã bị như vậy ta cũng đã mời đại phu khám nhưng ko có kết quả cũng ko biết là bệnh gì ai náy điều vô phương..
Sao lại kỳ lạ như vậy. Hàn nhi nàng có thể đừng giận sao. Ngụy sở hàn ko nhìn cô nàng cúi đầu ko nói lời nào cô nhìn ra nàng vẫn là giận. Cô ko giỏi dỗ dành người khác nên hiện tại cô ko biết phải làm sao. Ngụy sở hàn ko nói gì nàng chỉ kiêu cô để nàng xuống xe lăn nói cô hãy uốn thuốc cô ko dám nói gì chỉ có thể nghe theo. Nhìn cô uốn hết bác thuốc nàng mới gọi hiền vũ đẩy nàng ly khai
Cô nhìn nàng ly khai tân phòng mà ủ rũ cúi đầu buồn bã cô biết nàng là giận cô.
( thư phòng)
Điện hạ ngài cho gọi thuộc hạ ngươi cầm lá thư này rời thành đi về phía đông ba trăm dặm đưa lá thư này cho nàng bảo nàng đến đây trước khi trời tối nếu nàng ko đi ngươi lập tức áp giải người về cho ta.. Thuộc hạ đã rõ .... Vèo
( ngư hoa viên)
Tiểu thư.ngài làm sao sao cứ thang ngắn thở dài thế hay là ngài lại ko khỏe ở chổ nào ko phải. Đại nha nhị nha chúng ta ra ngoài chơi đi. Hả. Đi chơi.. Ân. Ko được đâu tiểu thư ngài là công chúa phi đấy sao có thể giống như trước trèo tường lén ra ngoài chơi được chứ đại nha tỷ ấy nói đúng đó tiểu thư.. Các em ko đi thì ta đi.. Hả.. Nhị nha mau đuổi theo..
( thư phòng)
Phủ trưởng công chúa quả nhiên là canh trừng nghiêm ngặt cho dù là ai cũng khó thoát thân càng huống hồ là thượng bách ngọc nhi..
thượng bách ngọc nhi vừa rời phủ ko lâu đã có người báo tin cho ngụy sở hàn
Nô tỳ Thỉnh an trưởng công chúa điện hạ chuyện gì. Bẩm điện hạ công chúa phi đã sức phủ.. Nghe người hầu báo tin thượng bách ngọc nhi rời phủ tay đang cầm bút của nàng ngưng lại. Nàng ko khỏi buồn bực cô rõ biết nàng giận thế mà ko dỗ còn sức phủ trốn đi chơi nàng thật ko biết làm sao với cô cho người đi theo nàng... Vâng...
Nhìn điện hạ nhà mình trầm ngâm hiền vũ đành mở lời. Điện hạ có cần cho thêm người bảo vệ công chúa phi ko..Ko cần võ công nàng ko yếu ko ai làm gì được nàng đâu cho người theo cô chỉ là nàng muốn đặt cô trong tầm mắt sẽ yên tâm hơn cô vốn lớn lên xinh đẹp nét đẹp của cô mang theo vẽ yêu tinh nếu để người khác nhìn thấy chỉ sợ tình địch của nàng lại tăng lên cô là của nàng nàng sẽ ko để ai có ý định đoạt cô khỏi nàng...
( kinh thành hồng tửu lầu)
Tiểu thư sao chúng ta lại phải giả nam trang nhị nha em ngốc sao lẽ nào chúng ta lại để mặt thật ra ngoài tới khi đó kinh thành sẽ nỗi loạn đấy.. Ân. Được rồi đừng nói mau ăn đi. Vâng.. Ông chủ cho ta một bình nữ nhi hồng.. Tới đây...
Tiểu thư ngài uốn ít thôi . Ân. Ta nghe nói bình rượu trên đó là đại nhất hồng tửu nếu ta lấy được các người sẽ ko thất hứa chứ.. Theo quy đỉnh của hồng tửu lầu nếu như ai đánh thắng được ông chủ nhà ta sẽ có thể man đại nhất hồng tửu mà rời đi nhưng nếu ko thể đánh thắng thì bắc buộc phải để lại đồ trong tay công tử được tư mã không xin mời chủ của hồng tửu lầu tiếp chiêu
Thượng bách ngọc nhi vừa uốn rượu vừa nhìn tư mã không đấu cùng ông chủ hồng tửu lầu thiện ngãi thiên cách đánh của họ cô vừa nhìn cũng có thể biết là ai thua ai thắng rồi. Với võ công của tư mã không ko thể là đối thủ của thiện ngãi thiên được. Châu chấu đá xe
Quả như lời thượng bách ngọc nhi ko sai ko lâu sao tư mã không đã bị đánh rơi đài cũng mắt đi cây thương trên tay..
Tư khuynh đã nhường rồi. Ông chủ thiện quả nhiên lợi hại tại hạ tâm phục khẩu phục.. Ân. Ta muốn hỏi làm cách nào ta mới có thể lấy lại cây thương của ta. Cây thương này đối với ta rất quan trọng Ngươi đã đánh thua ông chủ nhà ta mà còn muốn lấy thương à nếu muốn lấy trừ phi ngươi đánh thắng ông chủ ta
Ngươi.. Tiểu hổ ko được vô lễ lui xuống.. Vâng. Tư huynh khi nào muốn lấy lại thương mời cứ đến tìm ta..
Các ngươi thật ức hiếp người.. Nhị nha em làm gì đại nha tỷ ko thấy sao cái gì mà đánh thắng sẽ mang rượu đi thua sẽ để đồ lại chứ đây rõ là cướp đồ trên tay người. Em sao nói vậy được dám chơi dám chịu vừa rồi vị kia cũng đồng ý còn gì chúng ta ko nên xen vào. Nhưng mà.. Nghe lời..
Vị huynh đệ đây nếu ko phục có thể cùng ta thử xoa chiu ta cũng muốn thử.. Tiểu thư ko phải công tử Các em lui xuống đi. Vâng.
Ta muốn xoa chiu cùng ngài nhưng ko phải đánh nhau vậy Vị công tử đây ngài muốn xoa thứ gì.. Nếu đã đến lấy hồng tửu vậy dùng rượu tửu xoa tài đi. Mời các vị ở đây niếm thử vậy. Được. Mời.. Mời..
Rượu do tay ta ủ mười năm có tên rượu đào chi.. Mời các vị dùng... Rượu ngon mùi vị thật khó cưỡng ông chủ thiện đúng là lợi hại đúng vậy lợi hại
Mời huynh đệ.. Ân.. Rượu do ta bào chế có tên là rượu mạn sa.. Mời các vị dùng... Rượu nghe tên lạ vậy.. Mời.. Rượu ngon rượu ngon hương vị này thật khó tìm khi uốn vào ta cứ như kẻ chết nhưng cũng ko phải chết xa lại ko phải xa rằng như ko phải rằng đây quả nhiên là loại rượu cực phẩm nhân gian..
Ko biết vị huynh đệ này làm cách nào bào chế nó. Tại hạ tài sơ học hiển sao có thể gọi là cực phẩm nhân gian các vị đã quá khen công tử ko cần khiêm tốn. Ngài quả là rất giỏi cho hỏi quý danh các hạ là chi nhà ở đâu rượu này ngài có định bán ko ta đây muốn cùng ngài làm ăn
Ông chủ ông thấy sao... Tại hạ cam bái hạ phong. Ta nhận thua. Đại nhất hồng tửu xin ngài cứ mang đi. Đa tạ ngài đã nhường.
Tư mã không huynh thương của huynh đa tạ huynh đệ lấy thương giúp ta ngài sao ta sẽ trả ơn cho huynh đệ. Ơn thì ko cần ta tặng huynh rượu hồng tửu vậy sao được đây là của đệ dành được đệ nên dữ thì hơn ko sao hôm nay có duyên gặp huynh cứ coi như ta dùng rượu này kết bạn cùng huynh vậy. Được hảo huynh đệ cạn ly. Cạn.. Huynh đệ tên là gì ta họ quân tên thượng ngọc. Quân thượng ngọc tên thật hay a. Tư huynh đệ xin đi trước có duyên lại gặp.. Ân
Công tử ngài vẫn chưa trả lời ta. Vị cô nương đây ta ko có nhà tên của ta gọi quân thượng ngọc rượu mạn sa này ta ko bán có duyên sẽ gặp mạng phép đi trước.. Nè phan đã. Người này thật kỳ lạ đến thật nhanh đi cũng thật nhanh..
( mật đạo hồng tửu lầu)
Chủ nhân. Chuyện gì hôm nay quán chúng ta đã sức hiện một kỳ nhân trăm năm hiếm gặp hắn biết cách bào chế một loại rượu man danh mạn sa rượu mạn sa ta chưa từng nghe qua nhân gian lại có loại rượu này. Ân thuộc hạ cũng mới gặp. Lần đầu điều tra xem hắn là ai.. Rõ..
( phủ trưởng công chúa)
Nè hai em nhanh lên tiểu thư tại nhị nha nặng quá đấy xém chúc nữa là em ko bay qua được rồi. Tỷ nói gì hả sao ko nói khinh công của tỷ yếu đi. Hừ. Khinh công của tỷ yếu còn em ăn cho mở nhiều bay cũng ko nỗi y như bao cát ấy.. Tỷ.. Tỷ.. Xì. Được rồi hai em muốn bị phát hiện sao. Điều về phòng hết đi. Vâng..
"....."
Thượng bách ngọc nhi sợ bị ngụy sở hàn biết cô lén ra ngoài nên khi trở về cô lén la lén lúc mà trở về tân phòng nhưng cô nào biết nàng luôn biết mọi hành động của cô dù là lớn hay nhỏ nàng điều biết chỉ là nàng dung túng cưng chiều mặt cô muốn làm gì thì làm
Ngụy sở hàn đợi thượng bách ngọc nhi ngủ nàng mới trở lại phòng nàng đi lại giường cũng như thường lợi nàng lấy mê hương ra để cô ngửi qua khiến cô ngủ thật sâu mê hương này nó ko chỉ ko ảnh hưởng đến sức khỏe của cô mà còn giúp cô ngủ thật say nàng chỉ khi để cô ngủ say nàng mới có thể hành động. Nàng quay lại xe lăn ngồi xuống nhìn ra cửa.
Mà lúc này hắc y nhân mà nàng phái đi cũng đã trở về hắn đang áp dãi một người con gái cô ấy nhìn rất xinh đẹp trên người cô ấy quẩy theo chiếc hộp màu đen ánh mắt giận dữ nhìn về phía ngụy sở hàn đang ngồi trên xe lăn cạnh đầu gường chấp vấn nàng
Ngươi cái thứ hỗn đản ngươi lại dám cho người đến bắt ta ngụy sở hàn nhìn ngũ độc yên ko nóng ko lạnh bảo thuộc hạ lui xuống nói nếu ngươi triệu đến sớm thì hắn sẽ bắt chối ngươi sao. Hừ. Có ai mời thần y như ngươi sao ko đi liền bắt người. Quả nhiên là người hoàng tộc máu lạnh vô tình. Ngụy sở hàn nhìn ngũ độc yên tựa tiếu chi tiếu nói nhiều lời vô ít mau qua xem nàng. Ngũ độc yên cũng ko đôi co cùng nàng cô thật muốn biết vị kia là ai mà có thể khiến tiểu quái vật động tâm lo lắng..
Nhìn cô gái nằm trên giường ko khỏi khiến cô kinh nhạc cô gái này quả nhiên là tuyệt thế khuynh thành nét đẹp này có thể sẽ khiến thiên hạ đại loạn trả trách tiểu quái vật này lại động tâm. Đúng là hồng nhan họa thủy...nhưng Cô ko muốn nghĩ nhiều dù gì đó cũng ko phải chuyện cô có thể lo cô đi lại bên giường nhẹ nhàn ngồi xuống giường bắc mạch cho nàng. Khi bắc mạch cho nàng cô ko khỏi nhìn nàng thêm vài lần sao đó lại đưa ánh mắt phức tạp nhìn người con gái đang ngồi trên xe lăn kia đúng lúc ánh mắt nàng cũng nhìn về phía cô hai mắt chạm nhau
Cô ko khỏi nhíu mày nhìn sâu trong đôi mắt ko thấy đái của nàng hỏi nàng ngươi cho nàng uốn đoạn trường đan. Ngụy sở hàn thẳng thừng nhìn lại cô ko sợ nói đúng vậy..
Ngũ độc yên cô cảm thấy sống lưng lạnh tót hít thở ko thông cô thật ko nghĩ tiểu quái vật này lại yêu một người đến mức điên cuồng như thế người đã uốn đoạn trường đan phải một lòng một dạ với kẻ hạ thuốc nếu như phản lại kẻ hạ thuốc sẽ bị đức hết kinh mạch thất khú chảy máu mà chết ...
Ngươi ko cần nhìn ta ngươi cũng ko cần biết nhiều chuyện của bọn ta chuyện của ngươi chính là khám xem tại sao trái tim nàng lại hay đau bất thường như vậy nàng bệnh gì..
Ngũ độc yên cô cũng ko muốn xen vào chuyện của tên tiểu quái vật này để tránh rước họa vào thân cô chỉ nhìn ngụy sở hàn nói. Nàng rất khỏe mạnh chỉ là. Chỉ là gì. Nàng ấy bị tâm bệnh. Tâm bệnh . Đúng vậy nói về tâm bệnh có lẽ là do nàng ấy đã gặp phải chướng ngại về sự tổn thương nào đó mà ko thể dãi bài cùng ai nên tích tụ thành bệnh chuyển san đau thất tim gan. Vậy có cách trị hay ko. Tâm bệnh ko có thuốc trị ngươi chưa từng nghe qua tâm của người phải do người trị sao.. Ý dì ý của ta là ai tổn thương nàng ấy thì phải do người đó trị. Mới có thể mau hết.
Vậy ngoài tâm bệnh thì nàng còn bị dì khác sao. Ko có cơ thể nàng ấy vốn ko có gì ngoại trừ đoạn trường đan ngươi hạ cho nàng.. Vậy thì tốt. Ta sẽ kê cho nàng một ít thuốc giảm đau thuốc này ko thể uốn rượu nhìn nàng ấy có lẽ đã uốn ko ít rồi. Ta biết về sao sẽ ko để nàng ấy uốn rượu.. Được rồi kiêu người của ngươi tới chỗ ta lấy thuốc. Ân hiền vũ ngươi đi sao này chuyện sắc thuốc sẽ do ngươi cùng đại nha phụ trách ko được có sai sót.. Thuộc hạ đã rõ. Đi đi.. Vâng
Ngụy sở hàn đợi sao khi cửa phòng khép lại nàng đứng dậy khóa cửa chậm rãi tiến lại rằng giường ngồi xuống nàng nhìn cô thật lâu ko kèm được cúi đầu hôn lên môi cô. Nàng ko biết cô đã gặp chuyện gì tại sao lại mang tâm bệnh trên người nhìn thấy cô đau tâm nàng cũng đau nhói nàng phải điều tra xem ruốc cuộc là ai đã tổn thương cô. Ngọc nhi có ta ở đây sẽ ko để nàng lại chịu tổn thương lần nào nữa.
( bách hoa lâu)
Ngươi nói thử xem ta sao phải tin ngươi ta là hoàng tử đại ngụy lẽ nào ko đáng cho ngươi tin ta mặt kệ ngươi có phải hoàng tử hay ko hoàng tử ta chỉ nhận tiền làm việt còn những việt mưu lược của ngươi hãy đi mà tìm kẻ khác đi mộ sát nhu nhiên cảm thấy cô ko nên làm việt cho kẻ này quá nhiều mặt dù cô là sát thủ của nam khải cài vào đại ngụy dò la quân tình đồng thời tiếp cận hoàng tộc ngụy thị nhưng trung quy cô sẽ ko làm việt cho kẻ ngốc hoặc quá sức mưu mộ.
Được vậy ta cần ngươi đi giết một người. Ai lục hoàng tử ngụy sở Hà là lục hoàng tử sao kỳ lạ tại sao ko phải đại hoàng tử hoặc trưởng công chúa mà lại là lục hoàng tử.
Được thôi nhớ đưa đủ tiền cho ta đấy yên tâm khi thành công vạn lượng vàng sẽ đến tay ngươi.. Được chờ tin của ta.
Mạc dương nhìn người phụ nữ bịch mặt rời đi hắn ko hiểu vội hỏi chủ nhân của mình
Nhị điện hạ thần có điều khó hiểu. Nói nghe xem. Tại sao ngài lại muốn giết lục hoàng tử mà ko phải là đại hoàng tử ngài ko lo sợ ngài ấy sẽ vượt mặt ngài hay sao
Ta đương nhiên ko lo đại hoàng huynh sẽ vượt qua ta bởi gì dù là hắn hay là ta điều ko thể so sánh cùng lục đệ trong lòng của phụ hoàng người mà ngài tính nhiệm nhất nếu nói năm đó phụ hoàng tính nhiệm đại hoàng tỷ bao nhiêu thì hiện tại phụ hoàng cũng tính nhiệm lục đệ bấy nhiêu
Ta thật ngưỡng mộ gia đình họ. Hừ phụ hoàng yêu thương hoàng hậu nên cũng yêu thương con của bà ta ko phải đôi song phụng thai đó thì lại là lục đệ mặt dù năm đó trưởng tỷ đối với phụ hoàng bất kính nhưng ngài chưa từng thu hồi thân phận trưởng công chúa của nàng ta trong khi mẫu hậu ta cũng là quý phi nhưng chưa từng được phụ hoàng yêu thương dù chỉ là một chúc ta chính là muốn khiến cho họ chết ko yên... Ta muốn phá tan gia đình của bọn họ
Ngươi nghĩ xem nếu lục hoàng tử chết trong ngày đại thọ của mẫu hậu hắn mà người ra tay là tỷ tỷ ruột của hắn thì có phải vỡ kịch này rất hay ko... Ha.. Ha Ha.. Điện hạ anh minh.... Ha...Ha..Ha..
( phượng nghi cung)
Hoàng hậu đêm đã khuya sao nàng chưa nghĩ thiếp chỉ cảm thấy trong lòng ko yên nàng đang lo yến tiệc ngày mai sao. Ân ko sao đâu ta đã cho người sắp sếp cả rồi sẽ ko sảy ra chuyện gì đâu. Bệ hạ ngài nghĩ hàn nhi con bé có đến ko. Ta cũng ko biết nhiều năm rồi con bé ko hồi cung ta biết nó hận chúng ta có lẽ là do thiếp sai ko nên vào ngày quan trọng của con bé mà rời đi sớm chúng ta làm sao biết sở Hà bị thương hôn mê chứ cho tới giờ chúng ta cũng ko tìm ra là ai làm ta chỉ lo họ lại muốn làm hại thằng bé. Ngài có thấy chúng ta quan tâm thằng bé mà bỏ lỡ hàn nhi ko ta thật lo cho dù là chuyện năm đó hay hiện tại Nói sao đi nữa ta sợ hàn nhi sẽ ko đến nhiều năm rồi chúng ta vẫn luôn là lo cho sở Hà mà quên đi sở hàn thôi ko nói nữa chúng ta đi nghĩ thôi khi gặp con bé chúng ta sẽ giải thích cùng nó sao. Ân....
( phủ thượng bách gia)
Sao những chuyện bất công sảy ra cho thượng bách ngọc nhi
Liễu nguyệt dao cùng phu quân bà ko ra ngoài ngao du thiên hạ nữa mặt dù ông bà là thương nhân nhưng ông bà chưa từng đối với con cái bất công hay thiên vị ông bà luôn tôn trọng con mình những điều họ muốn và ko muốn hai đứa con lớn giống ông bà ông bà cảm thấy vui vẻ chỉ riêng con ba khiến ông bà ko vui nhưng chẳng thể làm gì cả chỉ có thể ủng hộ quyết định của con mặt dù ông bà ko ai thích quan chức quyền tước vị ngây cả lễ bộ thượng thư gì đó ông bà cũng ko cần con gái làm tướng quân là trụ cột của nước nhà nhưng những dương tướng tranh đấu nơi xa trường có ai chiến công càng nhiều mà khiến đế vương ko nghi kỵ đâu ông bà chỉ sợ một ngày con bé sẽ sảy ra chuyện rằng vua như rằng cọp sao kẻ làm phụ thân mẫu thân lại ko lo cho được đây
Con gái bà từ nhỏ đã nghiêm nghị lạnh nhạt chỉ khi con bé gặp được người mà nó yêu bà mới thấy nó thay đổi nhưng bà ko ngờ con của bà lại đối với đứa con gái mà mình sinh ra lại như người xa lạ
Liễu nguyệt dao. Nhìn con gái bà nói. Ta hỏi con ngọc nhi là do con sinh ra thật sao. Thượng bách ly sửng sờ mẫu thân sao người lại hỏi như vậy nếu nó ko phải do con sinh thì còn có thể do ai sinh chứ. ... Liễu nguyệt dao nghe con gái nói càn nỗi giận bà hất bình hoa bên canh xuống đất khiến nó phát ra âm thanh khiến ai náy điều hoảng sợ thượng bách ly lùi lại hai bước sửng sờ nhìn mẫu thân bà bà chưa từng thấy mẫu thân giận như thế.. Không gian bao trùm im lặng khiến ai nấy hít thở ko thông thượng bách nghiêm nhìn phu nhân nỗi giận ông ko nói lời nào ông chỉ ngồi trên ghế mà uốn trà ông biết phu nhân ông một khi giận ko ai cản được càn huống hồ ông nhìn con gái ko biết sai chỉ có thể bất đất dĩ thở dài
Liễu nguyệt dao lấy lại bình tỉnh hỏi thượng bách ly nếu như ta cũng lấy thân phận làm mẫu thân ép buộc con vào năm đó muốn con từ bỏ làm tướng quân con sẽ nghĩ sao nếu như hai tỷ muội con cùng rơi xuống hồ mẫu thân chỉ cứu tỷ tỷ con sao đó mới cho người cứu con thì con sẽ nghĩ thế nào
Và ta chỉ quan tâm tỷ tỷ con mà bỏ mặt con thì con sẽ có cảm giác gì còn nữa nếu như ta nghe lời kẻ khác ko tra hỏi rõ ràng mà dùng hình ra tay đánh con thì con sẽ có cảm giác gì thượng bách ly con trả lời cho ta con sẽ có cảm giác cảm nghĩ gì nói.
Lời của liễu nguyệt dao khiến những người có mặt trong đại sảnh rơi vào trầm mặt ngây cả thượng bách vân trước đây ức hiếp thượng bách ngọc nhi cũng cảm thấy ấy nấy xấu hổ cô cảm thấy những lời tổ mẫu nói ko sai nếu như cô cũng như ngọc nhi thì cô sẽ có cảm giác gì là tuyệt vọng đau lòng sao cô ko dám nghĩ tiếp...
Mẫu thân con. Làm sao con ko trả lời được sao
Thượng bách ly ta mong con nên nhớ việt ngọc nhi khi sinh ra đã ngu ngốc là do lỗi của con mà ra là con muốn nhận lệnh đánh trận là con ko trăm sóc tốt cho mình bị kẻ địch đánh bị thương là con sơ sảy để ngọc nhi sinh non con bé ko làm gì sai có lẽ cái sai lớn nhất của nó là sinh ra trong gia đình này và mẫu thân của nó lại là con..
Ngọc nhi nói ko sai tại sao con có thể cầm quân đánh giặc khiến ba quân tướng sĩ nghe lệnh con có thể là vị tướng quân chí công vô tư của họ anh minh của họ nhưng tại sao khi con cõi bỏ chiến giáp kia con lại trở nên ko phân trắng đen thị phi con ko cần biết con bé có sai hay ko vẫn dùng gia pháp đối với con bé bách ly ta thật thất vọng về con con vì sai lầm nhiều năm của bản thân con mà tổn thương nặng nề đến ngọc nhi về chuyện này ta sẽ ko tha thứ cho con..
Thượng bách ly bà nghe mẫu thân nói bà chỉ biết sững sờ
Mẫu thân.. Xin người nghe con nói. Ta sẽ ko nghe bất kỳ lời nào từ con cả thượng bách ly ta sẽ cho con cảm nhận những điều mà con làm với ngọc nhi. Mẫu thân người muốn làm gì
Thượng bách gia trên dưới nghe cho kỷ đây nếu như ai trong các con dám nói chuyện với thượng bách ly ta sẽ dùng gia pháp để sử lý kẻ đó . . Tổ mẫu dậy.. Mẫu thân ngài phạt tam muội thế là quá nặng thượng bách ngọc con ngứa da sao. Ko.. Ko con ko dám.. Tốt nhất là tất cả các con nhận lệnh làm theo bằng ko đừng trách bà lão như ta ko niềm tình thân..
Mọi người
"...."
Tổ mẩu thật đáng sợ a....."
Phụ thân phụ thân phải làm thế nào đây thành nhi mộ nhi phụ thân cũng ko biết làm sao giúp mẫu thân các con đây. Phải rồi trọng minh ta nói con nghe sao. Thưa mẫu thân con. Con tốt nhất nghe đi nếu ko đừng trách mẫu thân ra tay đánh con.. Mẫu thân ngài phạt con là đủ rồi sao còn làm khó chàng ấy.. Hừ.. Hừ con biết yêu thương phu quân như vậy
Mọi người
"...."
vậy sao con lại làm khó cháu gái bảo bối của ta con đừng quên các con chỉ có một đứa con gái mà thôi con bé chính là đích nữ duy nhất của thượng bách gia ta. Ta nói rồi đấy ai dám cùng thượng bách ly nói chuyện ta sẽ dùng gia pháp trừng trị.. Hừ.. Hừ.. Lão già chúng ta đi dạo thôi.. Ân..
( phủ trưởng công chúa)
Ưm... Đau đúng là ko nên uốn nhiều. Tiểu thư ngài tỉnh rồi. Đại nha hiền vũ sao ngươi cũng ở đây điện hạ bảo thuộc hạ hàn ngày phải canh trừng ngày uốn thuốc. Cái gì cơ. Uốn.. Uốn thuốc.. Vâng mời công chúa phi đến đại sảnh dùng thiện. Sao đó sẽ uốn thuốc. Được ta đã biết.. Đại nha thay y phục cho ta. Vâng.
( đại sảnh)
Công chúa phi dùng thông thả thuộc hạ lui xuống trước.. Ân..
Ngươi nói đi đây là chuyện gì tiểu thư bọn em cũng ko rõ điện hạ hình như đã mời thần y bất mạch cho cô thuốc cũng đã kê song. Ko lý nào ta bình thường ko ngủ say làm sao có người chạm vào mà ta ko biết kỳ lạ. Từ khi đến phủ trưởng công chúa hình như mình ngủ rất sâu thì phải ko được phải tìm hiểu xem đây là chuyện gì.
Công chúa điện hạ đâu. Tiểu thư hình như điện hạ ở thư phòng thì phải. Ân ta đi tìm nàng. Công chúa phi ngài nên uốn thuốc trước đã. Được hiền vũ đây là thuốc gì sao lại khó uốn như vậy. Công chúa phi đây là thuốc giảm đau ngài uốn vào nơi lòng ngực sẽ ko đau nữa . Ân.
( thư phòng)
Hàn nhi nàng ở đây sao. Nàng ko nghĩ ngơi tìm ta có chuyện gì thượng bách ngọc nhi nghe ra nàng lạnh nhạt cô có chúc tủi thân. Cô Hơi cúi đầu
ngụy sở hàn
"...."
Từ khi cô bước vào nàng luôn để ý cô làm sao nàng ko nhìn ra cô ko cao hứng còn có tủi thân nhìn cô như vậy nàng ko khỏi mềm lòng mà bỏ trang sách xuống đẩy xe lại rằng cô ngọc nhi nàng biết sai ở đâu sao . Ta.. Ta ko nên dấu nàng bệnh tình.. Ko phải.. Chỉ có chuyện này. Vậy là chuyện gì. Nàng ko biết. Ta.. Ta. Thật ko biết.. Vậy ta hỏi nàng sao nàng lại ra ngoài uốn rượu còn uốn đến say ngây cả khi ta mời thần y về cho nàng bắc mạch mà nàng cũng ko tỉnh nói cho ta nàng đã bao giờ quan tâm đến sức khỏe của mình chưa. Ngọc nhi
Vậy là do mình uốn say sao.. Nên có ai đến hay ko mình cũng ko hay. Nhìn cô thất thần nàng cũng ko nói gì thêm quay xe rời đi.. Hàn nhi.. Á... Ngọc nhi nàng làm gì thả ta xuống. Thượng bách ngọc nhi ko thả nàng mà còn ôm nàng về tân phòng cô đặt nàng xuống giường nói Hàn nhi là lỗi của ta ta sai rồi nàng đừng bỏ mặt ta.. Thượng bách ngọc nhi chỉ lo xin lỗi ngụy sở hàn mà ko nhìn thấy nụ cười sâu của nàng. Nàng ko trả lời cô chỉ bá đạo hôn cô.. Ưm.. Ngọc nhi nàng yêu ta sao. Ta yêu nàng hàn nhi.. Ân. Ngọc nhi muốn ta.. Ân.. Thượng bách ngọc nhi bá đạo chiếm lấy môi nàng hơi thở từ nàng cô cõi hết tức cả đồ trên người nàng và cô cô bá đạo xâm chiếm lấy nàng khiến nàng thuộc về cô chỉ mình cô.. Nụ cười của ngụy sở hàn vô cùng thỏa mãn vì cô yêu nàng nàng chờ cô nhiều năm cũng xem như đáng giá sao cuộc hoan ái hai người lại tiếng vào lục trì ngụy sở hàn ko tha cho cô nàng muốn cô ở lục trì khiến cô mê muội nàng cùng nàng trầm luân...
( tân phòng)
Hàn nhi nàng ko giận nữa đúng ko. Nếu nàng muốn ta ko giận thì ko được uốn rượu nữa phải uốn thuốc theo đại nha cùng hiền vũ đưa cho nàng.. Ân ta biết rồi ta sẽ nghe nàng.. Vậy nàng nói ta biết sao lại ra ngoài uốn say như vậy. Ta.. Ta hử.. Hàn nhi giận ta ta ko cao hứng nên mới ra ngoài giải sầu ta ko nghĩ lại uốn say. Nàng nghe cô nói ko khỏi phì cười nàng đưa tay vuốt ve mặt cô hôn lên lần sao nàng ko được lại ra ngoài mà ko có ta. Ta sẽ lo lắng càng ko được uốn rượu nữa.. Ân nàng uốn thuốc còn cảm thấy đau ko.. Ko đau hàn nhi vậy nàng đã khám ra ta bị gì sao. Ân thần y nói nàng bị là tâm bệnh ngọc nhi nàng nói cho ta tâm bệnh này của nàng là do ai gây ra.. Mẫu thân ta thượng bách ly. Cái gì. Hàn nhi có lẽ ta chưa kể cho nàng.
Nhiều năm trước khi ta sinh ra bị mọi người sĩ nhục họ cười nhạo ta ngu ngốc là một kẻ ngốc phụ mẫu ko thương nàng biết ko bà ấy đối với ai cũng yêu thương đối với ta vẫn là luôn lạnh nhạt ngày hôm đó khi rơi xuống hồ hàn nhi ta đã buông xui ta mệt mõi ta ko muốn sống thế này rõ ràng ta lớn lên trong một gia đình thương nhân nhưng ta lại giống như ko có gia đình vậy... Ngọc nhi đủ rồi nàng đừng nói nữa nàng ôm lấy cô đau lòng thay cô mỗi một lời cô nói cứ như nhát dao đâm vào tim nàng đau đến hít thở ko thông tại sao bảo bối của cô lại bị họ ức hiếp như thế ngày đó cô ko nên tha cho thượng bách ly hàn nhi ta ko sao nàng đừng lo mọi chuyện đã qua rồi.. Ân hàn nhi hử ngày mai nàng có định vào cung chúc thọ ko. Ân mai chúng ta sẽ đi nàng có đói ko ta gọi người chuyền thiện.. Ân..
Hiền vũ.. Có thuộc hạ. Gọi người chuyền thiện. Vâng điện hạ..
Ngọc nhi. Ăn nhiều một chúc. Ân. Ăn song phải uốn thuốc biết. Ko. Ân
Điện hạ chuyện gì là chuyện của nhị hoàng tử.. Đi thư phòng. Vâng..
Ngọc nhi. Hả. Nàng ăn nhiều một chúc lác ta sẽ quay lại. Ân.
Tiểu thư trong ngài vui như vậy là đã làm hòa với điện hạ rồi sao. Đại nha em đoán ko sai Tiểu thư mấy hôm nay dung tiểu thư điều ko tìm ngài sao ko thấy ngài lo lắng gì vậy. Nhị nha em muốn ta phải lo điều gì. Người ko sợ mất đi tình bạn sao ạ. Sợ sao.. Đại nha em nghĩ thế nào. Em nghĩ ngài ko nên tiếp xúc với dung gia quá nhiều thì hơn ngài hiện tại đã là công chúa phi rồi.
Nhị nha em nên học đại nha đi câu này của em ấy mới là đúng đấy. Em ko nghĩ vậy lẽ nào là công chúa phi thì ko thể có bạn sao. Bạn thì ko thể ko có nhưng với người có tâm tư khác thì chúng ta ko nên tiếp cận... Tiểu thư lời ngài nói em nghe ko hiểu. Ngốc sao này em sẽ tự hiểu
Nếu ko phải mình yêu hàn nhi thì mình sẽ ko nhận ra dung bội hóa ra lại có tình cảm với mình....
(Thư phòng)
Điện hạ ngài dự tính như thần nhị hoàng tử định sẽ ra tay cùng lục hoàng tử. Sát thủ là ai. Điện hạ sát thủ là mộ sát nhu nhiên. Phái người bảo vệ tên họ lục kia. Vâng thuộc hạ đi ngai. Điện hạ nhị hoàng tử càng lúc càng quá đáng rồi lẽ nào chúng ta cứ để như vậy sao. Đây chưa phải lúc cùng hắn ra tay. Vâng..
Bên phía dung phủ thế nào. Điện hạ có lẽ họ dung kia nhận được lời cảnh cáo nên ko dám ve vãn công chúa phi nữa tốt. Quan sát kỷ nàng ta. Vâng...
(Đại sảnh)
Nô tỳ tham kiến điện hạ ngọc nhi đâu. Công chúa phi đã về phòng nghĩ rồi ạ. Ngài ấy vốn muốn chờ ngài chỉ là chờ ko được ngủ ngật trên bàn nên nô tỳ bảo nhị nha hầu tiểu thư về nghĩ rồi ạ. Tiểu thư bảo Nô tỳ ở đây chờ điện hạ đến nói cho người.. Ân lần sao ngươi ko cần báo chỉ cần dặng dò người trong phủ tự động họ sẽ báo lại cho ta các ngươi chỉ cần hầu hạ tốt ngọc nhi thôi rõ chưa.. Vâng tạ trưởng công chúa điện hạ. Lui đi. Vâng
Hiền vũ đẩy ta về phòng.. Rõ..
( tân phòng)
Sao khi hiền vũ đẩy nàng về phòng và đóng cửa lại nàng quay lại khóa trái cửa rồi từ từ đứng lên đi về phía thượng bách ngọc nhi. Nàng lại lấy mê hương ra để cô có thể an ổn ngủ nàng biết cô đã bắt đầu nghi ngờ nàng nhưng nàng chính là muốn cô nghi ngờ chỉ cần cô nghi ngờ nàng lại có thể một bước tiến vào sâu trong tim cô ngọc nhi ta thật sự mong chờ ngày nàng phát hiện ra con người thật của ta bảo bối của ta cho dù ngày đó có thật sự đến nàng cũng ko thể rời đi ta... Ngọc nhi nàng chỉ có thể là của ta. Nàng cúi xuống hôn lên môi cô. Khi hôn thượng bách ngọc nhi ánh mắt ngụy sở hàn loé lên một tia quỷ dị nó cho thấy nàng đã bắt đầu điên cuồng hơn khi ở bên cô....
( đại thọ hoàng hậu)
Tiệc đại thọ của hoàng hậu được diễn ra rất long trọng văn võ tướng quân dù là lớn hay nhỏ điều có mặt đầy đủ các công chúa hoàng tử điều ko thiếu một ai ngây cả thái hậu cũng từ thiên tự trở về tham dự tiệc mừng thọ của hoàng hậu. Ai nấy điều có mặt đầy đủ nếu nói còn ai chưa đến có lẽ là trưởng công chúa điện hạ đi..
Ánh mắt hoàng hậu nhìn về nơi xa có vẽ thất vọng thái hậu nhìn bà ko cao hứng cũng ko nói lời nào nhiều năm bà cũng ko hồi cung cũng chỉ là ko muốn nhìn thấy những thứ gọi là hối hận này bà cũng thấy bản thân có lỗi con cái do bà sinh lại tàn sát lẫn nhau khiến con cháu chịu tội nhiều năm bà vẫn luôn cứ thế ở thiên tự sám hối chỉ mong có thể giảm bớt đi những thứ gọi là sai lầm...
Bà vẫn luôn biết đứa cháu gái lớn luôn có tìm năng là người kế vị ngụy gia chưa từng có nữ nhi xưng đế nhưng đối với sở hàn nó nào có là gì. Bà nhìn ra đứa nhỏ này có tham vọng vương quyền. Đồng thời cũng là kẻ máu lạnh vô tình. Cũng là một đứa trẻ đáng thương.
Trưởng công chúa. Công chúa phi tới
Thần nhi cung chúc mẫu hậu phúc như đông hải thọ tỷ nam sơn.. Miễn lễ bình thân.. Ngươi đâu ban tọa... Tạ mẫu hậu.
Ngọc nhi. Nàng ngồi đi.. Ân.
Ngụy nhược cẩn nhìn người nói ko tới lại tới kia mà vô cùng tức giận tiện nhân này lại tới phá kế hoạch của ta... Ko phải cô ta bảo ko tới sao. Khốn kiếp...
Cung chúc hoàng hậu phước thọ trường minh.. Tốt tốt.. Các ái khanh năng ly lên nào. Yến tiệc bắt đầu....
Hoàng tỷ hoàng tẩu đệ thật vui vì hai người đã đến hoàng đệ sinh kính hai người một ly.. Nhị đệ rượu thì miễn đi hoàng tẩu đệ ko khỏe ko thể uốn rượu.
Lời của trưởng công chúa khiến ai nấy điều kinh ngạc nhất là gia tộc thượng bách gia. Thượng bách ly ko khỏi nhìn thượng bách ngọc nhi thêm vài lần ko biết tại sao bà có chúc lo lắng trong lòng nhưng bà còn chưa mở lời thì đã nghe hoàng hậu nói..
Ngọc nhi con ko khỏe sao đã mời thái y chưa. Hồi mẫu hậu nhi thần ko sao chỉ là một chúc bệnh cũ điện hạ đã mời thái y xem qua .. Ân Vậy thì tốt
Hoàng hậu vừa nói vừa nhìn ngụy sở hàn nhưng nàng ko nhìn đến bà từ đầu đến cúi nàng chỉ lo cho thượng bách ngọc nhi
Ai cũng tò mò về vị Trưởng công chúa phi này đã làm gì mà có thể lấy được tâm của trưởng công chúa khiến nàng chỉ hướng về cô. Ko chỉ văn võ bá quan còn có Hoàng đế hoàng hậu cùng thái hậu cũng ko khỏi nhìn cô thêm vài lần
Trong lúc yến tiệc bất đầu thì ko lâu sao đó cô cũng gặp dung bội cô nàng cũng cùng nhị đệ dung kiên đến tham gia thọ yến của hoàng hậu
Ngọc nhi chúng ta nói chuyện chúc đi. Ân.. Ngụy sở hàn tựa tiếu chi tiếu liếc nhìn các nàng trò chuyện trong lòng nàng ko khỏi nghi vấn nàng ta định nói gì cho ngọc nhi mà phải nói chuyện riêng..
Hàn nhi nàng chờ ta ta sẽ quay lại sao. Ân. Ngụy sở hàn ánh mắt âm trầm nhìn theo hướng cô rời đi.
Mà bên này ngụy nhược cẩn cũng sắp hành động hắn ko những muốn giết lục hoàng tử mà hắn còn muốn nhắm vào vị hoàng tẩu kia nữa là. Xinh đẹp như vậy hắn cũng muốn có được nàng.
( hoa viên)
Ngọc nhi ta có chuyện phải nói rõ cho ngươi ta nghe đây ngươi nói đi ngươi ko thể ở quá rằng vị trưởng công chúa kia dung bội ngươi nói lời này là ý gì ngươi có biết hay ko nàng ta ko đơn thuần như ngươi nghĩ nàng ta đã phái người đến giết ta. Ý ngươi là ngươi bị thương ngày đó là do hàn nhi gây ra. Đúng vậy thủ hạ của nàng ta bảo ta tránh xa ngươi ra nếu ko lần sao sẽ giết ta. Ngọc nhi ngươi tin ta đi nàng ta ko phải người tốt đâu ta thật lo nếu ngươi ở rằng nàng ta nàng ta sẽ gây bất lợi cho ngươi. Đủ rồi dung bội ta ko muốn nghe thêm gì nữa ta ko thể chỉ dựa vào lời nói của ngươi mà tin những lời ngươi nói về hàn nhi. Nhưng ta đủ rồi ta sẽ tự tìm hiểu ngươi trở vào đi. Được rồi ta ko nói nữa ta chỉ mong ngươi bảo vệ tốt bản thân... Ân...
Khi dung bội rời đi ko lâu sao đó có một cung nữ đi đến nói cho thượng bách ngọc nhi
Công chúa phi trưởng công chúa đã đến biệt viện trong cung nghĩ ngơi bảo nô tỳ đưa ngài tới đó.. Nàng ấy bị làm sao. Điện hạ chỉ hơi say.. Ân ta đã biết..
Trên đường đi đến biệt viện thượng bách ngọc nhi cảm thấy kỳ lạ cô vội vàng lùi lại hai bước quả nhiên cung nữ kia dùng mê hương lên ngươi cô cô vội tre lại mũi đánh cô ta ngất đi đẩy vào phòng. Sao đó vội vàng rời đi Quả nhiên là thâm cung sâu ko thấy đái ..
Lúc này khi rời đi cô lại nghe tiếng đánh nhau nhưng cô ko lo được nhiều như vậy vì cô cảm nhận thân thể cô ko đúng có lẽ vừa rồi cô đã hít phải một ít mê hương rồi cô cảm thấy nóng rang cả người khó chịu.. Trước giờ cô chưa từng nghĩ bản thân mình lại rơi vào tình cảnh này.
( đông lai cung)
Mà tiếng đánh nhau ngày càng lớn họ hình như đánh về phía này khi cô ngẩn đầu bổng thấy lục hoàng tử đang được bảo vệ hóa ra đây là chỗ của lục hoàng tử cô đã vô tình đi lạc vào cô ko nghĩ nhiều song lên cứu lục hoàng tử khi mũi kiếm của mộ sát nhu nhiên sắp đến rằng lục hoàng tử cô đã tay ko đở kiếm và bị thương mà nhát kiếm này đồng thời cũng làm cô tỉnh táo phần nào khi chúng mê hương...
Lục sở Hà kinh ngạc gọi hoàng tẩu sao tẩu lại ở đây. Người bảo vệ lục sở Hà đồng thời cũng kinh nhạc sao công chúa phi lại ở nơi này. Mộ sát nhu nhiên ngây người khi nhìn thấy vẽ đẹp ko tùy vết của người trước mặt nhưng cô đã rất nhanh lấy lại bình tỉnh để tấn công người trước mặt nhưng cô đánh ko lại thượng bách ngọc nhi cô nhanh chóng rơi xuống thế thượng phong. Thị vệ từng tra lúc này cũng phát hiện ra cô họ nhanh chóng tiếp viện mộ sát nhu nhiên ko thể địch lại nhiều người đành bỏ chạy. Đồng thời kẻ bịch mặt ứng cứu ngụy sở Hà cũng ko thấy đâu chỉ còn lại hai người ngụy sở Hà cùng thượng bách ngọc nhi mà cô vẫn đang bị thương..
Xin lục hoàng tử cùng công chúa phi thứ tội.. Chúng thần cứu giá chậm trễ. Đứng lên đi.. Tạ điện hạ
Điện hạ công chúa phi hai vị ko sao chứ ko sao.. Các người chia nhau ra tìm tên sát thủ kia cho ta con các ngươi mau đi mời thái y còn nữa mau đi báo cho phụ hoàng mẫu hậu còn có trưởng tỷ ... Thuộc hạ tuông lệnh..
Hoàng tẩu tẩu nhịn một lát.. Thái y sẽ đến ngai Ân ta ko sao đệ có bị thương ko đệ ko sao nhưng sao tẩu lại ở đây. Chuyện này nói ra thật dài chúng ta ngồi xuống ta kể cho đệ nghe.. Ân...
( thừa quang điện)
Mà bên này khi giải quyết song chuyện thích khích bên khác hoàng hậu hoàng thượng điều nhận được tin công chúa phi làm chuyện lăng nhân cùng nhị hoàng tử dụ dỗ ngài lên giường khiến hoàng đế hoàng hậu nỗi trận lôi đình nhìn về chỗ ngồi của trưởng công chúa mà tức giận cùng một đám người kể cả trưởng công chúa thái hậu thượng bách gia đi bắc gian trên đường đi trưởng công chúa có nói qua nếu dám vu oan cho công chúa phi nàng tuyệt đối ko tha.. Ai nấy điều im lặng trước ánh mắt của trưởng công chúa... Họ cùng tiến về chỗ của nhị hoàng tử. Nhị hoàng tử lúc này cực kỳ khoái trí khi nữ nhân của hoàng tỷ lại được hắn sủng hạnh thật sự hắn rất thỏa mãn.. Hắn đang định hôn người đẹp thì sợ ngây người người này sao có thể ko phải hoàng tẩu hắn đây đây sao có thể đây ko phải liễu hoa sao người hầu bên cạnh hắn sao có thể ruốt cuộc là sai ở đâu ko được hắn phải rời khỏi đây..
( biệt viện phía thừa quang điện)
Nhưng lúc hắn đang ôm đồ lao ra cửa điện thì người mà hắn sợ nhất lúc này lại tông cửa đi vào hắn vừa ngẩn đầu đã nhìn thấy phụ hoàng hắn mẫu hậu hắn còn có thái hậu hoàng hậu trưởng công chúa thượng bách gia cùng tiến vào còn ko ít bá quan phu nhân khiến mặt hắn khẽ biến mặt mày trắng rồi lại xanh. Hoàng đế tức giận trách mắng hắn lúc này cung nữ trên giường hắn cũng tỉnh lại cô ta hoảng sợ quỳ xuống xin hoàng đế tha tội ai nấy khi nhìn thấy cô ta điều bất ngờ ko phải nói công chúa phi lăng nhân cùng nhị hoàng tử sao công chúa phi đâu mà lại là một cung nữ cùng nhị hoàng tử luyến ai đây. Có người thì cười có người lại xì xào nói dương thị ko biết dạy con dám trong ngày đại thọ của hoàng hậu nương nương vu khống công chúa phi lăng nhân cùng nhị hoàng tử..
Kẻ có mắt đương nhiên ko nhìn cũng biết đã sảy ra chuyện gì chỉ là ai cũng thất mất công chúa phi ko ở đây vậy nàng ở đâu.. Đúng lúc này thị vệ của phủ lục hoàng tử chạy tới bẩm báo lục hoàng tử gặp thích khách công chúa phi cứu giá bị thương. Mời hoàng hậu hoàng thượng di giá đến đông lai cung của lục hoàng tử. Ai nấy điều bị dọa tới rồi lại còn có chuyện này. Trưởng công chúa vừa nghe lời cấm vệ quân lập tức hoảng loạn ko đệ hoàng đế hồi thần đã dẫn theo người của phủ công chúa ly khai biệt viện tiến thẳng đến điện đông lai... Mọi người hồi thần lại cũng vội quả rời đi trước khi đi hoàng đế đã cho người giam dữ nhị hoàng tử và cung nữ kia lại bất cứ ai cũng ko được đến rằng ngây cả dương thị cũng ko thể. Bà bất đầu lo cho đó con trai vô tích sự của mình...
( điện đông lai)
Khi tất cả mọi người đến nơi thì công chúa phi đã được băng bó song nàng vừa nhìn thấy cô trong lòng cũng bớt đi lo lắng thật may là cô ko sao ngụy sở hàn đến rằng cô nàng bất trợt dừng lại nàng có thể ngửi được mê hương kích thích trên người cô dù chỉ là một chúc khiến nàng tức giận trong lòng là nàng đã quá sơ sức cũng đã quá coi thường sự gan dạ của ngụy nhược cẩn Nàng nhất định khiến hắn phải trả giá. Vì đã dám mơ tưởng đến cô..
Thần nhi thỉnh an tổ mẫu phụ hoàng mẫu hậu miễn lễ mau đứng lên.. Cả đi
Ngọc nhi con ko sao chứ. Phụ thân con ko sao.. Ân ko sao là tốt ko sao là tốt...
Sở Hà con ko có chuyện gì đi mẫu hậu phụ hoàng tổ mẩu con ko sao cũng mai là có hoàng tẩu nếu ko con ko biết sẽ ra sao ngụy sở Hà nhìn lướt qua hoàng tỷ hắn vội cúi đầu hắn biết hoàng tỷ ko thích hắn.. Quả nhiên ko lâu sao hắn lại nghe thấy âm thanh ko nóng ko lạnh của hoàng tỷ hắn. Cảm phiền lục hoàng tử sao này tránh xa thê tử của ta một chúc. Sở hàn con nói gì thế. Ngụy sở hàn ko nhìn hoàng đế chỉ nói qua đây.. Thượng bách ngọc nhi ngoan ngoãn đi về phía nàng ngụy sở hàn ko ngại ở đây có bao nhiêu con mắt nhìn các nàng thông thả mà kéo thượng bách ngọc nhi ôm vào lòng.. Điện hạ ngoan chúng ta hồi phủ.. Ân... Nàng cứ thế ngong cuồng ko nhìn đến ai càng ko cho hoàng đế hoàng hậu mặt mũi gọi hiền vũ đẩy các nàng ly khai điện đông lai
Trước khi đi nàng còn bồi thêm một câu chuyện ngày hôm nay bổn cung sẽ ko bỏ qua tốt nhất là những người hôm nay có mặt ko liên quan đến thê tử ta bị thương nếu ko đừng trách bản cung ko nương tình. Nàng vừa nói vừa để hiền vũ đẩy các nàng ly khai... Hoàng đế tức giận vì nàng ko coi ai ra gì cũng mai hoàng hậu đã ở một bên phiên cang ngài bớt giận thái hậu chỉ biết lắc đầu cảm tháng đứa nhỏ này trả thay đổi gì cả thượng gia thì lo lắng cho thượng bách ngọc nhi nhưng ko thể làm gì ngoài nhìn trưởng công chúa đưa nàng rời đi thượng bách ly ánh mắt như có điều si nghĩ về những chuyện vừa sảy ra các quan võ phu nhân của họ hôm nay cũng bị khí thế bá đạo của trưởng công chúa điện hạ làm cho khiếp sợ họ có thể nhìn ra vị công chúa phi này rất được trưởng công chúa thương yêu sau này ko nên đất tội thì hơn trưởng công chúa có thể vì công chúa phi mà ko coi hoàng đế hoàng hậu ra gì thì họ là ai trong mắt nàng chứ.. Yến tiệc mừng thọ cúi cùng cũng kết thúc trong bầu không khí ko mấy vui vẻ... Nhưng trong yến tiệc này Cái mà bá quan võ tướng nhìn ra được đó là ko nên chọc giận trưởng công chúa
( phủ trưởng công chúa)
Ngụy sở hàn vừa về đến phủ đã cho tất cả người hầu lui ra nàng để hiền vũ đẩy nàng cùng thượng bách ngọc nhi vào phòng sao đó nàng cho lui hiền vũ khóa trái cửa nàng lại nhìn cô ngủ say trong lòng nàng ko khỏi đau lòng vết thương tuy ko nặng nhưng cô vẫn là bị thương nàng ko khỏi tự trách nàng lấy mê hương ra để cô ngửi nó nhưng đột nhiên cô gọi tên nàng hàn nhi ta khó chịu có lẽ mê hương bị kích thích phát tác nên mới khiến cô khó chịu.nàng ko nói gì cõi đồ cô hôn lấy cô. Ưm.. Hàn nhi.. Khó.. Chịu.. Ưm.. Ngọc nhi.. Nàng biết ta là ai sao.. Ân nàng là hàn nhi của ta.. Ngoan. Ưm hàn nhi. Đau.. Ưm. Ngụy sở hàn bất đầu điên cuồng muốn cô nàng đang tức giận khi tên họ cẩn kia dám có ý đến cô khiến nàng muốn làm cô muốn cô gọi tên nàng trong hoan ái muốn cô phụ thuộc vào nàng nhưng nàng vẫn sợ động đến vết thương của cô nàng bất đầu giảm nhẹ lực đạo thượng bách ngọc nhi cảm thấy cô sắp bị hỏng rồi cô liên tục cầu xin nàng dừng lại nhưng nàng chỉ hôn lên môi cô chắn an cô sao đó tiếp tục hành hạ cô.. Ưm.. Hàn nhi.. Dừng lại.. Ta...ưm.. Ko... Chịu.. Nỗi.. Ah... Ah... Ngọc nhi của ta đêm nay còn rất dài..
(Thương bách gia)
Trở về thượng phủ. Thượng Bách ly lòng thượng bách ly ko yên bà là tướng quân có chuyện gì mà chưa từng chảy qua bà vừa nhìn liền biết chuyện lần này có người nhắm vào thượng bách ngọc nhi mà ra tay. Nếu bà đón ko sai người kia là nhị hoàng tử. Lòng Bà giờ đây rối loạn bà bất đầu hoài nghi liệu cuộc hôn nhân cùng hoàng thất đại ngụy có phải đã sai rồi ko...
A ly nàng đang lo cho ngọc nhi. Ân trọng minh có phải hay ko ta đã sai rồi ta sai khi đẩy con vào hoàng thất làm phi. A ly chuyện trên đời vốn ko như chúng ta nghĩ càng ko do ta quyết hơn nữa ta cảm thấy ngọc nhi gả cho trưởng công chúa rất tốt đấy chứ. Hôm nay nàng ko nhìn ra điện hạ rất yêu thương bảo vệ ngọc nhi sao. Ta cảm thấy đây là chuyện tốt. Nhưng mà con bé đã bị thương rồi. Nàng biết đau lòng cho con rồi sao. Ta.. Chàng xem như ta chưa nói gì đi...
Hai con ở ngoài này làm gì.....
"...."
Mẫu mẫu thân. trọng minh ai cho con nói chuyện cùng bách ly..
Phu phụ thượng bách ly....."
"...."
Mẫu thân chàng ấy ko có nói cùng con con chỉ tự nói tự đáp thôi...."
Thượng bách ly con nghĩ lão nương mù rồi sao.
"...."
Quân trọng minh con đi theo ta... Mẫu thân. Con cút về phòng đi...."
Nàng đừng lo ta sẽ ko sao... Ân... Còn đứng ngây ra đó làm gì đi mau. Vâng con đến đây..
( hoa viên)
Trọng minh con gặp ngọc nhi rồi sao. Ân mẫu thân. Mẫu thân con nghĩ ngài phạt a ly cũng đủ rồi hơn nữa hôm nay ngọc nhi bị thương nàng ấy đã biết vì con bé mà đau lòng rồi... Con nói ai bị thương ngọc nhi sao rồi con bé thế nào rồi. Mẫu thân đừng lo trưởng công chúa đã đưa ngọc nhi về phủ Chỉ là vết thương nhẹ mà thôi Con mau kể cho ta đã sảy ra chuyện gì.. Vâng
Sau ngày hôm đó hoàng thượng đã tức giận phạt nhị hoàng tử đánh hắn đến hôn mê bất tỉnh
Còn cung nữ kia đã bị giết mọi chuyện xem như kết thúc... Nhưng đối với phủ trưởng công chúa thì nó chưa bao giờ là kết thúc..
( phủ trưởng công chúa)
Ưm. A. Ngọc nhi làm sao nàng đau à. Ân để ta xem cũng mai vết thương ko chảy máu. Hàn nhi. Hử ta hôm qua bị chúng thuốc. Ta. Nàng đang lo ta giận. Ân ta ko giận nàng ko cần lo chúng ta ko nói chuyện này nữa. Ân dung bội tìm nàng có chuyện gì. Ko có gì nàng ấy chỉ nói cho ta nàng sắp rời kinh trở về hàn. Châu.. Thật sao.. Ân. Ngụy sở hàn vừa nghe cô nói vừa quan sát cô lời nói dối của cô nàng vừa nhìn đã nhận ra nhưng nàng ko vội dạch trần cô
mà cho người chuyền thiện nàng nhìn cô ăn ko nhiều không khỏi nhíu mày ngọc nhi món ăn ko hợp khẩu vị sao. Ko phải chỉ là ta ăn ko vô. Ngụy sở hàn còn đang định cùng cô nói thì đã bị cắt ngang.
Bẩm điện hạ.. Chuyện gì. Điện hạ thượng bách gia đến muốn gặp công chúa phi. Gặp ta sao. Vâng.. Nàng có muốn gặp họ ko. Ân. Mời họ vào đi. Vâng
thượng bách gia lão phu nhân liễu nguyệt dao vừa nghe cháu gái bị thương ko chờ được nên bà đã cùng phu quân cùng hai con bách ly trọng minh đến phủ trưởng công chúa để xem thương thế thượng bách ngọc nhi. Nhưng khi họ vừa bước vào đập vào mắt họ chính là trưởng công chúa đang cố ép thượng bách ngọc nhi ăn uốn ai nấy điều ko khỏi vui mừng vì sự yêu thương này của trưởng công chúa là vì thượng bách ngọc nhi
Chúng thần tham kiến trưởng công chúa công chúa phi thiên tuế thiên tuế. Bình thân ... Tạ điện hạ....
Hôm nay ko biết ngọn gió nào đưa thượng bách tướng quân đến đây.
Điện hạ chúng thần đến là muốn xem thương thế của ngọc nhi. Được rồi vậy mọi người nói chuyện đi bổn cung còn có việc.. Cần sử lý.. Vâng.. Ngọc nhi nếu nàng ko khỏe hãy về phòng nghĩ ngơi trước ko cần chờ ta. Ân..
Nhìn ngụy sở hàn rời đi thượng bách ly như có điều si tư .... Ngọc nhi vết thương thế nào còn đau sao.. Tổ mẫu cháu đã ko sao rồi. Ân vậy thì tốt. Con làm phụ thân cùng ông bà lo lắng thật có lỗi. Phải rồi ngọc nhi đêm đó ruốt cuộc sảy ra chuyện gì vì sao con lại bị thương. Con mau kể cho tổ mẩu nghe nào.. Vâng..
( thư phòng)
Điện hạ thuộc hạ ko phụ sứ mệnh ... Tốt. Điện hạ nên sử lý hắn thế nào hắn thích dùng mê hương hại người vậy thì chúng ta cũng nên cho hắn thử cảm giác bị làm nhục là như thế nào.. Vâng thuộc hạ đi ngai... Ngụy nhược cẩn có trách là trách ngươi ai ko nhìn chúng lại cứ nhìn vào bảo bối của ta nàng ấy bị một vết thương ta sẽ đâm từng vết lên người ngươi... Hừ...
( đại sảnh)
Thật là đáng giận quả nhiên là tên nhị hoàng tử đó còn mai là con phản ứng nhanh nếu ko thì. Ta thật ko dám nghĩ. Tỗ mẫu con ko phải ko sao rồi sao. Người và phu thân đừng lo.
Con còn nói ko sao con ko biết tự lo cho mình sao còn đi cứu giá con chán sống rồi sao. Vậy theo mẫu thân con nên làm sao lẽ nào thấy chết ko cứu hơn nữa ngài ấy còn là hoàng đệ ruột của điện hạ
Con muốn giúp người thì cũng nên xem lại bản thân mình chúng mê hương mà còn đi cứu người con đi cứu người hay là đi nạp mạng. Hơn nữa lục hoàng tử ngài ấy có cả một cấm vệ quân ai cần con đi lo chuyện bao đồng. Thượng bách ly con câm miệng con là đến thăm con gái hay là đến trách con bé.. Hử. Mẫu thân chúng ta nên nói cho nó hiểu nó làm bất kỳ chuyện gì cũng chính là bất đồng lúc nào cũng muốn lấy thân bảo vệ người khác nó có bao nhiêu mạng để bảo vệ. Chứ. A ly đủ. Rồi. Nàng ko phải vừa rồi còn lo cho con sao sao bây giờ nàng lại. Thiếp lo khi nào. Mẫu thân nếu chúng ta ko hợp nói chuyện cũng ko cần phải nói nữa mọi người hãy trở về đi. Ngọc nhi mẫu thân cháu ko có ý khác. Tổ phụ cháu hiểu...
Mẫu thân chưa bao giờ công nhận cháu là con thế nên đối với những chuyện cháu làm bà ấy chưa từng tán thành cùng ủng hộ trong lòng của mẫu thân cháu ngoài là sự sỉ nhục ra còn là một kẻ ngốc hay gây chuyện ko xứng là con của bà ấy..
Thượng bách ngọc nhi lời này của ngươi là đang mĩa mai ta sao. Lẽ nào ta nói ko phải sao thượng bách tướng quân.. hừ nếu đã vậy từ đây về sao ngươi muốn làm gì thì làm trọng minh chúng ta về thôi.. A ly nàng bình tỉnh lại đi.. A ly ngọc nhi phụ thân đi phiên mẫu thân con lời mẫu thân con con đừng để trong lòng..ngọc nhi hôm khác ông bà sẽ đến hỏi thăm cháu ... Vâng.. Đại nha... Vâng tiểu thư..
Thượng bách ngọc nhi đợi cho đại nha tiễn người nhà thượng bách gia rời đi cúi cùng cô chóng ko nỗi cơn đau nơi lòng ngực mà ngất đi.. Nhị nha đứng bên cạnh cô hoảng hốt kiêu lên người hầu cũng ào ạt chạy đến đỡ cô về phòng mời thái y đại nha vừa trở về nhìn thấy tiểu thư nhà mình lại phát bệnh lập tức lau đi tìm trưởng công chúa..
Khi ngụy sở hàn nghe tin cô ngất đi hôn mê bất tỉnh nàng tức giận người nhà thượng quan hỏi đã sảy ra chuyện gì đại nha nói cho nàng ko sót một câu của thượng bách ly nàng nóng giận hắc bể bình hoa hạ lệnh sao này người thượng gia đến ko có lệnh của nàng ko cho phép tiến vào ai chóng lệnh giết. Nàng bảo hiền vũ lập tức đi mời ngũ độc yên bệnh của cô mời thái y là vô hiệu ngoài ngũ độc yên ko ai có thể trị hết bệnh cho cô.
Ngụy sở hàn đưa chỉ thị song nàng lập tức đi gặp cô nàng muốn xem cô hiện tại như thế nào nàng vừa tiến vào phòng đập vào mắt nàng là khuôn mặt trắng đến xanh sau của cô khiến trái tim nàng đau nhói nàng vừa tiến vào thái y vội vã đứng lên bẩm báo rằng bệnh tình của công chúa phi hắn ko khám ra là bệnh gì mong nàng tha tội nàng cũng ko làm khó hắn bảo hắn lui xuống hắn như được đặt xá vội vã rời đi.. Ngụy sở hàn nỗi giận hắc hết đồ trong phòng âm thanh vỡ nát quan lên thật chối tai khiến nô tỳ thái giám ai nấy điều rung sợ quỳ xuống đợi ngũ độc yên đến cô đã nhìn thấy một mớ hỗn loạn nằm trên mặt đất nhìn người hầu quỳ sắp lốp cô ko khỏi hít một hơi
Cô giả vờ xem như ko nhìn thấy cơn tức giận của ngụy sở hàn vội bước đến xem người trên giường mạch tượng của nàng hỗn loạn xem ra là bị kích động đến rồi đi.. Cô vội lấy ngân trăm ra phóng lên đỉnh đầu nàng ngực nàng. Thượng bách ngọc nhi như lấy lại được ý thức gọi tên nàng...Hàn nhi.. Thượng bách ngọc nhi trong cơn mê gọi tên ngụy sở hàn âm thanh của cô khiến nàng từ trong cơn tức giận ra tới chỉ thấy nàng để hiền vũ đẩy xe đến bên cô nàng vuốt ve mặt cô lau đi mồ hôi trên chán cô nói nàng đang ở đây cô ko cần sợ. Thượng bách ngọc nhi như nghe thấy âm thanh của nàng cô ko nói gì mà lâm vào hôn mê.. Ngụy sở hàn nhìn ngũ độc yên hỏi cô thế nào ngũ độc yên rút đi ngân trăm chậm rãi nói. Nàng ấy bị kích động đến khiến kinh mạch hỗn loạn trái tim co rút nên mới chịu ko nỗi mà ngất đi ta đã dùng ngân trăm khiến cho kinh mạch nàng ổn định trở lại chỉ cần ko bị kích động đến sẽ ko sao..hiện tại chỉ cần uốn thuốc điều dưỡng sẽ sớm khỏe lại... Ân. Nhị nha.. Có thuộc hạ. Ngươi đi sắc thuốc.. Vâng điện hạ..
Trưởng công chúa điện hạ nếu ko còn gì ta xin cáo lui.. Đứng lại.. Còn chuyện gì sao ngũ độc yên ta nghĩ tạm thời ngươi nên ở lại trong phủ đi bệnh của ngọc nhi cần ngươi trị ngươi nên ở rằng sẽ tốt hơn.. Ko phải chứ trưởng công chúa ngài quá đáng rồi đó ta yêu thích tự do người thế này là nhốt người phi pháp người nhất quyết phải làm vậy sao. Thì sao ngươi có tin bây giờ ta sẽ cho ngươi ném cái gì gọi là nỗi đau thấu tim ko
Ngũ độc yên
"...."
Này cũng quá đáng rồi a...."
Hiền vũ dẫn nàng đi chọn phòng. Canh trừng cho kỹ... Vâng điện hạ.. Này này trưởng công chúa ngươi đúng là ko phải người ngươi ngươi là ác ma nữ ma đầu tiểu quái vật.. Đồ đăng đồ tử thả ta ra thả ra...
Mọi người...."
"...."
(Sương phòng)
Hiền vũ ngươi thả ta ra nếu ko ta cho ngươi dùng độc ngươi có tin ko. Tự nhiên ta đây bách độc bất xâm..
Ngũ độc yên..."
"...."
Tức chết nàng rồi đánh ko lại người ta độc cũng dùng ko được tức chết nàng rồi..
Hiền vũ ngươi thả ta ra ngươi muốn gì. Tới rồi ....sao này đây là phòng của ngươi còn bên đó là chỗ dành cho ngươi luyện thuốc vừa mới tu sửa lại.. Điện hạ đã sẵng sàng nhốt ngươi ở đây rồi đó chúc mừng nga... Ngươi cứ tự nhiên ta đi trước
Ngũ độc yên...."
Hiền vũ ngươi có gan thì đứng lại đó cho lão nương lão nương độc chết ngươi
Quả nhiên là người hầu bên cạnh nữ ma đầu.. Tiểu ma đầu tức chết đi được... Aaaa.....
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro