Chương 1: Đêm Khám Phá


Ngôi trường Hightower không giống như bất kỳ ngôi trường nào mà nhóm bạn từng biết. Với những tòa nhà cổ kính, những hành lang dài tăm tối, và lớp sơn bong tróc, Hightower mang một vẻ ngoài như thể đã bị bỏ hoang từ hàng thập kỷ. Những học sinh trong thị trấn thường đồn đại về những hiện tượng kỳ lạ xảy ra trong trường vào ban đêm. Chuyện về những tiếng động lạ, bóng ma lảng vảng, và các đồ vật tự di chuyển. Nhưng những câu chuyện đó chỉ tồn tại trong những lời đồn đại, và không ai dám chứng minh chúng có thật. Cho đến đêm nay, khi Luke, Ava, Mason, Sophie, và Zach quyết định thử thách những câu chuyện đó.

"Các cậu có chắc chắn không?" - Luke hỏi, giọng anh có chút lo lắng khi nhìn vào ngôi trường trước mắt. Đêm đã buông xuống, và ánh trăng chỉ chiếu một chút ánh sáng mờ ảo lên bức tường gạch xám của trường.

Ava, cô bạn dám thử mọi thứ, luôn là người dẫn đầu trong các chuyến phiêu lưu, nở một nụ cười tự tin. "Tất nhiên, Luke. Đây là cơ hội để chúng ta kiểm chứng những câu chuyện đó. Nếu chẳng có gì lạ xảy ra, chúng ta sẽ là những người kể lại câu chuyện này cho tất cả mọi người."

Mason, người bạn luôn nói nhiều và có tính cách phóng khoáng, vỗ vai Luke một cách trấn an. "Mấy chuyện ma quái này chỉ là bịa đặt thôi. Chắc chắn chẳng có gì đâu. Đừng lo quá."

Zach, người ít khi thể hiện cảm xúc, đứng bên ngoài lắng nghe câu chuyện của bạn bè, nhưng ánh mắt của anh lại không rời khỏi ngôi trường. Trong lòng anh cảm thấy có một điều gì đó không ổn, một cảm giác không thể giải thích được về ngôi trường này, mặc dù anh không thể nói rõ lý do. Anh biết có một thứ gì đó đang ẩn náu trong bóng tối của Hightower.

Cả nhóm bước qua cổng trường, nơi các thanh sắt gỉ sét như đang kêu răng rắc dưới mỗi bước chân. Mùi ẩm mốc nồng nặc bao trùm không gian, làm cho không khí trong trường trở nên nặng nề và ngột ngạt. Họ bước vào hành lang, nơi những bức tường cũ kỹ và những cửa sổ vỡ nát làm mọi thứ trở nên càng u ám hơn. Dưới chân họ, lớp bụi mỏng dày lên qua từng bước đi, và không gian xung quanh như đang nuốt chửng mọi âm thanh, chỉ còn lại những tiếng bước chân và hơi thở nặng nhọc của nhóm bạn.

"Đi đâu trước?" - Sophie hỏi, giọng cô vang lên trong không gian tĩnh mịch của ngôi trường. Cô luôn là người ít nói nhất trong nhóm, nhưng sự tò mò và mối quan tâm đến những bí ẩn này đã khiến cô không thể kiềm chế.

Ava nhìn về phía cuối hành lang, nơi một cửa sổ vỡ vụn chiếu ánh sáng lờ mờ. "Chúng ta vào khu phòng học cũ đi. Nghe nói những món đồ kỳ lạ mà không ai dám lại gần đều nằm ở đó."

Mason gật đầu. "Vậy thì đi thôi. Đến lúc chứng minh những câu chuyện này là bịa đặt rồi."

Cả nhóm bước về phía cuối hành lang, và không khí trở nên nặng nề hơn. Càng đi xa, các bức tường càng cũ kỹ hơn, lớp vữa bong tróc rơi vãi xuống đất. Đến gần cửa phòng học, một điều kỳ lạ khiến họ dừng lại. Mặc dù phòng học có vẻ đã bị bỏ hoang từ lâu, trên sàn lại có một số món đồ lạ nằm vương vãi, như thể ai đó đã vội vã bỏ lại chúng. Một chiếc bàn học đã bị hỏng, những cuốn sách cũ với bìa rách nát, và một chiếc ghế gãy nằm lăn lóc trên nền.

Nhưng món đồ kỳ lạ nhất trong phòng chính là chiếc hộp gỗ cổ nằm ở giữa. Nó không giống như những món đồ khác trong phòng, vì nó vẫn còn khá nguyên vẹn. Nắp hộp được khóa bằng một ổ khóa lớn, và trên nắp có những đường khắc kỳ lạ, như những ký tự cổ xưa mà không ai trong nhóm nhận ra.

"Các cậu nhìn này," Mason nói, cúi xuống gần chiếc hộp, tay chạm vào ổ khóa. "Cái này chắc chắn là có gì đó bên trong."

Ava tiến lại gần, ánh đèn pin trong tay cô chiếu lên chiếc hộp. "Tôi không nghĩ chúng ta nên mở nó đâu. Để yên đó."

Sophie đứng gần đó, ánh mắt cô đầy tò mò. "Nhưng nếu chúng ta không mở ra, làm sao chúng ta biết được bên trong có gì?"

Zach, người ít khi nói và luôn có vẻ ngoài lạnh lùng, bước lại gần chiếc hộp, nhưng anh không chạm vào nó. "Cái này không ổn đâu. Chúng ta nên đi tìm thứ khác. Đừng động vào nó."

Nhưng dù vậy, sự tò mò của nhóm bạn không thể kiềm chế được. Luke tiến tới, bàn tay anh hơi run khi đặt lên ổ khóa của chiếc hộp. "Chúng ta thử đi. Mở ra xem có gì."

Với một tiếng "cạch", ổ khóa bị mở. Ngay khi chiếc hộp được mở ra, một làn khí lạnh bất ngờ tràn ra, làm tắt tất cả đèn pin của họ. Không khí trong phòng bỗng trở nên đặc quánh, lạnh lẽo đến mức khó thở. Một tiếng động nhẹ từ trong chiếc hộp vang lên, như thể có thứ gì đó đang vươn ra, khẽ gọi nhóm bạn.

"Cái gì vậy?" - Sophie hét lên, giọng cô đầy hoảng loạn.

Lúc này, đèn pin của họ bật lại, nhưng không ai có thể giải thích được cảm giác kỳ lạ này. Bên trong chiếc hộp, ngoài chiếc mũ cũ, cuốn sách da nâu đã mòn, và một tấm gương nhỏ vỡ nát, còn có một món đồ lạ khiến tất cả mọi người phải ngừng thở. Một chiếc vòng cổ bằng bạc, được khắc những hình thù kỳ lạ, như thể chứa đựng một thông điệp nào đó.

Bỗng nhiên, một cơn gió lạnh thổi qua từ cửa sổ vỡ, khiến tấm rèm gần đó bay lên trong không trung. Tiếng cười lạnh lẽo vang vọng từ đâu đó, như thể có ai đó đang đứng ngay sau lưng họ, nhưng khi quay lại, chẳng có ai cả. Cảm giác như có thứ gì đó đang theo dõi họ từ trong bóng tối khiến tất cả mọi người giật mình.

Zach, người thường không lo sợ trước bất cứ điều gì, lúc này lại có vẻ lo lắng. "Chúng ta phải rời khỏi đây ngay. Điều này không bình thường đâu."

Chưa kịp nói hết câu, một tiếng động lớn vang lên từ hành lang, khiến họ quay lại. Nhưng khi nhìn về phía cánh cửa, chẳng có gì ngoài bóng tối và không khí lạnh lẽo.

"Chạy!" - Ava la lên, kéo cả nhóm ra khỏi phòng.

Vừa rời khỏi căn phòng, họ quay lại nhìn lần cuối. Ánh sáng đèn pin chiếu lên một bức tranh lớn trên tường, bức tranh mà họ chưa để ý trước đó. Trong tranh là một ngôi trường, nhưng không phải là ngôi trường mà họ đang đứng. Ngôi trường trong bức tranh đang cháy dữ dội, và xung quanh là những bóng người đứng im lặng, mắt sáng rực như đang nhìn chằm chằm vào họ.

Cả nhóm đứng im, không ai dám cử động, không khí xung quanh như ngừng lại, chỉ có tiếng thở hổn hển của họ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro