Bí mật của tiểu thư Mạch Khuyết Hoa (1)
5' sau, Quỳnh Chi cũng đã dẫn tiểu thư tới nhà bếp, nơi mà hoàng tử đang ăn uống. Tiểu thư Mạch Khuyết Hoa bước vào, cả gia nhân, người hầu, bếp trưởng đều qùy xuống chào cung kính:
- Chào mừng tiểu thư Khuyết Hoa đến với nhà bếp của nhà họ Tra ạ!
Khuyết Hoa chẳng bận tâm gì đến mấy kẻ dở hơi đang chào mình, cô một mạch chạy lại ôm cổ Khiết Minh. Khiết Minh cười nhẹ:
- Nhớ ta lắm sao?
Tiểu thư Mạch Khuyết Hoa e thẹn:
- Đương nhiên rồi! Lâu lắm mới gặp mà, mai là sinh nhật Khiết Minh rồi, chàng muốn tặng gì nà?
Khiết Minh chỉ lo ăn món "màu đỏ vàng" của Thiên Nhi, ăn say mê luôn ý. Khuyết Hoa bắt đầu tỏ vẻ giận dữ:
- Này, chàng có nghe ta nói không vậy hả?
Khiết Minh vẫn tiếp tục ăn ( Yuri: Món đó có gì hấp dẫn sao?). Khuyết Hoa dùng tay giựt lấy cái chén rồi đập bể xuống đất, những mảnh vỡ rơi đầy trên sàn, cô vừa khóc vừa nói:
- Thật quá đáng, chàng không biết ta đang đứng đây sao?
Khiết Minh không trả lời.
Cùng lúc đó, Thiên Nhi đi tới với bao nhiêu túi thức ăn nặng nề trên tay, do nhiều túi thức ăn quá nặng mà lại quá cao, cô đi đứng không vững, cứ loạng choạng, hết nghiêng bên này thì sang bên kia, tiểu thư Khuyết Hoa tức giận rời khỏi nhà bếp, cỗ đi nhanh mà vội lại không nhìn phía trước nên......" Bụpppppppppppppppp". Thiên Nhi nhanh nhẹn ngồi dậy rồi lượm nhặt những đồ ăn trong túi bị rớt. Tiểu thư Mạch Khuyết Hoa nổi giận:
- Là ai?
Quỳnh Chi chạy lại phía tiểu thư, cô ấp úng:
- A, xin lỗi....ti..ể....u thư, nô tì Ngọc Hân mới dzô đây làm nên chưa được thành thạo công việc cho lắm, cỗ hơi vụng về nhưng nấu ăn thì rất giỏi
......nếu tiểu thư muốn đền bù gì thì.... có thể sẽ đền bù 1 bữa ăn do Ngọc Hân nấu được không ạ?
Lúc này thì tiểu thư Khuyết Hoa mới ngước mặt lên:
- Ngươi nghĩ sao mà nói vậy? Ta là tiểu thư....tiểu thư Mạch Khuyết Hoa...rõ ràng nhá! Chạm trúng ta đâu phải đền nhẹ, mà....- Chưa để Khuyết Hoa nói hết thì đại hoàng tử, Khiết Minh lên tiếng:
- Khuyết Hoa, sao nàng quá đáng vậy? Đừng vì chuyện ta không trả lời câu hỏi của nàng mà đi kiếm cớ gây sự với mấy người vô tội này, biết chưa?- Khiết Minh nói xong liền quay sang Thiên Nhi:
- Cô cần giúp gì không?
Thiên Nhi phủi phủi bụi ở chân, cô đứng dậy rồi trả lời đại hoàng tử:
- À, không sao đâu, tôi là nô tì mà! Hoàng tử Khiết Minh đừng nói tiểu như vậy, cỗ không muốn tức giận như thế đâu?
Khuyết Hoa chen ngang:
- May cho ngươi đó, con nhỏ hèn kia! Nếu ta là chủ nhà này thì ta đuổi việc ngươi lâu rồi..Hứ! - Ả vừa nói vừa trỏ tay vào mặt Thiên Nhi.
Hoàng tử Khiết Minh gằm mặt xuống, chàng nói một cách ung dung:
- Mai là sinh nhật ta, nàng không cần tới đâu Khuyết Hoa. Với lại, ta cũng không cần những món quà đắt tiền của nàng nữa, hơn thế, ta cũng chẳng muốn đi chơi hay đi lễ hội với nàng nữa đâu. Nàng về đi! - Khiết Minh nhìn Khuyết Hoa với đôi mắt lạnh lùng.
Khuyết Hoa đau lòng, cô trả lời trong dòng nước mắt:
- Sao.....chàng....lại nói như thế? Chúng ta .... đã được đính ước khi còn nhỏ mà.... - Nàng nhìn Khiết Minh với gương mặt đau lòng.
Khiết Minh bây giờ chẳng còn cảm giác nhói trong tim khi thấy nàng khóc nữa, chàng chỉ trả lời có vỏn vẹn 1 câu duy nhất:
- Ta không biết hôn ước đó! - Chàng quát lớn:
- Về đi!
Khuyết Hoa bỏ đi. Nô tì của ả chạy theo sau. Khuyết Hoa chạy đi với gương mặt đầy nỗi đau thương. Lúc nàng chạy ra cửa, bao nhiêu gia nhân đều trơ mắt nhìn với hàng nghìn câu hỏi xuất hiện trong đầu.
Quỳnh Chi cũng chạy theo nhưng khi bước đến cổng nhà họ Tra thì cô dừng lại, cô tỏ vẻ thắc mắc: " Thật sự, sao có điều gì đó lạ ở đây? Mọi lần tiểu thư Khuyết Hoa qua đây chơi với hoàng tử, nàng đều cảm thấy vui vẻ mọi lúc ra về, còn hoàng tử Khiết Minh luôn nói với nàng những lời ngọt ngào, sến súa, thế sao hôm nay hoàng tử lại buông một câu nói lạnh lùng và vô tâm đối với tiểu thư như vậy chứ? Với lại, năm nào đến sinh nhật của Khiết Minh, trước ngày sinh nhật, cả hai đều đi mua quà vui vẻ mà tràn đầy hạnh phúc lắm cơ! Có thể.....hoàng tử không còn tình cảm với tiểu thư nữa chăng? Mà không thể có chuyện đó được, hai người họ đã có hôn ước từ nhỏ rồi mà, giờ .... mà hủy thì....chắc chắn một điều luôn...ông Tra Khiết Quân sẽ nổi trận lôi đình cho mà xem! Mà điều đặc biệt ở đây là cách cư xử của tiểu thư hôm nay có điểm gì khác với mọi hôm? Tiểu thư Khuyết Hoa không bao giờ nói năng thô lỗ hay thốt ra những lời quá đáng nào cả, nàng luôn lễ phép, tế nhị, lại vô cùng tốt bụng, đấy cũng là điểm mà Khiết Minh yêu nàng. Sao khó nghĩ vậy ta? Chiếc lông trắng mình đang giữ có thể nói lên điều gì nhỉ? Mà sao nó lại rớt ra dưới chân ái của Khuyết Hoa" .
Quỳnh Chi vừa nghĩ vừa nhìn vào chiếc lông trắng trên tay. Nàng thở một hơi mệt mỏi rồi bước vào trong.
*Nhà bếp*
Thiên Nhi đang nhặt rau để chuẩn bị nấu bữa trưa, Quỳnh Chi khẽ đặt tay lên vai cô:
- Ê, sao nhìn cậu mệt mỏi vậy? Có phải vì chuyện lúc nãy không... hay tối qua cậu ngủ không được ngon hả?
Thiên Nhi vẫn đang nhìn về phía cửa sổ và đang đắm chìm với suy nghĩ của mình. Quỳnh Chi lặp lại câu hỏi. Lần nay Thiên Nhi mới thực sự nghe giọng nói của Chi, cô ủ rũ:
- Vì chuyện hồi nãy á, tớ sợ.....chuyện đó sẽ ảnh hưởng đến hạnh phúc của đại hoàng tử Khiết Minh. Mà sao hoàng tử lại bênh tớ chứ, đáng lẽ ra thì phải bênh tiểu thư Khuyết Hoa mới đúng, nghĩ đi nghĩ lại tớ cũng không biết tớ có lỗi hay tiểu thư Khuyết Hoa có lỗi?
Quỳnh Chi ngốc nghếch nhìn Nhi:
- Cậu không biết đấy thôi, hoàng tử Khiết Minh rất công bằng, chàng luôn bênh vực người bị hại ý nên ai cũng yêu mến chàng. Mà hoàng tử Khiết Minh bênh cậu là đúng, cách cư xử của tiểu thư Khuyết Hoa hơi quá đáng...mà bình thường thì cỗ không như vậy, mấy hôm nay cỗ hơi vô lễ xíu.....tớ thật sự ghét cỗ nhưng mọi lần thì không có!
- Cậu nói vậy làm sao tớ yên tâm, nếu chuyện này lan đến tai ông Tra Khiết Quân thì toi luôn, tớ bị tội nặng nhất đó! - Cô nói xong rồi tiếp tục quay mặt ra cửa sổ.
- Cậu đừng có lo! Nếu tớ nhớ không nhầm thì lúc tiểu thư Khuyết Hoa chạy ra khỏi cửa có quá trời người nhìn luôn, người dân bên ngoài cũng nhìn dữ lắm, chắc chắn họ lại bịa ra mấy tin đồn nhảm!
Thiên Nhi im lặng, nàng đã biết rằng sẽ có một điều xấu xảy ra.
Ông quản gia từ ngoài gọi vọng vào:
- Quỳnh Chi!
Quỳnh Chi đi ra ngoài ngay sau câu nói ấy. Cô chào:
- Dạ, chào quản gia. Có chuyện gì vậy ạ?
Quản gia đưa cho cô danh sách. Ông bảo:
- Ngày mai hoặc chiều nay, cô hãy phân công cho hai nô tì nào đó đi mua những đồ ăn có trong danh sách này để chuẩn bị bữa tiệc sinh nhật cho hoàng tử, còn đây là danh sách khách mời, cô hãy kêu 1 nô tì hay hai người cũng được, đi mời những người khách đến dự sinh nhật, hãy nhớ điều này, những vị khách quan trọng là không được vắng mặt trong buổi tiệc nhé, nếu có thì ông Tra Khiết Quân sẽ xử tọi đó! - Nói xong ông đưa cho Quỳnh Chi danh sách khách mời.
Quỳnh Chi băn khoăn:
- Khách mời đặc biệt là ai thế ông?
- Con mở danh sách ra xem?
Quỳnh Chi gật đầu. Cô mở danh sách ra, nhìn vào dòng chữ đỏ ở dưới, tay cô run run, cô hỏi:
- Phải mời tiểu thư Khuyết Hoa ạ?
Quản gia gật đầu, ông hỏi thêm:
- Năm nào cũng mời mà, con cũng biết tiểu thư Mạch Khuyết Hoa là hôn thê của hoàng tử Khiết Minh mà?
Quỳnh Chi đáp:
- Vâng!
Quản gia dặn thêm:
- Công việc phải hoàn thành xong trước ngày mai nhé!
Quỳnh Chi ngạc nhiên:
- Nhưng....thời gian ngắn lắm....?
- Được chứ?
Quỳnh Chi chỉ biết vâng lời. Cô lặng lẽ đi vào phòng bếp phân công việc mà ông quản gia đã nói với cô cho bốn người nô tì, hai nô tì đi mua đồ, hai nô tì đi mời khách và đương nhiên, cô cũng không quên dặn họ những điều quan trọng nhất, đặc biệt là hai nô tì đi mời khách.
* Buổi tối*
Thiên Nhi đang ngủ trong phòng thì bỗng nghe tiếng động gì đó, nghe như tiếng lá cây xào xoạc, cô nghĩ vậy nên cũng không bận tâm rồi ngủ tiếp. Lần thứ hai, cô cũng nghe âm thanh gióng hệt lúc nãy nhưng lớn hoan chút, cô mở toạc cửa phòng ra thì chẳng thấy gì, chỉ thấy trời sao, cô quay qua khều Quỳnh Chi nhưng nhìn lại thì.... Quỳnh Chi không có trên giường. Thiên Nhi hốt hoảng khi cô quay lại thì thấy bóng người. Cô lập tức đuổi theo.
Thiên Nhi chạy theo cái bóng người đó ra đến cuối khu rừng, cô quay lưng lại thì thấy Quỳnh Chi đứng trước mặt với bộ áo Hồ Ly, Quỳnh Chi nói thầm vào tai Thiên Nhi:
- Nhanh lên, đuổi theo thôi! Hình như đó là tiểu thư Mạch Khuyết Hoa!
Thiên Nhi biến đổi quần áo rồi nắm tay Quỳnh Chi dịch chuyển theo cái bóng đỏ ấy.
Hai người họ dịch chuyển đến dòng sông nhưng còn cái bóng đỏ đâu mất rồi. Thiên Nhi và Quỳnh Chi hoang mang nhìn xung quanh. Bỗng có tiếng gọi ở phía sau:
- Hai người là ai?
Trước mắt họ giờ đây không phải là tiểu thư Mạch Khuyết Hoa, mà là một con Thỏ tinh.
( Ảnh Thỏ tinh lúc này, Hồ Phương My đấy nha các bạn.)
Quỳnh Chi lên tiếng:
- Ngươi.... không phải là Khuyết Hoa?
Hồ Phương My trả lời:
- Ngạc nhiên lắm đúng không?
Quỳnh Chi đưa ra sợi lông màu trắng:
- Cái này....là của ngươi nhỉ?
Hồ Phương My mở to mắt:
- Sao ngươi có được chứ?
Thiên Nhi đáp trả:
- Ta đã biết ngươi là Thỏ tinh vào sáng nay. Ngươi nói chuyện với hoàng tử lại ló cái đuôi thỏ ra nhưng chẳng ai để ý cả!
Quỳnh Chi tiếp lời:
- May mắn cho bọn ta biết được thân phận thật của ngươi! Ngươi mau trả tiểu thư Khuyết Hoa lại đây! Mau! - Quỳnh Chi gằng giọng.
Hồ Phương My ngoan cố:
- Ta không bắt con nhỏ tiểu thư đó! Ta chỉ lấy thân xác của nó mà thôi! - Ả nhấn mạnh chữ thân xác.
Quỳnh Chi và Thiên Nhi nhìn nhau cùng chung 1 suy nghĩ: "Ta chỉ mượn thân xác là sao chứ, ả đang nghĩ gì thế chứ? "
Mọi người nếu muốn biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo và ai thật sự muốn biết thân phận thực sự của tiểu thư Khuyết Hoa là gì và rốt cuộc, tiểu thư Khuyết Hoa THẬT đang ở đâu thì đón đọc chap sau nha!
Au cảm ơn sự ủng hộ của các readers! ^^
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro