Chap 8
Ngày hôm sau...
Với sự đồng ý của ông nội, Yin và War đã đi đến Phuket. War muốn hỏi Yin về chuyến đi nhưng khi thấy khuôn mặt lạnh lùng của cậu thì bao nhiêu câu hỏi cũng bay đi hết. Hai người ngồi im lặng trong xe, Yin tập trung nhìn đường phố trong khi War ngồi ăn đống đồ ăn vặt mà Yin mua cho thỉnh thoảng anh lại nhìn Yin, War rất muốn hỏi và muốn giải quyết vấn đề của mình với Yin
Sau hơn 2h lái xe, bây giờ YinWar đang ở nhà mẹ của Yin. Kể từ khi Yin và mẹ từ Pháp về, mẹ cậu đã chọn sống tại Phuket vì đối với bà sống tại đây có thể gần gũi với mộ con trai mình. Trong khi Yin cậu phải sống tại Bangkok để học và tìm hiểu về công ty nên cậu và mẹ một lần nữa lại sống xa nhau
Về đến nhà mẹ, YinWar được chào đón bởi bà Wong, người đó không ai khác chính là mẹ của Yin và Yan. Mẹ của Yin trông rất xinh đẹp dù bà không còn trẻ nữa, bà tiếp đón hai người rất nồng hậu và ân cần
Khi vừa đến nhà mẹ của Yin đã ngay lập tức nhào đến ôm War, Yin đứng bên cạnh War có vẻ ngạc nhiên trước thái độ của mẹ mình
"Mẹ, mẹ không nhớ con sao, sao mẹ lại ôm War" Yin phàn nàn mẹ với gương mặt khó chịu, riết cậu không biết được rốt cuộc cậu là con cháu nhà họ Wong hay War mới là com cháu nhà họ Wong
"Con khỏe không War, dì lâu rồi không gặp con mà sao con lại đến đây?" Mẹ của Yin hỏi xong nhìn 2 người
"Mẹ chúng ta nên vào bên trong, con mệt khi phải chạy xe đến đây" Yin mè nheo với mẹ. Bà Wong lúc này mới nhớ ra họ vẫn đang đứng trước cửa nhà, thấy vậy bà liền kêu YinWar vào trong nghỉ ngơi
Lúc vào trong Yin đã nói và giải thích mọi chuyện với mẹ và bà đã hiểu
"Bây giờ con đi thăm mộ Yan không? Tốt hơn con nên hoãn lại đi, trời đã sắp tối rồi, ngày mai rồi hẵng đi" mẹ Yin nói với nụ cười ấm áp
"Con nghĩ mẹ nói đúng, ngày mai con và War sẽ đến thăm mộ P'Yan" Yin đồng ý trong khi War thì im lặng, anh sợ biết sự thật, anh luôn sợ bóng hình Yan sẽ biến mất mãi mãi
"Hai con có thể ngủ trong phòng Yan, các phòng khác mẹ không để giường, chỉ có phòng trống vì mẹ không thích một căn phòng đầy đủ đồ, cảm giác rất chật chội" mẹ của Yin nói và giải thích
Yin nghe xong thì vẻ mặt lạnh lùng bình tĩnh, còn War thì tỏ vẻ ngạc nhiên, sao anh có thể ngủ với Yin được, Yin đang giận anh và mục đích đến đây chỉ cũng chỉ để giải quyết vấn đề của cả hai. War nhìn tứ phía trong căn nhà và suy nghĩ đây là tình huống gì vậy chứ
Không thể cãi lời mẹ cả hai đành vào phòng của Yan nghỉ ngơi. Khi đến phòng của Yan, War trông có vẻ buồn bã, anh nhìn mọi ngóc ngách của căn phòng, anh nhớ lại quá khứ anh và Yan thường xuyên dành thời gian bên nhau tại căn phòng này, anh và Yan thường đùa giỡn trên cái giường ấy, anh và Yan còn thường lén mẹ đem thức ăn vào phòng để dự trữ tại góc phòng kia. Ngay cả ảnh của mình và Yan khi mới bắt đầu bên cạnh nhau vẫn được trưng bày gọn gàng tại góc của bàn học. War ôm khung ảnh vào lòng mà nước mắt không kìm được tuôn rơi, anh thật sự rất nhớ Yan, nhớ từng kỉ niệm hai người phải trải qua, nhớ khoảng thời gian bên nhau của cả hai, anh nhớ tất cả mọi thứ về Yan
Yin chỉ đứng ở góc phòng lặng lẽ nhìn War, tim cậu đau nhói khi thấy War khóc, đặc biệt là khóc vì người con trai khác. Nếu War bất lực trong nỗi nhớ Yan thì Yin cũng chỉ biết bất lực đứng đó nhìn War nhớ về con trai khác mà chẳng thể làm gì cho anh....
Yin muốn ôm War vào lòng an ủi vỗ về anh, nhưng cậu không thể, cậu không thể ôm War khi anh đang nghĩ về người con trai khác, đang khóc vì một người khác vì vậy cậu đã để anh một mình trong căn phòng ấy. Yin quyết định đi qua phòng mẹ, cậu tìm mẹ để giải tỏa nỗi nhớ mong và tất cả gánh nặng mà anh đã mang trong mình vài tháng qua, cũng như đi tìm cho mình khoảng trời bình yên trước thời gian gặp một chàng trai mang tên War Wanarat Ratsameerat
Đến nơi sau một hơi ôm mẹ và giải tỏa hết mọi tâm sự muộn phiền về công việc, Yin quyết định kể chuyện tình cảm của bản thân mình cho mẹ nghe, người mẹ cũng thật sự đã hiểu ra sự việc xảy ra giữa con trai mình và War. Bà không nói gì chỉ mỉm cười nhẹ, sau đó đưa tay lên vuốt tóc cậu" Nếu con thật sự yêu War, hãy theo đuổi cậu ấy bằng cả trái tim mình con trai à. Con là một cậu bé ngoan, mẹ tin con sẽ không làm tổn thương War"
Yin buồn bã nhìn mẹ " P'Yan thì sao ạ? Anh ấy mãi không quên được hình dáng của P'Yan, tất cả những gì anh ấy nhìn thấy đều là Yan, P'War vẫn mãi nhìn con với hình bóng của Yan"
Yin là một đứa trẻ mạnh mẽ, mặc dù Yin chưa bao giờ thể hiện rằng mình yếu đuối trước mặt mẹ cả nhưng lần này thì khác, Yin thật sự đã bất lực rồi, cậu đã thật sự chịu thua trước tình cảm của bản thân dành cho War, cậu không thể cố giả vờ mạnh mẽ trước mặt mẹ được nữa
Mẹ Yin lần đầu nhìn thấy con trai mình có những cảm xúc như vậy, thường thì Yin sẽ tỏ ra mạnh mẽ, cứng rắn và lạnh lùng, War thật sự đã thay đổi được Yin, bất giác bà lại mỉm cười trước sự thay đổi của con mình
"Bình tĩnh đi con trai, sớm muộn gì War cũng sẽ hiểu được tình cảm của con, con hãy ở bên chăm sóc và bảo vệ cho thằng bé, cố gắng để War cảm thấy thoải mái khi ở cạnh, cũng cố gắng làm cho thằng bé hạnh phúc, đừng làm War đau lòng, dẹp luôn cả khuôn mặt lạnh lùng của con nữa. Đối với Yan, mẹ tin rằng Yan sẽ rất vui khi những người mà thằng bé yêu thương được hạnh phúc. Vì vậy chỉ cần con hạnh phúc và yêu thương War thật lòng thì Yan cũng sẽ tha thứ cho con"
"Vâng, con hiểu rồi, cảm ơn mẹ, mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất con từng gặp" Yin ôm chặt mẹ mình lại và dụi dụi đầu mình vào người bà để làm nũng
Một đêm lại trôi qua....
War tỉnh dậy trên chiếc giường của Yan, anh vẫn còn đang ôm khung ảnh chất chứa kỉ niệm của mình và Yan. Sau một hồi tỉnh ngủ War liền nhớ ra Yin và tìm kiếm cậu, bởi vì hôm qua anh đã khóc rất nhiều và chìm đắm trong kỉ niệm về Yan mà không để ý rằng Yin đã đi đâu mất trong đêm qua, tối qua Yin đã hứa sáng nay dẫn anh đi thăm mộ Yan cơ mà...
Sau khi không tìm thấy Yin trong phòng, War liền đứng dậy đặt khung ảnh lại chỗ cũ, trong giây lát anh cứ ngẫn ngơ nhìn tấm ảnh ấy rồi cười buồn, sau đó vội vàng đi tắm và chuẩn bị ra thăm mộ Yan
Vài phút sau War ăn mặc gọn gàng bước ra ngoài, nhưng mặt vẫn còn một nét buồn bã. Anh định ra khỏi phòng đi tìm Yin nhưng anh thấy Yin đang ngon giấc trên chiếc ghế sô pha. Thấy vậy War liền để Yin ngủ tiếp chứ không định lại làm phiền giấc ngủ của cậu, ann biết rằng Yin đã rất mệt khi lái xe nhiều giờ liền từ Bangkok đến Phuket. War quyết định đi một mình vì anh sẽ đến thăm mẹ mình, người cũng đang nằm ở đây
War đến nơi an nghỉ của mẹ mình, anh đang khóc trước mặt bà, anh khóc với niềm nhớ thương, mong mỏi và sự cô đơn của bản thân, đã 3 năm rồi anh không về đây thăm mẹ "Con nhớ mẹ lắm, mẹ ơi" anh khóc đến khi mắt sưng cả lên, từ trên đường đến đây War đã khóc rất nhiều, thậm chí có thể nói anh đã khóc suốt chặng đường đi. War mãi lo khóc vì nhớ người mẹ quá cố của mình mà không nhận ra có ai đó đang đứng sau lưng anh
Yin lúc này đang đứng sau lưng War, từ đằng xa cậu đã thấy War nức nở. Trái tim cậu nhói lên khi thấy War như thế , cậu cảm thấy có lỗi khi đã đưa War đến đây, bao nhiêu giọt nước mắt của người con trai này đã rơi từ khi bước chân đến mảnh đất Phuket. Yin muốn kéo anh lại và ôm anh thật chặt, xoa dịu đi những nỗi buồn trong lòng War, nhưng cậu nhận ra bản thân mình không là gì với War cả, cậu không có quyền làm thế vì vậy chỉ biết lẳng lặng nhìn War với vẻ mặt buồn bã
Vài phút sau khi thăm mẹ, War liền nhanh chóng lau đi nước mắt. Mắt, mũi và má của anh đỏ ửng cả lên. Anh đứng dậy chào tạm biệt mẹ rồi quay lưng rời đi nhưng bước chân anh dừng lại khi thấy trước mặt mình là Yin. Hai ánh mắt chạm nhau, ánh mắt buồn bã của War bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Yin, nét mặt Yin hiện tại rất khó để giải thích, Yin chỉ nhìn chằm chằm vào War. War ban đầu còn ngạc nhiên với sự có mặt ở đây của Yin nhưng sau đó liền quay trở lại với khuôn mặt buồn bã
"Sao anh không đợi tôi đi cùng?" Yin mở lời để làm mất đi sự im lặng hiện có
War nhìn xuống tay anh siết chặt vạt áo " Anh nhớ mẹ nên đi sớm để thăm bà" War run rẩy giải thích, anh rất đau, tim anh đau, anh nhớ mẹ và nhớ cả Yan nữa
Yin hiểu rõ tâm trạng hiện giờ của War, cậu im lặng không muốn nói hay cảm thấy khó chịu vì War đến thăm mộ mẹ mà không đợi mình
"Anh có thể đến thăm mộ của P'Yan trước, tôi sẽ gặp mẹ anh, tôi có chuyện muốn nói với dì ấy" War ngẩng mặt nhìn Yin bối rối, Yin muốn nói gì với mẹ cơ chứ, hai người trước đây có quen biết sao? Một vài suy nghĩ liên tục chạy trong đầu War
"Em muốn nói gì với mẹ anh? Anh không thể đợi ở đây sao?"
Yin bước đến và kêu War ra kia đợi sau đó cả hai sẽ đến thăm Yan, War miễn cưỡng làm theo những gì Yin nói. Anh đi về phía đằng kia vì thấy ở khu đó có vườn hoa rất đẹp. Yin sau khi đảm bảo War đã đi đủ xa liền quay mặt về phía ngôi mộ của mẹ War. Yin khẽ mỉm cười nhìn mẹ War
"Xin lỗi dì vì con đến đây không xin phép trước, nếu biết dì nằm ở đây con nhất định sẽ mang hoa đến ạ. Tên con là Yin Anan Wong, con đến đây chỉ để giải quyết vấn đề của mình với P'War nhưng sau khi thấy dì ở đây, con muốn cầu xin sự phù hộ của dì. Con đã thích con của dì, thậm chí bắt đầu yêu anh ấy, con hứa sẽ chăm sóc và làm cho War hạnh phúc . Con mong dì sẽ chấp nhận nếu sau này con sẽ là bạn đời của War Wanarat, cũng cảm ơn dì vì đã sinh ra một người con trai đáng yêu và ngây thơ như thế. Con hứa sẽ xứng đáng để đi cùng con dì quãng đường sau này" Yin cười chắc nịch trước gì mình đã nói trước mộ phần an nghỉ của mẹ War. Vẻ chân thành tự tin của Yin hiện tại như thế cậu ấy đang ra mắt phụ huynh thật sự vậy
Sau khi Yin chào tạm biệt mẫu hậu tương lai, Yin đứng dậy và đi đến ngôi mộ của Yan, từ chỗ đang đứng cậu có thể thấy War vẫn đang đứng gần đó rình rập thứ gì đó, rõ ràng War muốn nghe câu chuyện cậu nói với mẹ anh. Yin quay về phía War và nhìn anh, ngay lập tức War nhanh chóng chạy về phía mộ của Yan
Khi War đến trước ngôi mộ của Yan, một dòng ký ức bỗng chạy ngang qua đầu, anh nhìn chằm chằm vào bia mộ có khắc tên Yan Anan Wong, tim anh như rỉ máu một lần nữa, nước mắt lại một lần nữa tuôn rơi
" Yan, anh nhớ em, cầu xin em quay lại với anh đi mà, anh không thể sống thiếu em Yan à" War vừa nói vừa bật khóc
Mất một lúc thì Yin cũng đã đến nơi anh trai mình yên nghỉ, cậu giương đôi mắt buồn bã nhìn War, hiện tại Yin vẫn sẽ chọn cách im lặng, cậu không muốn làm phiền War, Yin tin rằng rồi War cũng sẽ hiểu tình hình hiện tại mà cả hai đang phải đối mặt
Sau hơn nữa tiếng im lặng, chỉ có tiếng khóc của War ở đó, khuôn mặt của anh thực sự không thể diễn tả thành lời, khuôn mặt tái nhợt, buồn bã, mắt anh thì sưng đỏ lên, War hiện tại rất không ổn. Yin thấy vậy cuối cùng cũng lên tiếng " Phi dừng lại đi, đừng khóc nữa, nghe em" Yin thấy War cứ khóc càng lúc càng to liền đưa tay lên lau nước mắt cho anh
War nhìn về phía Yin "Anh xin lỗi vì bỏ em lại một mình" War nói một cách buồn bã, Yin thì lo lắng cho tình trạng hiện tại của War
"Tốt nhất chúng ta nên về nhà, trông anh không được ổn" Yin lo lắng đặt hai tay mình lên vai War, War đẩy tay Yin ra một cách yếu ớt nhưng không thành
"Anh muốn ở đây với Yan" War vẻ mặt buồn bã khi nhìn vào bia mộ của Yan Anan Wong. Yin thở dài thườn thượt, cậu phải làm gì với người con trai cứng đầu trước mặt đây?
Đứng được một lúc War liền ngất xỉu, rất may Yin nhanh chóng đỡ lấy anh không thì cả người War đã ngã xuống đất. Yin cẩn thân nâng cơ thể War lên và ôm anh vào lòng. Trước khi đưa War về, Yin đã dành thời gian để nói chuyện với người anh song sinh của mình, cậu cảm thấy có lỗi với Yan khi bản thân bắt đầu yêu War
"P'Yan, xin lỗi, em thực sự đã yêu War, xin lỗi vì đã lấy War khỏi tay anh, em hứa sẽ luôn ở cạnh và làm anh ấy hạnh phúc, em sẽ luôn làm như vậy. Em hy vọng anh sẽ đồng ý cho em chăm sóc War, từ bây giờ em sẽ nghiêm túc theo đuổi War Wanarat" Yin nói với Yan trước khi rời đi. Sau đó Yin liền ẵm War lên,đặt cả người anh trong lòng mình và mang anh về, Yin tự biện minh cho hành động của mình là giúp War có thể dễ dàng về nhà hơn
Cho đến khi xe của ông Chan đến, Yin từ từ đưa cả người War vào trong xe và đặt anh xuống, Yin đặt đầu của War lên trên đùi của mình để anh cảm thấy thoải mái hơn. Yin đã bỏ lại chiếc xe lúc nãy lái đến đây mà leo lên xe của chú Chan để về cùng War, Yin không yên tâm khi để War một mình
Về đến nhà mẹ Yin, cậu liền bế War vào phòng của Yan và đặt anh trên giường. Bà Wong có vẻ cũng rất lo lắng cho "con dâu tương lai", bà ngay lập tức điện thoại cho bác sĩ gia đình đến xem tình trạng của War
Ít phút sau, bác sĩ đã đến và xem tình trạng sức khỏe của War. Bác sĩ cho biết War hơi căng thẳng và mệt mỏi, ông đã yêu cầu War nghỉ ngơi và không được suy nghĩ nhiều nữa, hiện tại ông chỉ cho War uống vài viên thuốc vitamin và an thần. Sau khi khám xong War vẫn chưa tỉnh lại, bà Wong lo lắng nhìn War, bà đã nghe hết mọi chuyện từ Yin, bà không ngừng cầu nguyện cho War mau tỉnh lại
Yin thấy mẹ mình như thế liền lo lắng cho sức khỏe của bà, cậu liền giục mẹ đi nghỉ ngơi và kêu bà đừng lo lắng, Yin nói đêm nay sẽ thức để canh chừng War. Lúc đầu mẹ cậu định từ chối nhưng Yin đã thuyết phục bà, khiến người phụ nữ xinh đẹp ấy cũng phải nghe theo lời con trai mình, và bà tin chắc Yin sẽ chăm sóc tốt cho War
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro