CHAP 7

Đêm đó ngủ với thằng Thành làm em đỡ sợ hơn cảm giác như mình được bảo vệ. Nó kể cho e về mấy cách đơn giản để chống ma và cách nhận biết bùa chú... đặc biệt kể về loại ma mà nó đang hãm tài em.
-" con ma nó theo mày không phải bình thường đâu nó vào được nhà tao còn phá được bùa chú loại này trước kia sống làm nhiều điều ác như giết người cướp của chết đi không siêu thoát được nó còn ăn ma hoặc bắt ma vè làm nô lệ phục tùng nó,và khi nó gặp được người hợp với nó để nó siêu thoát được thì hiếm ai có thể thoát khỏi nó....may mày có phúc của tao ý nge chưa con".
Em bĩu môi.
-" Phúc *** gì mang họa đến cho tao", nhưng thực sự không có ông S và thằng Thành thì em chắc gì đã thoát hôm gặp ma kia.
Hai thằng nói chuyện một hồi rồi lăn ra ngủ.
Tưởng chừng được đêm nay ngon giấc nhưng tầm 1-2h đêm em lại bị đánh thức bởi tiếng cười khanh khách từ phía cánh đồng,thấy thằng Thành vẫn đang ngủ say em cũng không muốn gọi nó sợ lại như con chó chả ai nge thấy cả...tiếng cười càng to và dõ hơn. Em bắt đầu run lên vì sướng à vì sợ chân tay ôm chặt với thằng Thành cố nhịn thở để nắng nge dõ tiếng cười hơn.
Cộc. "- Ui da mày điên à sao cộc đầu tao đau vãi"..em chửi thằng Thành.
-" mày hay tao, giữa đêm mày ôm lấy tao định dở thói đồ bại à".
-" nhưng nhưng..." em vừa run vừa nói.
-" sợ gì tiếng cười đó hả. Không sao đâu ngủ đi nó chỉ dọa mày thôi. Chứ không làm được gì đâu...tao kém nhưng cũng không để nó bắt bạn tao đi,thôi ngủ đi".
Vãi thế hóa ra nó nge được tiếng cười lâu rồi à mà vẫn ngủ được. Quả thật như lời nó nói tiếng cười kia giần giần biến mất.
Sáng sớm đã bị đánh thức bới tiếng nhí nhéo ông S rồi,hình như ông ấy gọi điện thoại mà nói bằng tiếng Trung,em không biết tiếng Trung nhưng xem nhiều phim chưởng lên nge quen quen :)).
Rồi rặn em con cứ về nhà đi cho thím đỡ lo. Có chuyện gì thì chạy nhanh sang nhà ông.
Em cũng về để đi học ngày đầu tiên của đời sinh viên. Ngồi năm tiết học chỉ biết ngoái mũi với ngủ gật. Can bản ngày đầu cũng chả quen ai mà nói chuyện. Do trường em xa lên về tới nhà thì cũng hơn 12h rồi đỡ phải phụ nấu cơm chỉ việc ăn. Công nhận học đói hơn đi chơi. Ợ đang ăn thì thằng thành vác mặt sang gọi qua nhà nó,ăn cũng không yên với nó nữa. Lại nhờ cái My dọn hộ rồi phóng sang.
-" ai đây". Em hỏi thằng Thành.
-" à bố tao đó mày dzai không?".
-" ơ nhìn như người thời xưa ý nhỉ" (tóc bện như trong phim trưởng).
Em chợt thấy một người nữa tuy núp sau người đàn ông mà thằng Thành gọi là bố nhưng em vẫn nhìn thấy một thiếu nữ chạc 15-16 da trắng hồng mặt trái bầu làm em ngây ngất như lúc nhìn thấy viết cào của con chó.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro