Chương 1:
Ánh đèn pha lê rọi sáng khắp đại sảnh rộng lớn, từng tia sáng khúc xạ qua ly rượu vang sóng sánh.
Âm nhạc du dương, tiếng jazz ngân nga hòa cùng tiếng cười nói nhàn nhạt, tất cả như một bức tranh xa hoa được sắp đặt hoàn hảo.
Khắp nơi là những bộ vest đen chỉnh tề, những chiếc váy dạ hội lộng lẫy, cùng những ánh nhìn đầy kiêu ngạo và toan tính.
Nhưng sau lớp hào nhoáng ấy, lại ẩn giấu một bầu không khí căng thẳng khó tả — nơi mọi cái bắt tay đều ẩn chứa âm mưu, và bất kỳ ai sơ hở đều dễ dàng rơi vào bẫy.
Đêm nay không chỉ là một bữa tiệc ăn mừng chiến công của bang Agust D.
Đây là màn trình diễn quyền lực, nơi những kẻ mạnh nhất khoe thanh thế, và mọi ánh mắt đều dò xét lẫn nhau, tự hỏi: đứng vững được đến bao lâu, hay sẽ bị nghiền nát ngay trong bóng tối?
Không khí náo nhiệt trong đại sảnh lập tức lắng xuống khi tiếng bước chân vang vọng từ tầng trên.
Mọi ánh mắt vô thức hướng lên, cảm giác như cả không gian nhận ra sự xuất hiện của một kẻ không thể thách thức.
Tiếng bước chân ngày một rõ hơn, rồi dừng hẳn.
Min Yoongi đứng đó, một tay chống lên lan can, tay kia hờ hững kẹp điếu thuốc, rít một hơi sâu rồi thả khói lên không trung.
Dáng vẻ nhàn nhã của hắn khiến bất cứ ai chứng kiến cũng không khỏi run sợ, như thể mỗi chuyển động đều ẩn chứa một mệnh lệnh vô hình.
Ánh mắt sâu thẳm của hắn quét xuống tầng dưới, lạnh lùng và sắc bén.
Không ai biết hắn đang nghĩ gì, cũng không ai dám cất lời.
Bởi nơi này, hắn không chỉ là trùm – mà hắn là luật lệ, là cơn ác mộng sống của thế giới ngầm, là chuẩn mực mà mọi kẻ muốn tồn tại đều phải tuân theo.
Yoongi khẽ thở ra rồi dập tàn thuốc một cách điềm tĩnh. Khóe môi nhẹ nhếch lên một nụ cười niềm nở mà uy quyền.
"Chào mừng mọi người đến với bữa tiệc tối nay của Agust D."
Tiếng vỗ tay ào ạt vang lên khắp đại sảnh. Yoongi đưa tay nhấc ly rượu lên:
"Đêm nay không chỉ là để ăn mừng chiến công, mà còn là dịp để chúng ta nhìn lại những gì đã đạt được... và nhắc nhở nhau rằng quyền lực luôn đi kèm trách nhiệm."
Hắn dừng một nhịp, ánh mắt vừa dịu dàng vừa sắc lạnh, khiến mọi người cảm thấy được chào đón, nhưng cũng hiểu rõ không thể lơ là.
Rồi Yoongi giơ ly lên cao, giọng ấm áp nhưng uy quyền:
"Hãy tận hưởng đêm nay, đêm của chiến công, của sức mạnh."
Cả đại sảnh lặng đi một nhịp, rồi đồng loạt nâng ly theo, tiếng va chạm vang lên trong không khí vừa vui vẻ, vừa đầy tôn kính.
Niềm vui lan tỏa khắp nơi, nhưng vẫn không ai dám quên sự trật tự và quyền lực đứng sau nụ cười nhã nhặn nhưng sắc lạnh của Yoongi.
Toàn bộ dáng vẻ ấy của hắn... dường như đã được thu gọn trong tầm mắt của Park Jimin.
Cậu đã đứng đó từ rất lâu, lặng lẽ giữa đám đông, nâng ly cùng mọi người, nụ cười nhã nhặn nở trên môi.
Ánh đèn pha lê hắt xuống gương mặt cậu, khiến nụ cười kia càng thêm rạng rỡ, nhưng cũng đủ để che giấu sự lạnh lẽo trong ánh mắt.
Không ai biết cậu là ai.
Người ta nhìn vào chỉ thấy sự thanh lịch khó cưỡng, từng cử chỉ, từng động tác đều toát lên vẻ tao nhã, hoàn hảo như một quý ông.
Và không ai có thể ngờ được rằng... đằng sau lớp vỏ bọc hoàn hảo ấy lại ẩn chứa một âm mưu sắc bén đến đáng sợ.
Từ tầng trên, ánh mắt Min Yoongi vô tình quét qua, rồi dừng lại nơi Park Jimin.
Giây phút ấy, không gian như khựng lại nửa nhịp.
Cậu khẽ nghiêng đầu, nụ cười nhẹ hững hờ thoáng lướt trên môi, vừa đủ để gợi ra sự khó đoán.
Yoongi sững lại trong thoáng chốc. Không phải vì rung động, mà bởi gương mặt này... quá lạ. Hắn chưa từng gặp qua trong bất kỳ hồ sơ hay bữa tiệc nào.
Sự xuất hiện đột ngột và nụ cười bí ẩn kia khiến hắn thoáng chần chừ, nhưng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, ánh mắt trở nên sắc bén, như muốn khoan thẳng vào lớp vỏ thanh lịch ấy để tìm ra thứ đang ẩn giấu bên trong.
Jimin lại chỉ hờ hững lướt qua, xoay người trao đổi với một vài vị khách khác, như thể ánh nhìn kia chưa từng tồn tại.
Nhưng Yoongi thì không dứt ra, ánh mắt hắn dõi theo từng cử chỉ của cậu, và trong đó đã có một sự thay đổi – một tia nghi ngờ, xen lẫn cảnh giác, như thể hắn vừa chạm vào một ẩn số khó lường.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro