Chương 1 : Ngày ta nhập môn, cả sư môn suýt đóng cửa.

      Nếu ai đó từng nghĩ tu tiên là con đường oai phong , lẫm liệt, bước một là mây bay , vùng tay một cái trời long đất diệt... thì chắc chắn chưa từng đặt chân đến Vân Đỉnh Tông , môn phái nổi danh ... nghèo nhất vùng Trung Châu.
Tiểu Lạc - tên đầy đủ là Lạc Yên Nhiên, 16t tóc buộc như cái lúa non , chính thức trở thành đệ tử đời thứ 13 của Vân Đỉnh Tông vào một ngày mưa phùn, sét đánh ngay sau khi nàng đạp nhầm bẫy chuột bên cổng phái .
"Chúc mừng, ngươi đã vượt qua khảo nghiệm tâm trí. Chính thức trở thành đệ tử tạm thời!"

Trưởng lão cười híp mắt tuyên bố, trong khi tiểu lạc thì đang dính đầy bùn, mặt mũi méo xệch như bánh bao rơi chảo dầu
Nhìn đại môn tông phái lụp xụp đến nỗi chữ "Vân" sắp rớt xuống, tự hỏi:
" Mình... xuyên sai thế giới rồi đúng không?"
Trong buổi gặp mặt các đồng môn, nàng nhận ra ngay nhóm 'rớt cấp' - nơi hội tụ những kẻ linh căn... méo mó hoặc vận khí chẳng ra gì. Người đầu tiên bắt chuyện với nàng là sư muội A Viên - chuyện dùng phép gọi mưa để tưới rau . Tiếp đến là sư huynh lão thất - ngự kiếm mà ngự lộn ... Cây chổi!
Và cuối cùng, ở góc sân, người đang lặng lẽ lau kiếm bằng vải lụa, chính là Tạ Hành - Đại sư huynh nổi tiếng lạnh như nước giếng cổ, hiếm khi nói ba câu:    " không quan tâm, không dính dáng, đi ra"
Nhưng hôm ấy tiểu lạc suýt ngã vì trượt vỏ chuối ( do A Viên luyện thuật " hái quả bay loạn" ) , hắn là người đầu tiên, bước đến đỡ nàng rồi nói một câu khiến người khác khinh bỉ " không cần cảm ơn, đi đứng nhìn đường"
Rồi quay lưng bỏ đi , tiểu lạc trợn mắt nghĩ cũng không cố ý nhưng tay ấm dữ.
Tu luyện ngày đầu, tiểu lạc dùng toàn lực gọi gió... và tạo ra một trận bụi mù khiến toàn sân họ sặc sụa. Trưởng lão lắc đầu, bĩu môi, vỗ vai an ủi:
" Được lắm, gió bụi nhân sinh. Ngộ đạo rồi"
Tối đến, khi cả nhóm đang quay quần nồi cháo... mốc ( từ tháng 2 trước ) , Tạ hành bước đến đặt bánh bao nóng hổi trước mặt tiểu lạc, rồi đi ko ngoảnh lại.
Tiểu lạc tim đập thình thịch chuông báo động kêu inh ỏi không thể nhận bố thí Aaaa- ... Chịu thua!
Kết thúc ngày đầu tiên ở Vân Đỉnh Tông, tiểu lạc ngồi trên mái nhà, nhìn trăng khuyết như một chiếc bánh răng nhai dở lẩm bẩm :
" Tu tiên thì có gì khó... cùng lắm đi cùng với một đám khỉ và một tên thần kinh"
            

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #tutien