Phụ Truyện


Đây là phần thư của Mewnich gửi đến June.

-

Thương gửi June – Ánh sáng của đời em,

Năm năm – có lẽ là quãng thời gian không dài với thế giới, nhưng với chúng ta, đó là một chặng đường đầy ắp những kỷ niệm, những cung bậc cảm xúc đan xen, và trên hết, là tình yêu bền chặt không gì có thể thay thế. Khi đặt bút viết những dòng này, em cảm thấy lòng mình dâng trào biết bao nhiêu là thương nhớ, biết ơn, và cả niềm tin sâu sắc vào tương lai mà chị và em sẽ cùng nhau bước qua.

Nhớ về những ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau, em vẫn thấy tim mình bồi hồi như lần đầu tiên. Chị – một người idol, một diễn viên có kinh nghiệm lâu năm, ánh mắt sắc lạnh nhưng lại ẩn chứa trong đó sự ấm áp dịu dàng đến lạ. Em – cô gái mới bước chân vào nghề, nhiều khi còn vụng về, chưa đủ dạn dày để đối mặt với mọi sóng gió ngoài kia. Chị đã không chỉ là người dẫn dắt em trên con đường sự nghiệp, mà còn là người đã thắp sáng một ngọn lửa ấm trong trái tim em, giúp em tin tưởng vào chính mình và cả tình yêu mà em chưa từng dám mơ tới.

Chị à, em vẫn nhớ như in những ngày chúng ta cùng nhau đi qua những ngày tháng khó khăn nhất. Có lúc, công việc bận rộn khiến chị phải đối diện với áp lực không tên từ dư luận, từ những con mắt soi mói không ngừng. Em thấy chị gồng mình, cố che giấu những tổn thương để em không phải lo lắng, để em không cảm thấy mình là gánh nặng. Nhưng em biết, bên trong đó, chị cũng có lúc mềm yếu, có lúc cô đơn đến tận cùng. Và em cũng vậy. Em không thể phủ nhận có những giây phút em tự hỏi liệu chúng ta có đủ sức để cùng nhau bước tiếp hay không. Nhưng rồi, chỉ cần nhìn thấy chị, nghe giọng nói dịu dàng ấy, em lại tìm được sức mạnh để không buông tay.

Em yêu cái cách chị luôn bao dung và kiên nhẫn với em. Trong thế giới showbiz đầy rẫy những bon chen, cạnh tranh, chị vẫn giữ cho mình sự trong sáng, một trái tim tràn đầy tình yêu thương và sự tha thứ. Chị không bao giờ phán xét em khi em mắc lỗi, mà chỉ nhẹ nhàng cầm tay em, kéo em dậy, để em biết rằng dù có vấp ngã đến đâu, chị vẫn luôn ở đó, bên cạnh em. Có những đêm, khi mọi thứ im lặng, em nghe thấy hơi thở chị bên tai, cảm nhận sự ấm áp lan tỏa trong từng cử động nhỏ nhất. Đó là lúc em biết, mình đã thực sự tìm thấy người bạn đời, người tri kỷ để nương tựa.

Kỷ niệm 5 năm bên nhau, em muốn kể cho chị nghe về những khoảnh khắc mà em trân trọng nhất. Như lần đầu tiên chúng ta cùng nhau đi diễn chung, khi mà em còn ngỡ ngàng trước ánh đèn sân khấu, nhưng chị thì vẫn bình tĩnh, tự tin như thể đó là thế giới của mình. Em học được từ chị cách thể hiện cảm xúc, cách sống thật với bản thân giữa dòng người cuồn cuộn. Em nhớ những buổi chiều sau giờ tập luyện mệt nhoài, chị thường nắm lấy tay em, nói nhỏ: “Em đã làm rất tốt rồi, đừng quá khắt khe với bản thân.” Những lời ấy như liều thuốc quý, chữa lành mọi sợ hãi và nghi ngờ trong em.

Không chỉ trên sân khấu, cuộc sống bên ngoài cũng là hành trình chúng ta học cách yêu thương và thấu hiểu nhau hơn. Chị biết không, mỗi khi nhìn thấy chị cười – nụ cười hiếm hoi và đẹp đẽ đến ngỡ ngàng – em lại cảm thấy cả thế giới này như nhẹ nhàng và yên bình hơn. Em muốn là người giữ lại nụ cười ấy cho chị, dù có bao nhiêu sóng gió ngoài kia. Em biết, đôi khi chị cũng cần một bờ vai để dựa vào, một chốn bình yên để trở về, và em hứa sẽ là chốn ấy, mãi mãi.

Với em, tình yêu không chỉ là những lời nói ngọt ngào, mà là sự hiện diện lặng thầm mỗi ngày. Là những cái ôm dịu dàng vào mỗi sáng thức dậy, là những tin nhắn chúc ngủ ngon khi hai đứa phải xa nhau vì công việc, là sự kiên nhẫn khi em chưa thể hiểu hết nỗi lòng chị, là sự đồng cảm sâu sắc khi cả hai đều mang trong mình những nỗi niềm riêng mà không thể chia sẻ cùng ai khác. Chị và em – hai con người khác biệt về tuổi nghề, về cá tính, nhưng lại hòa quyện với nhau thành một bản hòa ca tuyệt đẹp.

Nhìn lại năm năm qua, em cũng không thể quên được những lần chúng ta bất đồng quan điểm, những lúc em làm chị buồn hay những giây phút chị làm em tổn thương. Nhưng chị biết không, chính những vấp ngã ấy lại giúp tình yêu chúng ta thêm bền chặt, giúp chúng ta học cách bao dung và thấu hiểu nhau hơn. Em biết rằng, không có ai là hoàn hảo, nhưng chỉ cần có chị bên cạnh, em tin rằng mọi điều không hoàn hảo ấy đều trở nên ý nghĩa.

Có một điều em muốn nói, có thể là lời chưa từng được thổ lộ đủ nhiều lần: Em cảm ơn chị vì đã chọn em, vì đã tin tưởng và yêu thương em không điều kiện. Em cảm ơn chị vì đã kiên nhẫn đợi chờ khi em còn ngập ngừng, e dè bước vào thế giới của chị. Em cảm ơn chị vì đã là người bạn, người người yêu, người đồng nghiệp tuyệt vời nhất mà em từng có. Và hơn hết, em cảm ơn chị vì đã cho em cơ hội được là chính mình, được lớn lên cùng chị, được yêu thương và được yêu.

Tình yêu của chúng ta, June à, không chỉ là câu chuyện của hai con người, mà còn là hành trình chữa lành cho những tổn thương quá khứ, là ánh sáng dẫn lối trong những ngày u tối nhất. Chị đã giúp em biết rằng, dù cuộc đời có bao nhiêu thử thách, có bao nhiêu giông tố, tình yêu chân thành vẫn là thứ mạnh mẽ nhất, có thể vượt qua tất cả.

Năm năm qua, em đã học được cách trưởng thành hơn nhờ chị, biết yêu thương bản thân hơn nhờ chị, và biết trân trọng từng khoảnh khắc được bên chị. Em không thể nào quên những lần chị nhẹ nhàng vuốt tóc em khi em mệt mỏi, những câu nói nhỏ nhẹ “Em ổn chứ?” khi em ngập ngừng không dám chia sẻ nỗi buồn, những cái nhìn trìu mến như muốn nói “Em không đơn độc”. Tất cả đều là minh chứng cho tình yêu sâu sắc và bền bỉ mà chị dành cho em.

Em cũng mong rằng, trong những năm tháng tới, chúng ta sẽ tiếp tục giữ vững ngọn lửa ấy, dù cuộc sống có đổi thay thế nào đi nữa. Em muốn cùng chị xây dựng một tổ ấm không chỉ là nơi trú ngụ, mà là nơi tình yêu và sự thấu hiểu luôn hiện diện, nơi mà dù có mệt mỏi hay chông chênh, chúng ta vẫn có thể tìm thấy nhau và nương tựa.

Em hứa sẽ luôn cố gắng trở thành người bạn đời xứng đáng với chị, sẽ luôn yêu thương, trân trọng và bảo vệ chị như cách chị đã làm với em suốt 5 năm qua. Và dù có bất cứ điều gì xảy ra, em sẽ không bao giờ buông tay chị, vì em biết, bên chị là nơi duy nhất em thuộc về.

June à, cảm ơn chị, người con gái kiên cường và dịu dàng, người bạn đời tuyệt vời nhất mà em có thể mơ ước. Em yêu chị, hôm nay, ngày mai và mãi mãi về sau.

Mewnich,

người luôn yêu thương, trân trọng June.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro