Chap 27: Phiền phức tìm đến

Đàng hoàng một chút!

Bách Thiên Nhi bị vỗ ót choáng váng, lúc này mới đoàng hoàng lên, khụ một tiếng truyền âm: "A, Lôi Thần và Hỏa Thần, hai người xuống Nhân giới làm gì a?"

Hai người thấy nữ nhân bên cạnh Bách Thiên Nhi vỗ ót nàng thì chấn kinh rồi, tay vận Thần lực tùy thời xuất động để cứu nữ nhân kia. Nhưng mà màn kế tiếp làm hai người sợ ngây người.

Bách Thiên Nhi cư nhiên không tức giận!?

Mà thái độ còn đàng hoàng lên!?!

Hỏa Thần và Lôi Thần bày tỏ, hai người chẳng tin vào mắt mình nữa, nữ nhân kia đánh, mà Sinh Mệnh Ôn Thần...phi phi, Sinh Mệnh chi Thần không tức giận, hai người cảm thấy trời sắp sập xuống tới nơi rồi!

Lôi Thần run giọng hỏi: "Cái kia, nữ nhân bêm cạnh Mệnh Tôn là ai vậy?"

Bách Thiên Nhi tu vi Thần Tôn, được lấy danh xưng là Tôn, nàng ấy lấy Mệnh trong sinh mệnh làm danh, gọi Mệnh Tôn, chẳng qua danh xưng này không có dùng nhiều thôi.

Bách Thiên Nhi liếc Linh Liên một cái, cười hì hì trả lời: "Nàng ấy nha, là Tu La Thần, Tu La Thượng Thần của các ngươi đó!"

Tu, Tu La Thượng Thần!?!!

Linh Liên tu vi là Thượng Thần, được lấy danh xưng Thượng Thần, nàng lấy tự Tu La làm danh, gọi Tu La Thượng Thần, cái tên này vừa ra đúng là chấn động mãnh liệt đối với thần kinh của Hỏa Thần và Lôi Thần.

Nói vậy là, Ngũ Đại Thần Vương đều ở đây?!

Hỏa Thần và Lôi Thần khóc ròng, hai người xuống vị diện này là có việc, ai ngờ đâu lại đụng trúng Ngũ Đại Thần Vương tiếng tăm lừng lẫy, thật sự là ra ngoài không có xem hoàng lịch mà! Nhớ tới cái thần thức sát phạt kinh khủng đó của Linh Liên, hai người cảm thấy từng trận hàn ý khiếp người, hô hấp đều không thuận nổi.

Ngài ấy, không hổ là Tu La Thần, sát khí mạnh như thế...

Cổ Mặc chống cằm, híp mắt nhìn hai người kia, chen vào truyền âm: "Hai vị võ thần này, lần này xuống Nhân giới có việc gì?"

"Ta...hạ thần chỉ là xuống đây để..." Lôi Thần nuốt nước miếng, cẩn thận nói, nhưng lời còn chưa nói xong, đã bị lời nói của Tông chủ đánh gãy: "Là ai! Ai dám tác quái trong đại điện của ta!? "

Mọi người trong đại điện đều đã khôi phục sắc mặt bình thường, đều nhìn quanh đại điện để xem ai to gan lớn mật muốn tập kích bọn họ.

Linh Liên nhìn Dược Quân, hắn vừa lúc nhìn nàng, lo lắng hỏi: "Ngươi có làm sao không?" Nàng lắc đầu hắn mới yên tâm thở phào.

Linh Liên cho Bách Thiên Nhi một cái ánh mắt, Bách Thiên Nhi cũng coi như phản ứng nhanh nhạy, truyền âm cho Hỏa Thần và Lôi Thần, "Chút nữa lại nói, trước ngắt truyền âm."

Hai người bên kia gật đầu, Bách Thiên Nhi rút tinh thần lực cùng Thần lực ra, truyền âm không gian biến mất.

Linh Liên ngước mắt lên nhìn chủ vị Tông chủ vẻ mặt nôn nóng cùng sợ hãi, không biểu tình, lại tiếp tục nhìn qua Lãnh Tĩnh Dạ, thấy hắn đang nhìn chằm chằm mình, trong mắt có nghi ngờ.

Lãnh Tĩnh Dạ không biết vì sao Linh Liên không bị ảnh hưởng, nhưng hắn cảm giác được, chuyện này hình như có liên quan tới nàng!

Linh Liên không nói gì, hắn nghi ngờ nhưng chẳng có chứng cứ, nàng mặc kệ. Rót trên bàn một chén trà nóng, bưng lên uống. Động tác thuần thục làm Bách Thiên Nhi trố mắt nhìn, ngửi được mùi hương của nó sau mặt Bách Thiên Nhi trắng bệt.

Mùi thơm thanh thuần, ngọt ngào làm người khác thoải mái này, không phải là Linh Trà sao?

Hơn nữa là Linh Trà cấp cao!

Bách Thiên Nhi nhìn Linh Liên phẩm trà mà nghiến răng nghiến lợi, rốt cuộc là trà đó lấy ở đâu ra! Rõ ràng Linh Trà cấp cao còn chưa tới mùa.

Linh Liên mặc kệ ánh mắt thèm muốn của Bách Thiên Nhi, nghe Tông chủ ở trên nói tiếp.

"Các vị đại gia chủ hôm nay đến đây là để tham gia Thanh Môn hội, một tháng nữa hội thi chính thức bắt đầu, còn một tháng thời gian xin các vị gia chủ và các môn sinh của các gia tộc chuẩn bị kĩ càng. Thanh Huyền Tông ta sẽ tận lực chuẩn bị nơi ở cho các vị!"

"Như các vị đã biết, mỗi một gia tộc đều sẽ có năm danh bài, dùng để miễn hội thi để trực tiếp có tư cách tiến vào Vạn Hiểm Linh Cảnh, làm năm người dẫn đội. Sau đây ta sẽ đọc tên mỗi người được danh bài để các vị xác nhận lại."

Tông chủ hắng giọng rồi cầm lên một danh sách dài, đọc, "Hiên Viên gia - Hiên Viên Tức, Hiên Viên Lâm, Hiên Viên Vẫn, Hiên Viên Lân, Hiên Viên Linh. Cơ gia - Cơ Tuấn, Cơ Mỹ Linh, Cơ Hàm,..."

Một chuỗi dài tên của các môn sinh các gia tộc được danh bài, nghe đọc mà Linh Liên có điểm phiền não, rốt cuộc là đọc mấy cái này làm gì, nàng thật muốn ngủ a!

Đương thời điểm Linh Liên muốn ngủ luôn, bỗng nghe một cái tên gia tộc.

"Lãnh gia - Lãnh Yên Vi, Lãnh Bùi, Lãnh Mộng, Lãnh Sát, Lãnh Sơ. Tiêu gia - Tiêu Lãnh, Tiêu Vân Hiên, Tiêu Vân Ngọc, Tiêu Vân An, Tiêu Kim. Cuối cùng, Thanh Huyền Tông chúng ta có: Lam Hàn, Triệu Linh, Vũ Thương Hoa, Phong Cơ, Tiêu Linh Liên."

Kết thức danh sách dài dằng dẵng, Tông chủ uống một hớp trà, nói tiếp: "Các vị ai có dị nghị gì hay muốn thay đổi người giữ danh bài không?"

Cả đại điện im lặng biểu hiện không có ai có dị nghị hay thay đổi gì, đương thời điểm Tông chủ muốn chốt danh sách, bỗng nghe một tiếng nói truyền đến.

"Không thể nào! Tiêu Linh Liên kia cư nhiên là người giữ danh bài!?" Người nói chính là Ôn Giản Tình, ả không ngờ gia tộc không có đề cử mình, mà ở tông môn cơ hội cuối cùng cũng bị Tiêu Linh Liên kia lấy mất, thật sự không thể tin được!

Lòng Ôn Giản Tình cuồn cuộn ghen ghét cùng phẫn hận. Con tiện nhân kia khẳng định là được Dược Quân lấy cho danh bài, nếu không như thế nào có thể có danh bài?

Danh bài đại biểu cho cơ hội trực tiếp vào Vạn Hiểm Linh Cảnh mà không cần thông qua thi đấu. Bởi vì những người lấy được danh bài đều là những người được chú tâm bồi dưỡng trong gia tộc, thực lực liền không cần phải nói. Những người giữ danh bài được thông qua thi đấu vì cần giữ thực lực khi tiến vào Linh cảnh, là năm người dẫn đầu tiểu đội tiến vào Linh cảnh. Cơ hội tốt để thể hiện như thế, ai lại không muốn?

Nhưng vì cái gì con tiện nhân Tiêu Linh Liên lại được cơ hội tốt như thế!?

Ả không cam lòng!

Ôn Giản Tình nghiến răng, đứng dậy đối Tông chủ nói: "Tông chủ, Linh Liên sư muội tuổi vẫn còn trẻ, thực lực lại thấp nên không thể đảm đương được là người nắm giữ danh bài đâu. Huống chi đệ tử thấy nên để tiểu sư muội nàng thi đấu chắc chắm sẽ thông qua, hơn nữa còn giúp cho thực lực nàng vững chắc hơn. Tông chủ nên cân nhắc xem!"

Lời ả vừa rơi xuống, mọi người trong đại điện đều có vẻ mặt khác nhau.

Linh Liên nhướng mày tiếp tục bình thản ung dung uống trà.

Bách Thiên Nhi bốn người cùng hai cái Hỏa Thần và Lôi Thần trợn mắt.

Lãnh Tĩnh Dạ mặt không biểu tình, chỉ nhìn Linh Liên, nàng không động hắn cũng không động.

Dược Quân nhíu mày, lời nói này khác gì nói Linh Liên không có tư cách cùng thực lực?

Còn những người còn lại, đều là biểu tình chờ xem kịch vui, thậm chí có vài người muốn nhìn xem vị "Linh Liên sư muội" trong lời nói của Ôn Giản Tình là ai.

Linh Liên là nhân vật chính, thế nhưng lại không động. Ôn Giản Tình nôn nóng bước đến trước mặt nàng, tận lực làm dịu giọng đi, nói: "Sư muội, ngươi nói xem có đúng không?"

Mọi người vội vàng chuyển đến mặt Linh Liên xem, vừa nhìn nàng xong liền thất thần, thậm chí có vài người còn hút khí, vài nam nhân mê luyến nhìn nàng một cái, dục hỏa trong lòng thiêu đốt.

Ôn Giản Tình nghe tiếng hút khí, nhìn đến dung mạo của Linh Liên, lần nữa phẫn nộ ghen ghét tràn ra. Ả rất muốn đem gương mặt này xé xuống, xem tiện nhân này còn đắc ý cái gì, đều là câu dẫn nam nhân mà tới! Thật không xứng làm đồ đệ của A Quân! (Dược Quân đó mấy chế, ây nha, Liên tỷ có cố ý đâu, đều tại ảnh là nam phụ thôi, mà nam phụ phải theo định luật nam phụ nha~~)

Linh Liên thật không muốn để ý tới Ôn Giản Tình, nàng cảm thấy thực phiền, chính là người ta tự tìm tới, không thể trách nàng a.

Linh Liên tựa tiếu phi tiếu nhìn Ôn Giản Tình đứng trước mặt, "Sư tỷ, vậy ngươi cảm thấy như vậy sao?"

Rõ ràng là Ôn Giản Tình đứng, Linh Liên lại ngồi, nhưng không biết vì sao ả cảm thấy một khí thế áp đảo từ người ngồi trước mặt. Ả cắn chặt răng không cho phép mình lui bước, khó coi kéo ra một cái tươi cười, "Đúng vậy, sư tỷ cảm thấy như thế rất tốt cho tu vi của ngươi."

"Vậy sao? Thật cảm tạ ý tốt của sư tỷ. Vậy tiếp theo nhờ sư tỷ đánh giá xem thực lực ta đã đủ vững chắc chưa!" Linh Liên thái độ như đang xem một màn kịch, kéo khóe miệng nhìn Ôn Giản Tình.

Nàng đứng lên, đại sảnh mọi người bị nàng hành động làm cho giật mình, nhưng vẫn nhìn nàng không chớp mắt.

Linh Liên rút Tử Tiêu kiếm ra, làm Ôn Giản Tình đứng đối diện giật mình. Nhưng ả chưa kịp nghĩ gì, đã nghênh đón một cái công kích như vũ bão rơi xuống.

"Á!" Ôn Giản Tình bị vỏ của Tử Tiêu kiếm quất một cái vào eo, la lên một tiếng, vội vàng nâng lên tay muốn bắt lấy thanh kiếm. Linh Liên lại quơ tay một cái, thanh kiếm lần nữa quất lên eo ả làm ả đau đớn kêu rên.

Một tiếng rên của Ôn Giản Tình đánh thức mọi người từ trong mộng bức đi ra, nhìn trước mặt sự tình không thể tin tưởng được. Sao nữ nhân này, động thủ cũng không nói liền trực tiếp đánh người rồi?

Tông chủ thấy tình thế không ổn, vội vàng ngăn cản: "Các ngươi đang làm gì! Dừng tay cho ta!"

Linh Liên giống như không nghe thấy, đảo tay một cái, Tử Tiêu kiếm trên tay nàng bay lên, dường như có chút ghét bỏ lay lay vài cái, nhoáng lên một cái bắt đầu quất tới tấp lên người Ôn Giản Tình.

Linh Liên thu tay, bỗng nhiên đối diện một cỗ uy áp nghênh tới. Nàng vừa muốn phản lại đã bị một cái thân ảnh ngăn chặn phía trước, cỗ uy áp cũng biến mất.

Lãnh Tĩnh Dạ như không có nghe tiếng kêu rên của Ôn Giản Tình, cười trêu cợt nói với Linh Liên: "Nữ nhân, muốn làm cái gì trước suy nghĩ."

Linh Liên nhún vai, nàng đã tha cho Ôn Giản Tình một cơ hội rồi đó chứ, là ả không quý trọng.

Lãnh Tĩnh Dạ rất muốn cười, nữ nhân này, sao lại đáng yêu thế chứ, muốn nhéo nàng một cái.

Tuy nghĩ là vậy nhưng hắn không dám nhéo thật, đành đè nén nội tâm lại, thu lại tươi cười nói với Tông chủ: "Tông chủ không cần tức giận, nàng cũng không muốn thương tổn đồng môn của mình, chỉ là luận bàn một chút thôi, là do nàng ta (ÔGT) không có khả năng hoàn thủ, vô dụng cũng không cần trách tiểu Liên."

Ngụ ý là: Ngươi tức giận làm gì, người ta chỉ luận bàn, là do đệ tử của ngươi vô dụng nên mới bị đánh, không liên quan tới Linh Liên.

Tông chủ nghe được ý tứ trong đó, tức muốn nổ phổi nhưng ngại thân phận người trước mặt nên chỉ có thể đem tức giận nuốt xuống.

Lãnh Tĩnh Dạ nói tiếp: "Tông chủ, hôm nay mọi người cũng mệt mỏi rồi, phiền ngài sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho chúng ta."

Tông chủ thấy các vị gia chủ đều nhìn mình, khó coi nặn ra nụ cười, "Được, được, ta sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho các vị!" Nói rồi sai người bên cạnh đi chuẩn bị.

Lãnh Tĩnh Dạ cười cười nói cảm tạ rồi lôi kéo Linh Liên rời đi, Linh Liên bị lôi theo bản năng phản kháng lại, nhưng sức của nàng sao bằng Lãnh Tĩnh Dạ? Thế là nàng bị lôi một đường ra ngoài, trước khi đi còn quay đầu lại hô một câu.

"Bách Thiên Nhi ngươi dẫn hai người kia vào trong phòng ở Dược Viên đợi ta!"

------------------

Theo ý kiến của số đông, tối nay sẽ up 6 chap nữa, Nhi rất cảm ơn m.n đã ủng hộ!

Mà tại sao Nhi nói có 12 chap dự phòng lại chỉ up 11 chap?

Đương nhiên là do chap thứ 12 chưa viết xong, up tạm 11 chap trước, chap cuối cùng đợi mai up. Vậy là xong đợt xả chương rồi há, tốc độ viết truyện cũng sẽ bình thường lại. 1 tuần 1,2 chap, m.n đừng thắc mắc! Nếu muốn Nhi ra chap mới nhanh thì bình chọn hoặc bình luận ủng hộ mik nha, không chừng tốc độ sẽ lên 1 ngày 1 chap đó~~

Thân ái, cảm ơn!😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro