Chương 5
" Cậu nói gì? Hửm ·"Vegas không hề đùa chút nào, sau khi nghe được câu trả lời điên khùng của Pete, hắn khẳng định chắc chắn Kinn muốn tìm gì đó ở chỗ thứ gia mới sai người này đến.
Có lẽ Cậu vì Vegas mà đến thời không này, phải tìm cách ở bên hắn mới tìm được con đường trở về. Hơn nữa, muốn điều tra rõ sự thật là gì? cậu cũng muốn biết điều gì khiến Vegas ở tương lai lại khác xa Vegas ở quá khứ? Vì sao hắn nhận nuôi một đứa trẻ như cậu?
Hơn nữa thấy tay hắn dần bóp cò sẽ bắn ngay lập tức, Lúc này Pete quan sát đã mồi hôi lạnh rớt đến nơi, đây là dồn ép người khác đến bờ vực mà
" Tôi là người ở tương lai quay về để tìm Vegas"
" Tương lai? Tìm tôi? cậu là con trai tôi chắc?" Vegas cười giễu cợt, sững sờ một lúc rồi nhìn thẳng vào Pete, cậu vô thức cắn môi, nhìn xuống đầy chột dạ khó lòng giải thích câu hỏi
" Không giống lắm, vegas không cho phép tôi gọi bố"
" Không phải con trai, vậy là nuôi người yêu từ bé?" Dựa vào mấy lời ấp úng không ra hồn, Vegas hiện rõ sự khó tin và chán ghét nói ra lời Pete nói mãi không ra.
' Người yêu' từ nghe thôi đã làm cho Pete nhớ tới lúc biết được tâm tư của người đã nuôi mình nhiều năm như thế, vội chữa lại lời Vegas nói
" Chỉ là người một nhà , vậy nên anh có thể hạ súng xuống được không?"
" Vậy là nuôi người sẽ gắn bó với mình cả đời hay tên gọi ngắn gọn hơn là người yêu đúng còn gì nữa?"
" Cứ xem như vậy đi " Pete không muốn thừa nhận nhưng sự thật là Vegas ở tương lai chính là nhận nuôi cậu với mục đích này.
" Cậu coi tôi là kẻ ngốc sao?" Vegas nhướng mày , vẫn giữ nguyên khẩu súng
" Là thật"Pete điên cuồng tìm kiếm cách bào chữa, cố gắng nâng cao giọng để tăng sự tin cậy. Bây giờ chỉ còn một cách phủ nhận chuyện này, cứ nói ra chút sự thật ở tương lai mong Vegas sẽ tin
" Tương lai Vegas đã nói do người chính gia hại nên cả thứ gia chỉ còn tôi và Vegas nữa. Cấm tôi không được qua lại với bọn họ. Vegas tin không ? "
" Tin"
" Hả?" Pete mở to mắt hoài nghi, con người chấn động.
Tại sao đột nhiên Vegas lại tin, mất não sao?
" Tôi nói, tôi tin" Vegas hạ súng xuống, nhàn nhã nhìn Pete, lông mày cong cong.
Pete đóng băng tại chỗ, không biết phải làm sao, chuyện này với cậu có chút bất ngờ.
" Vậy thì.... chúng ta thực hiện quyền của người sẽ gắn bó suốt đời vào buổi sáng chứ? Em yêu à?"
Vegas đột nhiên đến gần cậu, kéo dài giọng điệu, đặc biệt nhấn mạnh hai chữ cuối cùng, đầy ham muốn nồng nàn.
Nhịp tim Pete lập tức tăng tốc, gần như nhảy ra khỏi ngực. Đột ngột đối diện với sự thất thường, thay đổi thái độ một cách chóng mặt với đôi mắt đang cười của hắn, cậu đỏ mặt xấu hổ, lắp bắp nói không nên lời.
Sao Vegas lại có thể đáng sợ như thế?
Pete nín thở, nhìn khuôn mặt đẹp trai đang phóng to vô tận trước mặt, vội vàng lùi xuống.
" Lần sau nhớ tìm lý do nào thuyết phục một chút. Nếu không tôi sẽ cắt lưỡi ăn nói bậy của cậu, đến lúc đó đám người chính gia không cứu được cậu đâu. Cút về đi!" Vegas dùng cái giọng sắc lạnh muốn giết người nói ra mấy lời đe doạ.
Bộ dạng hoảng hốt, run rẩy hiện rõ hai chữ " sợ hãi' trên mặt của Pete, Vegas cười khẩy, trở lại dáng vẻ thờ ở của mình nhìn cậu không dám ho he chạy ra khỏi phòng ngay tức khắc.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro