CHƯƠNG 44 : Không thích đồ nóng

Thuyền Duyên sáng sớm tỉnh dậy thấy bản thân vẫn dựa vào ghế ngủ, trên ghế rống rãi, lạnh tanh, chỉ còn lại một chiếc chăn mỏng. Nàng nghi hoặc nhìn xung quanh sau đó đứng lên, đi tới phòng của mình vệ sinh cá nhân.

Du đã rời đi từ sớm rồi, hắn đến liếc nhìn cũng sẽ không liếc nàng thêm một cái nào, hai người cứ như không có nhau mà sống vậy.

Thuyền Duyên đối với thân phận của hắn vừa sợ vừa tò mò. Nàng thắc mắc hắn làm cái gì, giết người? Buôn vũ khí? Thuốc phiện? Trộm cắp? Cũng nghĩ đến số phận của mình sau này, lỡ đâu hắn bị bắt vào tù, chẳng lẽ nàng lại vào chung...

"Cũng có khả năng...hắn có mang cơ mà"

Nhưng từ từ đã, người như Du sẽ không hút thuốc khi mang thai đấy chứ. Tệ hơn là nếu hắn rủ nàng hút cùng...Không, sẽ không đâu, cái tên mặt lạnh đó quả thật còn lâu!

.

Du mỗi tối đều sẽ đi về đúng giờ ăn cơm sau đó ở yên trong phòng riêng như một con robot được lập trình sẵn. Thuyền Duyên không thể nói chuyện cùng hắn, lần gần nhất chỉ có lúc hắn đỡ eo tới gần nàng lúc nàng bị bắt đến. Tiếp xúc lại càng hiếm, dường như chỉ có lần nọ nàng lén sờ bụng.

Thực sự cảm giác rất tốt, bụng đã tròn và nhô lên nhẹ, thường ngày lúc ngắn ngồi xuống nếu chú ý sẽ thấy được bụng nhỏ.

Bọn họ ăn cơm khác giờ nhau, Thuyền Duyên còn không thấy hắn ăn lúc nào, nói gì đến mấy cái chế độ dinh dưỡng cho dựng phu. Tuy nhiên mỗi tối nàng vẫn ngoan ngoãn pha một ly sữa nóng và bưng đến. Lý do chắc là để duy trì sự tương tác ngắn ngủi giữa hai người.

"Cốc cốc cốc"

"Ừm...Thưa ngài?"

Thuyền Duyên khẽ gọi. Xưng hô luôn là vấn đề đối với nàng, hắn không chịu nói chuyện với nàng, từ đó nàng cũng không biết gọi hắn là gì.

"Tôi đem đến một ly sữa nóng...tôi có thể vào không?"

Thuyền Duyên vẫn luôn giữ thái độ kính trọng hợp phép. Bên trong truyền ra âm thanh đồng ý, nàng mới nhẹ nhàng bước vào. Đặt ly sữa nóng hổi lên chiếc bàn nhỏ cạnh giường. Du lúc này đang ngồi trên giường nhìn chằm chằm nàng, Thuyền Duyên có chút căng thẳng, ngại ngùng mở lời.

"Sữa tốt cho người có mang, buổi tối uống sữa nóng sẽ không bị đói lúc nửa đêm, hơn nữa cũng ấm bụng lắm"

"..."

"Tôi không thích đồ nóng"

Thuyền Duyên hơi khựng lại. Không phải lúc nào Du cũng sẽ đáp lại nàng, thậm chí là một câu cảm ơn.

"Đồ lạnh không tốt, sẽ bị đau bụng mất"

Du cau mày đưa tay nắm lấy ly sữa, xong lại lười nhác buông ra. Chậm chạp mở miệng.

"Quá nóng, không uống"

"?"

"Ngài có thể đợi nó nguội một chút..."

"Không"

Thuyền Duyên bĩu môi, rõ ràng nàng đã pha rồi. Không uống là thế nào, còn chẳng cảm ơn một tiếng nữa.

"Không còn gì nữa thì ra ngoài đi"

Thuyền Duyên giận dỗi bước ra ngoài, song vẫn đóng cửa rất nhẹ nhàng, chỉ là nàng đã quên mất ly sữa nọ vẫn đang ở trong phòng. Mùi sữa thơm ngọt sộc vào mũi lấy đi sự chú ý của Du, hắn nhìn vào ly sữa, suy tư một chút xong vẫn cầm lên.

Nguội rồi...

Không uống sẽ lạnh mất...

'Đồ lạnh không tốt, sẽ bị đau bụng mất'

Chắc là, uống một chút...

"Tôi chả bao giờ muốn uống sữa nóng cả!"

Sau đó, ly sữa Thuyền Duyên đã bị vét sạch.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro