Chương 184: Liên tưởng và suy đoán

Thân thể của Lumian nháy mắt trở nên căng thẳng, nhưng rồi cũng nhanh chóng thả lỏng.

'Sao thế?' Anthony Reid nhìn Lumian, nói.

Lumian cười cười:

"Không có gì."

"Nụ cười này và câu trả lời của cậu, chung quy vẫn khiến cho tôi cảm thấy cậu đang âm mưu chuyện xấu gì đó!" Franca ngồi đối diện lẩm bẩm làu bàu bình luận một câu.

Khóe miệng của Lumian cong lên:

"Khi cô cảm thấy tôi đang âm mưu cái gì đó, thì tôi lại chưa hề làm gì cả, đó chẳng phải là một loại âm mưu sao?"

"Chị gái cậu luôn dạy cậu mấy cái này sao!" Franca 'Nghiêm khắc' phê bình.

Jenna liếc mắt nhìn Lumian một cái, nhưng không hỏi gì, chỉ đề cao cảnh giác hơn.

Cỗ xe ngựa cho thuê bốn bánh bốn chỗ ngồi về tới phố Blouses Blanches, khu chợ, các thành viên của tổ đội không lập tức tách ra mà dựa theo đề nghị của Lumian, bọn họ tụ tập trong căn hộ của Franca để thảo luận về lời tiên đoán và lời 'Khẩu cung' của Bouvard.

Vừa đóng cửa lại, Lumian đột nhiên nói:

"Cho tôi mượn phòng ngủ của cô."

"Bây giờ sao?" Franca thu hồi nụ cười trên mặt.

Cô nghe thấy sự nghiêm túc trong lời nói của Lumian, kết hợp với cảm giác và một số chi tiết trước đó, rõ ràng có chuyện đó thực sự đang âm thầm xảy ra.

"Đúng vậy."Lumian đi về phía phòng ngủ của Franca, đóng cửa lại.

Jenna, Franca và Anthony Reid liếc mắt nhìn lẫn nhau một cái, không ai lựa chọn ngồi xuống mà mỗi người tự chiếm cứ một vị trí dưới ánh sáng của đèn tường khí gas, làm sao cho khoảng cách giữa bọn họ không quá gần cũng không quá xa.

Cũng chỉ khoảng ba bốn phút sau, Lumian mở cửa phòng ngủ chính, đi ra.

Franca liếc mắt nhìn vào bên trong phòng một cái, phát hiện rèm cửa của phòng ngủ mình đã bị kéo lại.

Lumian nhìn quanh một vòng, trước khi Franca mở miệng hỏi, cậu cười nói:

"Tôi sẽ giới thiệu một người bạn tới các vị, nhưng trước hết các vị hãy tắt hết đèn tường khí gas đi."

"Loại bạn bè gì thế? Đúng là cổ quái, sau khi cậu trở thành 'Nhà âm mưu', nói chuyện cũng không đàng hoàng chút nào cả." Franca vừa lẩm bẩm vừa vặn núm màu đen ở đáy chiếc đèn tường khí gas.

Jenna cũng thì thầm nói:

"Trước đó cậu ấy cũng không thích nói chuyện đàng hoàng mà, luôn làm cho người ta có cảm giác bị 'Khiêu khích'..."

Cái nay không phải vấn đề của 'Nhà âm mưu' mà là phản ứng hóa học của tính cách nguyên bản và đặc tính của con đường 'Thợ săn'.

Rất nhanh, đèn tường khí gas đã được tắt, bên trong phòng khách trở nên tối tăm, chỉ có vị trí gần cửa sổ mới có chút ánh trăng đỏ rực và ánh sao yếu ớt xuyên qua ô cửa kính chiếu vào bên trong.

Lumian nhìn về phía cửa sổ thủy tinh, kiên nhẫn chờ đợi.

Franca cũng được coi có kinh nghiệm phong phú, cô hơi suy nghĩ một chút rồi hỏi:

"Cần mở linh thị không?"

"Không cần..." Lumian vừa dứt lời liền nhìn thấy một khuôn mặt phản chiếu trên ô cửa sổ thủy tinh tối đen, hơi loang loáng ánh sáng.

Khuôn mặt kia có làn da sưng húp, trắng bệch, ẩm ướt, hai hốc mắt trống rỗng, chỉ còn hai lỗ thủng sâu hoắm tối đen, nhiễm máu đỏ.

Thi thể Bouvard Pontpero đã biến mất lại xuất hiện!

Jenna chưa được trải qua nhiều tình huống kinh hoàng như thế này, cô sợ tới mức lùi về phía sau một bước, lòng bàn tay tràn ra một chút lửa màu đen.

"Nó- nó vẫn luôn đi theo chúng ta sao?" Franca đã lấy một chiếc gương ra.

"Đúng vậy." Lumian thoải mái cười nói, "Theo quan sát của tôi, nó cần một môi trường thật tối mới có thể xuất hiện, về chuyện khi nào nó tấn công chúng ta thì tạm thời chưa tìm hiểu rõ."

"Các vị không cần lo lắng, đừng khẩn trương. Món đồ chơi này là thi thể dị biến do bị ô nhiễm nghiêm trọng, không ai biết nó có năng lực đáng sợ gì." Franca bị lây nhiễm thái độ thoải mái của Lumian, cho nên cũng chưa vội vã đối phó với thi thể của Bouvard Pontpero đang dán mặt trên ô cửa sổ thủy tinh kia.

Lumian cúi đầu mỉm cười nói:

"Gặp lại bạn cũ, chẳng phải nên vui vẻ hay sao?" Cậu dừng lại một chút rồi giải thích ngắn gọn:

"Đáng tiếc lúc trước tôi không kịp ngăn cản thi thể Bouvard biến mất."

"Tuy lời tiên đoán của nó bị gián đoạn, nhưng ô nhiễm và phản phệ mà nó gặp phải đến từ nơi nào, có đặc điểm gì, bản thân nó cũng có thể giải thích cho rất nhiều vấn đề, chỉ hướng đến tồn tại bí ẩn nào đó.

"Đây chẳng phải là một manh mối hay sao?"

Lumian vừa nói tới đây thì thi thể sưng húp giống như bị ngâm lâu ngày trong nước của Bouvard Pontpero đột nhiên đổ về phía sau, tự như bị người kéo cổ áo, lôi ra xa khỏi cửa sổ phòng khách.

Bóng tối sau lưng nó càng lúc càng dày đặc, giống như mở ra một cái động không đáy, không biết bị kéo vào đường hầm quỷ dị nào.

Sâu trong 'Đường hầm' kia lóe ra vô số ánh sao, trôi dần về phía xa xăm.

Thi thể Bouvard Pontpero đã mất đi hai tròng mắt kia nháy mắt rơi vào 'Đường hầm', càng rơi càng nhanh, càng ngày càng nhỏ, cho đến khi hoàn toàn biến mất, bị bóng tối nuốt chửng.

"Vừa rồi tôi tìm sự giúp đỡ." Lumian mỉm cười nói.

Cho dù bốn người bọn họ liên thủ thì vẫn có thể đối phó với thi thể Bouvard bị dị biến một cách tương đối thoải mái, nhưng mục tiêu lại bị ô nhiễm nghiêm trọng, Lumian cũng không biết ở đây ai có thể tự đảm bảo an toàn cho bản thân khi kiểm tra cẩn thận, phân biệt được nguồn phát ra vấn đề, rồi vẫn phải tìm kiếm sự trợ giúp, nếu như vậy, không bằng tìm người có năng lực để hỗ trợ ngay từ đầu.

Vừa nãy mượn phòng là để viết thư cho tiểu thư 'Ma thuật sư' sao... Franca hiểu ra, cũng không truy hỏi thêm.

Jenna cũng đoán chuyện này chắc hẳn là do tổ chức bí ẩn dùng bài Tarot kia ra tay giải quyết.

Trong thành viên bọn họ là có tín sứ liên lạc!

Anthony Reid suy nghĩ một chút rồi hỏi:

"Tiếp theo là đợi 'Báo cáo khám nghiệm tử thi' sao?"

"Không chắc, có lẽ 'Báo cáo khám nghiệm tử thi' không phải thứ mà chúng ta có thể đọc được." Lumian mỉm cười ngồi xuống ghế sô pha đơn.

Cậu nhìn Anthony Reid, chỉ chỉ về phía sô pha dài, ý bảo đối phương có thể ngồi xuống:

"Anh điều tra tổ chức từ thiện 'Người tìm mộng' có thu hoạch được gì không?"

Đó là tổ chức từ thiện tư nhân đã nhận được khoản tiền quyên góp rất lớn từ vợ của cố tướng quân Philip.

Anthony Reid lắc đầu:

"Không thu được gì, trong hai tháng này, bọn họ vẫn hoạt động rất bình thường, không có gì bất thường cả. Có lẽ, giống như cậu nói, những tín đồ Tà thần đi tới nơi kia đều là thành viên trung tâm, còn lại có lẽ đã được dặn dò thời gian tới phải cực kỳ yên tĩnh."

Lumian khẽ gật đầu, chuyển mắt nhìn về phía Franca đang ngồi trên ghế bành:

"Cô có biết tình hình gần đây của 'Hội Phước lành' không?"

"Tình hình có lẽ giống với tổ chức 'Tội nhân', bọn họ đã tiêu diệt được một vài thành viên trung tâm nhưng hai người quan trọng nhất lại biến mất không thấy, có lẽ cũng đi tới nơi kia." Franca thuật lại thông tin mà mình thu thập được từ Browns Sauron.

Bọn họ là chỉ giáo phái Ma nữ.

Nơi kia... Lumian tựa lưng vào lưng ghế sô pha, dòng chảy suy nghĩ trong đầu thay đổi thật nhanh, cố gắng tìm kiếm manh mối có khả năng nhất.

Cuối cùng, suy nghĩ của cậu dừng lại ở lời tiên đoán của thi thể Bouvard Pontpero:

"Phòng số 7, Phòng số 12... là ở nơi nào?"

Anthony Reid suy nghĩ một chút rồi nói:

"Nếu nơi đó là chỉ nhà riêng thì không có sự phân chia phòng theo số như vậy."

"Cái này nghe giống nhà trọ hơn."

"Còn có khách sạn."

Nhà trọ... Khách sạn... Hai mắt của Lumian đột nhiên trợn to, một tia chớp chợt lóe trong đầu, chiếu sáng mọi chi tiết mà trước đó cậu không nghĩ tới.

Sau khi cậu và Franca giết chết một thành viên trung tâm khác của 'Hội Phước lành' là Beatrice Incourt, bọn họ có lấy được một tờ giấy từ trên người đối phương, trên giấy viết:

"Trong vòng ba ngày, đến nhà nghỉ lấy bức tranh kia."

Chẳng phải nhà nghỉ cũng được coi là khách sạn cấp thấp sao? Có phòng số 7, có phòng số 12, không phải là rất bình thường sao? Suy nghĩ trong đầu Lumian nháy mắt trở nên rõ ràng.

Lúc ấy cậu còn tưởng rằng tờ giấy kia là biên lai mua một bức tranh thuộc về thương nhân buôn tranh Theresa, người mà Beatrice đóng giả, mà nhìn tình hình hiện tại, tờ giấy kia có lẽ là của chính Beatrice, thành viên trung tâm của 'Hội phước lành' này, đây rất có thể là lời nhắn của Siber, đại tư tế của 'Hội Phước lành', yêu cầu Beatrice đến nhà nghỉ lấy một bức tranh!

"Nhà nghỉ..." Lumian lẩm bẩm cụm danh từ này.

Đó là nơi mà đa số người ban ân Tà thần đến sao?

Nghe Lumian hỏi về việc Theresa, Franca cũng nhớ tới nội dung ghi trong tờ giấy kia.

Cô kích động lại hơi hưng phấn hỏi lại Lumian: "Đám người Voisin Sason và Pualis đến một nơi gọi là 'Nhà nghỉ' sao?"

"Việc này còn cần phải xác minh lại." Lumian chậm rãi trả lời, sau đó tốc độ nói chợt nhanh hơn, hỏi: "Thương nhân buôn tranh Theresa kia đã trở về chưa?"

Sau khi phát hiện ra tờ giấy kia, cậu cũng đã hỏi Browns Sauron, theo lời thành viên của giáo phái Ma nữ thì thương nhân buôn tranh kia có một thương vụ làm ăn ở thánh Millom, thủ đô của đế quốc Feysac, cho nên Beatrice mới cải trang thành đối phương mà không sợ bị ảnh hưởng gì cả.

"Có lẽ đã trở lại, đã lâu như vậy rồi." Franca không chắc chắn đáp lại.

Thời gian sau đó cô cũng không chú ý đến tung tích của thương nhân buôn tranh kia.

"Nhà nghỉ gì? Thương nhân buôn tranh gì?" Jenna càng nghe càng mơ hồ, đành phải mở miệng hỏi.

Franca giải thích ngắn gọn một lần, nhưng không nhắc đến Browns Sauron, mà chỉ nói đây là hành động nhắm vào 'Hội Phước lành'.

"Vấn đề hiện tại là, cho dù 'Nhà nghỉ' thật sự là nơi các tín đồ Tà thần tụ tập thì chúng ta cũng không biết cụ thể nó là cái gì, rốt cuộc đang ở đâu." Anthony Reid cân nhắc từ ngữ rồi nói:

Lumian thong thả thở hắt ra một hơi, cười nói: "Dù sao vẫn tốt hơn là không có hướng nào."

Sau đó, cậu nói với Franca:

"Ngày mai cô đi hỏi xem thương nhân buôn tranh kia ở nơi nào, tôi muốn gặp cô ta, cũng muốn xác nhận lại xem tờ giấy kia rốt cuộc là của cô ta hay là của Beatrice."

"Được." Franca tích cực nói.

Một mặt, cô muốn nhân cơ hội này thúc giục Browns Sauron và hỏi xem bao giờ kỳ kiểm tra mới kết thúc, mặt khác chính là hy vọng bản thân có thể cống hiến điều gì đó để ngăn cản thảm họa xảy ra.

Trước khi xuyên không, những lúc cô chơi game, hầu như đều sẽ chọn loại cốt truyện cứu vớt nhân loài, chỉ đến khi nào chơi chán mới chọn thử loại khác.

Ôi, Ma nữ và ngăn chặn tai họa không phù hợp cho lắm... Franca thầm cảm thán một câu.

Lumian lại nhìn về phía Anthony Reid, ngẫm nghĩ nói: "Nếu bọn họ đều yên tĩnh, đã vậy thì chúng ta càng không thể yên tĩnh được."

"Ý của cậu là?" Anthony đại khái đã đoán ra được suy nghĩ của Lumian nhưng vẫn hỏi lại để xác nhận.

Nụ cười của Lumian càng rõ ràng:

"Bắt vợ của cố tướng quân Philip và kẻ thực sự thao túng tổ chức từ thiện 'Người tìm mộng' để hỏi!"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro