"Tuổi thanh xuân như một cơn mưa rào, dù đã bị cảm lạnh vì tắm mưa, ta vẫn muốn đắm chìm trong cơn mưa ấy lần nữa..."
"Đối với tôi, không gì có thể sánh bằng tình yêu tuổi học trò. Nó không nồng nhiệt, nhưng sự ngại ngùng trong sáng ấy, sau này khó có thể tìm lại được..."
Tên truyện: Tuổi Thanh Xuân Của Tôi
Tác giả: it's me ✌ Mèo Xù
Tình trạng: Lết với tốc độ con rùa ._.
Thể loại: tình yêu học trò, bựa, nhây và rất lầy ._.
Yêu cầu: không đọc lúc đang ăn, nên đọc lúc đi vệ sinh ._.
Cảnh báo: Từ ngữ cực kì chân thực, thanh niên nghiêm túc không nên nhảy hố ._.
Và nghiêm cấm: vì đây là truyện kể về cuộc sống của tôi, nên tôi không muốn bất kì ai lấy nó mà không có sự cho phép ._.
Tác giả: Nhất Tiết NgẫuSố chương: 89 chương + ngoại truyệnNguồn: Tấn GiangThể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, HE, ngọt sủng, xuyên sách, vườn trường, chủ thụ, sảng văn, ngược pháo hôi.Công chiếm hữu cao, u ám điên khùng x thụ kiêu căngTình trạng edit: Xong Edit: Apricity Team (Vọng Thư Các 2.0)…
Truyện teen,hài,hắc bạchTác giả: wl_alone Tên:Hàn caTình trạng: Full 62 chươngBản gốc được đăng trên wattpadB/s: truyện au viết có rất nhiều lỗi nhưng au lại rất lười không có thời gian sửa lỗi mong có bạn cố gắn dịch nha, và xin đừng nếm đá.Nội dung:Một cô gái 16 tuổi mất đi kí ức của mình chỉ biết tên mình là ai qua sợi dậy chuyền đeo trên cổ.Một chàng trai một thiếu gia 16 tuổi lạnh lùng.Bở vì sự thương hại đối với cô hầu gái đáng thương mà đưa cô hầu theo về Việt Nam..Nhưng ai biết được từ sự thương hại đã trở thành tình yêu từ lúc nào?Tình yêu biến cậu thiếu gia lạnh lùng thành 1 chàng hề chỉ để osin của mình được cười nhưng ai ngờ người ấy lại phủ phàng như vậy bên hắn chưa bao giờ có 1 nụ cười..Nó osin lạnh lùng nhất vô cảm thất mà hắn từ gặp..nó làm hắn đau lòng rồi lại phủ phàng bỏ đi khi kí ức của nó quay về..Đề rồi khi 2 người gặp lại chỉ còn là 2 người xa lạ 2 đường thẳng song song không bao giờ trùng nhau...............…
➴ Jungkook và Taehyung vốn quen biết nhau từ hồi học cấp ba, Taehyung cũng đem lòng yêu cậu từ đó nhưng khoảng thời gian ấy lại không cho phép anh bày tỏ tình cảm với cậu. Bẵng một thời gian sau, khi cả hai đều đã lên đại học, Taehyung mới biết tin Jungkook học cùng trường với mình và anh bắt đầu lập kế hoạch tán tỉnh crush sau nhiều năm xa cách. Tuy nhiên, quá trình cưa cẩm crush lại trắc trở gian truân hơn Taehyung nghĩ. Liệu sau ngần ấy hiểu nhầm, hai người họ có đến được với nhau hay không? Chat với crush á? Không thể nào~ ✿•✿•✿•✿•✿•✿•✿Thể loại: Text🍑 THIS STORY IS BASED ON @mttekkok's (Mứt) FANTASY📌 Chiếc text fic này Mứt đã viết được khá lâu nên không thể tránh khỏi sai sót. Mong mọi người tận hưởng fic với trạng thái vui vẻ và bỏ qua cho những thiếu sót của Mứt nha ^^Begin: 14.11.17End: 11.2.18#fortaekkuk…
Tác giả : Mặc KháchTên khác: Một lần quay đầu cánh hoa rơi.Bách hợp, H văn, girllove, girlxgirl, 1x1, trọng sinh báo thù, cung đấu, chậm nhiệt, HE, abo văn, tự viết.Vắn tắt: Đây là một tiểu thụ kiếp trước bị hãm hại, lừa gạt, gây ra nhiều lỗi lầm với tiểu công. Kiếp này trọng sinh lại quyết tâm báo thù, trả nợ lại cho "tiểu bạch thỏ công" nhưng cuối cùng lại bị tiểu công "ăn" sạch sẽ =))Lời nói nho nhỏ: LÀM NGƯỜI SẼ KHÔNG AI MANG ĐỒ NGƯỜI KHÁC ĐI KHI CHƯA XIN PHÉP :)) MUỐN REUP TRUYỆN VUI LÒNG HỎI QUA TÁC GIẢ :)))…
Hán Việt: Ngã đích tiểu đạo quan hựu thượng nhiệt sưu liễuTác giả: Mộc Nhất LiễuTình trạng: Hoàn CVEditor: Metlozghe Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Làm ruộng, Chủ thụ, Sảng văn, Kim bài đề cử 🥇, Linh dị thần quái, 1v1Văn án:Một ngàn năm trước, Hứa Thanh Mộc là Đệ nhất Huyền môn tiểu bá vương, tác oai tác oái, nghênh ngang mà đi không thèm nể ai. Một hôm độ kiếp thất bại, trực tiếp bị sét đánh chết.Ngủ say ngàn năm, lúc tỉnh lại đã là thương hải tang điền. Tiên đạo điêu tàn, lòng người không còn, tông môn của Hứa Thanh Mộc xuống dốc, đồng môn đổi nghề, địa bàn bị công ty bất động sản xây thành khu du lịch. Bản thân Hứa Thanh Mộc bị biến thành đạo sĩ nhỏ đáng thương, đạo quan nhỏ thì dột tới nóc, ai cũng khinh thường, chó thấy cậu cũng phải sủa hai tiếng.Hứa Thanh Mộc bấm tay tính toán: Trừ tà, xem bói, vẽ bùa, nâng cao hiệu quả cây trồng, chuyên trị vô sinh. Ừ, tay nghề tổ truyền vẫn còn, vậy thì không cần lo Đông Sơn tái khởi.Cho nên, định ra mục tiêu trước, trọng chấn tông môn, tiếp tục tác oai tác oái.Đại thiếu gia tập đoàn Tống thị Tống Quyết bệnh tật ốm yếu từ nhỏ, ngồi trên xe lăn vượt qua 28 năm.Có người nói: Trên núi Lăng Vân có tiểu thần tiên, cầu gì được nấy, đi đốt nhang thử xem.Tống Quyết: Cút, đéo tin.Sau đó...Tống Quyết: Cây nhang to bằng cái bát đâu, bổn thiếu gia muốn đích thân khiêng lên núi, đốt cho tiểu thần tiên.…
[BTS] Trọn đời dung túng⇝author: MeooAka99Sau một đêm, tập đoàn JJK tuyên bố chính thức phá sản, phó tổng lạm dụng công quỹ cá độ, chơi bời rồi ôm tiền bỏ trốn để lại một núi tàn dư lại cho Jeon gia. Bà Jeon mất sớm, ông Jeon vì quá sốc nên đột quỵ, để lại con trai 10 tuổi loay hoay giữa đống nợ chồng chất. Đứa trẻ đáng thương, chỉ một đêm mất đi người bố yêu thương, tan tành luôn mái ấm gia đình, họ hàng thì bỏ mặc, cậu mất hết tất cả, và mất luôn cả nụ cười thiên thần trên môi. [...][...]"Kim thiếu, cái này,..."-Jimin trừng mắt nhìn Taehyung, lắp ba lắp bắp. Mũi súng từ tay hắn bắt đầu chuyển về phía thái dương của Jimin, hắn lên đạn.-"Dùng mạng của cậu đổi lấy Jeon thiếu tôi thấy không đủ. Giết thêm ba người của Park gia miễn cưỡng mới đủ."[...] "Nếu người ta bắt buộc em nói họ..."-Taehyung cầm lấy cằm của JungKook quay về phía mình.-"...thì cứ nói em họ Kim, tên đầy đủ Kim JungKook là được rồi."[...] "Cái gì cũng có cái giá của nó thôi, cậu nghĩ tính mạng của cậu đáng giá bao nhiêu thì cậu phải trả lại như vậy."[...] "Này, mới 10 tuổi đã giết người rồi, không sợ sao?"-Hoseok ngồi xuống cạnh JungKook."Sợ chứ, sợ lắm."-Mắt cậu cụp xuống, hai bàn tay bấu bấu vào nhau, cơ thể cũng run lên bần bật.-"Nhưng là họ ép tôi, nếu tôi không giết họ, họ sẽ giết tôi. Tôi đủ nhục nhã lắm rồi, đằng nào cũng chết tại sao còn phải giữ lại sự tinh túy làm gì? Nhà tôi ai cũng hiền lành, giúp đỡ người khác như thế cũng chỉ vì tin người mà mất tất cả. Họ đã không thương tôi thì thôi lại lôi tôi…