chương 40 , 41, 42, 43, 44 có H, 45 có H

Chương 40

Bội lòng
- A hôm nay ngươi dậy hảo sớm nha

- Ừ giờ ta đưa ngươi đi

Thật ra tối hôm qua hắn không có về, chắc trong các xảy ra chuyện gì đó nếu không hắn nhất định không vì một chuyện nhỏ trong các mà không về phủ. Có lẽ nàng đoán đúng rồi sao chỉ là thuận miệng mà nói ra. Tối qua nàng ngủ mà không có hắn ở bên thật trống trải không chợp mắt được bao. Khiến nàng thật mong mau sáng!

- Mị ngươi trông thất thần nha!

Nàng cười cợt

- Vậy sao? Thôi ta đưa ngươi đi

- Nha

Bạch nhìn nàng đầy vẻ khó hiểu

Tây Môn Kĩ Viện

Nàng nhìn đập vào mắt bốn chữ Tây Môn Kĩ Viện nhưng lại chần chừ không muốn bước chân vào bởi lòng nàng hiện tại không lo cho kĩ viện này mà ở chỗ hắn mặc dù biết võ công hắn cao cường nhưng nàng cũng không khỏi suốt ruột tiếng Bạch nói nhẹ bên tai

- Mị ngươi chắc hẳn là có chuyện

- Có, Nhưng lát nữa ta sẽ giải quyết sau. Nhanh vào

Nàng cùng Bạch sóng đôi bước vào. Một bóng dáng vàng chanh xinh đẹp tiến lại gần nàng khẽ khóm người xuống cúi chào nhẹ giọng:

- Dạ Lan bái kiến chủ nhân

- Ân, lui xuống kêu Vũ Ý, Vũ Ái, Tiêu Yến, Dương Cầm, Tĩnh Huyên, Nhạc Hương, Nhạc Vân, Hương Thanh, Hương Huyền lên phòng gặp ta

- Rõ chủ nhân

Dạ Lan cúi nhẹ người bước lên khán đài mỉm cười nhìn xuống đám thiêu thân dưới đài nói:

- Chư vị hiện tại xin mạn phép 9 hoa khôi của Tây Môn xin lên lầu...

- Mama tại sao 9 người cùng lên à? Chúng ta đến đây đều chủ yếu thưởng thức tài nghệ cuả các nàng. Mama cho lên hết chúng ta ở lại làm gì nha!

Tiếng ồn ào náo loạn vang lên xung quanh khán đài

- Chư vị các nàng lên để chuẩn bị tiết mục mới. Hơn nữa trong 9 vị hoa khôi của Tây Môn các vị có thể chọn một người để mở mạng che mặt!

Nàng gật đầu khen thưởng Tĩnh Huyên trong loạn mà không rối. Quá bình tĩnh.

- Được được đến lúc đó Tĩnh Huyên cô nương sẽ phải mở mạng ra

- Tĩnh Huyên sẽ

Xong Dạ Lan đưa các nàng lên lầu đôi mắt nhìn nàng chủ ý

- Oa Mị Mị chuyện ngươi nói là chuyện này?

Đôi mắt Bạch sáng long lanh đầy thích thú

- Ân

- Vậy nhanh, ta muốn nhìn qua một lượt các nàng

- Ân, đi

Nàng nhẹ nhàng bước lên lầu vào phòng chính giữa có thể nhìn xung quanh ngồi xuống bộ bàn ghế điêu khắc xa hoa nạm đá quý nhấp nhẹ môi vào ly trà nhàn nhã.

- Chủ nhân, các nàng đã đến

- Ân, Dạ Lan ngươi cho các nàng vào

- Bái kiến chủ nhân

Các nàng quỳ khóm lưng cúi chào nàng

- Ân, Đóng cựa đi

Cạch Cạch

Tiếng cánh cửa đóng nhẹ, nàng nâng mắt lên nhìn từng người

- Mọi chuyện nói một lượt đi

- Bẩm chủ nhân....

Tĩnh Huyên liếc lại nhìn Bạch sau nhìn nàng hoài nghi

- Không sao, nàng là người của ta cứ nói

- Chào, ta tên Bạch

- Xin chào Bạch cô nương

Dạ Lan nhanh chóng đáp lại còn các nàng khác khẽ gật đầu chào hỏi

- Rồi báo cáo đi

Nếu như dịp khác nàng có thể dong dài với các nàng được nhưng không phải hôm nay, nàng khá lo cho Phong

- Bẩm chủ nhân ở quan lại thì không có chuyện gì quan trọng lắm nhưng giang hồ gần đây có biến động

- A, biến động sao? Nói

-Liên quan đến Ám Tinh các

Nàng giật mình

- Sao? Nói rõ.

- Chủ nhân chuyện này Tĩnh Huyên cũng không rõ lắm, tốt nhất nên hỏi Tiêu Yến cùng Dương Cầm vì hai nàng cùng nghe qua

-Nhanh

Nàng thúc dục

- Bẩm chủ nhân chúng thuộc hạ nghe nói con gái của các chủ Ám Tinh các cũ trở về và theo lời các chủ tiềm nhiệm gả cho tân các chủ

Rắc Rắc

Chiếc bàn gỗ nạm đá quý đáng giá cả mấy chục vạn nẻ đôi. Hơi lạnh khiến các nàng run rẩy. Bởi đây là lần đầu tiên thấy chủ nhân các nàng ra tay

- Mị Mị mau giảm băng à

Bạch nằm trên giường tay cầm chùm nho ăn ra vẻ vô tâm vô phế

- Ngươi lo gì con tiểu hồ ly đó không lẽ ngươi không đối phó được nàng?

Hơi lạnh nhẹ dần thay vào là nụ cười toan tính

- Hừ ta đang xem nên cho nàng ta chết như thế nào! Dám muốn nam nhân của ta? Chưa đủ sức

-Ngươi thật là giết nàng cho nhanh, đừng hành hạ nha!

- Hành hạ? Đúng ý ta nên xẻo thịt hay rút máu?

- Hazz cách nào cũng được nhưng nhanh một chút

- Không ta sẽ trêu đùa cùng nàng ta

- Thôi tùy ngươi

Các nàng nghe chủ nhân cùng vị cô nương tên Bạch đối đáp mà lạnh kinh cả người thật may các nàng không đối nghịch cùng chủ nhân. Mà cũng không rõ vị cô nương tên Bạch này là gì đối với chủ nhân nhưng cái vẻ Bạch cô nương bày ra trước mặt các nàng đảm bảo cũng là người như chủ nhân lãnh độc.

( lãnh : lạnh nhạt, băng; độc : độc ác)

- Còn chuyện gì nữa?

Nàng gấp rút hỏi, nàng muốn nhanh chóng giải quyết chuyện ở đây để đến Ám Tinh các xem dạng nữ nhân gì dám ao ước nam nhân của nàng.

Dạ Lan lên trước mặt nàng dâng lên một quyển sổ, nàng khó hiểu nhíu mi

- Chủ nhân việc chủ nhân giao cho Thương Thu dặn chúng thuộc hạ làm đã xong, xin dâng chủ nhân

Nàng bất ngờ hỏi lại

- Ta giao?

Chương 41

Bội lòng (p2)
Nàng bất ngờ về việc Dạ Lan nói. Nàng có giao cho Thương Thu làm gì sao? Hay có kẻ dám mạo danh nàng? Không trường hợp này không thể xảy ra! Bởi Thương Thu biết nàng là nữ nhi mà người trên giang hồ thì biết các chủ Huyết Tinh các là nam nhi Lãnh Mị chỉ cần Thương Thu tiếp xúc qua sẽ rõ có phải giả mạo hay không. Chỉ có một nguyên do duy nhất :NÀNG BỊ PHẢI BỘI! :

Không ngờ nàng hiện tại cũng bị phản bội như nàng của xưa Tĩnh lặng một hồi nàng mới lên tiếng

- Đem lại

Dạ Lan dâng lên nàng một quyến sách khá dày. Bên ngoài bìa không ghi rõ đây là quyển gì. Nàng lật nhẹ bìa nhìn những dòng chữ được ghi chép đầy đủ gọn gàng đập vào mắt là Thanh Phong Quốc. Tất cả thông tin ở đây đều liên quan đến Thanh Phong Quốc và chủ yếu là Hoàng Hậu Thanh Phong Quốc.

Haha giờ nàng đã rõ. Đây chính xác là chỉ thị của nàng các chủ Huyết Tinh Các. Các Chủ Huyết Tinh Các, các chủ cơ đấy.

Không ngờ nàng chưa gặp Thương Thu có hai tuần trăng chưa đến Huyết Tinh các hai tuần trăng mà nàng ta đã dám phản nàng.

Nàng mỉm cười nửa miệng lạnh rét.

- Ân, được rồi Dạ Lan ở lại, Tĩnh Huyên ngươi cùng các nàng khác xuống đối phó với đám nam nhân ở dưới

- Rõ chúng thuộc hạ cáo lui

Nàng nhìn Bạch đang nhàn nhã vừa ăn vừa xem kịch vui mà lòng cũng không có nơi phát tiết.

- Mị Mị ngươi đừng lấy ta làm chỗ phát tiết nha! Ta vô tội à!

- Hừ, tự nhiên ta thật không muốn thấy mặt ngươi nữa.

- Đừng nha!

-Hừ

--- ---

- Dạ Lan ngươi đến gọi Thương Thủy gặp ta, ta bỗng nhiên rất nhớ nàng ta à

- Thuộc hạ xin lui

- Mị Mị à ngươi muốn làm gì nàng à?

- Ngươi nghĩ sao?

- Chủ nhân Thương Thủy đến

- Mau vào à

- Tham kiến chủ nhân

- Nha, mau ngồi xuống à

- Tạ chủ nhân

Nàng cười không thấy đáy mắt nói

- Thương Thu, Thương Thủy các ngươi đủ lông đủ cánh muốn tạo phản sao?

Thương Thủy sợ hãi nhanh quỳ xuống cúi đầu

- Chủ nhân thuộc hạ thật sự không hiểu ngài đang nói gì

- Không hiểu sao?

- Thương Thủy ngươi có biết Thương Thu đang là chủ nhân mới của thuộc hạ ta?

-Chủ nhân thuộc hạ thật không biết tỷ tỷ của mình lại như vậy. Mong chủ nhân tha tội

Nàng đứng dậy vươn tay nâng khuôn mặt đang tái mét của Thương Thủy nhìn sâu vào đáy mắt nói nhẹ bên tai

- Thương Thu, Thương Thủy là tên ta ban cho hai ngươi, mọi thứ ngươi có hiện tại, mọi thứ ngươi đang làm hiện tại ta cho được thì cũng lấy được. Ta cho các ngươi ánh sáng thì cũng có thể ban cho các ngươi bóng tối. Nhớ lời ta đừng bao giờ phản bội ta, đừng bội lòng của ta

- Chủ nhân thuộc hạ biết tội. Xin người khai ân với tỷ tỷ của thuộc hạ. Cầu xin người

- Cầu ta? Còn tùy tâm tình

Nàng thả khuôn mặt của Thương Thủy ra ngồi ngay ngắn nhấp môi vào ly trà đã nguội lạnh

- Lãnh Độc ngươi còn không xuất hiện đừng trách ta ra tay với nàng!

- Phu nhân xin thứ tội

- Trông coi nàng cho tốt nếu không đừng mong gặp nàng lại

- Tạ phu nhân

- Đưa nàng đi xuống đi, lát ta sẽ gặp nàng ta

- Rõ phu nhân

- Lui xuống

- R...

- Khoan

Chưa nhìn nàng cũng biết rõ giọng nói từ đâu ra. Trừ Bạch ra người nào còn cả gan nói trong lúc nàng đang tỏa uy như vậy.

- Cô nương không biết có việc gì?

- Ta tên Bạch. Ngươi rất đẹp trai. Ta thích ngươi

Lãnh Độc hơi hoảng đối với một vị cô nương gặp chưa được nửa khắc đã nói thích một nam nhân nhưng rồi cũng trở lại vẻ lạnh nhạt khom người nói

- Tạ cô nương nhưng trong lòng tại hạ đã có người thương

- Kho...

- Thôi lui xống

Nàng cắt lời Bạch

- Thuộc hạ xin lui

Trong phòng chỉ còn lại hai người nàng và Bạch. Bạch mở lời

- Thật ngươi lúc nào cũng phá ta

Nàng hừ mũi

- Ngươi có thật là bằng hữu của ta không? Thật không lo lắng một chút nào cho ta sao?

- Ngươi không lẽ không giải quyết được nàng ta?

- Hừ đồ bằng hữu hiểu ta

- Tất nhiên, ta với ngươi sinh ra cùng một thế giới ta không hiểu ngươi thì đâu còn là bằng hữu của ngươi

( cùng một thế giới : ở đây không phải nói đều là người tương lai xuyên không mà nói cùng sinh ra để làm đặc công, để ám sát và cùng hiểu nhau)

Chương 42

Bội lòng (p3)
- Mị Mị ngươi muốn đi đâu vậy nha?

Nàng nhìn Bạch đang tỏ vẻ ngây thơ không biết gì mà khóe mắt không khỏi giật giật

- Hừ ngươi muốn đi cùng ta?

- Ôi, Mị Mị à người ta cũng muốn nha

- Thật muốn sao?

- Ân, nhanh nha nha

- Được, ta cho ngươi

- Ôi yêu ngươi ghê, rồi nhanh nào!

- Đi

Nàng cùng Mị bước ra khỏi phòng bắt gặp Vũ Ý cùng Vũ Ái mặt đỏ lựng đứng trời trồng trước cửa phòng nàng mà không giám nhìn thẳng vào nàng khiến nàng cảm thấy thật khó hiểu!

- Hai người các ngươi có chuyện gì sao?

- Chủ nhân, không không

- Thuộc hạ xin lui trước

Vũ ý, Vũ Ái gấp rút trả lời rồi lằng lặng đi nhanh

- Mị Mị hai nàng đó bị gì chăng?

- Ta không rõ, thôi về phủ ta đã. Ta cần thây đồ rồi mới có thể đi!

- Ân

Nàng không biết lúc mình đi thì cũng là lúc Vũ Ý, Vũ Ái liếc mắt nhìn nhau đầy ẩn ý.

Nhưng mà thật ra Vũ Ý và Vũ Ái đi ngang qua cửa phòng hai người nghe trúng đoạn nói chuyện không đầu không đuôi của hai nàng sinh ra nghĩ bậy nghĩ bạ. Mà hơn nữa lúc đi ra ngoài Bạch do nằm trên giường mà y phục nhăn nhúm lại nhìn hai người ám muội vô cùng.

Vương phi, công chúa nhĩ hảo

Trần quản gia khẽ cúi người chào hỏi nàng cùng Bạch

- Ân, Vương gia các ngươi đã hồi phủ chưa ?

- Bẩm Vương phi vương gia vẫn chưa hồi phủ

Hừ, chỉ là một tiểu hồ ly sao hắn còn chưa đối phó xong chứ! Nàng phải nhanh chóng xử lý việc ở Huyết Tinh các rồi đến Ám Tinh các để xem tiểu hồ ly muốn mơ mộng nam nhân của nàng ra sao.

- Ân, lui đi

- Vâng vương phi

Trần quản gia lui đi nàng quay sang nhìn Bạch nói

- Ngươi thay bộ y phục của Thiên Thần Quốc đi, nếu ngươi mặc vầy bọn chúng sẽ rõ ngươi là người Tư Ba

- Ân, ta đi liền

Bạch nói xong cũng đi về viện để thay đổi y phục. Nàng nhìn Bạch đi một đoạn khá xa rồi mới dùng khinh công bay về gian phòng của nàng thay đổi bộ y phục nam nhân màu huyết. Tóc bối cao, để lựa thưa vài sợi bên vai. Khóe mắt vẽ một giọt lệ. Bên hông đeo thanh kiếm Huyết Ám mà đời các chủ đời này truyền đời khác để nhận thân phận

- Mị Mị ta xong rồi

Nàng quay mặt lại nhìn Bạch mặc y phục nữ nhân của Thiên Thần Quốc gật đầu khen. Quả thật đẹp. Nữ nhân đẹp mặc y phục gì cũng đẹp, giống nàng.

- Ầy, Mị ngươi mặc y phục nam nhân thật quyến rũ nha!

- Tốt, ta ban ơn cho ngươi. Ngươi sẽ là tình nhân của ta

- Ân, tình lang

Nàng ôm Bạch nép trong ngực mình. Dùng khinh công bay về hướng Huyết Tinh các đến.

Đáp xuống giữa đại sảnh, trong lúc đám nô tài đang lau dọn nàng nghiên ngang ôm ngang eo của Bạch ngồi ghế chủ để Bạch ngồi trên người nàng giả hoa hoa công tử vuốt ve Bạch mỉm cười tựa yêu nghiệt đập nhẹ bàn.

Rắc, rầm

- Ồ, thật là cái bàn này quả nên thay, thật yếu. Ta chỉ chạm nhẹ cũng gãy nữa! Người đâu mau dọn dẹp

Một tên nô tài nhìn nàng hoài nghi nhưng cũng nhanh chân dọn dẹp. Còn đám nô tài ở đây đã lâu thì chỉ đứng run một chỗ run rẩy không thôi. Bởi thứ nhất đây là gỗ trầm hương loại gỗ chắc khỏe và hương từ thân gỗ rất thơm ,thứ hai bọn họ còn nhớ một màn ghê rợn trước kia.

- Ngươi mau triệu tập các chủ viện cho ta

Nàng ngồi vuốt ve Bạch tay chỉ bừa vào một tên nô tài gần đó.

- Vân... vâng các... các chủ

Tên nô tài chạy biến khoảng chưa đến nửa khắc các chủ viện đã tập trung lại cúi đầu bái kiến nàng

- Bái kiến chủ nhân

- Ân, ngồi đi

- Tạ các chủ

- Ân, Thương Thu nàng đâu?

- Bảm các chủ nàng ấy đã ra ngoài hiện tại chưa hồi

- Nha

Khuôn mặt nàng mỉm cười, tay nắm chặt vào thành ghế bóp mạnh thành ghế rời một mảnh

- Mau bắn pháo triệu tập nhanh

Giọng nàng tức giận thé cao khiến những người không có nội lực hay nội lực kém đều phải bịt tai lại

- Vâ... vâng

Đùng

Một tiếng pháo kêu vang cả bầu trời nàng cứ ngồi đó tay ôm Bạch trêu đùa giả vui vẻ. Nửa khắc sau bóng dáng bạch y đáp xuống.

Nàng ngồi trên nhìn Thương Thu một thân bạch y khuôn mặt thanh tú bước vào chính điện

- Tham kiến chủ nhân

- Nha, lại đây

- Rõ chủ nhân

Đôi mắt Thương Thu nhìn nàng đầy khó hiểu khi thấy một nữ nhân ngồi trong lòng nàng

Phanh- Hự

Nàng vung tay chưởng Thương Thu đập mình vào bước tường gần đó. Tay nàng đẩy Bạch ra bước lại gần Thương Thu khẽ vuốt khuôn mặt tái nhợt đôi môi đang thổ huyết nói lạnh giọng

- Thương Thu à Thương Thu ngươi đủ lông đủ cánh rồi sao?

- Chủ khụ khụ nhân, Thương Thu thật không hiểu gì!

- Không hiểu gì? Thế đây là cái gì?

Nàng lấy ra trong ngực một quyển sách đập xuống trước mặt Thương Thu. Thương Thu nhìn quyển sách rơi xuống đất run rẩy

- Chủ Nhân, xin người tha tội! Thuộc hạ chỉ muốn nhanh báo thù

- Nhanh báo thù hay là nhanh làm chủ

- Chủ nhân, thuộc hạ không giám

- Thương Thu à Thương Thu ngươi còn quá non nớt. Chính xác là ngươi nghĩ ta quên rồi đúng chứ?

- Chủ nhân.... xin tha tội

Thương Thu dập đầu trước mặt nàng giọng run rẩy sợ hãi

- Thương Thu giờ ngươi nghĩ ta sẽ xử tỷ muội các ngươi ra sao?

Nàng ngồi xuống trước mặt Thương Thu tay chống cằm làm bộ suy nghĩ, môi nở nụ cười nhạt

- Chủ nhân xin giết thuộc hạ nhưng xin người tha cho muội muội của thuộc hạ . Ngàn lần xin tha cho nàng

- A, tha cho nàng? Được thôi

- Tạ chủ nhân

- Bất quá ngươi nghĩ ta sẽ xử ngươi ra sao , Thương Thu hay nên nói trưởng công chúa Thanh Phong quốc Ái La Tá Thương Ngọc Diệp?

Nàng dùng nội lực truyền âm nói cho Thương Thu mỉm cười rạng rỡ nhìn nàng ta. Thương Thu ngã sụp xuống môi run rẩy nói không nên lời chỉ có đôi mắt hoảng loạn không ngừng rơi lệ.

- Chủ nhân, người đã rõ, xin người giết thuộc hạ nhưng van người tha cho muội muội của thuộc hạ. Cầu người!

- Vậy ta giết ngươi ai sẽ báo thù cho ... nói sao nhỉ ... cố hoàng hậu?

Khi nghe nàng nhắc đến đôi mắt Thương Thu khẽ lóe sáng tràn sát khí giọng run khẽ nói

- Vậy chủ nhân ngài tha cho thuộc hạ sao?

- Tha? Ta sẽ không giết ngươi nhưng bất quá

- Chủ nhân xin nói

- Tốt

Nàng quay lên Bạch ôn nhu hỏi

- Mĩ nhân nàng nghĩ sao?

- Nha, chàng không giết nàng ta thì cứ như cũ mà làm

- Ân

Bạch và nàng quá hiểu nhau chỉ cần một cử chỉ cũng đã hiểu ý tứ của nhau đang suy tính

- Thương Thu ta dạo gần đây rất thiếu huyết hay ngươi cung cấp cho ta một bát này nhỉ?

Nàng lấy bát uống rượu đặt xuống trước mặt Thương Thu

- Tạ chủ nhân tha tội chết

Nói xong Thương Thu rút thủy chủ bên người cắt vào lòng bàn tay máu cứ thế chảy dòng dòng theo vết cắt . Một màu đỏ tươi ghê rợn hòa cùng với mùi máu tanh trong không khí.

- Chủ nhân, huyết đã có ...xin dâng người

Do thiếu máu mà cũng do nàng đã chưởng nàng ta trước đó mà giọng suy yếu hẳn

- Tốt

Nàng cầm lên nhấp môi uống bát huyết vừa mới đưa . Các chủ viện nhìn một màn này tất cả đều run rẩy chỉ dám đứng im như khúc gỗ không động đậy, còn đám nô tài sợ đến mức có người ngất xỉu còn có kẻ phải lén đi. Còn riêng nàng thì có lẽ nàng lúc trước mỗi khi giết người xong đều nếm máu của bọn họ nên nàng không bài xích mùi vị tanh tưởi này.

Nàng uống xong huyết vừa mới được dâng còn lưu lại bêb khóe miệng một dòng máu nhỏ. Môi đã đỏ giờ phủ thêm một lớp máu nhìn vào trông thật ghê rợn .

- Thương Thu lại đây

Nàng ném đi chén máu vừa dùng xong ngồi trên vị trí chủ ghế ngoắt tay với Thương Thu.

Thương Thu suy yếu bước lại nàng

Rắc

Á A A A A

Nàng nắm lấy tay trái của Thương Thu bẻ ngược ra sau thế là gãy tay trái của nàng ta . Sau nàng phất tay đi Thương Thu lùi lại ôm tay trái đã gãy của mình cúi đầu

- Tạ chủ nhân tha mạng

- Không lâu nữa đâu ta sẽ báo thù giúp ngươi! Nhưng hiện tại tốt nhất nên chờ đợi

- Rõ chủ nhân

Nói xong nàng nhìn vào Thương Thu đang chật vật một thân bạch y giờ này nhiễm đỏ nàng sai người phân phó

- Người đâu mau đưa nàng ta đi chữa trị

Sau khi có hai tên nô tài đưa Thương Thu đi nàng mới gằn giọng lại nói với các chủ viện đang tập trung tại đây

- Đây sẽ là kết cục của kẻ phản ta làm việc sau lưng ta nhưng chưa chắc sẽ còn sống được. Hừ

Xong nàng quay sang ôm Bạch phi thân đi. Mà để lại lời đồn sau các chủ của Huyết Tinh các là quỷ Hút máu

Chương 43

Hỗn loạn

Nàng nhanh chóng giải quyết việc ở Huyết Tinh các . Cũng đã cảnh cáo Thương Thu khi làm việc sau lưng nàng mà dám dùng người của nàng. Tất cả hầu như xong! Chỉ trừ cái tên nam nhân thối của nàng không biết tại sao đã hai ngày không về phủ . Làm nàng không khác gì mấy phi tần trong hoàng cung ngồi đợi tướng công sủng ái. Hừ đúng càng nghĩ càng sôi máu mà . Nếu nàng điều tra được hắn có ý gì với tiểu hồ ly đó cứ chờ xem nàng nhất định phải hành hạ hắn cho bõ cục tức này và xử lý luôn nữ nhân kia. Dù con cố các chủ nàng cũng giết.

Nhưng trước tiên nàng phải giải quyết cục nợ này đã.

Ánh mắt nàng bắn đến Bạch Bạch vô tội đang vui vẻ vì xem một màn vừa rồi mà không rõ lát nữa vị Mị Mị thân ái sẽ cấp mình cho kẻ khác!

Nàng bước lại gần Bạch giả bộ bất ngờ có kẻ ám toán giơ tay phòng thủ đôi mắt sắc lạnh khiến Bạch cũng tin có kẻ đột nhập vào phủ thu hồi vẻ vui cười ánh mắt Bạch quét xung quanh phòng thủ nhưng cái đau sau ót khiến cho Bạch phải quay mặt lại nhìn kẻ đánh mình . Ánh mắt Bạch tức tối nhìn kẻ đánh mình ý thức cuối cùng là suy nghĩ nhất định phải trả quyền này sau cũng ngất lịm trên tay nàng.

Nàng ôm Bạch đang ngất lim vào xe ngựa cho người nói với nha hoàn của Bạch thu xếp đồ dọn đi . Sai Trần quản gia đưa bao thư nàng viết gửi cho Tứ vương gia đưa Công chúa... sẽ đến ở phủ Tứ vương gia một chuyến .

Cuối cùng sau khi đưa Bạch đi nhờ Tứ vương trông coi nàng ấy , nàng cũng thay lại y phục nữ nhân trắng phiêu dật nhẹ nhàng mà thuần khiết chứ không yêu mị chúng sinh như bộ y phục màu huyết kia. Dùng khinh công đến Tây Môn Kĩ Viện chuẩn bị cho kế hoạch của nàng.

Nàng lằng lặng đến căn phòng Dạ Lan chỉ là phòng của Thương Thủy khẽ đẩy cửa vào nàng nhìn đầu giường Thương Thủy đang trùm chăn tròn vo lộ ra đôi mắt sung húp vì khóc nhiều , đầu tóc rối chưa chải gọn ,khuôn mặt thanh tú tiều tụy đi không ít . Còn Lãnh Độc vẫn đứng đó trông coi Thương Thủy nhưng tròng mắt một mảnh nhu tình hiếm ít.

- Tham kiến phu nhân/ chủ nhân

Thấy nàng Thương Thủy vội xuống giường hành lễ , Lãnh Độc ở bên đỡ nàng xuống rồi cũng quỳ xuống hành lễ

- Ân, Thương Thủy ta chưa giết tỷ tỷ ngươi đâu! Sửa lại dung nhan của ngươi đi

Nhìn dung nhan của Thương Thủy nàng hiểu đươc nỗi lo của nàng nên nàng cũng nói thẳng để cho Thương Thủy khỏi lo lắng cho Thương Thu.

- Đội ơn chủ nhân

Thương Thủy nghe nàng nói xong dập đầu xuống đất liên tục tạ ơn

- Rồi đứng lên đi, ngươi tiếp tục thực hành thuần thục về độc cho ta! Còn ngươi Lãnh Độc ta có việc cho ngươi

- Rõ chủ nhân

- Đi theo ta

Sau một hồi nàng suy tính với Lãnh Độc, cuối cùng cũng cho ta kết

- Phu nhân, thật làm vậy không thể được,thuộc hạ đâu thể làm đại ca của người

- Lãnh Độc ngươi không nghe lời ta?

Nàng nhướng mi khó chịu nhìn Lãnh Độc

- Lãnh Độc không giám

- Tốt ! Làm đi Đại Ca

- Phu nhân...

- Kêu muội muội

Lãnh Độc chần chừ một lúc sau cũng mở miệng

- Muội

Nàng hài lòng lao vào ôm cổ đại ca của mình nói nhẹ nhàng

- Đại ca huynh đưa ta đến chỗ các chủ nha

Lãnh Độc thấy nàng lao nhào vào lòng mình , thân hình bỗng cứng ngắc tay run nhè nhẹ giọng bối rối

- Mu... Muội biết võ công mà?

Nàng nhu thận nói bên tai Lãnh Độc

- Đại ca huynh bị gì sao? Ta đâu biết võ công ? Một chút cũng không biết!

Nàng cười yếu ớt nói , nhưng nếu là một cao thủ thì sẽ thấy rõ bao phần nội lực được đi ra theo từng câu chữ nàng nói

- Muội ta hồ đồ quên mất

- Nga, đại ca ta nên đi rồi chứ?

- Ân, nên nên

Lãnh Độc run rẩy dùng hai tay ôm eo nàng dùng khinh công bay về địa chủ chính của Ám Tinh các . Đáp xuống chính điện nàng vẫn ôm cổ Lãnh Độc , Lãnh Độc tay cũng đang vòng qua eo nàng như lúc đưa nàng đến đây.

- Lãnh Độc không ngờ ngươi cũng có lúc đưa nữ nhân ra mắt các chủ sao?

- Haha chắc Lãnh Độc ngươi đã chọn ngày lành tháng tốt rồi chứ?

....

Một người rồi lại một người hầu hết đều suy nghĩ nàng là nữ nhân của Lãnh Độc cứ bu dần một đông thật làm nàng khó chịu không thôi

- Đây là muội muội của ta

- Chào các vị

Nghe vị Đại ca của mình mở lời trước nàng cũng phải nhu thuận một chút để tỏ ra tiểu thư khuê các chứ!

- Lãnh Độc không ngờ ngươi có vị muội tử rất đẹp nha!

- Đúng so với tiểu thư Như Nhu còn đẹp hơn gấp vạn lần à!

- Rất nhu mì nha

- Đúng đúng ! Lãnh Độc hay ngươi gả muội tử ngươi cho ta. Ta sẽ chăm sóc nàng tốt

- Hừ các ngươi? Không xứng

Lãnh Độc mở miệng từ chối . Còn nàng cứ tiếp tục làm một tiểu muội yếu ớt nhu thuận nép vào ngực đại ca vậy!

- Hừ ý ngươi là sao?

- Ngươi khinh chúng ta?

- Ngươi muốn muội tử của mình làm các chủ phu nhân?

- Các chủ phu nhân đã có người ngồi rồi Lãnh Độc ngươi đừng mơ mộng

Lãnh Độc cáu giận

- Các ngươi...

Lãnh Độc chưa nói hết lời nàng tự nhiên cắt ngang

- Các vị không rõ có phải các chủ phu nhân sẽ là Như Nhu cô nương đó?

Nàng nhìn vào đám nam nhân đó giương đôi mắt to tròn ngập nước tay nắm vạt áo caca mình tựa như sắp ngã . Làm đám nam nhân đứng điên đảo không thôi , mĩ nhân đẹp mà còn yếu ớt như vậy thật làm khơi dậy dục vọng nam nhân muốn hảo ôm vào lòng an ủi âu yếm.

- Cô nương đúng như vậy nên cô nương chết tâm đi thì hơn

Nàng nhìn lại phía người đang nói . Đó là một nam nhân còn khá trẻ nhìn cũng chỉ mới qua 20 tuổi hắn ta chỉ đứng tựa vào cột chứ không lại phía bên nàng. Khuôn mặt góc cạnh nam tính phía khóe mắt phải có một vết sẹo ngắt do đao gây ra nhưng không làm mất vẻ đẹp đó mà làm đậm thêm vẻ nam tính của nam nhân kia. Nhận xét xong nàng cũng mở lời nói

- Xin hỏi trước đây không phải đã có các chủ phu nhân sao?

- Cái đó ta không biết nhưng hiện tại chính là vậy

Nam nhân đứng đó đáp lời nàng nhưng đây không phải câu trả lời nàng muốn nhưng tiếp sau cũng có lời khác đáp lại

- Tiểu muội trước kia đúng là có nhưng hai tuần trăng này không thấy bóng huyết y của cô nương đó đâu. Hơn nữa các chủ cũng không nhắc đến nên cô nương đó và các chủ có duyên không có phận rồi

- Nha, tiểu muội đã hiểu

Nàng tính hỏi thêm nhưng nhìn thấy bóng dáng bạch y trước mắt làm nàng nổi lên một ý trêu chọc....

Chương 44 Có H

Hỗn loạn (p2)
Nàng nhìn bóng dáng bạch y đến càng gần lòng nàng càng thêm khẩn trương không thôi , bây giờ nàng sẽ cho hắn nếm một chút gia vị mặn mà của tình yêu thêm đậm. Mà lúc này nàng đang chính là khuê nữ nên phải yểu điệu nhẹ nhàng không được làm mất mặt Đại Ca nàng nên cách tốt nhất là giả vờ vấp ngã. Mà thử hỏi trên đời một đại đại mỹ nhân vấp ngã có nam nhân nào không nảy sinh thương tiếc muốn chở che? Mà lúc chở che không tránh khỏi sự đụng chạm tay chân à!

Ý tưởng này của nàng đúng là nhất trong các nhất mưu nữ nhân.

Nghĩ là làm nàng giả bộ quay lưng đi ngược đường hắn đang tiến đến , đi được hai ba bước nàng vô tình giẫm phải vạt áo trước tưởng chừng như là sắp ngã , may có Lãnh Độc nhanh tay ôm eo nàng vào lòng và các vị nam nhân tuổi gần trẻ hỏi han an ủi

- Ruốc cuộc là có chuyện gì mà ồn ào vậy nha

Biết hắn lại gần tay Lãnh Độc dường như rụt lại , nếu như vậy thì đi tong kế hoạnh của nàng sao? Không được, nhất định không được.

Nàng quay người lại nép khuôn mặt mình vào lồng ngực Lãnh Độc dùng nội lực truyền âm

Để lặng như vậy cho ta

Lãnh Độc nghe xong cũng run tay ôm lại eo nàng. Nhìn nàng và Lãnh Độc bây giờ thật giống như là tình lang chứ không giống huynh muội một chút nào khi cả hai ôm ấp thâm tình như vầy!

- Tham kiến các chủ

Tất cả đều quay lại bái kiến hắn, nàng cũng thức thời xoay người lại cúi đầu tham kiến hắn

- Nga, nữ nhân này là người của ngươi sao?

Hắn nhìn nhìn như không nhìn đến cười hỏi

- Các chủ đây ... muội muội của thuộc hạ

- Nha, ta không biết nha

Nàng biết hắn đang truy vấn Lãnh Độc nên cũng nhìn thẳng hắn mà trả lời

- Các chủ, tiểu nữ thân thể từ nhỏ hàn yếu, tránh lại gây phiền toái đại ca nên mới nói huynh ấy không nhắc đến

Lúc nàng ngước mặt lên nói với hắn con ngươi hắn xẹt tia bất ngờ

- Nàng...

Hắn vốn đang định nói nàng làm gì ở đây nhưng nàng lại mở lời cho ra ý khác

- Tạ Các chủ còn nhớ. Tiểu nữ chính là vị cô nương được người cứu lúc trước

Hắn nhìn nàng sáng tỏ. Vậy ra nàng đã biết chuyện này hắn trong lòng thầm khổ , nếu bây giờ nàng muốn diễn kịch thì hắn sẽ bồi nàng diễn thật tốt

- A đúng không ngờ muội lúc này lại xuất hiện ở đây

Con ngươi nàng xẹt ý tra hỏi

chàng không muốn nhìn thấy ta?

Hắn nhìn đôi mắt như đang xuyên thủng hắn kia chỉ có thể ủy khuất liếc mắt lại

Mị nhi ta đâu có ta chỉ bất ngờ thôi

Chàng mê muội con tiểu hồ ly đó rồi sao?

Ta đâu có

Ta hưu chàng

Nàng và hắn đối đáp bằng hai loại ánh mắt khác nhau một nhu tình một sát ý.

Hắn nhìn thấy ánh mắt nàng bắn dội về phía mình mà khuôn mặt vẫn thẹn thùng cười mà trong lòng lo lắng

- Thôi các người đi ra hết riêng Lãnh Độc và muội hạy ở lại

- Rõ chủ nhân

Lúc trong điện không còn bóng ai hắn mới lạnh lùng ra lệnh

- Lãnh Độc ngươi ôm Phu Nhân của ta thế chưa đủ sao?

Hắn nhìn chướng mắt khó chịu. Lãnh độc vội buông eo nàng ra thức thời nói

- Thuộc hạ có tội xin ra đứng ngoài sân trông coi chộc lỗi

Xong cũng biến ra để mình nàng cùng hắn ở lại trong điện. Nàng cũng không nhìn mặt hắn nữa lặng lẽ ngồi lên vị trí các chủ nhâm nhi ly trà nguội.

Hắn tiến lại gần nàng bế nàng lên khởi động con xoay tiến vào căn phòng bí mật bên đó . Bước vào hắn ngồi trên nhuyễn ghế tay ôm hông nàng cho nàng mặt đối mặt mình hai chân lại vòng qua eo hắn

- Mị nhi ta thực tình đang điều tra nàng ta chứ không có ý gì với nàng ta

....

- Ta chỉ yêu nàng

.....

- Ta yêu nàng

......

- Cả đời cả kiếp ta vẫn chỉ yêu nàng

- Tốt lần này ta tha cho chàng nếu có lần sau ...

Nàng giơ tay nhéo hắn còn cố với ra sau lấy nghiên mực chưa mài giơ ra trước mặt hắn cảnh cáo

- Ta lấy nghiên mực đập chết chàng , rõ chưa ?

- Ân ta biết

Nàng nghi ngờ nhìn hắn giọng hắn lúc trước không có như vầy giờ có chút khàn đặc . Nàng nhướng lên quan tâm hỏi

- Phong , chàng sao vậy?

- Mị nhi đừng nháo

Sau nàng cảm thấy có một thứ gì đó đang chỉa thẳng vào hoa cúc* của nàng, khiến nàng run rẩy không thôi

(*hoa cúc: ai hay đọc đam mỹ thì chắc hẳn biết đây là gì rồi . Chưa đọc thì xin nói luôn là lỗ đ*t đó )

- Mị đây là do nàng nên nàng phải chịu

Hắn giọng một thêm đặc do dục vọng nhưng nàng đâu biết lúc nàng với tay lấy nghiêng mực hương nữ nhân thơm xông thẳng vào mũi đã khó kiềm chế nàng ngồi xuống còn dập mạnh xuống tiểu đệ của hắn lại còn xoay trở lung tung làm tiểu đệ đang ngủ say đã lâu thức dậy. Nên lần này nàng phải bồi đủ

Chương 45

Sắc xuân
Hắn vừa nói xong bá đạo trụ đầu nàng hôn lên đôi môi thơm mịn thèm khát đã lâu , lưỡi hắn nhanh chóng luồn lách trêu đùa dày vò chiếc lưỡi thơm tho nhỏ xinh của nàng.

Hắn hôn thật sâu lấy hết dưỡng khí trong khoang miệng nàng làm nàng không khỏi bật ra vài tiếng rên nhè nhẹ. Đến cuối cùng không khí sắp hết trong đầu nàng mới hiện lên suy nghĩ

người ta có thể chết vì hôn

Nàng cố vùng vẫy đẩy đầu hắn ra hít dưỡng khí , hắn lại kẹp chặt nàng lại hôn tiếp đến khi nàng sắp ngất hắn mới buông nàng ra nhả theo sợ chỉ bạc trắng dâm mỹ .

Nàng cố vươn đầu hít từng ngụm khí , hít lấy hít để . Tay hắn lúc này lại không an phận một tay đưa xuống vuốt mông đẹp của nàng tay còn lại thì tháo đai áo vuốt ve bộ ngực non mềm mại trêu đùa cùng hai hạt chân châu nhỏ dưới bàn tay hắn đã dựng thẳng. Hơn nữa ngay cả bên dưới tiểu huyệt của nàng đang được tiểu đệ đệ của hắn chiếu cố ma sát nhè nhẹ sinh ra cảm xúc .

Giọng hắn càng ngày càng đặc

- Mị nhi bồi ta, ta muốn nàng

- Ưm ... ư Phong khoan...khoan

- Ta không chờ được

Giọng quẫn bách của hắn vang lên

- Để ta , chàng A Ưm để ta cấm động đậy

Nàng dụ ngọt hắn rồi đẩy ngã hắn nằm trên nhuyễn ghế nàng nhẹ nhàng tháo từng phụ kiện hắn đang mặc đến lúc hắn ngay cả tiết khố cũng không còn nàng mới khoác thêm cho hắn một chiếc áo choàng ngoài. Nhìn hắn bây giờ thật muốn nhào vào ăn ngay , thân hình vòng eo săn chắc đôi chân thon dài.

Xong nàng đứng dậy bước cách xa hắn hai sải chân tháo từng phần trên bộ y phục mình, tháo chiếc trâm cài đầu xuống tóc đen ba ngàn sợi đua nhau đổ xuống. Nàng mới vuốt tay chia tóc thành hai bên trước ngực nàng xong nàng mới tháo yếm của mình ném lại phía hắn .

Hắn nằm ngửa một tay chống đầu, tay còn lại nhanh chóng chụp lấy chiếc yếm nàng ném lại đưa lên mũi hít một hơi thỏa mãn rồi để một bên mị hoặc nói:

- Mị nhi của ta hảo thơm

Nàng ngại ngùng khẽ đỏ mặt vì lời nói của hắn mà một phần là vì cả người nàng lõa thể trước mặt hắn mà còn làm tiểu đệ đã lộ liễu trước mặt nàng một thêm to lồ gân xanh nổ lên dữ dội. Đôi con ngươi hắn nhìn nàng như muốn nuốt chửng chỉ đến lúc thấy nàng vẫn đang còn mặc tiết khố một thoáng nhíu mày.

- Mị nhi

Hắn cấp bách kêu gọi nàng mau đến an ủi hắn , nàng chỉ chầm chậm lại gần rồi ngồi quỳ trước bụng dưới của hắn ngón tay lạnh nhẹ chạm vào đầu dương vật nàng ấn nhẹ xuống , một dòng chất lỏng trắng đục theo tay nàng rò rỉ ra ngoài.

Nàng chỉ dùng một đầu ngón tay trêu chọc hắn khiến cho tiểu đệ không được an ủi đã phồng to nay còn muốn phát nổ

- Mị nhi mau

Nàng nhìn hắn đang khó chịu rên rỉ mà nàng muốn ăn tươi hắn . Hắn đâu biết lúc nàng làm vậy có bao phần xấu hổ bao phần ham muốn cùng hắn mà dâm thủy chảy xuống đùi nàng, nàng đã phải khắc chế mình.

- Hình phạt đã hoàn ta thưởng cho chàng

Nói xong nàng tự động tháo tiết khố phô bày mảnh vườn rậm rạp ẩm ướt trước mặt hắn , nàng nhẹ leo lên bụng hắn khẽ đưa tiểu huyệt nhỏ đụng chạm thân mật cùng tiểu đệ đệ.

Nước dâm thủy của nàng chảy thêm một nhiều chảy thẳng xuống tiểu đệ đệ của hắn khiến hắn hưng phấn không thôi. Hắn mở mắt mờ mịt nói

- Mị nhi ta yêu nàng

Sau hai tay trụ mông đẹp của nàng dập mạnh xuống tiểu đệ đang hưng phấn . Nàng hoa huyệt nhỏ bao bọc toàn bộ tiểu đệ lớn của hắn . Hắn nhẹ nâng mông nàng lên rồi kết hợp giơ cao mông của mình va chạm mạnh khiến nàng ngâm nga thỏa mã

A A ƯM Ư A

A A A

Nhanh nha

Cứ mỗi lần hắn xuyên trong nàng là mỗi lần nàng dục tiên dục tử không thể khép miệng ngân nga. Đôi tay hắn bóp mạnh mông nàng giơ chân nàng chạng ra hết cỡ miệng lại cắn mút hai hạt chân châu . Giọng hắn ái muội bên tai

- Nếu nàng mang thai sinh con xong chỗ này khi ta ân ái chắc chắn tiết ra sữa đến lúc đó ta không cần dùng điểm tâm

Hắn nói chỉ tay vào hai hạt chân châu của nàng làm nàng không khỏi tưởng tượng ra cảnh nàng cùng hắn ân ái tay hắn bóp ngực nàng sữa từ các đầu hạt bắn thẳng vào mặt hắn . Mặt nàng bỗng chốc đỏ lên giở giọng trách móc

- Phong A chàng A A đồ dâm dục

- Nha, ta dâm dục chỉ riêng nàng

....

- Nên ta tiếp tục dâm dục

Nói xong hắn bồng nàng xuống thảm lông gần bên để đầu nàng xuống dưới mông chổng lên trời hai chân bị bắt chạng ra một tay nâng mông nàng một tay cầm tiểu đệ đệ dồn dập tấn công

dồn dập khoái cảm liên tục tấn công nàng làm nàng ngâm nga không thôi

- Phong...A... ta không ... Ư...A... chịu được, chậm ... chậm

Nàng nói trong đợi khoái cảm mong hắn chịu chậm một chút để nàng kịp thích ưng nhưng tiếc không chậm lại mà hắn còn động nhanh hơn, mạnh hơn

- Mị nhi ... chịu khó ta thật không chậm được

Hắn tiến công dồn dập nhưng miệng vẫn nói một bên với nàng

- Không .... A ... Ư... của chàng... to... to quá ... Á ... chậm...

- Ư... Mị nhi ta không chậm được

Hắn đang rong ruổi sau lưng nàng nghe giọng nàng rên rỉ nói đã khó nhịn còn khen tiểu đệ hắn to mà tiểu đệ của hắn chính là tượng trương cho một đặc điểm chứng minh hắn là nam nhân. Như vậy thì hỏi sao hắn nhịn được?

Ôm nàng quay mặt về phía mình hắn bắt chạng hai chân nàng ra làm hoa huyệt thêm mở rộng động thân một cái tiểu đệ hắn lần nữa chui tọt vào hoa huyệt nhỏ nóng ẩm đó. Giơ chân nàng cao lên động thân mạnh chạm tận điểm cuối cùng xong phóng ra một dòng nước trắng đục dính nhơm nhớp vào trong tiểu huyệt nhỏ. Hắn quay người cho nàng nằm nghỉ trên hắn , nhưng hắn vẫn không chịu rút ra cứ ngâm trong tiểu huyệt đó mà an dưỡng.

- Phong rút ra

Nàng nằm trên người hắn khàn giọng nói

- Cứ để vậy

- Ta mệt

- Ta biết

Hắn mặt dày nói nhưng vẫn không chịu rút ra còn nàng vừa mới nghỉ chưa được nửa nén nhang lại cảm thấy hoa huyệt mình đang dần dần căng ra theo biến hóa của dương vật hắn, nhăn mi mệt nhọc

- Phong...

- Ta làm thêm hiệp nữa

Sau đó lại đè lên người nàng tiếp tục triền miên ân ái ám muội cùng tiếng rên rỉ , bộ lông dưới đất ướt đẫm tinh dịch nhơm nhớp.

Tg: ta không biết thế đã đủ đại sắc chưa nữa nhưng sắc vậy có lẽ cũng tạm rồi ha

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro