Húc Nhuận - Khi Fan Mẹ Của Húc Nhuận Xuyên Thành Thượng Nguyên Tiên Tử Quảng Lộ

Đương Húc Nhuận Thân Mụ Phấn Xuyên Việt Thượng Nguyên Tiên Tử Quảng Lộ
(Khi fan mẹ của Húc Nhuận xuyên thành Thượng Nguyên Tiên Tử Quảng Lộ)

Tác giả: Thiển
Thể loại: cổ trang, nhất thụ nhất công, đồng nhân
Ghép đôi: Nhuận Ngọc x Húc Phượng
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt

Thủy Thần đào hôn, Thiên Ma đại chiến bùng nổ, Húc Phượng và Nhuận Ngọc đối chiến ở Vong Xuyên.

"Huynh hai lần ba lượt, đẩy ta vào chỗ chết, bất chấp thủ đoạn, ta sống, lẽ nào khiến huynh kiêng kị như vậy ư."

"Ngươi nghịch thiên sống lại, rơi vào ma đạo, bản tọa thân là Thiên Đế, vốn nên thuận theo thiên mệnh, diệt trừ yêu tà."

"Vừa vặn, Húc Phượng đời này không phục nhất chính là thiên mệnh. Hôm nay, càng muốn nghịch thiên mà làm." Nói xong, Húc Phượng tính tấn công Nhuận Ngọc.

"Đợi đã." Thượng Nguyên tiên tử Quảng Lộ giấu trong đội thiên binh, đột nhiên lên tiếng. Chúng tiên ma dừng lại nhìn về phía Quảng Lộ.

"Lộ Nhi." Thái Tị tiên nhân vội vàng kéo con gái mình lại.

Quảng Lộ giãy khỏi tay Thái Tị tiên nhân, chen vào giữa Húc Phượng và Nhuận Ngọc. Nhìn hai người chậm rãi mở miệng bảo.

"Ma Tôn, Quảng Lộ biết trận đại chiến hôm nay là tên đã lên dây. Nhưng Quảng Lộ có một chuyện phải nói rõ trước mặt Ngũ Giới: Tiên, Yêu, Hoa, Minh, Ma này. Bằng không Quảng Lộ chắc chắn sẽ hối hận cả đời."

"Dám hỏi, công chúa Lưu Anh, có thể cho Quảng Lộ mượn Nghiệm Tâm Thạch một lát không."

"Có thể. Chờ." Lưu Anh không hiểu Quảng Lộ định làm gì. Lại vẫn sai ma tướng tới Ngu Cương Cung lấy Nghiệm Tâm Thạch.

"Công chúa, Nghiệm Tâm Thạch." Ma tướng đó đi vội về cũng vội, mất chưa tới nửa khắc đồng hồ.

"Quảng Lộ, nè." Lưu Anh phi thân bay tới giao cho Quảng Lộ.

"Mọi người đều biết, Ma Tôn và Thủy Thần tiên thượng tâm đầu hợp ý. Nhưng lại không biết mạng của Thủy Thần tiên thượng là bệ hạ cho, nói cách khác, cùng Ma Tôn thông qua Nghiệm Tâm Thạch là bệ hạ, mà không phải Thủy Thần tiên thượng, Hoa Giới thiếu chủ Cẩm Mịch."

"Chuyện này..."

"Thì ra Ma Tôn yêu Thiên Đế, thật không ngờ Thủy Thần tiên thượng lại là..."

"Ăn nói cẩn thận."

"(⊙o⊙) gì? Phượng Oa... con và Nhuận Ngọc..."

Ngạn Hữu hôn mê nằm trong góc.

Quảng Lộ thấy mọi người đã ngu ngơ, bèn cầm Nghiệm Tâm Thạch để lên tay Nhuận Ngọc và Húc Phượng, rồi lấy của mỗi người một giọt máu nhỏ vào. Sáng.

"Nghiệm Tâm Thạch sáng, thì ra người Ma Tôn yêu là Thiên Đế!" Không biết là ai nói ra lời này.

"Chúc mừng tôn thượng, Thiên Đế bệ hạ hỉ kết liên lý." Đại trưởng lão Kình Thành Vương tuy rằng không biết chuyện gì đang xảy ra. Nhưng Nghiệm Tâm Thạch là bảo vật Ma Tôn dùng để chọn Ma Hậu, không thể nào sai được. Nói xong liền chạy.

Khuôn mặt của Nhuận Ngọc lúc trắng lúc xanh, lạnh lùng mở miệng "Về Trời."

Ma Tôn không kịp phản ứng, nhìn Nhuận Ngọc về Trời. Lưu Anh sốt ruột.

"Phượng huynh, còn không mau đuổi theo." Lưu Anh chọc chọc Húc Phượng đã ngốc.

Cẩm Mịch thấy giọt máu của Húc Phượng, Nhuận Ngọc đốt sáng Nghiệm Tâm Thạch, đã quên khóc, không nói lời nào kéo Ngạn Hữu đang hôn mê về Hoa Giới.

"Trận Thiên Ma đại chiến này cũng thật vẻ vang, ầm ĩ nửa ngày, hóa ra là phu phu cãi nhau."

"Thủy Thần tiên thượng cũng thật đáng thương."

"Hành của Thiên gia ngon quá."

"Đúng đúng đúng, hành của Thiên gia ngon quá."

Trên bờ Vong Xuyên, ngoại trừ Thiên Giới đã rời đi và tàn dư của Ma Giới, Tam Giới khác xem kịch ăn hành. Thật không ngờ củ hành này, đủ lớn.

...

Cửu Tiêu Vân Điện

Nhuận Ngọc ngồi bên trên không nói một lời.

Húc Phượng run bần bật. Quảng Lộ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Lưu Anh không hiểu. Nguyệt Hạ tiên nhân làm mặt ngu, lại rất hưng phấn. Thái Tị tiên nhân trợn tròn mắt nhìn một loạt hành động của con gái mình. Duyên Cơ tiên tử và các tiên gia khác đơ người.

"Huynh trưởng." Húc Phượng mở miệng, chớp mắt làm nũng.

"Ma Tôn ăn nói cẩn thận. Ma Tôn đã không còn là Hỏa Thần của Thiên Giới. Bản tọa không có bất cứ quan hệ gì với Ma Tôn."

"Không thể nào, ở trên bờ Vong Xuyên, người của Ngũ Giới đều nhìn thấy Thiên Đế bệ hạ ngài và tôn thượng thông qua Nghiệm Tâm Thạch. Nghiệm Tâm Thạch là bảo vật Ma Giới ta dùng để chọn Ma Hậu."

"Có lẽ Nghiệm Tâm Thạch hỏng rồi."

"Càng là không thể, Đại trưởng lão không nhìn lầm được."

Nhuận Ngọc im lặng không nói gì. Húc Phượng cho Lưu Anh một cái Like.

"Quảng Lộ."

"Bệ hạ."

"Đi Hoa Giới truyền lời cho Thủy Thần và Xà Tiên bảo hai người họ mau chóng tới Thiên Giới."

"Tuân lệnh." Quảng Lộ đi Hoa Giới.

"Bãi triều!"

"Không được. Huynh trưởng không cho Phượng Nhi một câu trả lời, quyết không thể bãi triều. Bằng không Phượng Nhi muốn khóc cũng không có chỗ mà khóc."

Cẩm Mịch, Ngạn Hữu nghe được lệnh truyền vội vàng theo Quảng Lộ tới Thiên Giới.

"Phượng Hoàng nói đúng, Tiểu Ngư tiên quan."

"Cẩm Mịch, nàng..." Thiên Đế Nhuận Ngọc oán Trời oán Đất oán tiên Thiên Đế Thái Vi, tiên Thiên Hậu Đồ Diêu, lần này lại thua trên người Cẩm Mịch pháp thuật khi linh khi không, học theo Nguyệt Hạ tiên nhân đọc đủ thứ tiểu thuyết thân kiêm hai thần chức Thủy Thần, Hoa Thần.

"Ngạn Hữu."

"Nghĩa huynh, Cẩm Mịch nói đúng, Ngũ Giới đều đã biết, nghĩa huynh ngài và Ma Tôn thông qua Nghiệm Tâm Thạch."

"Bản tọa không gả." Bỏ lại lời này, lắc mình, ném mọi người lại Cửu Tiêu Vân Điện.

Chúng tiên gia: Chuyện gì vừa xảy ra vậy??? Bệ hạ.

Quảng Lộ một tay kéo Ma Tôn Húc Phượng mặt còn mờ mịt, một tay kéo Ngạn Hữu, Cẩm Mịch, Lưu Anh, Nguyệt Hạ tiên nhân, Duyên Cơ tiên tử tới Toàn Cơ Cung. Đồng thời truyền âm gọi Phá Quân tinh quân tới thu dọn tàn cục.

"Quảng Lộ, huynh trưởng có ý gì?"

Quảng Lộ rất muốn đánh chết con Ma Tôn dung lượng não hơi bị bé này. Đáng tiếc đánh không lại.

"Còn có thể là (⊙o⊙) ý gì, Phượng huynh, Lưu Anh về Ma Giới chuẩn bị đồ cưới cho Phượng huynh." Lưu Anh nói xong hóa thành một luồng khói bay về Ma Giới.

"Phác Xích Quân, tốc độ của bọn họ nhanh thật. Đúng rồi khổng tước trắng Tuệ Hòa đâu?"

"Tuệ Hòa, hẳn là ở trong thiên lao."

"Hì hì, Phác Xích Quân ngươi nói nếu Tuệ Hòa biết chuyện này ả có hối hận đã giết cha và dì Lâm Tú không."

"Không biết."

...

Toàn Cơ Cung

"Huynh trưởng, Phượng Nhi biết sai rồi."

Nhuận Ngọc phê tấu chương, làm lơ. Húc Phượng hóa thành nguyên hình bổ nhào vào lòng Nhuận Ngọc. Bị y ghét bỏ ném ra khỏi Nam Thiên Môn, vừa vặn đụng độ Lưu Anh đi chuẩn bị đồ cưới cho Húc Phượng quay về Thiên Giới phục mệnh.

"Lưu Anh công chúa, xin hãy dẫn Ma Tôn đi cùng."

Thấy Nhuận Ngọc đi rồi, mọi người trốn trong góc xem kịch vui vội vàng xúm lại quanh Húc Phượng.

"Nhị điện hạ, ngài thân là Điểu Tộc, con Phượng Hoàng duy nhất còn trong trời đất này thật là quá thất bại mà. Phượng Hoàng, Ứng Long muốn tuyệt chủng rồi."

"Không nhất định."

"Ý của hồ ly tiên là gì?"

"Vào Thiên Cơ Luân Hồi Bàn của Cơ Cơ rồi, bọn họ còn không phải mặc cho thúc phụ ta đây sắp đặt." Nguyệt Hạ tiên nhân quơ quơ đoạn dây tơ hồng trong tay.

"Thôi miễn đi, dưới tay của Nguyệt Hạ tiên nhân ngài có mấy đôi được hạnh phúc mỹ mãn, oán ngẫu ngược lại là nhiều." Quảng Lộ không hề do dự cãi lại.

Sau khi đồ cưới của Ma Tôn Ma Giới Húc Phượng được con gái độc nhất Lưu Anh của Biện Thành Vương giao cho Thiên Đế Nhuận Ngọc, Lục Giới đều biết Ma Tôn sẽ gả cho Thiên Đế. Đâu ai ngờ được tối hôm đó Ma Tôn đè Thiên Đế dưới người. Dẫn đến ngày hôm sau Thiên Đế vô lực thượng triều.

...

Ngày hôm sau – Toàn Cơ Cung

Nhuận Ngọc một cước đạp Húc Phượng xuống giường. Húc Phượng lồm cồm bò trở lại.

"Ngọc Nhi, để ta xoa cho ngươi." Húc Phượng mặc quần áo vào cho cả hai, đỡ Nhuận Ngọc tựa vào lòng mình, một tay nhẹ nhàng xoa phần eo nhức mỏi của Nhuận Ngọc, tay còn lại thì đút cháo.

Nhuận Ngọc nằm trong lòng Húc Phượng hưởng thụ tất cả.

"Húc Phượng, phụ đế... mẫu thần... Tuệ Hòa... ta..."

"Ngọc Nhi, ta biết, ta biết cả rồi. Phụ đế vì cứu ta tự tán nguyên thần, mẫu thần là vì Đại bá bỏ mình mới nhảy Lâm Uyên Đài, Tuệ Hòa bị mẫu thần ngộ đạo, mới có thể..."

"Ngọc Nhi." Nhuận Ngọc từ lâu đã ngủ, tối qua y bị giày vò lâu lắm, ngủ chưa được bao lâu. Hiện tại lại không cần thượng triều, có thể làm một giấc an ổn. Húc Phượng bế Nhuận Ngọc lên giường, đắp kín chăn cho y.

Ma Tôn Húc Phượng lấy lý do Ma Giới không thể thiếu Ma Hậu, cưới Thiên Đế Nhuận Ngọc.

Hai giới Thiên Ma vì vấn đề thành thân và động phòng ở đâu tranh chấp không ngừng. Cuối cùng Thiên Đế gõ định Thiên Giới đại hôn, Ma Giới động phòng.

Trăm năm sau, một con Ứng Long hệ hỏa và Phượng Hoàng hệ thủy chào đời. Thiên Đế đại xá Lục Giới.

Cẩm Mịch, Quảng Lộ, Ngạn Hữu, Lưu Anh, tranh nhau thuộc quyền của hai đứa bé này.

Húc Phượng ôm Nhuận Ngọc đang mang thai nhìn mấy người tranh chấp ở đằng xa.

"Ngọc Nhi, ngươi nói lần này sẽ là gì?"

"Hẳn là Ứng Long!"

"Vậy chúng ta..."

"Kỳ Hoàng tiên quan nói, thai này của bản tọa bất ổn. Không, thể, hành, phòng." Nói xong, tiêu sái để lại một bóng lưng cho Húc Phượng.

Hư ảnh của Thái Vi, Đồ Diêu, Tốc Ly, Lạc Lâm, Lâm Tú từ sau trận Thiên Ma đại chiến đến khi Nhuận Ngọc sinh hai đứa con cho Húc Phượng, giờ là đứa thứ ba, vẫn còn ngu ngơ, chưa thể hồi hồn.

"Tốc Ly, sớm biết Ngọc Nhi có thể sinh Phượng Hoàng, ta tác hợp Húc Nhi và Tuệ Hòa làm chi!"

"Còn không phải tại ngươi, Lý Nhi của ta!"

"Hai người đừng ồn ào nữa."

"Cút. Tra long." Đồ Diêu, Tốc Ly khó được cùng chung mối thù.

Lạc Lâm, Lâm Tú xem kịch, không giúp ai cả.

"Cho các ngươi một cơ hội." Giọng của Thiên Đạo thản nhiên truyền tới. Không chờ bọn họ trả lời, Thái Vi, Đồ Diêu, Tốc Ly, Lạc Lâm, Lâm Tú đã nằm ở Tử Thần Điện của tiên Thiên Đế Thái Vi.

Đồ Diêu là người đầu tiên tỉnh lại, chọc chọc Tốc Ly bên cạnh, có xúc cảm, sống rồi, bản tọa sống lại rồi, tốt quá, bản tọa phải đi gặp tiểu tôn tôn. Ể, sao không nhúc nhích được. Cúi đầu nhìn, Tốc Ly đang nắm chéo áo của Đồ Diêu.

Vung tay lên. Thái Vi, Tốc Ly, Lạc Lâm, Lâm Tú đều tỉnh dậy.

"Bản tọa đi gặp tiểu tôn tôn, Tốc Ly, ngươi buông ra cho bản tọa."

"Không buông, đó là tiểu tôn tôn của lão nương."

"Thái Vi, ta và Lâm Tú đi xem Mịch Nhi, ngươi xử lý gia sự của mình đi." Nói xong, Lạc Lâm kéo Lâm Tú rời khỏi Tử Thần Điện.

"Đừng ồn ào nữa, cùng đi thôi."

...

Cửu Tiêu Vân Điện

"Tiên Thiên Đế, tiên Thiên Hậu, tiên Động Đình quân, tiên Thủy Thần, tiên Phong Thần tới."

Nhuận Ngọc chấn động, Húc Phượng nhìn Nhuận Ngọc, nhẹ nhàng ôm y vào lòng, đặt một nụ hôn lên trán y, rồi thì thầm vào tai "Ngọc Nhi, không sao, tất cả có ta."

Húc Phượng đỡ Nhuận Ngọc bước xuống ngự tọa.

"Ngọc Nhi, chậm một tí, cẩn thận." Đồ Diêu, Tốc Ly thấy Húc Phượng đỡ Nhuận Ngọc bước xuống, Đồ Diêu sợ đến mức tim Phượng Hoàng sắp nhảy tọt ra, Tốc Ly bình tĩnh giữ chặt Đồ Diêu.

"Mẫu thần, Động Đình quân, ta, huynh trưởng..."

"Mẫu thần đã biết cả rồi. Nếu không nhờ Quảng Lộ, ngươi không chỉ thí huynh, càng là tự tay đâm người mình yêu."

"Đồ Diêu, không nhắc lại chuyện cũ ngươi sẽ chết à. Lý Nhi giờ không phải rất tốt rồi sao?"

"Thái Vi, tình huống hiện tại của Ngọc Nhi, ngươi cũng biết, vị trí Thiên Đế ngươi tiếp tục gánh vác đi!" Nhuận Ngọc trái phải bị Đồ Diêu, Tốc Ly mỗi người một tay đỡ về Toàn Cơ Cung.

Húc Phượng nhìn huynh trưởng kiêm vợ mình bị mẫu thần và Động Đình quân dẫn đi, ngu ngơ nhìn phụ đế.

"Phượng huynh, ngươi thất sủng rồi."

"Phượng Hoàng, Lưu Anh, Quảng Lộ, đi nào, tới Toàn Cơ Cung." Cẩm Mịch kéo Ngạn Hữu, Thủy Thần, Phong Thần còn không quên quay đầu lại gọi Lưu Anh, Quảng Lộ, Húc Phượng đi theo.

Đan Chu đã sớm hóa thành nguyên hình trốn trong ống tay áo của Duyên Cơ tiên tử.

...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro