Húc Nhuận - Yêu Đương Không? Kiểu Sẽ Bị Sét Đánh Ấy (siêu đoản)
Đàm Luyến Ái Mạ? Tao Lôi Phách Đích Na Chủng
(Yêu đương không? Kiểu sẽ bị sét đánh ấy)
Tác giả: Phượng Khê Nhan
Thể loại: cổ trang, nhất thụ nhất công, đồng nhân
Ghép đôi: Nhuận Ngọc x Húc Phượng
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt
Thiên Đạo Hương Mật ra ngoài chơi một vòng về, phát hiện thế giới của nó long phượng tuyệt chủng, số mệnh giảm mạnh, thực lực của nó teo lại mấy nấc. Máu nóng bùng lên, Thiên Đạo Hương Mật lấy ra một cái máy theo dõi và chấp hành, phàm là kẻ dám ngăn cản long phượng trình tường đều sẽ bị sét đánh! Không sinh cho nó mười bảy mười tám con long phượng, chuyện này không yên đâu!
Thế là, vị tiên tử nào đó: Hỏa Thần điện hạ, ta thích ngài!
Rẹt rẹt bùm ~ vị tiên tử nào đó bị sét đánh cháy đen.
Tuệ Hòa: Biểu ca, ta thích ngươi.
Rẹt rẹt bùm ~ khổng tước trắng biến thành khổng tước đen trụi lông.
Người ái mộ Hỏa Thần nào đó: Điện hạ, xin hãy nhận lấy sợi dây tơ hồng này.
Rẹt rẹt bùm ~
Hồ ly nào đó: Phượng Oa, con cũng lớn rồi, nên tìm vợ, con xem...
Rẹt rẹt bùm rẹt rẹt bùm ~ hồ ly nào đó đứt một cái đuôi.
Thiên Hậu: Húc Nhi à, lúc nào con mới cưới Tuệ Hòa vào cửa?
Tuệ Hòa: Không phải ta, không liên quan gì tới ta!
Rẹt rẹt bùm rẹt rẹt bùm ~ Tử Phương Vân Cung có thêm hai con chim khét.
Thiên Đế: Húc Phượng... Nhìn trời, quên đi, con lui ra đi!
Ngày nọ, một tiên nhân nằm mơ, mơ thấy long phượng trình tường, hà quang vạn trượng. Thế là, Thiên Giới truyền ra lời đồn Long mới xứng đôi với Phượng.
Hồ ly: Đại chất nhi à, ta thấy Phượng Oa không tồi, con cưới nó đi! Đệt, quả thế, ta không bị sét đánh!
Nhuận Ngọc: Thúc phụ quả nhiên không có lòng tốt, muốn hại ta bị sét đánh. "Thúc phụ, con và Húc Phượng là huynh đệ, ngài đừng hồ nháo!"
Thủy Thần: Dạ Thần à, ngươi xem ta vẫn không có nữ nhi, hôn ước này coi như xong! 'Hắn ở khi hành vân bố vũ bị sét đánh, trong đầu đột nhiên xuất hiện suy nghĩ này, không giải trừ hôn ước, sét này sẽ không ngừng đánh hắn!'
Nhuận Ngọc: Ta quả nhiên không được người thích!
Thiên Hậu: Nhuận Ngọc à! Trước đây là mẫu thần không tốt, mẫu thần sẽ sửa, con gả cho Húc Phượng được không?
Nhuận Ngọc: Thiên Hậu lại tới hại ta! "Mẫu thần, Húc Phượng và Tuệ Hòa là thanh mai trúc mã, con có thể nào chia rẽ bọn họ?"
Tuệ Hòa: Không phải ta, ngài đừng nói bậy!
Rẹt rẹt bùm, Tuệ Hòa lại gặp nạn.
Nhuận Ngọc: May mà ta thông minh, nếu không bị đánh sẽ là ta!
Thiên Đế: Nhuận Ngọc, chuyện hôn ước con không cần lo, phụ đế sẽ không đồng ý Thủy Thần từ hôn đâu. Húc Phượng, chuyện của con và Tuệ Hòa bản tọa và mẫu thần con đã xem xét rồi, ngày mùng hai tháng sáu ở trăm năm sau...
Thiên Hậu, Tuệ Hòa: Sao trời tối thui vậy?
Rẹt rẹt bùm bùm, rẹt rẹt bùm bùm~
Thiên Đế bị sét đánh bất tỉnh. Thiên Hậu Tuệ Hòa vô cớ gặp nạn.
Nhuận Ngọc: Thật đáng sợ! Ta phải cách xa Húc Phượng một chút.
Húc Phượng: Ca, đệ đã thấy ra rồi, rõ ràng đệ mới là kẻ mang số mệnh cô độc vạn năm! Khóc chít chít ~ bọn họ không để ý tới đệ, đều tránh xa đệ. Ca, huynh có phải cũng chê đệ không?
Nhuận Ngọc: Làm gì có, ca ca hiểu Phượng Nhi nhất. Tới, ca ca ôm một cái, Phượng Nhi không khóc.
Húc Phượng: Vậy ca ca hứa với đệ, vĩnh viễn ở bên đệ nhé?
Nhuận Ngọc: Hứa hứa ~ Phượng lông xù xoa đã tay quá!
Húc Phượng: Vậy ca ca gả cho đệ được không?
Nhuận Ngọc: Được! Lông xù xù ~ không đúng, ta vừa rồi đáp ứng cái gì?
Húc Phượng: Ca ca, huynh xem, không có sét đánh, hai ta mới là một đôi! Trời đất tạo thành!
...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro