Q1 - Chương 11: Em chồng (Thập niên 1980)

"Khụ khụ khụ!"

Nghe Đinh Uyển ho khan, mẹ Lâm lập tức nhìn sang: "Uyển Uyển, con ăn từ từ thôi."

Đinh Uyển ho mặt mày đỏ bừng. Cô nhận lấy nước mẹ Lâm đưa, lúc uống nước nhíu mày trừng Cố Bùi ở đối diện.

Ánh mắt uy hiếp của cô không có tác dụng gì. Chân Cố Bùi vẫn cứ quấn quanh chân cô.

Đinh Uyển được nuông chiều từ nhỏ, dễ thẹn, đã bao giờ gặp được một tên lưu manh không biết xấu hổ nào như Cố Bùi đâu. Hơn nữa chuyện xảy ra ở phòng bếp hôm nay cô cũng không dám để nhà họ Lâm biết.

Cô rất trân trọng cuộc hôn nhân hiện tại, không muốn ly hôn.

Nhưng Cố Bùi hiển nhiên không nghĩ vậy.

Lúc ăn cơm, hắn liên tục làm động tác nhỏ dưới bàn. Đinh Uyển cắn răng, cơm nước xong dứt khoát về nhà.

Cha mẹ cô cũng ở trong đại viện của quân đội.

Nhưng cô không ở lại nhà cha mẹ qua đêm. Mẹ chồng và cô em chồng vừa đến, ngày hôm sau cô lại về nhà mẹ đẻ, mẹ chồng sẽ nghĩ rằng cô không chào đón.

Đinh Uyển đợi đến đêm khuya tĩnh lặng mới về nhà.

Lầu một yên tĩnh, cô thở phào nhẹ nhõm. Trễ thế này, Cố Bùi chắc đã ngủ rồi.

Dưới ánh trăng, một bóng người cao lớn từ trong bóng tối đi ra. Đinh Uyển vô thức lùi lại, rất nhanh cô đã bị cửa lớn chặn đường.

Cố Bùi như sói đói vồ mồi, lấy thế sét đánh không kịp che tai nhanh chóng ôm lấy cô, bịt miệng cô lại.

"A..."

Đinh Uyển cắn chặt răng không cho Cố Bùi đưa lưỡi vào. Hắn cũng không vội đưa lưỡi vào miệng cô, mà dùng đống phồng lên giữa háng cách lớp quần dập vào giữa hai chân Đinh Uyển.

Kích cỡ hùng vĩ của Cố Bùi dù là cách lớp quần áo, Đinh Uyển vẫn cảm nhận được rõ ràng sự to lớn và hung mãnh của nó. Cô sợ hãi lắc đầu.

"Đừng mà..."

Trong nháy mắt cô mở miệng, đầu lưỡi thô ráp của Cố Bùi nhanh chóng tiến vào, quấn lấy lưỡi mềm của cô mà mút vào.

Hắn mạnh mẽ cướp đi không khí trong miệng cô, ép cho lưỡi cô không còn đường lui, chỉ có thể bị bắt phải chịu sự tấn công mãnh liệt của hắn.

Lần đầu tiên Cố Bùi nhìn thấy Đinh Uyển, đã bị cánh môi hồng căng mọng này hấp dẫn.

Lúc đó hắn đã nghĩ, hôn lên sẽ là cảm giác như thế nào nhỉ.

Liệu có vừa ngọt vừa mềm không.

Khi hắn thật sự hôn Đinh Uyển, hắn mới biết được cảm giác tuyệt vời đến nhường nào. Hắn thực sự mê mệt đôi môi ấy của cô.

Vừa mềm vừa ngon.

Lúc Đinh Uyển ra ngoài mặc một chiếc váy hoa nhỏ có nút thắt ở nửa trên. Cố Bùi đã cúi xuống cắn mở hai nút trên cùng.

Ngay lập tức, phần ngực được áo lót che khuất lộ ra một chút, trắng nõn mềm mại với khe rãnh sâu hun hút.

Qua ánh trăng, Đinh Uyển nhìn rõ dục vọng trong mắt Cố Bùi.

"Cố Bùi, xin cậu hãy tha cho tôi đi. Tôi thực sự không thể tiếp tục phản bội Lâm Sâm."

Cô mềm giọng van xin.

Nghe vậy, dương vật của Cố Bùi lại cương cứng thêm vài phần, "Chị dâu à, nếu chị không muốn anh cả biết chuyện hôm nay tôi đã thao chị xuất tinh hai lần, thì tôi khuyên chị nên ngoan ngoãn nghe lời."

Sau khi bị Cố Bùi đe dọa, Đinh Uyển lập tức dẹp bỏ vẻ van xin trên mặt. Cô hung dữ nhìn chằm chằm Cố Bùi: "Cố Bùi! Mày là tên lưu manh, súc sinh, côn đồ!"

Cố Bùi cười ha hả: "Vậy hôm nay tôi sẽ cho chị dâu biết thế nào là súc sinh đích thực."

Hắn ôm Đinh Uyển đi về phía sân sau. Đinh Uyển tái mét mặt mày. Cô đấm vào lưng Cố Bùi: "Cậu muốn làm gì!"

Hắn thế mà lại ôm cô về phía sân sau. Đối diện sân sau là cửa sổ căn phòng cô để cho Lâm Phương và Cố Bùi ở. Nếu Lâm Phương thức giấc, chỉ cần mở cửa sổ ra là có thể nhìn thấy cô và Cố Bùi ở sân sau.

"Cho chị biết súc sinh giao phối như thế nào."

Cố Bùi cúi người đặt Đinh Uyển lên xích đu, rồi dùng sức giật hết cúc áo trên váy ra. Váy tuột khỏi vai, để lộ bộ ngực căng đầy đứng thẳng.

"Á! Đồ súc sinh!"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro