5. Như thế nào điên phê ở trong thế giới diễn vai bá tổng bạch liên hoa?
Một vạn tệ: Đêm nay chờ tôi.
"Mạc tổng, có phải gần đây tài vụ gặp vấn đề, xảy ra khó khăn gì?" Bằng không sao em ấy ghi chú là một vạn tệ, chẳng lẽ em ấy thiếu tiền? Tống Thư vẫn luôn bổ não.
"Không có, xem như hắn là cộng tác viên, giúp tôi có được hợp đồng." Mạc Chi Dương trấn định lấy di động qua, ở trước mặt hắn mở khóa điện thoại trả lời tin nhắn.
Giống như chỉ là bạn bè với đối tác bình thường thăm hỏi nhau.
"Vậy là tốt rồi." Là một vị nam sĩ, Tống Thư yên lòng, "Vậy tôi đi pha cafe cho ngài."
"Được."
Mạc Chi Dương tiếp tục bấm điện thoại vờ như không có việc gì.
Nhìn cậu thản nhiên như vậy, làm Tống Thư không còn nghi ngờ.
Đợi hắn ra khỏi phòng, Mạc Chi Dương thở phào nhẹ nhõm, "Thật muốn mạng mình mà, này mẹ nó chính là điên phê." Này còn lợi hại hơn.
Mới vừa rồi lão điên phê nhắn tin, hẹn tối thứ sáu 9 giờ, đến một căn phòng rồi chờ hắn, động tác nhắn tin còn rất nhanh.
Mạc Chi Dương dựa theo tin nhắn, tâm tình thấp thỏm, cố ý xịt nước hoa loewe 001, lọ nước hoa này có vị thuốc lá nhàn nhạt, hẳn là hắn sẽ thích.
Thay một bộ sơmi màu xám nhạt, quần tây đen, đầu tóc gọn gàng, là dáng vẻ nên có của một bá tổng.
Ngoài cửa phòng, Mạc Chi Dương gấp không chờ nổi, gõ cửa.
"Đến rồi?" Bắc Túc Cảnh ra mở cửa, trên người là quần áo chỉnh tề, chắc chắn cậu không dẫn thêm người khác, mời người vào, "Nhanh lên, ngày mai tôi còn hoạt động cần phải tham gia."
Bực bội thúc giục, nhìn ra thật sự hắn đang chạy đua với thời gian.
Mạc Chi Dương hít sâu một hơi, hoảng loạn đến mức tay chân cũng không biết nên để chỗ nào, "Ờm cái kia, tôi sẽ nỗ lực không làm đau anh, tôi cũng chưa từng làm qua này đó."
Khó có thể tin, nam 1 nam 2 nam 3, đều bởi vì thịt văn bị hệ thống hạn chế, ai cũng còn non, ít nhiều giả thiết.
"Ừ." Bắc Túc Cảnh gật đầu, muốn chạy qua ôm cậu.
Nhưng Mạc Chi Dương lại chủ động đi lên, ôm lấy eo Bắc Túc Cảnh, so với hắn lùn một cái đầu, nhưng vẫn nỗ lực nhón chân hôn môi hắn, nhưng cũng chỉ là lướt qua, sau đó liền không có sau đó nữa.
"Anh có thể nào...nằm lên giường hộ tôi được không?" Mạc Chi Dương nghiêm túc đề ra yêu cầu, chủ yếu là do hắn quá cao quá khỏe, căn bản là cậu không thể bế hắn lên.
Yêu cầu này rất kỳ quái, nhưng Bắc Túc Cảnh vẫn muốn xem thử rốt cuộc cậu muốn làm cái gì.
"Được, tôi còn có việc, đừng chậm trễ quá nhiều thời gian." Lạnh mặt ngồi vào mép giường, Bắc Túc Cảnh căng thẳng, giả bộ không kiên nhẫn.
Mạc Chi Dương khẩn trương hít sâu một hơi, hai đùi run rẩy, "Tôi sẽ tận lực, Bắc tiên sinh." Như là dũng sĩ sắp phải chịu hình, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc.
Biểu tình này, làm Bắc Túc Cảnh có chút bực bội, thế nào? Cùng hắn làm, còn làm cậu khó chịu như vậy, đáng tiếc, cậu hiện tại là kẻ thiếu nợ hắn, không có tư cách cự tuyệt.
Đi đến bên mép giường, Mạc Chi Dương đẩy ngã người xuống giường, sau đó theo sát đi xuống, "Tôi chưa từng làm mấy chuyện này, nhưng tôi sẽ tận lực cẩn thận, không làm đau anh."
Không có tự tin mà bảo đảm.
Nghe cậu nói thế, Bắc Túc Cảnh đột nhiên ý thức được cái gì: Cậu muốn làm công? Thật to gan.
"Á~"
Bắc Túc Cảnh xoay người một cái, vị trí hai người đã xảy ra biến hóa.
"Bắc tiên sinh!" Mạc Chi Dương muốn giãy giụa, nhưng tay đã bị hắn trói lại, "Anh làm gì vậy? Tôi có thể, để cho tôi tới đi."
"Cậu tới?" Lại còn có suy nghĩ đó, Bắc Túc Cảnh cười lạnh, dùng thân thể chặt chẽ áp chế cậu, tay phải đè tay cậu lại, tay trái bẻ cằm, "Cậu khiến tôi ra nông nổi này, cậu phải nhớ kỹ, đây là cậu bồi tội, bồi thường, còn chưa hiểu sao?"
Nghe thế, Mạc Chi Dương hoàn toàn tỉnh ngộ, không còn giãy giụa nữa, cắn môi dưới gật đầu, "Tôi đã biết."
Thô bạo kéo áo sơmi cậu xuống, rồi lại khống chế lực đạo, không xúc phạm tới làn da cậu, Bắc Túc Cảnh si mê mùi hương trên người cậu, "Hôm nay là hương vị gì?"
"loewe 001." Mạc Chi Dương run rẩy trả lời, cổ họng giống như bị mắc nghẹn.
"Anh thích."
Bắc Túc Cảnh cũng không biết, rốt cuộc thích hương vị trên người cậu, thôi vẫn là thích hương vị trên người cậu đi.
Động tác thô bạo, nhìn như không hề có chủ đích, kỳ thật mỗi ngón tay đều nhắm thẳng vào điểm mẫn cảm tàn sát bừa bãi, Bắc Túc Cảnh thấy cậu cắn môi dưới, bộ dáng cực lực nhẫn nại, hưng phấn nhưng không dám bộc lộ ra ngoài.
"Mở miệng ra." Bắc Túc Cảnh thò lại gần, chậm rãi hôn môi môi cậu, "Lúc trước, em cũng bức anh như thế này."
Nghe thế, Mạc Chi Dương kinh ngạc, trong mắt tràn đầy áy náy, không tiếng động hé miệng.
Nhìn thấy cậu phải phục tùng hắn, cảm giác rất sảng khoái, giờ đây lòng bàn tay Bắc Túc Cảnh đều là mồ hôi, "Em có biết hay không, em đã chạm đến giới hạn của anh rất nhiều lần?"
"Thực... thực xin lỗi." Ngập ngừng, Mạc Chi Dương rũ con ngươi xuống, gọi người đau lòng.
"Nhưng, khi đó cũng không trách em, không trách em." Bắc Túc Cảnh chậm rãi duỗi tay xuống phía dưới, xoạch một cái, cởi bỏ dây lưng, "Chính là, em gây ra cho anh rất nhiều thương tổn, như cũ không thể xóa nhòa."
Mạc Chi Dương toàn thân đều phát run, "Tôi, em biết em thực xin lỗi anh."
Có thể là bởi vì sợ hãi, hoặc là khẩn trương.
"Đúng vậy, em nên xin lỗi anh." Từ xương quai xanh mãi cho đến ngực, Bắc Túc Cảnh tận lực gợi lên dục vọng của cậu, "Thật là quá vô sỉ."
Câu vô sỉ này, không biết nói chính là ai.
"Ưm~ Bắc tiên sinh, có thể nhẹ một chút hay không." Mạc Chi Dương khóe mắt đã sũng nước mắt, bộ dáng dục lạc chưa lạc, gọi người nhìn mà thương tiếc.
Nhưng Bắc Túc Cảnh không muốn, nảy sinh ác độc dường như muốn tiếp tục va chạm, "Là em thiếu anh, biết không? Mạc tổng, ha hả ~"
Tiếng cười kia, làm Mạc Chi Dương không chỗ dung thân, chỉ có thể che miệng lại, không cho thiển ngâm tiết ra, "Em, em muốn hút thuốc."
Nghe được lời này, Bắc Túc Cảnh đồng tử phiếm hồng hơi bừng tỉnh, thiếu chút nữa đã quên cái này, từ trong túi lấy ra thuốc lá đã chuẩn bị, tự mình xé vỏ bao ra lấy một điếu cho cậu, "Này."
Mạc Chi Dương lúc này mới phát hiện, vì gì hắn chỉ cởi nửa người trên? Nửa người dưới chỉ cởi bỏ dây lưng kéo khóa quần ra, ai quán này đó công, bất kể chỗ nào, không cởi quần.
Đều đã làm công, còn không cởi quần, là sợ bị phản công sao? Rác rưởi!
"Ha~" run rẩy xuống tay tiếp nhận thuốc lá, Mạc Chi Dương muốn ngậm lấy, kết quả lại bị hung hăng đỉnh vào, "Ư ha ~" thuốc lá từ trên tay rơi xuống.
Nhìn hắn thảm như vậy, Bắc Túc Cảnh hảo tâm bế người lên, làm cậu khóa người ngồi trên đùi mình, nhưng chưa từng rời đi hương ôn nhu.
Một lần nữa lấy điếu thuốc, Mạc Chi Dương sau khi vững vàng ngậm lấy, muốn đi lấy bật lửa, Bắc Túc Cảnh lại mười phần thành thạo giúp cậu châm lửa, nhìn đốm lửa từ từ lại gần.
Hít sâu một ngụm, Mạc Chi Dương còn chưa chuẩn bị tinh thần, lại bị hung hăng va chạm, người thiếu chút nữa là bị bay đi ra, nhanh tay đỡ lấy bờ vai của cậu, "Ha ~ Bắc tiên sinh!"
Bắc Túc Cảnh không trả lời, ngược lại ấn cái ót cậu xuống, bức bách cậu cùng hắn hôn môi, sương khói từ hai người giao triền môi răng gian chuồn ra.
"Ưm~"
Tay trái ôm đầu của hắn, Mạc Chi Dương kẹp đầu thuốc bên tay phải, đặt ở trên vai hắn, sợ chạm đến hắn.
"Em có biết hay không, là em thiếu anh, là em hại anh thành như vậy?" Bắc Túc Cảnh càng ngày càng hấp tấp, càng lúc càng nhanh, rồi lên án cậu.
"Hư~"
Mạc Chi Dương chỉ có thể không tiếng động rơi lệ, cái gì cũng không phản bác được.
Lăn qua lộn lại cả một đêm, cũng không thấy hắn nói như vậy lần nào nữa.
Nhưng Mạc Chi Dương ngày hôm sau tỉnh dậy, người đã không thấy, eo đặc biệt đau, nhưng người đặc biệt dễ chịu, thò người vớt điếu thuốc cùng với bật lửa, "Hắn đi nơi nào?"
"Rạng sáng giúp cậu thu thập xong, rồi phóng như bay lên phi cơ rồi." Hệ thống trả lời, xem ra một vạn tệ nói là thật, hắn xác thật có việc.
"Ồ, ta đây có thể nghỉ một chút." Hút xong thuốc rồi đi tắm rửa một lúc, Mạc Chi Dương đỡ tường chậm rãi dịch ra cửa, toàn bộ eo đều giống như không phải của hắn.
Tên chó này, ít nhất trong vòng vài ngày, sẽ không tới, có thể cường điệu theo dõi nữ chủ, người đã kéo đến dưới mí mắt, còn có thể cho phép nàng tạo ra gợn sóng?
"Tống bí thư, mấy ngày nữa tôi muốn đi tham gia một buổi triển lãm, thu xếp Hải tiểu thư đi cùng tôi." Mạc Chi Dương đem thư mời đưa cho hắn.
Tống Thư không lấy thư mời trên tay cậu, "Sắp xếp Hải tiểu thư?"
"Đúng vậy." Mạc Chi Dương thấy lạ, nhìn vẻ mặt của hắn, có vẻ hình như không bình thường, "Hải tiểu thư biểu hiện không tồi, nếu nàng có thể tiếp tục thăng chức, cũng có thể chia sẻ một chút công tác của tôi, hơn nữa, nàng thoạt nhìn là một cô gái không tồi hơn nữa có trách nhiệm, có tâm với công việc."
Mạc tổng khích lệ Hải Đồng, từng câu đều giống như trát trong lòng Tống Thư, trong lòng phun máu, khóc cười hỏi lại, "Chẳng lẽ tôi không có trách nhiệm sao? Vẫn là nơi nào kém hơn so với Hải tiểu thư?"
Bắt đầu muốn bệnh kiều! Nhất định phải trấn an cho tốt.
"Không, anh là người tôi tín nhiệm nhất." Đối với với hắn không thể khiến hắn cảm thấy bị xem nhẹ, Mạc Chi Dương có vẻ tức giận, đứng lên, "Anh và cô ấy không giống nhau, anh không thể thu hoạch giúp đỡ tôi, nhưng Hải tiểu thư nàng có cái mũi, có thể giúp tôi không ít chuyện, cho nên, cần cho nàng cơ hội rèn luyện, sau đó tôi có thể giao lại công việc cho cô ấy làm."
Nói xong, đi qua vỗ vỗ bờ vai hắn, "Anh và cô ấy không giống nhau."
Nghe thế, Tống Thư toàn thân đều thoải mái, vội gật đầu, "Ừm, tôi đã hiểu."
Bệnh kiều còn phải hống như vậy mới được.
Lần này trong buổi triển lãm, Hải Đồng sẽ gặp được nam hai, nam hai là một bá tổng không hơn không kém, đến nỗi thân phận hắn cụ thể cái gì, cốt truyện vẫn không cho biết.
Nhưng lúc này đây, Mạc Chi Dương không tính toán phá hư cảnh hai người gặp nhau, cũng không tính toán cùng nam hai xảy ra chuyện gì, nam hai kia, thật sự biến thái.
Không cần tới gần biến thái, sẽ trở nên bất hạnh.
Lúc này đây triển lãm, ở trên du thuyền, nước hoa sẽ khiến cho khách hàng cảm thấy hứng thú.
"Không nghĩ đến, em sẽ có cơ hội, có thể cùng Mạc tổng đến triển lãm." Hải Đồng tâm tình kích động, bởi vì lúc triển lãm, sẽ gặp được nam hai.
Tuy rằng nam hai có điểm biến thái, nhưng là tài phiệt, nam một khả năng tiến triển không nhanh như vậy, nhưng có thể bắt lấy nam hai cũng tốt, Hải Đồng trong lòng nghĩ, nhưng vẫn cảm thấy nam ba lái xe có điểm kỳ quái.
Tuy rằng, mỗi một sự kiện của cốt truyện, cậu sẽ hỗ trợ, cũng không biết sao lại thế này, chính là cảm thấy cậu rất kỳ lạ.
"Đây là một cơ hội cho em rèn luyện, phải nắm chắc." Lái xe, Mạc Chi Dương chuyển biến quẹo vào chủ đường xe chạy, chuyên tâm lái xe.
Xác thật giống như cốt truyện lúc trước, Hải Đồng thở dài: Có lẽ là do mình đa tâm.
Hai người sẽ ở trên du thuyền năm ngày, đồ vật đều đã được chuẩn bị.
"Nam hai, tôi tới đây!" Bước lên du thuyền kia một giây, Hải Đồng bốc cháy ý chí chiến đấu chưa bao giờ có, cô chính là nữ chủ aaaaa.
"Cẩn thận!"
Bị một đứa trẻ 5 6 tuổi đụng đúng, ăn mặc tròn vo đâm lại đây, Mạc Chi Dương một bước vượt qua, chắn đến trước mặt nữ chủ, cũng bị tên kia vững chắc đụng phải.
Nhưng còn ổn Mạc Chi Dương không có đi giày cao gót, cho nên cũng không té ngã, còn duỗi tay đỡ lấy cậu bé kia, "Không có việc gì chứ?"
"Tiểu Phàm, con cẩn thận một chút."
Một đôi vợ chồng ở không xa quát lớn, bảo mẫu lại đây, đỡ cậu bé dậy xin lỗi, "Ngại quá xin lỗi tiên sinh."
"Xin lỗi tiên sinh, do chúng tôi sơ sẩy, ngài không có việc gì chứ?" Tiên sinh đi tới, đối với mặt Mạc Chi Dương xin lỗi, mới quát lớn bé con, "Còn không nhanh lên xin lỗi anh trai."
"Xin lỗi ca ca~" Đứa trẻ có gia giáo rất tốt, khom lưng xin lỗi.
Chỉ là cậu bé ngoài ý muốn, Mạc Chi Dương lắc đầu, "Không sao, em không có việc gì là được, chỉ là nơi này là trên thuyền, khả năng sẽ bị ngã."
"Cảm ơn." Nam nhân nói lời cảm tạ, mang theo đứa trẻ và vợ rời đi.
Vẫn luôn tránh ở phía sau cậu Hải Đồng cảm thấy, nam ba này hẳn vẫn dựa theo cốt truyện thích mình, nếu không sẽ không đi lên hỗ trợ chắn lần này.
Xem ra, do lúc trước suy nghĩ nhiều.
Hai người được phục vụ an bài đến từng phòng, Mạc Chi Dương chính là người điều chế nước hoa số một số hai ở quốc nội, phòng được chuẩn bị đương nhiên là loại tốt nhất.
Ga lăng mà cầm đồ hộ nữ chủ đến phòng, tạm biệt rồi rời đi, Mạc Chi Dương mới về phòng của mình.
"Rất tốt." Chuyện mới nãy là ngoài ý muốn, Mạc Chi Dương cố ý chắn giúp nữ chủ, có thể nhìn ra nữ chủ đã bắt đầu hoài nghi thân phận cậu, không thể cho nàng biết.
Riêng giúp nàng chắn một chút, cho nàng thấy dáng vẻ si mê mà không dám nói của cậu, phù hợp tính cách nam ba.
Mới vừa nghỉ ngơi một chút, nữ chủ đã đổi quần áo, trang điểm tỉ mỉ một lần nữa, muốn ngẫu nhiên gặp được nam hai, dựa theo cốt truyện, biết hắn sẽ xuất hiện ở nơi nào.
Chỉ là muốn gọi lên nam ba tài hành.
Mạc Chi Dương mới vừa tắm rửa xong thay quần áo, liền nghe được tiếng đập cửa, mặc áo sơmi vào mới đi mở cửa, "Ơ, em có việc gì sao?"
"Em chỉ muốn, muốn đi cùng em uống một chén hay không?" Hải Đồng tự nhiên hào phóng.
Hôm nay nàng phi thường xinh đẹp, một thân lễ phục màu rượu đỏ nghiêng vai xẻ tà, dáng người phập phồng quyến rũ, tư thái mạn diệu, tóc xoăn lên từng ngọn, càng tăng thêm sức gợi cảm.
"Được thôi." Mạc Chi Dương gật đầu, "Tôi đi lấy áo khoác, chờ một lát."
Căn cứ theo cốt truyện, nữ chủ với nam hai, ở chỗ này tương ngộ, nam hai coi trọng nữ chủ, sau đó sai thủ hạ đến đùa giỡn, hắn làm anh hùng cứu mỹ nhân, lừa tình cảm của nữ chủ.
Sau đó, được nàng tín nhiệm cuối cùng lên giường với nhau, xong trận bèn quất ngựa truy phong vứt bỏ nữ chủ, kết quả, đại khái là cốt truyện quá mức điên rồ, nam hai đối với với nữ chủ chỉ muốn chơi qua đường, sau đó lại bắt đầu đoạt người với nam một.
Nam một, có lẽ không có cảm giác sâu nặng với nữ chủ, nhưng có người cạnh tranh, cũng bắt đầu nảy sinh cảm giác muốn độc chiếm theo đuổi nữ chủ.
Nói thật ra nếu không phải Bắc Túc Cảnh là lão sắc phê, Mạc Chi Dương thật sự thực hy vọng hai tên này ở cùng với nhau cho xã hội đỡ khổ.
Mạc Chi Dương kỳ thật đối với chấp niệm phá hư tình cảnh nữ chủ gặp nam hai không quá lớn, có thể phá hư thì phá hư, không thể phá hư thì thôi, dù sao dựa theo cốt truyện hiện tại, nam hai theo đuổi, sẽ không có ảnh hưởng đối với Bắc Túc Cảnh.
Thay tây trang, hai người đi vào tiệc rượu, mới vừa vào cửa, ban nhạc đã được diễn tấu từ lâu, hai người tìm một góc ngồi xuống.
"Mạc tiên sinh, thật sự em rất tò mò, anh từ một chàng trai không có gì trong tay vươn mình thành một hương sư, đến vị trí bây giờ, rốt cuộc mất bao lâu?" Hải Đồng lấy ra tư thái tốt nhất, ỷ người ngồi lên ghế, lắc lắc ly rượu vang.
So sánh với nàng, Mạc Chi Dương có chút câu nệ, "Đại khái 5 năm." Là do người trong lòng ở trước mặt nên câu nệ, còn có thể nhìn thấy mặt cậu ửng hồng.
Thoạt nhìn gương mặt cậu, tựa như tình ca burberry hồng phấn, nhẹ nhàng sung sướng, nhưng loại sung sướng này, chính là được nói chuyện với người mình thương.
Hải Đồng có thể nhìn ra, nam ba thích mình, đáng tiếc, không thể thu vào trong túi, hoặc là cậu còn không xứng tiến vào hậu cung, chơi chơi cũng có thể.
"Cho nên, có công mài sắt có ngày nên kim." Hải Đồng nâng chén muốn cụng ly, "Chúc mừng Mạc tổng, hy vọng anh sẽ không chê lời chúc mừng này."
"Sao có thể!" Mạc Chi Dương giơ ly rượu vang đỏ lên, hai người chạm cốc, gục đầu xuống, chỉ lộ gò má phiếm hồng, "Câu chúc phúc của em, lúc nào cũng không muộn."
Má đỏ tai hồng, nghìn lời vạn chữ cứ thế nói ra.
Hai người nói qua nói lại, Mạc Chi Dương đánh giá nam hai ở nơi tối tăm, đại khái không khác biệt lắm, đứng lên, "Anh đi vào nhà vệ sinh."
Tác dụng nam ba đã hết, chờ cậu trở ra, nữ chủ đã bị nam hai mang đi, kế tiếp giao cho nam hai.
"Vâng!" Hải Đồng cũng nóng lòng muốn thử, chờ cậu đi khỏi, hít sâu ngồi ngay ngắn chờ đợi, chờ đợi hai tên côn đồ ra ngoài.
Mạc Chi Dương đi vào nhà vệ sinh, nơi này còn không thể hút thuốc, không có cách nào khác đành chơi di động một lát, không nhanh không chậm hơn mười phút sau, mới đi ra cửa.
Mới vừa bước qua cửa, kỹ thuật diễn đã gắn trên mặt, Mạc Chi Dương đang định chuẩn bị đón nhận một trận hỗn độn ngoài kia.
Nhưng......
Ai có thể nói cho bổn bá tổng, vì sao chuyện gì cũng chưa phát sinh?
Đem kỹ thuật diễn nuốt trở về yết hầu, Mạc Chi Dương đi trở về góc đài ngồi xuống, nhìn thấy nữ chủ bực bội, "Làm sao vậy, Hải Đồng?"
Chẳng lẽ, nam hai không cẩn thận rớt xuống biển, chết đuối? Bị cá mập trắng ăn luôn? Ultraman đưa hắn về tinh vân M78 sao?
"Không có việc gì." Nam hai sao còn chưa tới, Hải Đồng cũng đang bực bội chuyện này, vẫn ngồi như vậy, đợi mãi vẫn không thấy người.
"Anh có chút mệt, đi về nghỉ ngơi trước." Mạc Chi Dương không muốn bồi nàng chờ, có lẽ nam hai hiện tại đang vật lộn cùng cá mập trắng.
Chiến đấu kịch liệt quá mức, thế cho nên đến trễ.
"Vậy được rồi." Hắn đã không có nhiệm vụ, Hải Đồng cũng cảm thấy cái npc này không tiếp tục lưu lại tất yếu.
Kết quả, Mạc Chi Dương đem rượu vang đỏ uống một hơi cạn sạch, đây chính là một ly 299, không thể lãng phí, uống xong rượu chuẩn bị đứng lên, kết quả nhìn thấy tuyến hai tên lưu manh đi tới.
Ủa alo? Vật lộn cùng cá mập trắng thắng rồi sao? Sao lại canh ngay lúc bổn bá tổng còn ở đây.
Rốt cuộc cũng tới!
Hải Đồng quả tim treo lên, rốt cuộc cũng buông xuống, thở phào nhẹ nhõm ngồi ngay ngắn, muốn cùng với bọn họ diễn một trận đại pk.
Mạc Chi Dương cũng kích động, tới tới, có thể xem diễn, cậu chuẩn bị hóng dưa, nữ chủ đã chờ không kịp, không cần bởi vì nữ chủ kiều hoa, mà thương tiếc nàng.
Nhanh lên!
Hai người đồng thời nóng lòng muốn thử, nhìn về phía hai tên lưu manh.
Hai tên lưu manh đi đến, đứng yên ở bàn bên.
"Ồ, còn khá xinh đẹp." Một tên mặc áo sơmi ăn chơi trác táng, nói năng lỗ mãng.
Mạc Chi Dương nụ cười trên môi nháy mắt biến mất, không phải, hai vị này có phải không phân biệt được nam nữ hay không vậy, nữ chủ ngay bên cạnh, cậu mẹ nó lại nói lời kịch với cậu, là do đầu óc bị cá mập trắng chấm nước tương ăn luôn rồi sao?
"Không phải?" Hải Đồng cũng không hiểu cái gì, sao lại nói những lời này với cậu? Cô mới là nữ chủ nè, các anh có thể nhìn tôi một chút không, không cần không tôn trọng thân phận tôi.
"Muốn cùng bọn anh uống một chén hay không?" Một tên mặc tây trang, cúi người đùa giỡn Mạc Chi Dương, thậm chí cầm ly rượu cậu vừa uống quơ qua quơ lại.
Mạc Chi Dương dại ra: Hệ thống, nói xem sao tao lại rơi vào tình cảnh như thế này, vì sao hai tên lưu manh này, lại đùa giỡn bổn bá tổng?
"...Từ chối trả lời." Hệ thống cũng mộng bức.
Tuy rằng sợ bị đấm khủng khiếp, nhưng Mạc Chi Dương vẫn dựa vào chức nghiệp kỹ năng vượt qua thử thách, giả bộ phẫn nộ, đứng lên, "Hai vị, không nên làm những hành vi quá phận."
"Bọn ánh chính là thích em quá đó, đặc biệt thích quá mức." Mặc tây trang nam nhân đã bắt đầu động tay động chân.
Nữ chủ đứng ở một bên: Các cậu không thể tôn trọng nữ chủ cô đây một chút hay sao? Các cậu lại lấy suất diễn của nữ chủ cho nam ba, là vì cái gì?
Mấy tên này, mấy tên kia đi trêu chọc con nhà người ta cũng không nhìn kỹ đối tượng, nên đánh!
Mạc Chi Dương đột nhiên bắt lấy tay một người, trực tiếp một cú quá vai quăng ngã, làm cho tên kia lảo đảo, sau đó nhấc chân lên đá vào tên còn lại.
thời điểm nữ chủ còn chưa phản ứng lại, túm cổ nữ chủ rồi chạy.
Một người ở trong góc, vốn định đi ra, kết quả thấy một màn như vậy, bước chân chậm một nhịp: Hình như có điểm sai sai?
Nhìn thấy cậu đánh hai tên kia, rồi được kéo chạy đi, Hải Đồng có chút lung lay: thật ra, nam ba cũng không tồi nhỉ? Hình như, bốn người cũng không có gì xấu.
"Em không sao chứ?" Chạy ra ngoài, tới rồi một hành lang, Mạc Chi Dương mới buông người ra, ôn thanh dò hỏi, "Xin lỗi, hình như do lỗi của anh, làm hại em chấn kinh."
Nữ chủ này sao lại thế này, sao đám lưu manh không đến đùa giỡn cô, tới tìm lão tử làm gì?
Bổn bá tổng bạch liên muốn phê bình cô!
"Em, em không sao." Không có việc gì mới là lạ, Hải Đồng cũng không biết sao, suất diễn của nữ chủ lại đổi thành nam ba, đó có phải chứng minh, nam hai cũng sẽ đối với cậu lì lợm la liếm?
Nếu là cái dạng này, tên nam ba này, không phải npc hỗ trợ, mà là tình địch đáng chết!
Đờ mờ!
Trong nháy mắt này, Hải Đồng đối với cậu hảo cảm hóa không, chỉ có lo lắng, lo lắng cậu cướp đi suất diễn của mình, nam 1 nam vốn thuộc về cô.
"Em làm sao vậy?" Thất bộ dạng nàng xuất thần, Mạc Chi Dương đoán được, nữ chủ cũng không phản ứng kịp sự tình phát sinh vừa rồi.
Đừng nói cô không biết, lão tử cũng không biết.
"Không có việc gì." Qua loa lấy lệ nói, Hải Đồng xoa xoa thái dương, "Em hơi mệt, muốn đi về nghỉ ngơi trước."
Rốt cuộc sao lại thế này.
Mạc Chi Dương cũng đau đầu, đưa nàng về phòng, liền đi lên boong tàu rít điếu thuốc bình tĩnh một chút.
Ban đêm biển rộng, không có sự yên tĩnh bao la hùng vĩ như ban ngày, ngược lại nhiều điểm quỷ bí, cũng không ai biết dưới nước biển đen nhánh, rốt cuộc che giấu cái gì không thể cho con người biết.
"Hệ thống, mời mày giải thích cho tao một chút, rốt cuộc sao lại thế này?" Mạc Chi Dương đôi tay chống ở rào chắn, nhìn nơi xa, trong lòng đều muốn mắng mẹ.
Muốn thật sự lấy đi suất diễn của nữ chủ, kia... suất diễn Nữ chủ?
Mạc Chi Dương đột nhiên khiếp sợ: Đờ mờ, năm ngày này của nữ chủ, đều ở trong phòng với nam hai, nói đúng ra, là sống ở trên giường, mẹ nó là muốn mệnh cậu đó?
Kẹp điếu thuốc trên tay, run nhè nhẹ.
"Cốt truyện đều nát bét, sao tôi lại rơi vào tình huống thế này?" Hệ thống số hiệu cũng mộng bức, chẳng lẽ nam một như vậy nên nam hai sinh ra ảnh hưởng?
"Tao tình nguyện nhảy vào trong biển cho cá mập trắng ăn, cũng không muốn có liên quan cùng với nam hai." Kia mẹ nó là cái tên biến thái, Mạc Chi Dương nuốt nuốt nước miếng.
Bạch liên hoa, cũng chưa chắc chống đỡ được biến thái.
"Xin chào, em khỏe chứ."
Mạc Chi Dương toàn thân chấn động, đầu óc bị mấy chữ này phong ấn, buột miệng thốt ra, "Khỏe, khỏe cái đé.o!"
--------------
hé lu ae, nếu ae thấy cách xưng hô của mấy nv nó cứ bị lộn xộn thì đọc mấy dòng này để hiểu mạch suy nghĩ của tui nha
tui nghĩ bth Dương Dương là bá tổng nên sẽ xưng tôi, còn những lúc ở riêng với chủ thần hoặc nữ chủ thì xưng anh-em nha, Trừ khi lên giường thì hai người vẫn xưng như bình thường là quan hệ đối tác, khi nào hai người yêu nhau thì đổi sau
Mạc Chi Dương với Hải Đồng thì Dương Dương đang giả bộ thầm mến nè, với hai người đi lẻ với nhau xưng vậy cho thân mật
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro