Chương 4

Áo Đinh Trấn, biên giới Nam bộ Thánh Điện liên minh nơi có hơn ba ngàn hộ dân, Minh Nguyệt thành cũng xem như là một thị trấn lớn tại đây. Mặt trời vừa lên tỏa ánh sáng nhu hòa, lúc này tại bãi đất trống ở trung tâm Áo Đinh Trấn, trong một tòa nhà hai tầng khá lớn với diện tích chừng một ngàn thước vuông đang diễn ra một hồi khảo hạch. Thanh âm hùng hậu hữu lực vang vọng:

-Nói cho ta biết các người vì sao muốn trở thành kỵ sĩ?!

Thanh âm non nớt chỉnh tề trả lời:

-Bảo vệ nhân loại, bảo vệ thiện lương, bảo vệ thánh điện, bảo vệ người thân!!

Hiển nhiên đây cũng không phải là lần đầu tiên mà bọn hắn trả lời vấn đề này. Tòa nhà hai tầng này là kỵ sĩ Thánh tử điện của Áo Đinh trấn, gọi ngắn là Áo Đinh tử điện, chuyên phụ trách chọn lựa những đứa trẻ có khả năng trở thành kỵ sĩ ở Áo Đinh Trấn để bồi dưỡng. Hôm nay hơn ba mươi đứa trẻ tại đây đều phải tiến hành kiểm tra bước đầu của kỵ sĩ - tước hiệu Kỵ sĩ tùy tùng, chỉ có trở thành kỵ sĩ tùy tùng cấp một bọn họ mới có thể tiếp tục ở lại đây tu luyện và học tập. Chủ nhân của thanh âm hùng hậu vừa nãy là Ba Nhĩ Trát, một nam nhân trung niên thân hình cao lớn khôi ngô mạnh mẽ, hắn là tổng giáo quan kỵ sĩ tùy tùng của Áo Đinh tử điện, nghe nói năm đó hắn thiếu chút nữa là có thể trở thành một kỵ sĩ chân chính:

-Nói cho ta biết, tiêu chuẩn kỵ sĩ là gì?

Ba Nhĩ Trát nghiêm khắc nhìn kỹ đám trẻ từ tám đến mười tuổi ở Áo Đinh Trấn trước mắt này. Câu trả lời vẫn đồng đều như trước:

-Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm, tình thương, công bằng, hy sinh, vinh dự, kiên trì, nhân ái, chính nghĩa.

Ba Nghĩ Trát gật đầu hài lòng:

-Tốt lắm. Các ngươi tu luyện ở đây cũng đã một năm, hôm nay là lúc tiếp nhận sát hạch kỵ sĩ tùy tùng cấp một đến cấp mười, linh lực tương ứng là mười đến một trăm. Nhiệm vụ của các ngươi hôm nay là đạt linh lực cấp mười trở lên, trở thành Kỵ sĩ tùy tùng cấp một. Những người thành công thông qua sát hạch sẽ tiếp tục ở đây tu luyện thêm ba năm, sau đó đến thành Minh Nguyệt tham gia sát hạch Chuẩn Kỵ sĩ. Chỉ khi các trở thành một Chuẩn kỵ sĩ giống ta thì mới được chính thức xem như một phần tử của kỵ sĩ Thánh Điện. Bây giờ bắt đầu, Trương Hổ.

-Có!

Một thiếu niên vóc người tương đối cao lớn bước ra đồng thời gỡ xuống kiếm gỗ sau lưng mình. Các thiếu niên trang bị đều giống nhau, mỗi người một thanh kiếm gỗ dài ba thước, rộng ba tấc, dày hai tấc. Sát hạch Kỵ sĩ tùy tùng cũng rất đơn giản, trước mặt Ba Nhĩ Trát có một cột đôn gỗ, chiếc đôn đó nối liền với một ống đá, bên trong có một hòn bi đá. Đánh vào đôn gỗ, viên bi đá sẽ nhảy lên, dựa theo độ cao có thể biết linh lực là bao nhiêu. Đây có thể được coi là công cụ kiểm tra linh lực nguyên thủy nhất, trong vòng một trăm linh lực cũng coi như chuẩn xác. Linh lực là trị số mạnh yếu thông dụng của các chức nghiệp trên Thánh Ma Đại Lục, vô luận là kỵ sĩ, ma pháp sư hay là bất kỳ chức nghiệp gì, mạnh yếu đều dùng linh lực để so sánh. Nói đại khái, mười điểm linh lực tương đương với sức mạnh bình thường của một người đàn ông trưởng thành.

-AAA!!!!

Tương Hổ hét lớn một tiếng, hai tay nắm lấy kiếm gỗ, xoay tròn nện manh lên đôn gỗ. "Bịch!", viên bi đá nhảy lên. Ba Nhĩ Trát hài lòng gật đầu cầm danh sách trên tay ghi chép, đồng thời nói:

-Tương Hổ, linh lực mười ba, thông qua. Hạ Nhất,...

Loại sát hạch này rất nhanh, qua một hồi cũng đã xong hơn một nửa số người. cũng có khoảng một nửa thông qua.

-Long Hạo Thần!

Sau khi gọi ra cái tên này, Ba Nhĩ Trát ngẩng đầu, ánh mặt tập trung trên người một thiếu niên vóc người hơi gầy yếu. Thiếu niên này so với những người khác hơi thiếu dinh dưỡng, thân hình gầy yếu nhưng hắn lại có một khuôn mặt khiến người khác ghen tị.

Lông mi mềm mại tự nhiên, mắt to, mày ngài, sống mũi thẳng tắp, da trắng nõn, môi dày vừa phải. Dù hắn nhìn qua chỉ tám, chín tuổi nhưng lại mang vẻ đẹp đến nữ nhân cũng phải ghen tị, tóc đen dài lại có một đôi trong suốt màu lam mắt. Nếu như thay một bộ quần áo nữ tuyệt đối là vẻ đẹp khuynh quốc khuynh thành. Mà bên cạnh hắn lúc này cũng có một thiếu niên khiến người ta thấy kinh diễm không kém. Hắn thấp hơn Long Hạo Thần một chút, thân hình nhỏ nhắn, ngũ quan tinh xảo, làn da trắng nõn, mái tóc dài màu xanh lam, khiến cho người ta chú ý nhất là đôi mắt của hắn. Dù nhìn qua chỉ là một đứa trẻ bảy, tám tuổi nhưng hắn lại có một đôi mắt thâm thúy, trong trẻo như bảo thạch màu lam mắt, mang theo lành lạnh hàn ý, bình tĩnh, phẳng lặng như mặt hồ vào thu, bên trong ẩn chứa sự thông tuệ không hợp tuổi. Đôi mắt của hắn phảng phất như có cả thiên hà bên trong, dễ dàng nhìn thấu người khác. Nếu Long Hạo Thần đẹp giống như một cô gái thì hắn ngược lại thiếu đi nét mềm mại của thiếu nữ, khuôn mặt non nớt nhưng cũng có thể thấy được sau này lớn lên nhất định sẽ rất soái, hắn cho người ta cảm giác không giống với bạn bè đồng trang lứa, quá bình ổn, lúc nào cũng nở một nụ cười ôn hòa, ngoan ngoãn. Hai thiếu niên xinh đẹp nổi bật giữa đám thiếu niên, dù có chút gầy gò và thấp bé hơn so với đồng lứa nhưng vẫn khiến người ta chú ý. Long Hạo Thần nghe thấy tên mình liên nhìn về phía thiếu niên bên cạnh nói:

-Vũ Hạo ở đây chờ ta, ta đi xong sẽ về.

Thiếu niên kia cười cười nhìn hắn:

-Được, Hạo Thần ca cố lên!

Thanh âm trong trẻo, thanh thúy đáp lại, đúng vậy, hắn chính là Hoắc Vũ Hạo, một năm trước, hắn tạo một thông đạo không gian đi sang bên thế giới này tìm Y lão nhưng khi sang đây cũng gặp một số vấn đề. Hệ thống sức mạnh ở đây khác với bên Đấu La Đại Lục, cũng không có thần giới nên hắn đã phải khắc chế lại sức mạnh của mình để không khiến vị diện thế giới này bị hủy hoại. Thiên Đạo ở đây cũng đã chú ý đến Vũ Hạo nên hắn đã cùng nó làm một giao dịch, hắn muốn ở thế giới này tìm lão sư của mình, ngược lại hắn sẽ phong ấn thần lực của mình lại, chuyển hóa dần dần hồn lực thành linh lực trong thế giới này và sẽ giúp Thiên Đạo củng cố thế giới này đồng thời tạo ra một thần giới. Dù Thần giới này có thể không được mạnh như Đại thần Quyển nhưng nó cũng sẽ không yếu, Hoắc Vũ Hạo giờ cũng là một thần vương nên việc góp sức tạo ra một Thần giới ở đây sẽ không quá khó nhưng mà vẫn sẽ cần đến một số yếu tố và sức mạnh ở thế giới này. Thiên Đạo cũng đồng ý với đề nghị giao dịch này của Hoắc Vũ Hạo, dù sao người được lợi ở đây cũng là thế giới này nên không có gì để từ chối cả. Hoắc Vũ Hạo vui vẻ phong ấn lại thần lực của mình và chính thức tiến vào thế giới này. Có vẻ việc phong ấn có một chút tác dụng phụ mà hắn biến nhỏ thành lúc sáu tuổi, bảy vị hồn linh cũng theo đó mà ngủ say, bọn họ sẽ dần dần thức tỉnh trong quá trình Vũ Hạo tu luyện ở thế giới này. Cũng may trước đó Hoắc Vũ Hạo đã đề phòng trước mà sử dụng Vận Mệnh chi lực xem xem Y lão ở đâu, theo chỉ dẫn đã xem trước mà Vũ Hạo đã tìm được đến Long Hạo Thần. Trực giác nói cho Hoắc Vũ Hạo biết nếu hắn cùng vị thiếu niên này đồng hành thì sẽ có thể gặp lại lão sư.

Hoắc Vũ Hạo tỏ vẻ cũng được thôi, dù sao ta không chỉ đến tìm lão sư mà còn đến đây trải nghiệm nữa không cần phải vội vàng làm gì và sau đó vì một số lý do nào đó mà Hoắc Vũ Hạo đã đến nhà Long Hạo Thần sống, cuộc sống hàng ngày cũng không tệ, Hoắc Vũ hạo cũng biết thêm nhiều thông tin về thế giới này, nhìn Long Hạo Thần ngày ngày cố gắng tu luyện, con người cuồng tu luyện nào đó cũng đã cùng thiếu niên tu luyện. Mới đó mà đã một năm trôi qua, Hoắc Vũ Hạo sống cùng mẹ con Long Hạo Thần cũng chân chính coi họ là gia đình mới của mình, có vẻ là theo tuổi ở đây thì Long hạo Thần lớn hơn hắn một tuổi nên Hoắc Vũ Hạo thuận lý thành chương mà gọi Long Hạo Thần là Hạo Thần ca. Hắn nhìn bóng lưng thiếu niên đang tiến lên kiểm tra mà nở nụ cười dịu dàng, hắn thấy đứa trẻ này rất có tiềm năng, có lẽ sau này sẽ có thành tựu rất lớn, thân phận của hắn cũng không có nhỏ, ở thế giới này hắn chính là Mệnh Vận chi tử, có lẽ sau này có thể mượn sức mạnh của hắn để sáng tạo ra Thần giới.

Long Hạo Thần đi tới trước mặt Ba Nhĩ Trát, không gỡ kiếm gỗ xuống trước như những người khác mà dùng tay phải nắm thành quyền để trong lồng ngực khom lưng hành lễ nói:

-Giáo quan.

Ánh mắt vốn nghiêm túc của Ba Nhĩ Trát rõ ràng nhu hòa một chút, gật đầu nói:

-Bắt đầu đi.

-Vâng.

Long Hạo Thần tháo kiếm gỗ xuống hít thật sâu, sau đó đột nhiên vung kiếm chém toàn lực vào đôn gỗ. Phịch một tiếng, viên bi đá nhảy lên nhưng lại không có vượt qua mười vạch. Ba Nhĩ Trát nhíu mày:

-Linh lực chín điểm, không thông qua.

Từ phản lục của kiếm gỗ bắn ngược lại mà hắn có thể nhìn ra Long Hạo Thần quả thật đã toàn lực chém xuống, nhưng hắn không thể thông qua sát hạch trở thành một kỵ sĩ tùy tùng. Khuôn mặt tuấn tú của Long Hạo Thần đỏ bừng nhìn Ba Nhĩ Trát, có chút kích động nói:

-Giáo quan, ta, ta...

Ba Nhĩ Cát thoáng thở dài:

-Đi xuống đi.

Long Hạo Thần vội vàng nói:

-Giáo quan, cho ta thêm một cơ hội nữa đi. Ta nhất định có thể thông qua.

Ba Nhĩ Trát nhíu mày:

-Nhưng như vậy đối với những người không thông qua khác không công bằng.

Long Hạo Thần nhất thời trầm mặc, có thể thấy trong mắt hắn có một sự kiên nghị đặc biệt. Hoắc Vũ Hạo hứng thú nhìn về phía Long Hạo Thần, hắn muốn xem xem vị ca ca mà hắn mới nhận cách đây không lâu sẽ làm gì. Ba Nhĩ Trát chú ý tới ánh mắt của Long Hạo Thần, giây phút này, vị giáo quan Kỵ sĩ tùy tùng này không nén nổi sửng sốt, đó là cái gì? Kiên trì? Một trong mười tiêu chuẩn của kỵ sĩ sao? Mười tiêu chuẩn đó cũng là mười ý chí của kỵ sĩ chân chính, cho dù là trên một số kỵ sĩ chân chính cũng không nhất định có một loại trong đó, vậy mà đứa nhỏ này trước mắt...

Cùng lúc đó, Long Hạo Thần đã xoay người, đối mặt với tất cả thiếu niên ở đó, phịch một tiếng quỳ xuống đất, dùng âm thanh cực kỳ thành khẩn nói với mấy đồng đội đã cùng huấn luyện chung một năm qua:

-Thỉnh cầu các ngươi, cho ta một cơ hội nữa.

Vừa nói hắn vừa cúi đầu xuống.....

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro