Chap 2 : [H] Chỉ có thể là em

—Toy bảo là hết zòi mà T^T—

Vào phòng, một tay anh ôm eo cậu, để cơ thể cậu gắn chặt vào cơ thể mình, tay còn lại giữ chặt đầu cậu, để đôi môi hai người tiếp xúc nhau hết mức có thể. Khác với nụ hôn từ từ lúc nãy, hiện giờ mới hôn chưa được bao lâu hai người đã trao đổi nước miếng cho nhau, hôn đến mức kịch liệt, cả hai đều đang vội vã khát vọng lẫn nhau.  Lộc Hàm hôn Mân Thạc giống như phát điên, dục vọng Lộc Hàm bắt đầu dâng lên, chỉ trong chớp mắt, thân thể anh đã khát khao đến nỗi trướng đau, phần bụng dưới nóng rực gắn chặt vào bụng Mân Thạc , tất cả các tế bào trong người đều đang kêu gào bảo anh mau chóng chiếm đoạt người trong lòng. 

Lộc Hàm bắt đầu cảm thấy quần áo trở thành chướng ngại vật vướng víu ngăn cản da thịt hai người tiếp xúc. Anh thật sự chỉ muốn xé toạc chiếc áo mà Mân Thạc đang mặc trên người, nhưng lại sợ làm cậu bị thương, anh vẫn cố nín nhịn.  Chậm một chút, chậm thêm chút nữa, anh không thể suồng sã quá mức khiến người trong lòng bị dọa. Môi Lộc Hàm chậm rãi di chuyển đến cổ Mân Thạc, đây là nơi mẫn cảm của cậu. Quả nhiên, mới hôn một cái mà Mân Thạc đã rên lên khe khẽ, hai tay đang bám vào vai Lộc Hàm cũng từ từ vòng ra phía sau, choàng quanh cổ Lộc Hàm, dùng mức độ cực kỳ nhỏ bé để cổ mình đến gần Lộc Hàm hơn, nụ hôn ở cổ làm cậu vô cùng thoải mái.

Năm phút sau, Lộc Hàm không thể nhịn tiếp được, bế ngang Mân Thạc lên đi về phía giường, nhẹ nhàng đặt người đang thở hổn hển lên chiếc giường mềm mại, sau đó vội vàng cúi người đè lên...  Lộc Hàm nằm nghiêng bên cạnh Mân Thạc, nụ hôn của anh dần dần rời khỏi cổ, ban đầu là xương quai xanh, sau đó từ từ tiến đến những nơi đang giấu trong lớp quần áo.  Anh vừa hôn lên làn da trắng bóc trên ngực cậu, vừa dùng tay cởi cúc áo của chiếc áo vướng víu ra, từ từ làm cho cơ thể cậu hiện ra trước mặt anh.

Lộc Hàm cảm thấy hạ thân càng lúc càng trướng đau hơn, anh chỉ muốn vùi mình vào trong thân thể trước mắt đây, nhưng mà không thể được, anh không thể quá vội vã được, cứ nhẫn nhịn trước đã.  Với nụ hôn vẫn đang tiếp tục,cậu không chỉ bị mẫn cảm ở cổ, trên người còn có rất nhiều chỗ mẫn cảm khác, chỉ nửa thân trên thôi cũng đã nhiều lắm rồi. Anh mới chỉ dùng ngón tay chạm nhẹ vào nơi đỏ thẫm trước ngực Mân Thạc, mà tiếng rên rỉ của cậu đã vút cao lên nhiều, hơn nữa mặt càng đỏ hơn, cả người cũng cong lên, phần thân dưới trong quần ngủ cũng bắt đầu có động tĩnh. 
Lộc Hàm thầm cười nhẹ, biết mình thật sự có được một bảo vật, chỉ kích thích một chút thôi mà phản ứng đã kịch liệt thế này, đúng là một thân thể tuyệt vời. 

Lộc Hàm cong khóe môi cười, cúi người xuống, chuyển nụ hôn đến nơi đỏ thẫm bên phải của cậu, sử dụng môi lưỡi cùng lúc, trêu đùa quả đỏ ngọt ngào kia trong miệng, tay trái vẫn tiếp tục đùa giỡn trái đỏ bên trái.  Kích thích song song khiến cả người cậu bắt đầu run rẩy dữ dội hơn. Cậu tưởng như toàn bộ cơ thể không còn là của mình nữa, hơi thở vô cùng dồn dập, tiếng rên rỉ hoàn toàn không thể khống chế được mà truyền hết ra ngoài, cậu cực kỳ xấu hổ, nhưng mà không nhịn được. 
Không chỉ có vậy, vì đã bị kích thích mãnh liệt, phần thân dưới đang dần dần ngẩng đầu. Phân thân bị bao vây trong quần lót bày tỏ sự cấp thiết, thậm chí cậu còn không chịu nổi phải cọ xát vào đùi Lộc Hàm , lớp vải mềm mại làm cậu thấy quá là vướng víu, dục vọng khiến cậu hoàn toàn mất đi lý trí bình thường.  Người bên dưới chào đón mình đến chiếm đoạt tới mức nào, Lộc Hàm đã cảm nhận được đầy đủ, Tiểu Thạc của anh đang dùng ngôn ngữ cơ thể để nói ra khát khao của cậu với anh. 

Tay trái Lộc Hàm đùa giỡn quả đỏ trước ngực Mân Thạc xong thì chuyển xuống dưới, chậm rãi len lỏi vào trong quần ngủ của cậu, nhẹ nhàng vuốt ve dục vọng sưng lên cách một lớp quần lót, rồi lại từ từ vào hẳn bên trong, cầm lấy phân thân cậu, bắt đầu xoa nắn nhẹ nhàng, đương nhiên, môi và lưỡi anh vẫn không rời khỏi ngực cậu, quả đỏ bên phải đã ướt đẫm nước miếng, trông vô cùng dâm mỹ. 

Thân thể Mân Thạc run rẩy kịch liệt hơn, thật thoải mái. Khoái cảm truyền đến từ ngực và phân thân quả thực như muốn làm cậu phát điên, tiếng rên rỉ cao vút không ngừng phát ra ngoài miệng, thậm chí cậu còn thấy mình thật dâm đãng, nhưng thân thể này đã không còn chịu sự khống chế của cậu, hoàn toàn để mặc cho Lộc Hàm chi phối. Mấy phút sau, rốt cuộc Mân Thạc cũng phát tiết dưới sự tấn công nhiệt tình của Lộc Hàm, tất cả tinh dịch màu trắng đều bắn vào tay anh. 

Ngay trước mặt Mân Thạc , Lộc Hàm nhẹ nhàng liếm tinh dịch trong tay mình. Ngay lập tức, khuôn mặt Mân Thạc biến thành quả cà chua, dâm mỹ quá, đây là hình ảnh dâm mỹ nhất mà cậu từng thấy!  Lộc Hàm làm hết hành động tình sắc này xong thì rút một tờ giấy ở đầu giường lau khô tay, sau đó lại cúi xuống nhẹ nhàng hôn khắp người cậu, loại quả ngon nhất vẫn chưa hái xuống, ban đêm mới chỉ bắt đầu thôi. 

Cả người Mân Thạc không còn sức lực nằm trong lòng Lộc Hàm , sự dịu dàng của Lộc Hàm làm cậu rung động không thôi. Cậu đã phát tiết rồi, nhưng Lộc Hàm vẫn chưa, chỉ tiếp tục hôn khắp da thịt cậu, tất cả các hành động đều dịu dàng đến mức làm cho đáy lòng cậu phải tê dại. Dù rất xấu hổ nhưng cậu vẫn nhẹ nhàng lên tiếng.

" Lộc Hàm , anh ... vào đi."

Nghe người dưới thân chủ động mời gọi. Lộc Hàm vui mừng không thôi , Lộc Hàm mở ngăn kéo tủ ở đầu giường, lấy gel bôi trơn ra. Mân Thạc càng đỏ mặt hơn, vội vàng nghiêng đầu nhắm chặt mắt. Ngậm miệng nhắm mắt, nên tai nhạy cảm hơn bình thường nhiều, nghe rõ tiếng động khi Lộc Hàm cởi quần áo, cậu cảm thấy thân thể lại có phản ứng. Rất nhanh sau đó Lộc Hàm lại bao phủ lên người cậu, Mân Thạc cảm nhận được hạ thân nóng rực của anh, hiện tại Lộc Hàm đã khỏa thân toàn bộ rồi.  Lộc Hàm vừa hôn môi và cổ cậu, vừa chậm rãi cởi bỏ chỗ quần áo còn thừa trên người cậu, cuối cùng cả hai người đều trần trụi cùng nhau. 

Nụ hôn của Lộc Hàm dần dần giống như cuồng phong bão táp, dục vọng của anh đang trên bờ vực bùng nổ, anh hôn khắp người Mân Thạc nhưng cũng không ngừng cọ sát hạ thân nóng rực của mình vào thân thể cậu, mong muốn có thể dùng cách này để làm giảm bớt sự nôn nóng vội vã của mình, nếu không nhất định anh sẽ không chịu được mà dứt khoát vùi mình vào sâu trong thân thể tuyệt vời khiến anh phát điên này mất.

Lộc Hàm liếm hôn tay, ngực Mân Thạc, sau đó là bụng nhỏ của cậu, thấy hạ thân cậu lại dần ngẩng lên, mới lộ ra nụ cười thỏa mãn, có điều Lộc Hàm  đang có ý xấu, anh hoàn toàn không quan tâm đến việc Mân Thạc đang vô thức hơi áp sát phân thân vào mình, chạm tay cũng không chạm một cái, chỉ vuốt ve làn da ở đùi Mân Thạc thật tình sắc, rồi còn cúi xuống liếm hôn da dẻ nơi đó. Không đến một lát, toàn bộ phần thân dưới của Mân Thạc hầu như đều được Lộc Hàm hôn khắp cả, chỉ còn thiếu nơi quan trọng nhất. 

Mân Thạc cảm thấy mình sắp điên mất, chỗ nào tay Lộc Hàm cũng chạm vào, nhưng lại không chạm vào nơi mà cậu muốn nhất, sau cùng Mân Thạc không thể nhịn nổi, cậu thấy nếu còn tiếp tục thế này nữa, cơ thể mình sẽ hỏng mất, cho nên cậu chỉ còn biết ôm chặt Lộc Hàm, dùng nửa người dưới cọ xát vào người có thể cho cậu phóng thích, hơn nữa còn hít thở nặng nề dùng nụ hôn ngây ngô của mình hôn anh, muốn lấy lòng anh để anh mau chóng thỏa mãn nguyện vọng của mình. 

"Tiểu Thạc, ngoan, quay người lại."

Lộc Hàm cũng sắp bùng nổ, có điều anh đã suy đi nghĩ lại, cảm thấy vào từ phía sau sẽ thích hợp cho lần đầu tiên của Mân Thạc hơn, tư thế này khá an toàn thoải mái, cũng dễ dàng hơn. Chỉ cần có thể thỏa mãn nguyện vọng của mình, thì hiện tại Lộc Hàm nói gì Mân Thạc cũng nghe theo. Ngay lập tức, cậu ngoan ngoãn quay người lại nằm úp sấp trên giường, lại còn tự động chổng mông lên, để tiện cho động tác của Lộc Hàm . 

Lộc Hàm lại cảm thán, thật sự là mình nhặt được bảo bối mà, thân thể này quá mẫn cảm quá tuyệt vời. Mân Thạc đắm chìm trong dục vọng trở nên nhiệt tình mạnh dạn, có thể thỏa mãn tất cả những ảo tưởng của anh. Mân Thạc hoàn toàn không còn thấy xấu hổ nữa, hiện giờ cậu chỉ muốn hòa tan làm một cùng Lộc Hàm, nôn nóng đến mức ứa nước mắt ra. 
Lộc Hàm mở lọ dầu bôi trơn, đổ một lượng lớn chất lỏng trong suốt trơn bóng ra lòng bàn tay, sau đó dùng hai ngón tay thấm vào rồi bôi vào cửa huyệt và bên trong vách hang nóng cháy, cảm xúc lành lạnh khiến Mân Thạc phải kinh hô thành tiếng, kích thích quá, thân thể cậu đang run lẩy bẩy.  Còn cảm xúc của Lộc Hàm thì chính là: chặt quá đi! 

Ngón tay dần dần ra vào thông thuận, ban đầu là hai ngón tay, sau đó là ba ngón, tiểu huyệt vừa chặt vừa trơn, cũng vừa tràn đầy sức hút, tựa như muốn hút hết ngón tay Lộc Hàm vào trong vậy. 

"Xin anh, mau vào đi."

Mân Thạc sắp khóc đến nơi, thật là dày vò, tại sao Lộc Hàm vẫn chưa vào.

"Em xin anh đấy!"

Nghe được câu đó, nếu còn không hành động nữa thì thật sự không phải đàn ông. Lộc Hàm dùng chỗ dầu bôi trơn còn lại bôi loạn lên phân thân sưng đỏ của mình, sau đó từ từ đi vào trong tiểu huyệt mà mình khao khát đã lâu.  Ba ngón tay căn bản không thể so được với phân thân to dài, phân thân mới chỉ vào được phần đầu mà Lộc Hàm đã phải kêu rên lên, to quá căng quá, nhưng mà cũng thấy thỏa mãn và dễ chịu, đây là cảm giác làm tình sao?
Tình huống của Lộc Hàm thì càng không xong, cảm xúc khi đi vào tiểu huyệt còn tuyệt vời hơn trong tưởng tượng, suýt chút nữa là anh nổ tung, chặt quá, thích quá.  Lộc Hàm nhẹ nhàng giữ lấy nửa người dưới của Mân Thạc, rồi từ từ di chuyển thân thể, cuối cùng cũng chôn vùi toàn bộ phân thân của mình vào trong cơ thể cậu. 

"A ____"

Ngay vào lúc phân thân Lộc Hàm chôn vùi hoàn toàn vào trong, Mân Thạc bắn luôn, cậu lên cao trào ngay lập tức.  Cảm giác sung sướng và thỏa mãn của Lộc Hàm khó có thể diễn tả thành lời. Mân Thạc lại có thể mẫn cảm đến mức độ này, mới chỉ vào bên trong cậu mà đã bắn, anh còn chưa động đậy mà.

  Chuyện kế tiếp cũng giống như nước chảy thành sông vậy, ban đầu Lộc Hàm chỉ đung đưa thong thả, chờ đến khi Mân Thạc quen rồi, thì bắt đầu đung đưa mãnh liệt, thật thoải mái, chặt khít mà cũng ấm áp, cả người anh như sắp bay lên trời.  Mà cậu cũng đang hoàn toàn đắm mình trong khoái cảm, tiếng rên của cậu cũng càng lúc càng lớn, dần dần vứt bỏ hết mọi rụt rè, thích quá, hóa ra làm tình là chuyện thoải mái đến thế sao... 

Không biết đã qua bao lâu, sau hai lần Mân Thạc bắn ra, cuối cùng Lộc Hàm cũng đến giới hạn, có điều vì lo lắng cho thân thể cậu, anh cố nhẫn nhịn mong muốn được trực tiếp bùng nổ trong cơ thể cậu, đến cực hạn thì rút phân thân của mình ra, một lượng lớn tinh dịch bắn lên khắp nửa người dưới của cậu, cả mông, eo, đùi, chân, nơi nơi đều là tinh dịch... 

...

Mân Thạc hoàn toàn không còn một chút sức lực nào, cả người mềm oặt, mệt đến mức suýt không mở được mắt ra, để mặc cho Lộc Hàm bế cậu vào phòng tắm, dù sao thì tay Lộc Hàm cũng sẽ không thành thật, toàn thân trên dưới trong trong ngoài ngoài đều bị sờ soạng hết, nhưng thật sự cậu không còn sức, nên cũng không có cách nào so đo được.

Sau khi tắm xong , Lộc Hàm cũng không thay quần áo ngủ mới cho cậu, đương nhiên cứ trần truồng là tốt nhất, ôm vào trong ngực, làn da trắng mịn chạm vào tay, giống như muốn hút lấy mình vậy.
Ôm trọn bảo bối trong tay , Lộc Hàm nói nhỏ vào tai Mân Thạc :

" Bảo bối của anh , anh thực sự yêu em chết đi được."

" Em cũng yêu anh. Mãi mãi yêu anh."

Hai người nằm trong lòng nhau , mười ngón tay đan vào nhau tiến vào giấc mộng đẹp. Trọn đời trọn kiếp , người bên cạnh anh mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút, mỗi giây chỉ có thể là em. 

——Giờ thì hết thật zòi——
Cảm ơn mọi người.
-Kin-
-Kin 王兔彩虹-
❤️🧡💛💚💙💜🖤♥️

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro