Bữa ăn đầy oan nghiệt
Ký ức lại một lần nữa nhường chỗ cho hiện tại, lúc này:
Người hẹn sau hoàng hôn: Bọn họ đều nói hôm nay cô động phòng.
Chewy kẻ ngu chơi game: Động xong rồi.
Người hẹn sau hoàng hôn: Nhanh như vậy sao? Xem ra cô lấy không đúng người rồi, chi bằng dựa dẫm vào tôi nhỉ?
Chewy kẻ ngu chơi game: Hôm nay mọi người đều mệt quá rồi mà.
Người hẹn sau hoàng hôn: Mệt quá rồi mà còn sức lên mạng ư?
Toát mồ hôi, xem ra càng giải thích càng phiền phức, đành trả lời:
Chewy kẻ ngu chơi game: Lão đại, anh nhất định phải giữ bí mật này cho tôi nhé, đặc biệt là không thể để sự việc này lọt vào tai Chaeyoung.
Người hẹn sau hoàng hôn: Biết rồi, biết rồi, người cần mặt cây cần vỏ, đạo lý này tôi hiểu.
Chewy kẻ ngu chơi game: Lão đại, anh đừng nghĩ nhiều, hay là chúng ta đi đánh quái đi.
Người hẹn sau hoàng hôn: Nói đi, cô thật sự không có ý định cân nhắc tôi?
Chewy kẻ ngu chơi game: Được chứ, cho anh một cơ hội. Đêm nay cùng tôi.
Người hẹn sau hoàng hôn lập tức gửi đến một biểu tượng chảy nước miếng.
Chewy kẻ ngu chơi game: Đánh quái a, đêm nay cùng tôi đánh quái.
Người hẹn sau hoàng hôn: "..."
Người hẹn sau hoàng hôn là một củ cà rốt đa tình, bề ngoài chắc chắn anh rất hài hước, dung tục, trong đầu Tzuyu nghĩ, ở người đàn ông mức dung tục của tướng mạo và mức dung tục của thân thể tỷ lệ thuận với nhau, không phải cô lấy tướng mạo để chọn người, bạn nghĩ xem, đẹp trai giống như Jungkook kia, nếu như khuynh hướng giới tính của anh bình thường, phụ nữ muốn theo đuổi chẳng kịp nữa, nào có cơ hội cho cô cưới đi chứ.
Tzuyu vào blog của anh ta xem qua, những bức ảnh trong đó đều là mỹ nữ trong sáng, cơ thể bốc lửa, trang phục gợi cảm mê người. Có lần cô không kìm được hỏi anh ta:
- Ảnh những người đẹp này lấy từ đâu ra vậy? Toàn là minh tinh nước ngoài nhỉ, tôi chưa thấy bao giờ.
Anh ta mặt dày, vô sỉ trả lời:
- Đều là bạn gái tôi, không cùng thời điểm.
Nhưng mà cũng phải nói lại, Người hẹn sau hoàng hôn này rất biết điều, thỉnh thoảng đùa một chút không quá đà có thể chấp nhận được. Tóm lại, hai người đùa đùa cợt cợt như thế này, ở cùng nhau vẫn coi là hòa hợp.
Người hẹn sau hoàng hôn từng nhiều lần muốn trao đổi ảnh với Tzuyu, cô đương nhiên không đồng ý. Mạng dù gì cũng là hư ảo, hãy để nó cứ hư ảo đi.
Khi cả cùng team đánh quái thì luôn khiến những thành viên khác chẳng biết thế nào, vừa vui vừa tức. Một mặt là có một cao thủ như Người hẹn sau hoàng hôn, quá trình chiến đấu sẽ nhẹ nhàng, nhàn hạ hơn rất nhiều, một mặt khác có một kẻ ngu chơi game như Tzuyu lại làm vướng chân bọn họ, sẽ khiến bọn họ tức đến mức nghiến răng ken két.
Trở lại với hiện tại, đánh boss mấy giờ liền, thì dừng lại nói dăm ba câu chuyện, thời gian trôi qua cũng rất nhanh, chẳng mấy chốc, trời đã sáng.
Chewy kẻ ngu chơi game: Trời sáng rồi, anh đi ngủ đi. Hôm nay cảm ơn anh.
Người hẹn sau hoàng hôn: Được rồi, được rồi, không hỏi nữa. Nhưng mà ca ca hôm nay phải bỏ cả một đại mỹ nữ trên giường, không nhòm ngó đến để gõ bàn phìm với cô cả đêm, phải báo đáp tôi chứ?
Chewy kẻ ngu chơi game: Được rồi, được rồi, đại ân không lời nào cảm tạ được.
Người hẹn sau hoàng hôn: Nhưng mà tôi vẫn rất vui, bởi vì đêm tân hôn của cô lại trả qua cùng tôi, haha.
Chewy kẻ ngu chơi game: Đi ngủ đi, tôi phải ăn sáng rồi.
Người hẹn sau hoàng hôn: Cô không cần ngủ sao?
Chewy kẻ ngu chơi game: Anh lôi thôi quá đó, mau ngủ đi, bất luận thế nào, hôm nay cũng cảm ơn anh.
Người hẹn sau hoàng hôn: Được rồi, được rồi, tôi out trước đây, cô cũng dành thời gian ngủ một chút, phụ nữ thiếu ngủ rất nguy hiểm.
Chewy kẻ ngu chơi game: Đã hết chưa vậy, anh thực sự là một phụ nữ trung niên năm mươi tuổi đó?
Chewy kẻ ngu chơi game: Cút đi.
Vừa rồi còn nói trên giường có đại mỹ nữ, bây giờ lại nói độc thân, biết ngay là anh ta đang xảo trá!
Tắt máy tính, cô vươn vai, nhưng chẳng có cảm giác buồn ngủ.
Tắm rửa một chút, đi vào trong bếp, lấy một hộp sữa bò, hai quả trứng gà trong tủ lạnh ra. Hâm nóng sữa bò, rán trứng, vừa hay có thể ăn một bữa sáng, thật là nhớ bữa sáng của lão thái bà kia a.
Ăn sáng xong, thực sự buồn chán, cô đành dựa vào sofa xem TV.
Xem TV chẳng được mấy chốc, Jungkook từ ngoài đi vào. Anh mặc một chiếc áo phông cộc tay và quần đùi thể thao, trong tay xách đồ ăn sáng, mồ hôi ròng ròng, xem ra vừa tập thể dục buổi sáng về, thật là một đứa trẻ ngoan a.
Jungkook không nói câu nào, đi thẳng vào phòng tắm, đúng là có bệnh sạch sẽ.
Jungkook cả một buổi sáng đều ở trong phòng, thỉnh thoảng đi ra ngoài, vào nhà vệ sinh hoặc pha chút cà phê, Tzuyu thì vẫn cuộn tròn trên sofa xem TV, xem mệt rồi thì lên mạng, lên mạng mệt rồi thì tiếp tục xem TV, cứ như vậy buổi sáng trôi qua rất nhanh.
Phòng bếp trong nhà Jungkook rất lớn, nhưng trong bếp đến củ hành cũng chẳng có, Tzuyu đành xuống siêu thị bên dưới mua gạo và rau củ đơn giản, quay lên nhà làm cơm. Đang nấu ăn, thì chuông cửa vang lên, cô chạy ra mở cửa.
Một cậu đưa đồ ăn đội một chiếc mũ lưỡi trai màu đỏ, khuôn mặt rạng rỡ cười nói:
- Bà ơi, đây là bữa trưa mà nhà bà gọi, tất cả 10 ngàn won.
- Tôi không gọi đồ ăn bên ngoài!
- Là tôi gọi đó.
Giọng nói của Jungkook từ phía sau truyền đến. Anh đi tới, nhận lấy túi đồ ăn trong tay cậu nhân viên đưa hàng, sau đó đưa cho cậu ta chỗ tiền đã chuẩn bị trước. Xem ra anh ta thường xuyên gọi đồ ăn bên ngoài về, đã nắm rất rõ giá của những loại đồ ăn này.
Vào lại trong bếp, thu dọn qua loa một chút, bữa trưa làm xong rồi.
Tzuyu không quen nhìn dáng vẻ đàn ông ăn uống từ tốn chậm rãi, phải ăn như thuồng luồng mới có vẻ nam tính? Nhưng mà, cô phải thừa nhận, dáng vẻ ăn cơm của Jungkook rất đẹp, lần đầu tiên phát hiện ra đàn ông ăn cơm lại có thể nho nhã như thế này. Hừ hừ, nho nhã thì có tác dụng gì chứ, có thể nhét cho no bụng không?
Ngồi bên cạnh bàn, nhìn đôi đũa dùng một lần trong tay Jungkook, nói:
- Loại đũa dùng một lần này ở đất nước chúng ta, 80% không đạt tiêu chuẩn vệ sinh.
Jungkook ngước mắt nhìn một cái, không nói gì cả, tiếp tục ăn cơm.
Cô nhìn nhìn hộp cơm của anh, cố gắng hết sức trưng ra một nụ cười khinh bỉ, nói:
- Chỗ rau này rửa chưa sạch nhỉ? Có khi nào ăn cả một con sâu không?
Jungkook đặt đũa xuống, đi ra khỏi phòng ăn. Tzuyu vì báo được mối thù tối hôm qua của mình mà tâm trạng rất tốt, cầm đũa lên, vui vẻ ăn cơm.
Tưởng Jungkook đã rời đi thì, anh lại quay lại phòng ăn, hơn nữa trong tay còn thừa ra một đôi đũa gỗ mun. Cô muốn trêu anh thêm một chút nhưng không ngờ anh lại cầm đôi đũa hướng đến đĩa của cô.
- Anh làm gì vậy?
- Dù gì cô cũng chẳng ăn được hết.
- Ăn không hết tôi có thể vất vào thùng rác, không phiền anh phải bận tâm.
- Đĩa là của tôi, bát là của tôi, đũa cũng là của tôi, còn cả điện và gas cô nấu cơm cũng là của tôi, cho nên chỗ đồ ăn này cũng có phần tôi.
- Vợ chồng sau khi kết hôn tài sản thuộc sở hữu chung, của anh chính là của tôi.
- Đúng rồi, của cô chính là của tôi, cho nên đồ ăn cô làm cũng có một nửa của tôi.
Tzuyu: "..."
Jungkook không đợi cô nói thêm, gỡ bàn tay của cô ra như gỡ một chiếc tất thối, danh chính ngôn thuận hưởng thụ thành quả lao động huhu.
"Thật ngốc, sao lại bị anh ta dắt mũi chứ?!"
Continue...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro