Bữa cơm tối
Mẹ Tzuyu đang ở trong bếp làm cơm, vừa nhìn thấy cô, câu nói đầu tiên chính là:
- Con không ở cùng Jungkook à?
Tzuyu oát mồ hôi:
- Làm sao có thể suốt ngày dính lấy nhau, phải duy trì chút cảm giác tươi mới.
"Ai muốn ở cùng anh ta chứ!"
- Hai đứa các con đã đủ tươi mới lắm rồi, hôm qua vừa mới quen biết nhau cơ mà.
- Không sao, dù gì sau khi kết hôn có thể ngày ngày ở cùng nhau.
"Sau khi kết hôn cũng không có hơi sức để để ý đến anh ta, hehe!"
- Mẹ tưởng con ở cùng cậu ấy, cho nên chỉ làm cơm cho một người.
- "..."
Mẹ Tzuyu là người không thích ăn cơm canh thừa, cũng không thích lãng phí, cho nên khi làm cơm, luôn căn cứ theo số lượng miệng ăn để làm, trừ phi có tình huống đặc biệt, ví dụ số lượng miệng ăn không rõ ràng, đương nhiên tình huống đó vô cùng hiếm gặp.
Lúc này, Tzuyu thực sự muốn hất bàn tức giận, giương gậy tre nổi dậy, mẹ cô coi khinh, không để tâm đến sự phẫn nộ của cô, sau đó lấy ra một ít mì, bắt đầu thái rau. Tuy Tzuyu cao hơn bà ấy nửa cái đầu nhưng khí thế của bà lại cao hơn cô một cái đầu.
Thượng Đế sáng tạo ra cô chính là làm đối tượng để người khác khinh bỉ, dùng để thỏa mãn lòng tự tôn đố kỵ của bọn họ. Chồng tương lai khinh thường cô, bạn bè của khinh thường cô, mẹ đẻ cũng khinh thường cô! Liên Hợp Quốc có phải là nên cân nhắc phát tặng cho cô một giải thưởng cống hiến đặc biệt không nhỉ?
Tzuyu cúi đầu đi ra phòng khách, ngồi xuống sofa xem ti vi. Nhìn chiếc điện thoại bên cạnh, cầm lên xem xem có ai nhớ đến cô không.
Rất tốt, có những mấy cuộc gọi nhỡ, mở máy ra nhìn.
Lại là Jungkook.
Tzuyu kiểm tra tin nhắn, chỉ có một mẩu tin, cũng là của Jungkook:
- Cô rốt cuộc đang làm gì?
- Vì sao anh cứ nhân lúc tôi không có mặt mà xuống tay với chiếc điện thoại của tôi thế? Có gì thì mau nói đi, tôi rất bận.
- Không tiện nhận điện thoại à?
Do dự tính toán một chút, xem ra hai người nói chuyện chắc không quá 1 phút, thế là Tzuyu hào phóng gọi cho Jungkook.
Mới tút một tiếng, Jungkook bên kia đã nghe máy.
- Không phải anh nhớ tôi, muốn nghe giọng nói của tôi đấy chứ? - Dù gì anh ta là gay, trêu đùa một chút cũng chẳng sao.
- Cô cũng giàu trí tưởng tượng đấy...sắp xếp thời gian đưa người nhà cô cùng với người nhà tôi ăn chung bữa cơm nhé!
- Vậy còn anh?
- Không ngờ tôi lấy được một cô vợ ngốc.
- Phiền cô trước mặt bố mẹ tôi giữ cho tôi chút thể diện, đừng để bọn họ hoài nghi về thẩm mỹ của tôi.
- Xin lỗi, hàng đã bán rồi, không nhận trả lại.
- Không muốn trả, bởi vì căn bản không muốn dùng.
- Vậy khi người khác dùng, anh cũng đừng quan tâm.
- Vậy thì, phía cô khi nào thì thuận tiện? Tối nay thế nào?
- Anh đợi một chút. - Tôi bịt điện thoại, hướng vào phía bếp nói:
- Mẹ, bữa cơm tối nay có người mời, có đi không?
Tiếng nói của mẹ kèm theo tiếng xào rau xèo xèo truyền đến:
- Ăn ngon thì mẹ đi!
Thế là Tzuyu lại lần nữa nâng điện thoại lên bên tai, nói với Jungkook:
- Đồng ý, thời gian địa điểm anh quyết định nhé,mẹ tôi không thích đồ ăn Tây, cái khác thì tùy ý, quan trọng là tay nghề nấunướng của đầu bếp đó phải giỏi, mẹ tôi rất kén ăn.
Jungkook "ừ" một tiếng rồi ngắt máy. Hai người nói chuyện xong, đến câu tạm biệt cũng không có.
Địa điểm cách nhà Tzuyu không xa, là một quán ăn Hàn Quốc mẹ cô thường ca ngợi, thực ra bà mới đến đấy một lần.
- Mẹ, tự nhiên một chút.
Bố mẹ Jungkook trẻ hơn so với tưởng tượng củacô. Vừa nhìn thấy bố mẹ anh, trong lòng cô liền hiểu ra, chẳng trách Jungkooklại đẹp trai như vậy, tuyệt đối do gen di truyền! Mẹ Jungkook thực sự là mộtđại mỹ nhân, tuy đã lớn tuổi, nhưng vẫn có thể nhìn ra sự thướt tha, nền nã củabà khi còn trẻ, đặc biệt là làn da, được chăm sóc thật tốt. Bố anh cũng rất đẹptrai, hơn nữa toàn thân toát ra vẻ thận trọng vững vàng và thông minh, thăngtrầm chỉ những người đàn ông có tuổi chín chắn mới có.
Sau khi mọi người hỏi han lẫn nhau xong, mẹ Tzuyu kéo tay mẹ Jungkook, hỏi bà chăm sóc da như thế nào.
Mẹ của Jungkook tuy tương đối tinh tế và trang nghiêm, nhưng mà phụ nữ trong thiên hạ làm gì có ai không yêu cái đẹp, huống hồ là một người phụ nữ đẹp như thế này, vì vậy trên khuôn mặt bà lộ ra vẻ thích thú, thân thiết, cùng trao đổi kinh nghiệm làm đẹp.
"Jeon bá phụ là một người rất giỏi nói chuyện, hơn nữa còn hòa nhã, thích cười, khi cười rất hiền từ, tóm lại, hơn con trai nhiều."
Thông qua cuộc nói chuyện, Tzuyu biết được, hóa ra bố mẹ Jungkook đều là giáo viên cấp ba nghỉ hưu, bố dạy toán, mẹ dạy ngữ văn. Nhớ khi thi tốt nghiệp cấp ba, môn toán của cô hơn ngữ văn 30 điểm, bây giờ cứ nhìn thấy giáo viên ngữ văn là cô liền dựng tóc gáy. Mặc dù giáo viên ngữ văn trước mặt này là một mỹ nữ hòa nhã, còn là mẹ chồng tương lai.
Jungkook ngồi bên cạnh, anh đột nhiên ghé sát đến bên tai, lén lút nói:
- Có phải là cô đố kỵ với sự xinh đẹp của mẹ tôi không?
Tzuyu gắp một miếng ớt đỏ đặt vào bát của anh, nghiêng đầu, ghé sát qua tai anh, tiện thể giải thích:
- Tôi có chứng sợ hãi môn ngữ văn.
Jungkook cúi xuống cười, vừa nhìn đã thấy rất giả tạo, xem ra là cố ý giả vờ thân mật với Tzuyu trước mặt bố mẹ anh.
Tzuyu gắp một miếng bí đặt vào trong bát của mỹ nữ giáo viên ngữ văn, giọng nói nhỏ:
- Bác gái, ăn rau đi, thứ này tốt cho nhan sắc.
Nói xong, lại gắp một miếng mướp đắng đặt vào trong bát của bác Jeon già đẹp trai, mỉm cười với ông:
- Bác trai, ăn rau, ăn rau, mướp đắng giải độc.
Đến mẹ cô thì cô không gắp nữa, bà nhìn cô, đợi gắp đồ ăn cho bà, Tzuyu đặc biệt muốn gắp miếng xương kia cho bà, nhưng lại sợ bà sẽ ngũ mà phanh thây nên thôi.
Jungkook gắp một miếng thịt bò đặt vào trong bát của mẹ Tzuyu, ngữ khí vừa ấm áp, vừa lễ phép:
- Dì à, dì nếm thử miếng thịt này xem hầm thế nào.
- Rất ngon, ngon hơn nhiều so với dì hầm.
- Chắc chắn là không thể so sánh với dì hầm được, Tzuyu còn khen tài nghệ nấu nướng của dì trước mặt con đó!
Mẹ cô vui như một đóa hoa loa kèn rạng rỡ, nhìn cô một cái vẻ khen thưởng:
- Tzuyu nói lung tung đó mà.
"Con con con...con chẳng qua chỉ nói, mẹ...tương...đối kén ăn."
Tzuyu đang suy nghĩ lung tung, Jungkook đột nhiên ghé sát tai hỏi:
- Bố cô đâu?
- Nói cho anh một bí mật.
Jungkook "ừ" một tiếng, chờ đợi.
- Thực ra mẹ tôi giống như mẹ chúa Giêsu, không cần đàn ông cũng có thể mang thai.
Tzuyu cảm thấy có vài chuyện, chỉ có thể muốn nói thì nói, không muốn nói, tốt nhất đừng hỏi, ví dụ như chuyện của bố cô.
- Tôi phải báo cáo kết quả công tác cho bố mẹ.
- Ly hôn, khi tôi học lớp 11 đã ly dị rồi.
Vì để diễn kịch cho toàn vẹn, Jungkook nghe Tzuyu nói xong, thân mật vỗ vỗ vào đầu cô, hai người làm như là hai vợ chồng mới cưới.
Continue...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro