Chụp ảnh cưới


Vốn cho rằng, bữa cơm này là tốt rồi, mọi người đều vui vẻ, thoải mái, hòa nhã rồi, nhưng không ngờ, mấy người lớn còn có thể làm nóng bầu không khí, khiến cho không khí của buổi gặp mặt ấm đến quá mức!

Cái gì gọi là ấm đến quá mức? Chính là về cơ bản, ba người kia đã đứng trên cùng một chiến tuyến, đối với hôn lễ của Tzuyu và Jungkook, chuyện hưởng tuần trăng mật và những chuyện khác đều đạt được nhất trí chung, thậm chí đã bắt đầu thảo luận việc nuôi dưỡng cháu và việc có cần phải sinh đứa thứ hai không!

Bởi vì ba người kia đều muốn nhìn thấy cả hai ở cùng nhau, cho nên bọn họ bắt tay quyết định hôn lễ sẽ tổ chức sau hai tuần nữa. Jeon bá bá còn tương đối lý trí, hỏi ý kiến của hai đứa trẻ trước, kết quả là hai bà mẹ dường như lên tiếng cùng lúc, nói:

- Hỏi nó làm gì!

Tzuyu không dám phản kháng, bởi vì cô có chứng sợ hãi ngữ văn.

Jungkook cũng không phản kháng, bởi vì anh là con rể tốt.

Cho nên hai người đều im lặng ăn cơm. Tzuyu vô cùng trấn tĩnh, gắp một miếng quả hồi bỏ vào bát của Jungkook, cho anh không phản kháng!

Jungkook cũng lịch sự gắp lại cho cô một miếng đầu cá báo đáp, cho cô không phản kháng!

Cho nên khi bố mẹ hỏi muốn đi đâu hưởng tuần trăng mật, Tzuyu vui vẻ vô cùng trả lời đi Maldives, nhưng Jungkook lại kiên trì muốn đi Bắc Âu. Hai chỗ này phong cách trái ngược nhau, rất khó để tìm ra điểm chung.

Thế là một cha hai mẹ kia dứt khoát không thèm nhìn Jungkook, quyết định hành trình đi Maldives.

Tzuyu cười, đây chính là ưu thế của giới tính. Nhìn gì mà nhìn, nhìn gì mà nhìn? Ai bảo anh không phải là phụ nữ!

Nhìn ba người lớn càng bàn càng hưng phấn, trong lòng Tzuyu đột nhiên trào lên cảm giác áy náy thực sự, thế là ghé vào tai Jungkook, bất an nói:

- Anh nói xem, chúng ta như thế này có phải là làm hơi quá đáng rồi không? Bọn họ vui mừng như vậy mà chúng ta lại đang diễn kịch.

- Tác dụng của nói dối không phải chính là dỗ cho người ta vui lòng sao? Bọn họ vui mừng, chúng ta hài lòng, kết cục như thế này, ai còn để ý đến quá trình là thật hay giả chứ!

- Nhưng mà...bọn họ đang bàn luận đến vấn đề con cái...

- Cô muốn sinh con thì sinh, nếu cô không muốn sinh, tôi cũng có cách.

Tzuyu thấy yên tâm.

Thật ra ý của Jungkook là "Nếu em không muốn sinh, anh cũng có cách khiến em sinh!" - Jungkook, anh là đồ cặn bã!

[Gần đến ngày cưới]

May mà bây giờ Tzuyu chưa có việc làm. Nhưng Jungkook cũng rất kỳ quái, anh cũng không đi làm. Điều không bình thường, anh dường như là một người không biết sợ, lẽ nào cũng bỏ việc rồi?

Tzuyu hỏi Jungkook, Jungkook cũng trả lời rất nghiêm túc:

- Công việc đâu có quan trọng bằng kết hôn.

Giả dối!

Thợ chụp ảnh ở chỗ cách đó không xa nói:

- Không tồi, không tồi, chính là tư thế này, nụ cười này, rất tốt, cô dâu sát gần thêm chút nữa...

Lúc này cả hai đang chụp ảnh cưới, thợ ảnh nói tư thế rất tốt, rất tiêu chuẩn, nụ cười rất rạng rỡ, rất hạnh phúc, nhất thời Tzuyu liền cảm thấy thợ ảnh này thật giả dối.

Tzuyu và Jungkook đứng trên bãi cỏ, cách nhau một đoạn. Cô ôm một bó hoa, chạy về phía Jungkook, bên tai có gió thoang thoảng thổi lướt qua, ánh mặt trời trên đầu vô cùng rực rỡ. Cô cảm thấy có chút hoảng hốt, chạy nhanh hơn. Bóng dáng cao cao kia đứng bất động trên bãi cỏ, đối diện với cô. Đột nhiên quăng bó hoa đi, chạy về phía anh.

Jungkook dang rộng cánh tay ra ôm Tzuyu, sau đó đứng nguyên tại chỗ xoay tròn. Chân của Tzuyu rời xa mặt đất, dường như bị một xoáy nước cực lớn hút xuống nơi sâu thẳm của biển, cả người đều quay cuồng cùng trời đất.

Mặt Jungkook từ từ biến mất, được thay bằng một người khác. Lông mày mềm mại, ánh mắt chiều chuộng, anh ta cười tủm tỉm, nhìn cô, nghiêm túc nói:

- Chewy, anh yêu em.

Trong mắt cô bỗng nhiên có thứ gì nóng nóng chảy ra.

Tình huống này, sao mà quen thuộc như vậy?

Quen thuộc như vậy, như vậy...

Chân quay trở lại mặt đất, nước mắt trên mặt bị người nào đó lau đi, đầu ngón tay lạnh băng đó khiến cô tỉnh táo lại. Tzuyu chớp chớp mắt, người trước mặt biến lại thành Jungkook.

Anh ôm lấy cô:

- Người sống trong quá khứ luôn dễ thẫn thờ.

Tzuyu nhắm mắt, nước mắt chảy ra:

- Chẳng ai muốn sống trong quá khứ cả.

Thợ ảnh quay lại toàn bộ quá trình này, còn chụp thêm rất nhiều tấm ảnh. Anh ta vô cùng hưng phấn nói buổi chụp ảnh hôm nay là một buổi chụp hình thành công nhất của anh ta từ trước đến nay, hóa ra hiệu quả của khóc lại còn tốt hơn cả cười. Trong lòng Tzuyu có cảm giác cô và Jungkook là đôi vợ chồng không thành công nhất từ trước đến nay.

Mẹ cô nước mắt ròng ròng nói:

- Con à, hóa ra con di truyền được toàn bộ ưu điểm của mẹ!

Ưu điểm lớn nhất của bà chính là khống chế nước mắt một cách dễ dàng.

Bố mẹ của Jungkook cũng tỏ vẻ "rất hiểu biết tâm tình dạt dào cuồn cuộn của những người trẻ tuổi sắp kết hôn" nhìn cả hai..

Có một số thứ, dưới con mắt người bên cạnh, bạn cảm thấy nó là hạnh phúc thì nó chính là hạnh phúc, bạn cảm thấy nó là bi thương thì nó chính là bi thương, ví dụ như nước mắt.

Hai đương sự hiển nhiên biết, nước mắt của cô không phải rơi vì anh.

Continue...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro