13. cảm ơn anh
dương lơ đễnh chống cằm nhìn ra cửa sổ. hiếu lén nhìn anh, rồi cũng nói ra điều mình bâng khuâng nãy giờ:
"anh này, nãy mẹ với anh nói chuyện gì à, sao em thấy hai người trầm xuống thế? hay mẹ lại làm khó anh?"
dương suy nghĩ, anh không biết có nên nói với hiếu rằng anh không được chấp nhận và mẹ vẫn mong cậu lấy một ai đó không phải anh, chính xác hơn là một người con trai nào đó hay không. nhưng ngẫm kĩ thì anh cũng không phải người yêu cậu, chắc sau này cậu cũng sẽ quen một người con gái nào đó, một người làm mẹ hiếu an lòng, không phải anh. anh hiện tại vẫn đang làm tốt việc hiếu yêu cầu và vẫn còn phải làm công việc trở thành người yêu cậu trong vài ngày nữa, dù sao thì anh vẫn nên giữ không khí tốt đẹp, không nên làm cậu áy náy khó xử. nghĩ thế nên dương trả lời:
"không, anh chỉ mệt chút nên trầm thôi, mẹ em tốt với anh mà."
"em tưởng gì, vậy là tốt rồi."
nhìn nét mặt anh có vẻ cũng đang nói thật, hiếu thầm thở phào nhẹ nhõm. cậu sẽ áy náy lắm nếu anh đã giúp cậu mà còn bị đẩy vào thế khó.
dương lơ đễnh nói tiếp:
"à, mẹ em quan tâm em lắm đó hiếu, bác rất lo lắng cho em."
"vậy ạ, mẹ em là thế đó, con cái lớn cả rồi mà vẫn lo từng chút."
"ừm, anh cũng cảm nhận thế. hiếu này, em chở anh đến the bunny hôm bữa mình ngồi nhé, anh cần ghé quán xíu."
"vâng."
"cảm ơn em nhiều, anh chợp mắt chút nha, trưa không ngủ nên anh hơi buồn ngủ."
"dạ, gần đến nơi em sẽ gọi anh dậy."
dương không nói hai lời ngủ ngay lập tức. hiếu thoáng thấy hai quầng thâm mắt nhàn nhạt vì kem che khuyết điểm đã trôi đi mất, nhìn anh gà gật theo từng nhịp chuyển động của chiếc xe, hiếu khẽ thở dài:
"anh mệt mỏi lắm nhỉ, phải làm nhiều việc thế, lại còn theo em đến tận đây, em xin lỗi nhé..."
hiếu thì thầm trong lúc tranh thủ đèn đỏ mà vươn người qua định chỉnh ghế lại cho anh nằm thoải mái. bất thình lình, dương phì cười:
"không sao mà, do anh thức khuya chơi game chứ anh rảnh lắm."
"ui giật mình!"
hiếu giật thót ngồi về lại vị trí ghế lái. dương chỉ mỉm cười chỉ tay về phía đèn giao thông, ý chỉ sắp đèn xanh rồi.
"em lái đi, anh tự chỉnh được, cảm ơn em."
dương vừa nói vừa chỉnh lại dây, rồi lại lăn ra ngủ. hiếu lặng lẽ ngắm nhìn hình ảnh anh trên gương, những mảng sáng tối lúc ẩn lúc hiện trên gương mặt anh càng tôn gương mặt ấy thêm chiều sâu và bí ẩn. thật ra thì cậu nghĩ mẹ và anh đã có chuyện gì đó, thái độ của anh có chút lạ. nhưng mẹ chắc chắn không nói, anh thì không chịu nói luôn, cậu làm sao mà biết được là chuyện gì?
🧸
hiếu dừng xe ở trước tiệm cà phê rồi nhẹ nhàng lay anh dậy.
"ôi, đến nơi rồi sao? cảm ơn em nhé, xe đi êm quá anh ngủ chẳng biết gì luôn ấy."
"có vẻ anh thật sự mệt mỏi lắm, em thấy anh ngủ rất nhanh. anh tranh thủ về nghỉ ngơi nhé ạ, ừm... nếu anh mệt quá thì gọi em ra đón cũng được."
"do anh dễ ngủ ấy chứ, thôi khỏi đón anh, lại phiền em ra. tạm biệt em nhé!"
"vâng..."
"hẹn mai gặp lại!"
"ủa, mai ạ?"
"ừ, em quên rồi sao? em thuê anh một tuần lận mà."
hiếu đang buồn thiu vì bị từ chối ý tốt thì lại nhanh chóng hớn hở:
"ừ nhỉ, vậy mai gặp lại anh ạ!"
"có gì mình nhắn tin qua ứng dụng ha, anh đi đây, em về cẩn thận."
"dạ, anh cũng thế nhé!"
"a khoan đã anh, suýt thì em quên mất!"
"gì thế?"
hiếu chìa ra một tấm vé nhỏ nhỏ màu xanh trước mặt dương.
"đại hội này diễn ra vào thứ 3, anh chỉ làm 5 ngày thôi nhỉ? vậy nên mai mình hẹn hò, thứ hai anh nghỉ ngơi rồi thứ ba anh đi nhé? xem như em dành thời gian hẹn hò cuối cùng này để mua một buổi tham dự của anh."
dương cầm tấm vé, chăm chú đọc thông tin trên đó.
"20h sao? em diễn lúc nào?"
"set diễn của em dài khoảng 45p, vào lúc 22h, em được diễn kế cuối."
"à, nhưng mà như vậy chẳng phải chỉ mất khoảng 4 tiếng sao, còn 4 tiếng em có muốn đi đâu vào buổi sáng hong?"
"không, vì anh đang là bạn trai em, nên em sẽ cho anh trải nghiệm cảm giác hẹn hò với người nổi tiếng chứ, nó phải khác với một người đi xem. anh sẽ đi đến sân khấu với em từ 18h để chuẩn bị."
"vậy sao... cũng được. thế những người bạn trai bạn gái của người nổi tiếng ấy, họ làm gì trong lúc chờ đợi?"
"ờm, ở kế bên thôi ạ. như vậy là động lực rất lớn rồi."
"được, hẹn em hôm đó nhé, anh sẽ đi."
"em đón anh lúc 17h30 ở nhà anh nhé?"
"được, mà em định giải thích sao với mọi người?"
"anh là trợ lý mới của em, vậy là được."
"vậy là anh từ bạn trai thành trợ lý của em luôn? trời, thôi được, cũng không còn cách nào khác."
"em có thể công khai anh nếu anh muốn mà..."
cuối cùng vẫn không dám nói lời ấy ra, hiếu vẫy tay chào tạm biệt anh rồi tiếc nuối lái xe rời đi.
🌻
gơ đà nẵng
manbo
sao rồi
ổn thỏa cả chứ
hieuthuhai
ngon lành
má t khoái ảnh lắm
ba t cũng thế
ông anh t mê luôn
kewtiie
thật á
má m khó tánh mà
phải hong hay có chuyện gì giấu tụi t
hieuthuhai
nghi ngờ vớ vẩn
t nói thật
anh dương như kiểu gu các mẹ ấy
ra chợ mấy cô khen ảnh mãi
má t cũng k ngoại lệ
hurrykng
sướng thế
z thì ngon rồi
negav
ê mà lỡ
má m thích ảnh quá thì sao
m tính làm gì nếu mốt tự dưng hai người chia tay
hieuthuhai
thiếu gì lí do
nhưng mà t k cần đến lí do
t sẽ hẹn hò với anh ấy
thật sự
là một cặp đôi bình thường
rex
vãi
thật á
hurrykng
lấy đâu ra can đảm mà mạnh mồm z
người ta từ chối cho thì nhục mặt
hieuthuhai
không
bố m chắc chắn
minh hiếu sẽ cua được thành dương
chúng m chuẩn bị đi đám cưới t là vừa 😏
manbo
nhớ mồm
ting!
bạn có tin nhắn mới từ "ứng dụng cho thuê người yêu"
thành dương
hiếu ăn tối chưa
chưa thì qua ăn với anh nè
🩷
note của jam:
♡ đói mmts quá tvt
♡ chúc mng có một tuần mới tốt lành nheee
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro