Chap 3: Quyến rũ

Vampire: những sinh vật hút máu người tưởng chừng như ko tồn tại. Nhưng chúng lại xuất hiện ở đây? Thật may mắn là chúng ko bất tử!
_ Ngươi... vậy ngôi đền này là giả sao?- Paten nói, lùi về gần đường hầm hơn.
_ Ồ ko! Nó là thật đấy! Nhưng nó đã trở thành căn cứ của ta rồi!- Cô gái đó cười nhạt, nói.
Từ trong bóng tối của đường hầm, những cánh tay màu đen hiện ra, tóm lấy 6 linh hồn, Betty, Dark Frisk, Frisk, Chara và Horis, lôi đi.
_ Ngươi...- Hopie đứng đó, cứng rắn nhìn cô gái đang đắc chí kia.- Rốt cuộc ngươi muốn gì?
_ Oh thôi nào! Đừng quá nóng giận chứ Hopie! Hay tôi nên gọi là "Vị thần sáng tạo ra các linh hồn" nhỉ?- Cô nghiêng đầu, từ phía sau của cô hiện ra những cánh tay màu đen gớm ghiếc.
Hopie lùi lại, liếc ra phía sau. Phải cẩn thận! Nếu ko thì mất mạng như chơi.
_ Oh... Đừng quá lo lắng! Ngôi đền bây giờ đang được bao phủ bởi ảo ảnh nên những con người khác có thể vào thăm ko vấn đề gì!- Cô nở 1 nụ cười kinh dị, nói.- Giờ thứ ta cần chỉ là ngươi thôi!
Rồi cô nhanh chóng trườn đến chỗ cậu, dùng những cánh tay màu đen nhớp nháp và kinh khủng đó trói chặt lấy cậu.
_ Sẽ ra sao nếu ta hút máu ngươi nhỉ? Dẫu gì ngươi cũng chỉ là 1 con người thôi mà!- Cô cười nhạt, hỏi.- Mà nếu là con người thì... ngươi cũng chỉ là những sinh vật nhỏ bé, yếu ớt, làm sao có thể sánh với những vampire như ta?
Rồi cô gái đó nhanh chóng tháo áo khoác của cậu ra.
_ Nào... Hãy bắt đầu buổi tiệc đêm nay thôi! Giờ thì cũng đã tối rồi! Có lẽ là bạn ngươi cũng rất thích cái cảm giác mà Vampire như bọn ta mang lại đấy! Vừa đau khổ, vừa quyến rũ, đúng ko?- Cô cười, kê sát răng của mình vào cổ cậu.
_ Heh! Cái cảm giác đó ư? Ta ko nghĩ vậy!- Hopie nói, tay cầm dao 2 lưỡi khổng lồ, chém 1 phát.
Những cái tay màu đen gớm ghiếc của cô đã bị loại bỏ.
_ Không! Không thể nào! Tại sao ngươi... tại sao 1 con người có thể... Đáng lẽ ngươi phải bị quyến rũ chứ!- Cô giật mình, hỏi.
_ Hở? Quyến rũ? Cô nói nghe có vẻ thú vị nhỉ? Vậy thì chúng ta chơi 1 trò chơi nhỏ nào! Để xem ai mới là người bị quyến rũ nhé! Mà có đúng đêm nay là trăng tròn ko nhỉ?- Cậu cười nhạt, hỏi, tay triệu hồi thêm 1 con dao 2 lưỡi khổng lồ nữa.- Cuộc chiến thật sự, chỉ mới bắt đầu!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro