Chapter 4 : Tôi có thể ra ngoài và chơi đùa không?

                                                                    -Chapter 4-
.
.

Oáp, Công tước Fredo nhìn miệng của Hầu tước Gersey đang chuyển động mấp máy và anh cố gắng tập trung sự chú ý trở lại, nhưng hôm nay giọng của người đàn ông này có vẻ đặc biệt không vào tai.

Anh đang ngồi trong một căn phòng sang trọng trong tòa lâu đài màu trắng, thưởng thức một chút trà ngọt để xoa dịu vị chát đắng của người bạn đồng hành. White Star đang ngồi ở đầu một chiếc bàn có kích thước vừa phải, nhìn ra bản đồ đại dương ngăn cách các lục địa, trong khi Gersey vỗ hàm  của mình vì điều gì đó. Bá tước Mock và Bá tước Hubesha cũng có mặt.

Những suy nghĩ của Công tước vô tình trôi dạt trở lại Công quốc. Anh tự hỏi Naru đang làm gì vào lúc đó. Cuộc sống của anh  đã trở nên thú vị hơn rất nhiều kể từ khi Fredo Đệ nhị trở thành một người sống thực sự, và Công tước Fredo thấy 'đứa con trai' của mình thú vị hơn nhiều so với một đứa trẻ bình thường.

Không, anh ta thậm chí còn thú vị hơn những Ma cà rồng khác. Khá thú vị khi nhìn biểu cảm khuôn mặt của  cậu  khi là một cậu bé mưu mô và nhếch mép cười như thể đó là công việc của mình. Anh gần như cảm thấy tội nghiệp cho White Star khi nhìn đôi mắt vô cảm của con người này tập trung vào bản đồ.

'Có lẽ hắn sẽ chết nếu biết đứa cháu trai ngọt ngào của mình có thể làm được những gì.'

"Có chuyện gì buồn cười sao, Công tước-nim?"

Hầu tước Gersey nghe có vẻ hoàn toàn dễ chịu, nhưng cái lườm của ông ta rất sắc bén. Một người đáng sợ như vậy, đã nhận thấy nụ cười nhếch mép tinh tế của Công tước ngay cả khi đang nói.

"Mm, có lẽ? Ta chỉ là đang thích thú với ý tưởng về một con hổ đang bơi."

Một lời nói dối như vậy thật dễ dàng đối với một người như anh . Mặc dù Công tước Fredo thích ý tưởng ở nhà với Naru bé nhỏ của mình, nhưng anh khá thành thạo trong tất cả mọi nhiệm vụ . Lắng nghe trong khi  không chú ý là điều tự nhiên đối với anh ấy như hít thở.

"Có một chút hề hước. Những sinh vật đó thật sự hoàn toàn vô dụng trong nước."

Theo quan điểm của Công tước, Bá tước Mock là kẻ đần độn hơn cả lũ bẩn thỉu, nhưng niềm tự hào với tư cách là một Dark Elf của hắn ta rất dễ đoán khi có cơ hội để mà thể hiện sự coi thường dành cho người thú. Câu trả lời của hắn chỉ làm cho lời nói dối của Công tước Fredo thuyết phục hơn.

Họ vừa thảo luận về sự thành công của chuyến thám hiểm gần đây của Arm trên núi. Chỉ còn rất ít bước nữa để White Star thống trị hoàn toàn thế giới ngầm của lục địa phía Đông, và một trong những bước đó đòi hỏi phải tiếp cận một số dãy núi nhất định là con đường chính giữa các khu vực. Những con hổ sinh sống ở những vùng lãnh thổ đó đã phân tán ra một cách khó chịu và được coi là kẻ thù tự nhiên đối với một số thuộc hạ của White Star, vì vậy việc tiêu diệt chúng được cho là đơn giản hơn.

Một vài con hổ đã trốn thoát được đang chạy trốn đến đảo Hais ngay lúc đó. Đó là chủ đề của cuộc thảo luận hiện tại của họ.

Tất nhiên, Công tước Fredo đã không tiết lộ rằng chính những sứ giả của Ma cà rồng đã tìm cách đưa ra lời cảnh báo cho một số Hổ còn sống sót. Anh  sẽ không đặt người của mình vào tình thế nguy hiểm vì một số người thú ngẫu nhiên nào đó, vì vậy những đối tượng mà anh  cử đi không tiết lộ mình là Ma cà rồng trước những con Hổ này và chỉ đưa ra lời cảnh báo trước khi quay trở lại.

Cuối cùng, một số đã trốn thoát được, nhưng số lượng còn lại của tộc hổ quá nhỏ nên hầu như không gây ra mối đe dọa nào cho White Star. Hầu như không có bất kỳ giá trị nào trong việc săn lùng chúng.

"Thật khó chịu."

Đó là tất cả những gì White Star phải nói trước khi đẩy tài liệu trước mặt hắn xa một cách ghê tởm.

Bá tước Hubesha cân nhắc. "Chúng ta có nên ra lệnh cho các  tiên cá giết họ không? Đó là điều ít nhất họ có thể làm như một nỗ lực thiện chí vì chúng ta sẽ cung cấp cho họ tử mana. Chúng ta  sẽ khiến họ phải làm việc chăm chỉ."

"Chúng ta chỉ nên cung cấp cho các  tiên cá đủ tử mana để biết họ sẽ đạt được gì khi đứng về phía chúng ta. Chỉ cần vậy thôi."

Hầu tước Gersey càu nhàu trông có vẻ không vui. Nếu Bá tước Mock và Hubesha tham lam quyền lực, thì Linh mục trưởng lại tham lam thay mặt White Star để lấy tử mana. Ông ta ghét nhường nó cho bất cứ ai khác.

Công tước Fredo đưa ra một gợi ý trong tiềm thức.

"Tại sao chúng ta cần phải tham gia trực tiếp? Ta có thể để  cho họ tự thu thập nó. Có rất nhiều nơi họ có thể đến để thu thập một số ít chúng. Chúng ta chỉ cần nói cho họ biết địa điểm."

Anh  thực sự đang suy nghĩ xem nên mang món quà gì về nhà cho Naru. Cậu bé thực sự có vẻ thích bánh quy, nhưng điều đó có lẽ không tốt cho một đứa trẻ chỉ ăn mọi lúc?

Tất nhiên, Hầu tước Gersey đồng ý ủng hộ ý tưởng nửa vời của Công tước Fredo. Bất kỳ cơ hội nào để giữ cho  khối lượng tử mana của ông ta không bị người ngoài quấy rầy là được.

"Hmm. Khu rừng bóng tối - Dạ Lâm gần bờ biển, và con rồng chết đó chỉ đơn giản là thối rữa ở đó. Hãy chỉ cho các tiên cá biết nó ở đâu và để họ lo phần còn lại."

Bá tước Mock gật đầu trong khi Bá tước Hubesha nói.

"Vâng, điều đó nên làm. Không có khu định cư nào xung quanh đó, vì vậy các tiên cá sẽ dễ dàng tiếp cận nó."

Khi mọi người đã đồng ý, White Star lại kéo tấm bản đồ về phía mình.

Hắn tuyên bố ngắn gọn.

"Ta sẽ tự mình đến đó."

Một sự im lặng diễn ra. Nó căng thẳng và đột ngột, giống như một tảng đá lao thẳng xuống nước nhưng không tạo ra gợn sóng trên bề mặt. Các quý tộc vô cùng muốn hỏi tại sao White Star lại làm điều gì đó hạ thấp hắn, nhưng câu trả lời hoàn toàn khác với mong đợi.

White Star chỉ vào bản đồ. Mặc dù nó chủ yếu mô tả các đại dương, biên giới của cả hai lục địa bao quanh mép trang.

Hắn đang chỉ vào Khu rừng bóng tối.

"Ở đó có một sức mạnh cổ đại mà ta cần lấy lại. Ta cũng có thể di chuyển cùng với Arm.''

Công tước Fredo bắt đầu gật đầu chậm rãi, theo cách mà một người có thể làm sau khi nhấp một ngụm rượu đắt tiền. Anh ngồi lại, một lần nữa mang vẻ mặt trung lập, xa cách.

"Thật thích hợp để người tìm thấy nó ở vùng đất của những tảng đá."

Tuyên bố của anh ngụ ý rằng sức mạnh cổ đại hẳn phải liên quan đến những tảng đá. Sức mạnh cổ đại thuộc tính đất.

White Star, không được biết đến với tính khí dịu dàng, rõ ràng không đánh giá cao tuyên bố vô thưởng vô phạt của Công tước. Môi hắn kéo lại thành một nụ cười nham hiểm, đó là tất cả câu trả lời mà Công tước Fredo cần.

'Đó là một sức mạnh cổ đại, nhưng không phải là thứ mà hắn vô cùng khao khát. Vì nếu đó là thứ mà hắn cần ,phản ứng của hắn sẽ khác.'

'Hắn sẽ không thừa nhận điều đó với mình'

"Các ngươi có thể  về bây giờ."

Bốn quý tộc đều đứng dậy khỏi chỗ ngồi và kính cẩn nói lời tạm biệt khi ra khỏi phòng. Công tước Fredo có thể cảm thấy ánh mắt khắc kỷ của Bá tước Hubesha đang thiêu đốt một bên mặt mình, vì vậy anh quay lại với một nụ cười duyên dáng về phía Black Knight.

Cô ta ngay lập tức cảm thấy khó chịu khi Công tước Fredo nhìn cô.

"...Có thứ gì ngài cần không, Công tước-nim?"

"Hmm? Ồ, ta chỉ đang thắc mắc, Bá tước-nim, ngài có nghĩ hôm nay ta nên mang bánh quy về nhà cho con trai ta hay một loại món tráng miệng nào khác không?"

Bá tước Hubesha nhìn anh chằm chằm với vẻ hoài nghi.

'Làm thế nào kẻ ngốc này có thể vươn lên vị trí Công tước? Mình cần phải nhanh lên và mở rộng tầm ảnh hưởng của mình.'

"...Tôi, ah, tôi không chắc nữa. Ngài  hiểu rõ con trai mình nhất mà, Công tước-nim."

"Hmm. Đúng vậy. Ta cho rằng ta sẽ suy nghĩ về nó thêm một chút nữa.''

Nụ cười toe toét của Công tước Fredo thậm chí còn trở nên dễ chịu hơn khi anh  bước đi mà không nói thêm lời nào, trông giống như anh  đang tranh luận nghiêm túc về một điều vô nghĩa như vậy ngay sau cuộc gặp gỡ của một quý tộc.

Hầu tước Gersey và Bá tước Mock đều ở trong tầm nghe trong suốt cuộc trao đổi, và cả hai đều có vẻ bối rối giống nhau.

'Thật là những suy nghĩ vô ích mà tên đó có thể nghĩ tới. Nhưng những ham muốn đơn giản của hắn ta sẽ khiến hắn trở thành một con tốt dễ dàng cho Hoàng thân.'

'Đứa trẻ đó trở lại ngôi nhà chính có thể là điều tốt nhất đã xảy ra trong thập kỷ này. Công tước quá phân tâm với đứa trẻ vô dụng đó, sẽ dễ dàng để đẩy hắn ta ra khỏi quyền lực.'

Tất nhiên, Công tước Fredo đã mong đợi những phản ứng kiểu này từ các quý tộc đồng nghiệp của mình. Trên thực tế, anh đã nhắm đến họ.

Di chuyển trong bóng tối dễ dàng hơn nhiều khi không ai sợ bóng tối cả.
.
.
.

Melundo cúi chào ngay khi Công tước Fredo bước qua ngưỡng cửa tiền sảnh.

"Chào mừng về nhà, Công tước-nim. Thiếu gia-nim đang ở trong phòng của cậu ấy."

"Cảm ơn ông. À Melundo, ông có thể chuẩn bị những thứ này và mang chúng lên được không?

Anh đặt một túi đồ ăn nhẹ mà anh đã mua được vào bàn tay đang đợi sẵn của người quản gia.

Bá tước Hubesha đã hữu ích hơn anh  mong đợi. Như cô ta đã đề cập, vì Công tước Fredo là người hiểu rõ con trai mình nhất, và tất cả những gì anh biết lúc này là Naru thích bánh quy, nên anh đã tự mình mua một số thứ từ các tiệm bánh, quán cà phê và cửa hàng mà Solena đã giới thiệu.

Có lẽ đó là hiệu quả khác của sự tin tưởng ngày càng tăng giữa họ, nhưng Công tước Fredo muốn chiều chuộng cậu bé hơn bao giờ hết.

'Ngay cả khi cậu ta là người lớn, việc đối xử với cậu ta như một đứa trẻ là điều bình thường.'

Không, hơn thế nữa, đó là điều khá vui đối với công tước Fredo. Phải, phản ứng của Naru là điều thú vị nhất.

Công tước Fredo gõ cửa phòng Naru, hơi bối rối khi nghĩ về bữa sáng căng thẳng mà họ đã ăn cùng nhau trong cùng căn phòng này cách đây chưa đầy một tuần. Mọi thứ đã phát triển theo cách mà anh sẽ không bao giờ lường trước được.

'Nó tốt hơn nhiều so với mình mong đợi.'

"Mời vào."

"Con trai, ta về rồi đây! Con có nhớ ta không? Melundo nói rằng con đã khóc  ngay khi tôi rời đi.''

Cậu bé đang ngồi trên một chiếc ghế êm ái, xung quanh là những cuốn sách. Cậuđóng cuốn sách mà cậu đang đọc bằng một cái dập mạnh.

"Chúng ta sẽ phải sa thải Melundo ngay lập tức. Sẽ rất tệ nếu có tin đồn rằng chúng ta tuyển dụng những kẻ dối trá."

Công tước Fredo mỉm cười trước vẻ mặt không thích thú của cậu bé.

"Tàn nhẫn làm sao. Trong trường hợp đó, ta cho rằng ta sẽ bảo ông ấy rời khỏi điền trang trước khi ông ấy có thể hoàn thành việc mang đồ ăn nhẹ cho bạn.''

Từ 'đồ ăn nhẹ' là nỗ lực của Công tước Fredo trong một lời đề nghị hòa bình. Ánh mắt của Naru trở nên nghi ngờ, nhưng cậu không nói gì thêm trước khi đặt cuốn sách mà cậu đang đọc sang một bên.

"Cha à, người có nói chuyện vui vẻ với tên khốn đó không?"

Ma cà rồng lớn tuổi ngồi xuống chiếc ghế dài liền kề, dựa lưng vào đệm.

"Một ngày nào đó cậu sẽ phải thế chỗ của ta thôi. Cậu không vui mừng khi gặp lại người chú yêu quý của mình sao?''

Naru thậm chí còn không đáp lại điều đó, và Melundo đến ngay sau đó với những thứ mà Công tước đã mang về nhà.

Cậu bé nhướng mày khi nhìn thấy chiếc khăn trải rộng và cậu với tay lấy một chùm nho. Công tước Fredo quan sát Naru với ánh mắt tinh nghịch.

"Con có thích nho không, con trai?"

Tay Naru đông cứng ngay trước khi anh có thể cho quả nho vào miệng.

'Tên khốn điên rồ này, hắn đã làm gì kỳ lạ với thức ăn à?'

"...Tại sao cha lại hỏi vậy?"

Công tước Fredo khịt mũi. Đó là một âm thanh tầm thường hoàn toàn không phù hợp với sự cao quý của anh . Melundo, người đang lùi ra khỏi phòng, nao núng trước khi đóng cửa lại.

"Ho! Cậu đã trải qua thứ gì khi còn là một con người mà đã khiến cậu trở nên nghi ngờ với mọi thứ quá vậy?''

Naru tiếp tục ăn hết vài quả nho như không có chuyện gì xảy ra.

"Không phải tốt hơn là nên nghi ngờ tất cả mọi người sao?"

"Nói như một Ma cà rồng thực thụ."

"...sao cũng được''

Naru ăn một số loại trái cây khác và chuyển sang lấy những miếng khác từ ổ bánh mì.

"Vậy, White Star đã nói gì? Người có phát hiện được gì không?"

"Ừm. Trên thực tế, hắn đã phát hiện ra một sức mạnh cổ đại khác. Tuy nhiên, nó không phải thuộc tính thổ."

Đôi mắt của cậu bé mờ đi.

'Chết tiệt, hắn ta hành động nhanh đến mức nào vậy? mình nghĩ sức mạnh cổ đại là rất hiếm nhưng có vẻ như hắn đang tìm kiếm chúng đễ dàng?''

"Đó là sức mạnh cổ đại nào?"

"Ta không chắc, nhưng nó không thể là thứ có thuộc tính nguyên tố. Đĩa của hắn không đủ cân bằng như nó vốn có. Điều duy nhất hắn tiết lộ là nó nằm trong Dạ Lâm."

"Cái gì?"

Naru ngồi dậy nhanh chóng, cậu vô tình làm đổ một trong những tháp sách.

"White Star sẽ đến Dạ Lâm? hắn đích thân đến đó à?"

Công tước Fredo cũng bắt đầu ăn một số đồ ăn nhẹ, sự tò mò bị khơi dậy bởi phản ứng của Naru.

"Đó dường như là đúng.''

Có lẽ đó là do Naru vẫn chưa quen với hành vi đôi khi bốc đồng của White Star – đối với một người quá kỹ lưỡng – hắn cũng có thể thiển cận một cách đáng ngạc nhiên – nhưng Công tước Fredo không thấy điều này quá ngạc nhiên. Các sức mạnh cổ đại cuối cùng được ẩn giấu trên khắp thế giới ở đủ loại địa điểm kỳ lạ.

Anh không biết nội tâm Naru đã trở nên hỗn loạn như thế nào chỉ sau một câu nói đó.

Mặc dù không thể thu hẹp hoàn toàn cảm giác về thời gian của mình đến một thời điểm chính xác, nhưng cậu có một ý tưởng khá tốt về những gì đang xảy ra nhờ tin tức về cuộc nội chiến sắp tới của Vương quốc Whipper. Sự kiện Kinh hoàng Plaza sẽ diễn ra sau đó vài tuần, có nghĩa là hiện tại, ngay bây giờ, cũng là lúc cuộc sống của Choi Han sụp đổ.

Sự tàn phá của Làng Harris, nếu không muốn nói là đã bị hủy hoại, thì sắp xảy ra. Choi Han đã đến lãnh thổ Henituse chưa? White Star đang làm cái quái gì trong Dạ Lâm vậy?

'Không đời nào mình lại là người đã thay đổi mọi thứ để hai người gặp nhau sớm thế này, phải không?'

Không, điều đó không thể được. Cậu chưa làm bất cứ điều gì có thể ảnh hưởng đến dòng thời gian. Vậy chuyến đi không có kế hoạch này của White Star đến trước hay sau khi Choi Han trở nên hung ác? Nếu White Star đi vào Dạ Lâm sau khi Choi Han đi tìm Bá tước Deruth, thì về mặt lý thuyết có thể cả hai sự kiện này xảy ra đồng thời và Naru đơn giản là không biết vì tiểu thuyết vẫn chưa tiết lộ bất cứ điều gì về White Star. . Nếu là trước khi Làng Harris bị phá hủy...

"Cha, người có bất kỳ người cung cấp thông tin nào ở Vương quốc Roan không?"

Công tước Fredo chỉ nhìn Naru với vẻ mặt bối rối, và cậu bé lắc đầu. Phải, tất nhiên là anh sẽ có rồi
"Tất nhiên là phải có rồi nhỉ. Thay vào đó, có ai ở gần Dạ Lâm lúc này không?"

"Hmm." Ma cà rồng lớn tuổi tỏ ra trầm ngâm khi đưa một bữa ăn nhẹ ngẫu nhiên cho Naru, người đã nhận nó và bắt đầu ăn. "Bây giờ Liana có lẽ sẽ ở gần khu vực đó. Cô ấy là người đã ở Vương quốc Whipper cho đến gần đây. Cô ấy đang di chuyển về phía Bắc để gặp người của Rock Sekkah."

"Điều đó thật hoàn hảo. Tôi chỉ cần một người. Cô ấy có thể xác nhận liệu Làng Harris có còn tồn tại hay không?"

Công tước Fredo nghiêng đầu sang một bên. "Còn tồn tại? Ý cậu là như thế nào?"

"Chúng ta có thể hỏi cô ấy được không?"

"Haizz, tất nhiên rồi, chúng ta có thể gọi cho cô ấy ngay bây giờ. Trên thực tế, đây là một cơ hội tốt để dạy cho cậu thêm một chút phép thuật."

Trong khi Công tước đứng dậy khỏi chiếc ghế dài, anh  cười trước vẻ mặt rõ ràng là không vui của Naru.

"Thôi nào. Trừ khi cậu muốn Solena được chỉ định ở bên cạnh cậu mỗi khi thức dậy để cô ấy có thể vận hành thiết bị liên lạc video cho cậu, cho nên cậu sẽ cần phải học cách làm điều này."

Nara nao núng. Cậu thích cô Solena nhiều như vậy vì sự đáng tin cậy và so với ông già này, nhưng so với bình thường, cậu cũng không muốn bị cô ấy giám sát liên tục.

"Ugh... Được thôi."

Anh  chỉ mất vài phút để quay lại. Công tước Fredo bước vào phòng ngủ của Naru với một quả cầu thủy tinh cầm tay trên một tay trước khi chỉ cho Ma cà rồng trẻ vị trí của 'ống kính' để ghi hình, cách cầm nó và giải thích cách kết nối với những quả cầu cụ thể thuộc về những người khác nhau. Một số kênh bị hạn chế, một số yêu cầu quyền truy cập đặc biệt và một số được mở cho bất kỳ ai.

Cuối cùng, sau khi giải thích phương pháp kết nối thiết bị với mana của mình, Công tước Fredo nhẹ nhàng đặt quả cầu trước mặt cậu bé. Naru cần phải sử dụng cả hai tay để giữ nó đúng cách.

"Bây giờ, Liana có thể sẽ trả lời ngay, nhưng nếu cô ấy không trả lời, cậu có thể để lại tin nhắn. Kênh này chỉ được sử dụng bởi mạng nội bộ của chúng ta và chỉ có Ma cà rồng mới có thể truy cập được. Các kênh khác có thể có ít nhiều hạn chế. Cậu  sẽ  cần đẩy năng lượng của mình vào thiết bị như thể lấp đầy nó, và sau đó, khi cậu cảm thấy nó chạm vào một 'bức tường', nó sẽ dừng lại một lúc để xác minh rằng cậu có quyền sử dụng kênh thích hợp. Sau đó, nó sẽ kết nối."

"Được rồi."

Naru làm theo lời anh  và chuyển mana của mình vào thiết bị. 'Bức tường' gần như sụp đổ ngay lập tức, một lực kháng cự nhẹ đã bị tiêu diệt gần như nhanh chóng khi nó xuất hiện. Thiết bị kết nối khá nhanh.

"Xin chào, Công tước-n... thiếu gia-nim?"

Mắt Liana mở to trong giây lát trước khi lấy lại bình tĩnh. Quả cầu được giữ đủ xa so với khuôn mặt của người phụ nữ để Naru có thể nhìn thấy một chút xung quanh cô ấy. Cô ấy dường như đang di chuyển trong một loại xe ngựa nào đó.

"Xin chào, cô Liana. Tôi xin lỗi vì đã liên lạc với cô quá đột ngột.''

"Không hề, thiếu gia-nim, tôi chỉ ngạc nhiên thôi. Đã lâu rồi cậu chưa gọi trực tiếp cho Liana này. Tôi có thể làm gì cho cậu?"

Naru thích Ma cà rồng này. Cô ấy đi thẳng vào vấn đề, không giống như Công tước Fredo. Melundo quá nhanh chóng và Solena quá quen thuộc để có thể so sánh hữu ích với cô ấy.

'Đây có phải là cách những Ma cà rồng khác không biết sự thật về Fredo Đệ nhị sẽ đối xử với mình không?'

Tạm thời bỏ qua những lo lắng riêng tư của mình, Naru tập trung vào vẻ mặt chờ đợi của Liana ở phía bên kia của thiết bị.

Cậu nhanh chóng giải thích tình hình, và Liana kìm lại phản ứng của mình cho đến khi cậu nói xong.

"Tôi chỉ cách Rain City vài giờ đi xe. Tôi có thể yêu cầu tài xế chuyển hướng về hướng đông bắc."

"Nếu cô không phiền, điều đó sẽ rất hữu ích đấy, cô Liana. Cô không cần phải làm bất cứ điều gì ngoài việc kiểm tra xem ngôi làng có còn tồn tại không. Sẽ rất rõ ràng nếu nó bị phá hủy."

"Tôi hiểu rồi, thiếu gia-nim. Tôi sẽ báo cáo lại sớm."

Naru cảm ơn cô ấy và kết thúc cuộc gọi. Mặc dù tình hình không lý tưởng nhưng Naru vẫn có thể thu thập một số thông tin hữu ích theo cách này.

'Mình muốn có thêm một chút thời gian trước khi phải bắt đầu hành động.'

Đó là lý do tại sao cậu đọc càng nhiều thông tin về thế giới này trong khi cậu có cơ thể chỉ cần ngồi yên. Nếu cậu có ý định phá hủy những thứ quý giá của White Star, cậu sẽ làm điều đó một cách đàng hoàng, nhưng điều đó sẽ khiến cậu bận rộn một chút. Tuy nhiên, nếu White Star đã hành động...

'Mình không thể để mọi thứ diễn ra theo cách hắn muốn.'

Làng Harris có gì đặc biệt?" Công tước Fredo hỏi, kéo Naru khỏi sự suy nghĩ. "Có lẽ đó là nơi cậu sống trước đây?"

Naru phớt lờ anh  và bắt đầu nói sang chuyện khác.

"Con đang nghĩ, thưa cha, nếu chúng ta bắt đầu bóp nghẹt tên khốn đó, thì rất nhanh sẽ rõ ràng là có ai đó đang chống lại hắn. Để tránh bị nghi ngờ, chẳng phải thật tuyệt nếu có một cá nhân mạnh mẽ đứng về phía chúng ta sao? Ai đó để thu hút sự chú ý khỏi chúng ta."

Nở một nụ cười nhếch mép, tất nhiên là Công tước Fredo đồng ý. Sẽ thật nhẹ nhõm khi có một đồng minh hùng mạnh có thể thu hút sự chú ý của White Star trong khi họ hành động ở phía sau.

"Có một chút khó khăn. Khi bất kỳ ai có đủ sức mạnh để trở thành mối đe dọa nhỏ nhất, điều đầu tiên mà những tên khốn đó làm là cố gắng chiêu mộ họ. Nếu họ không đồng ý, hắn sẽ giết họ.''

"Heh."

Naru đang cười. Công tước Fredo không còn ngạc nhiên trước kiểu phản ứng này của Naru.

"Hửm? Chẳng lẽ con trai ta đã có người nào đó trong đầu rồi sao?"

"Tôi, heh, tôi tình cờ biết một chút về sự ra đời của một anh hùng nào đó."

"Một anh hùng?"

Đôi mắt của Naru sáng như ánh sao.

"Cha, cha có nhớ cha đã nói con có thể chơi đùa và quậy phá như thế nào không?"

"...Đúng."

"Và rằng con có thể làm bất cứ điều gì con muốn? Rằng người sẽ giả quyết tất cả mọi thứ? Người đã nói rằng đối với một đứa trẻ, con sẽ không  làm được gì nhiều.''

Công tước Fredo dường như, lần đầu tiên kể từ cuộc trò chuyện đầu tiên của họ, cảnh giác khi đồng ý với điều gì đó mà Naru đề xuất. Thật khó để không cảm thấy như vậy khi cậu bé nở một nụ cười đặc biệt xấu xa như vậy. Cậu trông còn ác hơn White Star.

Do dự, Ma cà rồng lớn tuổi trả lời.

"Ừm. Ta có thể nhớ lại đã nói điều gì đó... tương tự."

"Và cha nói rằng cha có rất nhiều tiền phải không cha?"

Những ngón tay gõ trên phần kê tay, ngay cả Công tước Fredo luôn uể oải cũng bắt đầu cảm thấy bồn chồn.

"Aigoo... làm ơn, chỉ cần nói ra những gì cậu đang nghĩ trước khi cậu khiến trái tim  của ta loạn nhịp."

Naru không thể nhịn được cười, và Melundo, người tình cờ đi ngang qua phòng cùng lúc, cảm thấy ớn lạnh khắp người.

Cậu bé chỉ vào cửa sổ.

"Tôi có thể ra ngoài và chơi không?"

Cụ thể hơn, cậu đang chỉ vào Cánh cổng Quỷ giới ở trên đầu họ.

Công tước Fredo chớp mắt vài lần sau khi đi theo hướng ngón tay mở rộng của Naru.

"...Ha. Hahah."

Đầu của người đàn ông ngả ra sau đệm dài, và Naru thực sự tò mò không biết anh  đang nghĩ gì. Cậu chờ đợi Công tước nói điều gì đó với vẻ mặt rạng rỡ.

"Con là một đứa trẻ khác thường."

"Tôi đã nói với ngài,tôi là một người lớn."

"Cho dù con có bao nhiêu tuổi khi là một con người, con chắc chắn vẫn là một đứa trẻ so với ta, con trai của ta."

Naru không thể bác bỏ quan điểm của anh ta.Ngay cả khi là một con người 36 tuổi, cậu thậm chí còn chưa 'sống' được một nửa chừng nào 'Naru' còn tồn tại trong tâm trí của những người ở đây, và đó là chưa kể đến thời đại của Fredo Đệ nhất. Anh chưa bao giờ nói chính xác mình bao nhiêu tuổi, nhưng Naru đoán dựa trên tất cả những gì cậu biết được rằng Ma cà rồng lớn tuổi hơn có lẽ ít nhất 450 tuổi.

Lần đầu tiên, Công tước Fredo có vẻ mệt mỏi hơn bình thường. Không, có lẽ đó không phải là như vậy. Có phải vì những gì Công tước Fredo nói là đúng về mặt kỹ thuật?

'Anh ta có vẻ... trung thực hơn?'

Đó là những gì Naru đoán, nhưng sự thật là Công tước Fredo không thực sự mệt mỏi.

Anh  chỉ hơi bực tức lần đầu tiên sau một thời gian.

"Đây là lý do tại sao con người rất nguy hiểm."

White Star và Naru.

Chà, dù Naru đã từng là ai trước đây.

Đây là những người đầu tiên Công tước Fredo đã gặp những người mà anh cho là vượt quá mong đợi. White Star  là một loại quái vật khác, vượt quá giới hạn của cuộc sống con người thông qua lời nguyền của mình. Nhưng đứa trẻ này? cậu ta chỉ sống một cuộc đời, dù đã lâu như thế nào, và vẫn cố gắng gây bất ngờ cho Công tước. Chỉ mới năm ngày kể từ khi anh thức dậy và thấy 'con trai' của mình đang ngủ trong phòng, và Naru đã sẵn sàng bắt đầu hành động ở mức độ không thể đảo ngược.

'Mình đã dành hàng trăm năm để đạt được điều này.'

Đó là một chút bực bội. Anh có nên hành động sớm hơn không? Anh  đã chờ đợi điều gì suốt thời gian qua? Công tước Fredo đã làm theo kế hoạch của White Star quá lâu, thật khó để tưởng tượng việc quyết định hành động như vậy.

Để hành động, một cách dứt khoát.

Nhưng điều này là tốt. Công tước luôn đặt sự an toàn của Ma cà rồng lên trên tất cả mọi thứ khác, và anh đã thành công trong mục tiêu đó. Họ có một nơi an toàn để sống, những ngôi nhà mà họ có thể trở về, và họ không thể bị thách thức bởi bất kỳ ai coi trọng mạng sống của họ.

Nếu Fredo đệ nhất đang chờ đợi điều gì đó, thì nó đã ở đây rồi.

Nhìn cậu, một cái nhìn đầy mong đợi và cười tinh nghịch mọi lúc.

Đó là lý do tại sao anh có vẻ mệt mỏi, nhưng thực sự là sống động hơn anh đã có trong hàng trăm năm.

"Cậu có thể làm như cậu muốn, nhưng ta cũng có một số điều kiện."

Bây giờ Công tước Fredo mới là người mỉm cười. Naru lần đầu tiên cảm thấy khó chịu kể từ khi họ bắt đầu hợp tác đúng cách.

"... Hẳn tôi phải nghe các điều kiện trước đã."

Nụ cười của Công tước thậm chí còn đậm hơn, như thể ông ấy đã mong chờ câu trả lời đó.

"Tất nhiên rồi. Thỏa thuận có ích lợi gì nếu cả hai bên đều không có lợi? Cậu có thể rời đi và ta sẽ cho cậu tiền và phương tiện để làm việc đó, nhưng có một số việc cậu phải làm cho tôi."

Gật đầu, Naru cho thấy cậu đang lắng nghe bằng cách ngồi dậy trên ghế.

"Đầu tiên. Cậu không được tiết lộ bản thân hoặc mối liên hệ của cậu với nơi này. Ta tin rằng cậu sẽ nhận ra điều đó ngay bây giờ, nhưng nó đáng để nhắc lại."

"Tôi hiểu."

"Tiếp theo, cậu phải chuẩn bị sẵn sàng để quay lại bất cứ lúc nào. Ta vẫn cần cậu đóng vai trò là thiếu gia được yêu mến của Vương quốc Endable. Nhờ cậu mà ta có thể di chuyển mà không bị nghi ngờ. White Star thích dành thời gian cho cháu trai của mình và quan trọng hơn là mọi người đều yêu mến cậu. Sẽ rất khó giải thích nếu cậu đột nhiên vắng mặt trong một thời gian dài sau khi sức khỏe của cậu vừa được thông báo là đã hồi phục."

"Ừm. Điều đó có thể hơi khó khăn tùy thuộc vào tình huống, nhưng tôi cho rằng tôi không thể giúp được gì?''

"Không, cậu phải quay lại sau khi ta gọi cho cậu. Ta sẽ cố gắng báo trước cho cậu sớm nhất có thể, nhưng cậu phải quay lại.

"Được thôi, thưa cha. Còn gì nữa không?"

"Chỉ một điều nữa thôi. Và cái này là cần thiết."

Đôi môi của Công tước giật giật, một lần nữa nhìn ra ngoài cửa sổ. Lần này, ánh mắt anh tập trung vào tòa lâu đài trắng chứ không phải cái lỗ trên trần nhà.

"Cậu phải hứa sẽ tạo ra một mớ hỗn độn lớn, khổng lồ cho tên khốn đó."

Naru không kìm được tiếng cười ngắn đang sôi lên trong lồng ngực.

"Heh. Nhưng dù sao tôi cũng sẽ làm điều đó thôi?

".. tất nhiên cậu sẽ làm chuyện đấy."

--------------------------
Translator : #Riin.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro