Kenma quay đầu lại để chắc chắn rằng mình không nhìn thấy những thứ đó. Trong vô thức, anh lại gần alpha, người đang có sự lo lắng vẽ khắp khuôn mặt.

Alpha trong khi đó, gạt đi những trách móc cùng với hờn dỗi của bản thân và tập trung vào omega. Kenma đã tiết ra pheromone sợ hãi ngay khi anh nhìn thấy thứ gì đó di chuyển trong góc phòng.

Vì cả hai omega đều rất nhạy cảm trong khoảng thời gian này, nên chúng rất dễ khiến họ trở nên khó chịu, sợ hãi và tức giận.

Nhóc quýt không thực sự chú ý tới nó và quay lại chiêm ngưỡng căn phòng đầy bụi. Nhưng một khi Hinata nhận thấy pheromone sợ hãi mà Kenma tiết ra, sự thích thú của cậu ngay lập tức biến mất.

Từ khi bước vào trong phòng thì tất cả những gì cậu làm là tưởng tượng xem nó sẽ trông như thế nào khi họ đã dọn dẹp nó xong. Cậu cũng đang xem xét qua các lựa chọn về màu sắc và những thứ mà họ sẽ mang vào trong.

Hiện tại tất cả những gì Hinata muốn làm là thoát ra khỏi phòng và chạy đến chỗ các alpha của mình. Cậu chỉ muốn lao ra khỏi đây với tốc độ nhanh nhất mà đôi chân omega của cậu có thể chạy được. Và khi cậu sắp sửa làm chuyện đó thì ở góc đối diện mà Kenma đang nhìn chằm chằm, cậu thấy một số chiếc hộp di chuyển.

Mặt khác, Lev đang nhìn vào những điểm mà cả hai omega sợ hãi đang nhìn chằm chằm. Anh sẵn sàng lao vào bất cứ thứ gì ló ra khỏi hai điểm đó. Và anh cũng sắp làm chính xác điều đó khi có hai nhân vật to lớn xuất hiện từ góc tối. Nhưng hai omega nhỏ con đã nhảy lên cánh tay của anh, bám vào cái đầu cao lớn của alpha trong khi khóc thút thít. Năn nỉ Lev ra khỏi phòng.

Tất cả những gì Lev làm là tặc lưỡi nhìn hai sinh vật với vẻ ghê tởm và tức giận. Kinh tởm, bởi vì chúng là hai con chuột khổng lồ, và thành thật mà nói chúng thậm chí còn không giống chuột cống mà giống như mấy con possum* thì đúng hơn. Tức giận, ừ thì.. cái này khá là đơn giản. Những con chuột ngu ngốc này khiến omega của anh sợ hãi và khiến omega khóc.

*Opossum (possum): Một loài thú có túi ở châu Mĩ, ngoại hình giống với chuột nhưng có kích thước lớn hơn rất nhiều. (Vì hình ảnh có thể gây khó chịu cho nhiều người nên người dịch sẽ không chèn ảnh, có thể tra google để biết thêm.)

Cả Kenma và Hinata đều sợ hãi hai con chuột này. Đến nỗi khi Lev cố gắng đặt cả hai xuống để có thể đi loại bỏ hai sinh vật lạ thì họ bắt đầu thút thít, khóc to hơn và ôm Lev thật chặt đến mức hơi ngạt thở.

Lev thậm chí không cần phải suy nghĩ kỹ về những gì mình sẽ làm. Thế là, anh vừa đi vừa làm việc của mình trong khi hai thiếu niên nhỏ con bám chặt lấy anh như hai chú koala con vừa mới sinh.

- Trong căng tin -

Một căn phòng trống rỗng và yên tĩnh.

Điều đó có lẽ sẽ chính xác nếu không phải trong tình hình hiện tại.

Lev đang ngồi ở một trong những chiếc bàn dài với cả hai omega đang khóc và ngồi trên đùi mình.

Bạn thấy đấy, Lev ban đầu định đặt cả hai người xuống để anh có thể đuổi lũ chuột ra khỏi phòng. Nhưng một khi anh cố gắng đặt họ xuống thì cả hai lại bám lấy anh như thể cuộc sống của họ phụ thuộc vào nó vậy. Anh quyết định tốt nhất là anh nên đối phó với hai sinh vật sau. Lúc này hai cậu bé đang khóc quan trọng hơn.

Vì vậy, anh đưa họ đến nhà ăn. Anh không biết hai đội của họ ở đâu nhưng anh không quan tâm. Điều quan trọng nhất lúc này là dỗ dành cả hai bé con đang khóc này. "Mình đoán lũ chuột đã làm họ sợ hãi," Lev tự nhủ.

Mất khoảng mười phút để đi bộ đến nhà ăn và ngồi vào ghế. Vì cả hai chàng trai đều không muốn buông ra, sợ rằng nếu họ làm vậy lũ chuột sẽ tấn công bản thân. Mặc dù họ không còn ở trong căn phòng nữa. 

Lev vừa ngồi xuống với cả hai ngồi trên đùi của mình. Ngay sau đó cánh cửa căng tin mở ra để lộ bốn alpha giận dữ và một omega lo lắng đằng sau họ. Với những sải chân dài, họ bước đến chỗ Lev đang ngồi.

Và giật cả hai cậu con trai đang khóc ra khỏi vòng tay của Lev. Con mắt xanh của thiếu niên người Nga trừng trừng nhìn các alpha và gầm gừ.

Alpha lấy đi nhóc quýt trong tay của người tóc bạc, ngay lập tức thư giãn và nhũn tim khi thấy Hinata bám lấy mình. Về phần đầu pudding, anh hơi chật vật trong vòng tay của alpha.

"Kenma, em làm ơn bình tĩnh lại được không?" Kuroo nói, cố gắng giữ chặt lấy anh.

"K-không muốn alpha cơ! ~" Chuyền hai Nekoma nói trong tiếng nức nở.

Kuroo nhìn lên và khóa đôi mắt với đôi mắt màu lục đang bắn những con dao găm vào anh. Họ nhìn chằm chằm vào nhau một lúc lâu trước khi Kuroo bỏ cuộc, nhận thấy rằng Kenma sẽ không sớm bình tĩnh lại.

Anh thở dài buông người bạn thân nhất của mình ra. Nhìn Kenma lao vào ôm Lev vào lòng. Anh bực bội nhìn xuống. Anh cảm thấy hơi vô dụng khi Kenma đã tìm thấy bạn đời của mình.

Kuroo ban đầu là người mà Kenma sẽ luôn tìm đến khi anh thấy sợ hãi hoặc buồn bã. Họ đã ở bên nhau kể từ hồi còn nhỏ, vì vậy người tóc đen đã nghĩ rằng mối quan hệ của họ rất bền chặt. Nhưng vài tháng trước, khi Kenma tình cờ phát hiện ra Lev là bạn đời của mình, anh bắt đầu đi chơi với nhóc người Nga nhiều hơn thay vì với Kuroo.

Chỉ nghĩ đến điều đó thôi cũng khiến Kuroo sôi máu. Đúng vậy, anh ghen tị với mối ràng buộc mà hai người bạn có. Lev chỉ mất vài tháng để Kenma có thể thoải mái với anh. Trong khi Kuroo mất nhiều năm để Kenma cuối cùng cũng bắt đầu cởi mở về những vấn đề của mình.

Thanh niên gà trống nắm chặt tay, các đốt ngón tay trắng xóa như ánh sáng cuối đường hầm. Đó là cho đến khi một bàn tay đặt lên vai anh. Sự đụng chạm như vào truyền đi một tia sét qua người alpha có mái tóc bổ luống, ngay lập tức khiến anh bình tĩnh lại.

Anh thư giãn và nhìn về phía bên cạnh. Nơi Yaku đang đứng và nhìn lên với một nụ cười nhẹ.

Trong suốt những tháng này, Yaku nhận thấy rằng Kuroo rất dễ cáu kỉnh và quyết định giúp đỡ đội trưởng của họ. Anh sẽ thử nhiều cách để giúp tên này bình tĩnh lại khi tức giận. Và đáng ngạc nhiên là mọi thứ đều có tác dụng.

Yaku không chắc mình làm thế nào mà có thể trấn tĩnh được vị alpha đang nổi cơn thịnh nộ này,  nhưng anh không phàn nàn gì về chuyện đó vì mọi người trong đội có vẻ không nhận thấy sự thay đổi ở Kuroo. Tuy nhiên, đôi khi anh sẽ cảm thấy lo lắng khi Kuroo sẵn lòng đến bên anh để có thể trấn an bản thân. Anh cũng hơi bối rối vì mỗi khi cả hai có bất kỳ loại đụng chạm nào thì anh sẽ cảm thấy một luồng điện chạy khắp cơ thể.

Đó không phải là kiểu đau đớn mà là một cái gì đó thoải mái và đôi khi Yaku sẽ bắt gặp mình dính chặt vào alpha đầu gà trống này. Anh sợ. Sợ ý nghĩa của tất cả những điều này. Có phải là anh đã bắt đầu thích vị đội trưởng bóng chuyền này hay không? Hay nó là một cái gì đó nghiêm trọng hơn?

Tuy nhiên, anh sẽ luôn gạt bỏ cảm xúc đó và tập trung vào đội.

Yaku cảm thấy Kuroo thư giãn và bỏ tay ra khỏi vai người cao hơn. Anh định rời khỏi alpha và đi về phía hai omega lúc này đang bình tĩnh lại, để hỏi tại sao họ lại khóc. Nhưng anh bị chặn lại.

Yaku nhìn xuống thì thấy một bàn tay. Anh ngước mắt lên nhìn Kuroo với ánh mắt dò hỏi. Nhưng không nói được gì khi họ như đang nhìn chằm chằm vào linh hồn của nhau vậy. Cả hai năm ba đều cảm nhận được một sự kết nối đã xuất hiện. Yaku đông cứng khi nhận ra đó là gì, anh định bỏ tay mình ra khỏi tay Kuroo thì người kia lại nắm lấy tay anh. Nối các ngón tay của họ vào nhau và mỉm cười với một Yaku đang sững sờ.

Vị libero của Nekoma bị đóng băng tại chỗ. Không biết phải làm gì và nội tâm thì đang hỗn loạn. Thứ nhất, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy nụ cười này của Kuroo, ngoài những nụ cười nhếch mép và nụ cười rùng rợn mà tên này sẽ làm khi đe dọa ai đó. Hai, anh không biết liệu Kuroo có nhìn thấy tia lửa xuyên qua mắt họ khi cả hai nhìn nhau không.

"Chúng ta sẽ nói chuyện sau được chứ?" Kuroo nhẹ nhàng nói với Yaku khi kéo anh về phía nhóm học sinh năm nhất.

"C-chúng rất to ~ và chúng gần như xé toạc chân tớ đi!" Họ nghe thấy Hinata kể với năm nhất Karasuno.

"Baby, nó chỉ là một con chuột thôi. Nó sẽ không làm tổn thương cậu đâu." Yamaguchi vừa nói vừa thủ thỉ với người bạn đời đang nấc cụt của mình.

"Nó có lẽ chỉ đang tìm kiếm thức ăn thôi. Và tớ đoán vì cả hai có mùi hương ngọt ngào nên chúng đã nghĩ hai người là thức ăn hay gì đó." Tsukishima nói thêm và làm rối những lọn tóc màu cam của cậu.

"Có lẽ vậy." Hinata thút thít và chơi đùa với tay Kageyama của cậu.

"N-Nhưng chúng rất lớn," Kenma lầm bầm khi gục đầu vào ngực Lev.

"Mhm, vậy thì chúng ta hãy đi nhìn thử chúng đi. Và trong khi cả bọn đang ở đó thì ta cũng có thể loại bỏ chúng luôn." Kuroo đề nghị.

Vì vậy, năm alpha và ba omega đã đi tới đó. Hinata và Kenma vẫn còn một chút sợ hãi sau khi nhìn thấy những sinh vật đó và không muốn tự đi. Kenma bám lấy Lev như một bé koala và Lev cũng không phàn nàn gì, anh chỉ ôm đầu pudding lên bằng đùi của người nhỏ hơn trong khi họ đi. Và Hinata thì được Kageyama cõng.

Họ vào phòng và từ từ mở cửa ra. Khi cánh cử động hai sinh vật lập tức đóng băng và nhìn ra cánh cửa hiện đang mở toang. Hinata và Kenma giấu mặt đi, không muốn nhìn thấy lũ chuột. Trong khi Yaku lại gần Kuroo một cách vô thức.

"Wow," đó là tất cả những gì Kageyama nói.

"Ờm..em có chắc đây không phải là possum không thế?" Kuroo nói đùa khi nhìn vào hai con chuột trông có vẻ sợ hãi.

Căn phòng rơi vào im lặng. Các omega có thể nghe thấy trái tim của họ đập loạn qua đôi tai vì nỗi sợ hãi đến từ những con chuột khổng lồ. Các alpha chỉ nhìn chằm chằm xuống không thấy điều gì đáng sợ ở chúng. Và lũ chuột đứng chết trân nhìn họ.

Kageyama và Lev đặt cả hai omega xuống để họ có thể xử lý tình hình. Hai đứa ngay lập tức bám vào nhau, Yaku cũng tham gia cùng họ và cả ba nhìn chằm chằm vào hai sinh vật ở giữa phòng một cách mãnh liệt.

Những con chuột khóa mắt với các omega và rít lên với họ. Ba chàng trai thấp bé lùi lại một bước. Những con chuột nhe răng và bắt đầu di chuyển về phía ba người.

Cả ba hét lên, họ quay lại và bỏ chạy vì lượng adrenaline* đột ngột mà cơ thể nhận được. Lũ chuột định chạy theo nhưng bị hai alpha bắt được. Hai người trong số họ đã đã túm lấy chúng và bắt đầu bước ra khỏi tòa nhà để giải thoát cả hai con vật. Trong khi ba người kia nhìn quanh phòng để chắc chắn rằng không còn con nào nữa.

*Adrenaline: là hormon có tác dụng dựa trên hoạt động của thần kinh giao cảm, sản xuất từ cơ thể những lúc con người có cảm giác sợ hãi, tức giận hay là cảm giác hạnh phúc, thích thú... làm cho nhịp tim của bạn đập nhanh, Adrenalin được chuẩn bị để phản ứng chống lại sự tăng lên nhanh chóng của nhịp tim.

.

.

.

Lời tác giả: Tôi đã tự thấy rất ghê tởm khi viết cái chap này...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro