㉕
Tất cả đều đang ôm ấp với bạn đời của mình sau khi tắm xong. Tất cả ngoại trừ một vị libero nào đó. Thiếu niên với mái tóc màu mật ong vẫn đang cố gắng tránh đội trưởng Nekoma.
Mọi người đều đã về phòng nơi họ đang ở chung với đội của mình. Họ đặt nệm xuống và bắt đầu thực hiện các công việc cá nhân của mỗi người. Yaku đang đợi mọi người hoàn thành để có thể đảm bảo rằng tất cả đã sẵn sàng đi ngủ. Trong thực tế, cậu chỉ muốn tránh Kuroo.
Kuroo khi biết điều này đã rất buồn, ít nhất ngoài mặt là vậy. Nhưng đồng thời, anh cũng tức giận. Tại sao bạn đời của anh lại tránh mặt anh? Anh đã làm gì đó sai à? "C-cậu ấy định từ chối mình sao?" Kuroo tự nhủ. Làm cho con sói của anh khó chịu vì vị đội trưởng đã suy nghĩ quá nhiều và liên tục hạ thấp bản thân.
Khi tất cả họ đã ở trong phòng. Yaku quyết định đi vào phòng tắm để thực hiện công việc cá nhân của mình. Kuroo chỉ nhìn theo cậu. Một khi Yaku không còn trong tầm mắt nữa, thì liền ngồi sụp xuống, hờn dỗi và bĩu môi.
Kenma, người đang theo dõi tất cả những chuyện này xảy ra cũng bĩu môi và rời khỏi vòng tay của Lev. "Kuroo có chuyện gì vậy?" Kenma phớt lờ lời than vãn của Lev.
"Không có gì." Kuroo thở dài.
"Kuroo," Kenma nói một cách nghiêm khắc.
Với một tiếng thở dài nữa, Kuroo ngồi dậy nhìn người bạn thân đang lo lắng của mình. "Chuyện chỉ là. Anh đã tìm được bạn đời của mình." Anh khẽ nói.
Kenma nở một nụ cười nhẹ, "Thật tuyệt vời! Vậy thì tại sao anh lại khó chịu chứ?" Đầu pudding hơi nghiêng đầu.
"Bạn đời của anh không muốn anh." Kuroo buồn bã nhìn xuống.
"Tại sao anh lại nói như vậy? Họ đã từ chối anh rồi sao?" Kenma bĩu môi.
"Không. Nhưng cậu ấy đã tránh mặt anh." Kuroo trả lời.
"Anh có bị ngu không?" Khuôn mặt của đầu pudding không biểu lộ một cảm xúc nào khiến Kuroo bĩu môi.
"Tại sao em lại nói như vậy chứ? Chuyện này nghiêm trọng đấy, Kenma. Không phải lúc cho mấy câu châm biếm của em đâu."
"Kuroo," Kenma thở dài và xoa xoa thái dương. "Anh có biết rằng một omega sẽ rất nhạy cảm khi vừa tìm thấy bạn đời của mình không. Bạn đời của anh là một omega đúng chứ?" Anh nhận được cái gật đầu từ vị đội trưởng tóc bổ luống. "Trên hết là, hầu hết các omega ở đây đều đang ở trong trạng thái chuẩn bị cho kì phát tình. Anh biết điều đó có nghĩa là gì không?" Kenma hỏi nhỏ. Kuroo lắc đầu, Kenma thở dài thườn thượt.
"Điều đó có nghĩa là họ còn nhạy cảm hơn nữa. Chỉ cần đến với họ trước khi kì phát tình đến và cả hai cùng nói chuyện rồi làm những điều nên làm là được." Kenma động viên và quay trở lại tấm nệm của mình, nơi alpha của anh đang mè nheo.
Kuroo ngồi đó và suy nghĩ về những gì Kenma đã nói với anh lúc trước. Suy nghĩ về cách tốt nhất để tiếp cận Yaku. Anh nhìn quanh căn phòng chung của họ. Nhận thấy mọi người đã chuẩn bị ngủ và không có dấu hiệu của Yaku. Kuroo quyết định đi xem người kia có ổn không.
"Đi ngủ đi," Kuroo nói với So. Số bảy của Nekoma nhìn anh đầy thắc mắc. "Anh phải đi vệ sinh. Rồi sẽ tắt đèn luôn." So, người ban đầu định tắt đèn, chỉ gật đầu và quay về nệm của mình. Kuroo đi về phía phòng tắm sau khi tắt đèn và đóng cửa, anh nhìn quanh phòng tắm thấy nó trống rỗng.
Anh hơi lo lắng nhưng không để mình hoảng sợ, chỉ là chưa thôi. Đội trưởng Nekoma đi xung quanh tòa nhà để cố gắng tìm người bạn đời với mái tóc màu mật ong của mình. Anh ngửi xung quanh, nhận ra mùi hương từ tinh dầu hoa oải hương của libero. Lần theo mùi hương êm dịu, anh được dẫn ra ngoài.
Kuroo không cần phải đi xa như vậy vì Yaku đang ngồi trên bậc thềm với cánh cửa đang mở. Anh lặng lẽ đi về phía libero đang nhìn lên bầu trời. Anh đứng đó trầm trồ trước vẻ đẹp của người kia dưới ánh trăng đang chiếu rọi.
"Ngồi đi Kuroo." Yuku liếc nhìn anh, khiến Kuroo nao núng trước giọng điệu ngọt ngào bất ngờ đó.
"Xin lỗi. Tớ không có ý phá hỏng khoảnh khắc và xuất hiện mà không báo trước." Đội trưởng khẽ nói khi ngồi gần Yaku nhất có thể.
"Đừng nói thế, nó không bị hủy hoại. Thêm vào đó, tớ có thể ngửi thấy mùi của cậu từ khi cậu bước xuống cầu thang rồi." Yaku thông báo, tựa đầu vào thiếu niên tóc đen trong khi tiếp tục nhìn lên bầu trời đêm.
Kuroo sững người trước hành động bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng thả lỏng người, quàng tay qua eo libero và kéo cậu lại gần. Yaku quay đầu lại, vùi đầu vào cổ alpha, hít một hơi thật sâu mùi hương gỗ cháy nam tính của anh.
"Tớ thấy sợ." Yaku thở dài.
Kuroo rời khỏi Yaku để có thể quan sát vẻ mặt của người kia. Hình ảnh đôi mắt ngấn lệ và cái bĩu môi của cậu khiến trái tim Kuroo tan nát. Đội trưởng vỗ đùi của mình mời người nhỏ hơn ngồi lên trên đó và cậu đã làm như vậy. Kuroo ôm chặt cậu vào lòng và xoa nhẹ lưng người trong tay. "Cậu sợ hãi điều gì chứ, tình yêu?"
Trái tim của Yaku lỡ nhịp với biệt danh đó. Hít một hơi thật sâu cậu quay lại nhìn vào mắt Kuroo, "Chúng ta thật sự là bạn đời sao?" Câu hỏi đột ngột và sự thẳng thừng đó khiến Kuroo bối rối.
"Tất nhiên là vậy rồi. Con sói của tớ đã xác nhận là cậu." Kuroo vuốt ve gò má ửng hồng vì lạnh của libero.
"Nhưng, sao lại mất nhiều thời gian đến như vậy?" Yaku xích lại gần anh hơn.
"Ừ thì, mỗi người một khác mà. Có lẽ nữ thần mặt trăng không muốn để chúng ta biết điều đó cho đến năm cuối trung học?" Kuroo nhìn vào đôi mắt đẫm lệ của cậu. "Thêm nữa, tớ chưa bao giờ ngửi thấy mùi hương của cậu trước đây." Kuroo liếm môi của mình khiến Yaku đỏ mặt. "Cậu vẫn sử dụng thuốc viên và nước hoa chặn mùi đúng chứ?" Kuroo đặt câu hỏi sau khi nhận ra rằng mình có thể ngửi thấy mùi hương của cậu.
Yaku gật đầu khiến Kuroo bối rối. "Khi bạn đã biết bạn đời của mình là ai, nước hoa chặn mùi và thuốc viên hoặc bất cứ thứ gì bạn đang sử dụng để che đi mùi hương của mình đều sẽ ngừng hoạt động. Bởi vì những con sói của chúng ta đều đang muốn được giao phối." Yaku giải thích nhận được một tiếng ậm ừ từ alpha.
Hai người nhìn nhau chằm chằm.
"Tại sao cậu lại tránh tớ?" Kuroo cuối cùng đã hỏi điều mà anh đang muốn biết câu trả lời nhất.
Omega nhìn xuống, chơi đùa với hai tay của mình, "Tớ rất sợ." Omega nói, và alpha chỉ im lặng, chờ đợi cậu tiếp tục. "Sợ rằng lý do duy nhất khiến cậu đuổi theo tớ là vì kì phát tình của tớ đang đến và-"
"Tớ thì không. Tớ luôn thấy cậu rất dễ thương, xinh đẹp và vô thực, ngay cả khi cậu mắng ai đó. Tớ luôn thấy cậu rất thú vị." Kuroo nhếch mép khi thấy omega đỏ mặt và cúi đầu xuống để che giấu điều đó.
"C-cậu thực sự nghĩ vậy sao?" Yaku cắn môi, vẫn nhìn xuống.
Kuroo đặt ngón trỏ của mình dưới cằm và ngẩng đầu cậu lên để anh có thể nhìn vào mắt người nhỏ hơn. "Thật sự. Tớ sẽ không nói dối về điều gì đó như thế này. Hoặc là với một người xinh đẹp như cậu." Anh nhìn thẳng vào mắt Yaku khi nói những lời đó. Yaku mỉm cười.
Họ đã có một cuộc thi đối mắt nhỏ cho tới khi cả hai dần dần tiến lại gần nhau. Môi họ khóa chặt với nhau khiến hơi thở của Yaku trở nên khó khăn từ những cơn rung động chạy dọc cơ thể. Nụ hôn diễn ra chậm rãi, không hề mạnh bạo hay dồn dập, họ chỉ nhẹ nhàng tận hưởng cảm giác khi hai đôi môi chạm vào nhau. Kuroo di chuyển môi mình lên đôi môi mềm mại của Yaku, nếm thử vị ngọt mùi anh đào từ son dưỡng.
Thiếu niên cao lớn nhẹ nhàng vỗ vào hông Yaku. Yaku đặt tay lên vai anh và di chuyển trong lòng người lớn hơn khiến vị libero cuối cùng chuyển thành cưỡi trên người bạn đời. Nụ hôn đi từ nhẹ nhàng và mê say đến thô bạo và đầy đói khát. Kuroo đặt tay quanh eo và liếm môi dưới của người đối diện. Khi Yaku không phản ứng lại, anh đưa tay lên mông cậu và mò mẫm. Khiến Yaku rên rỉ và cùng với đó, anh nhanh chóng đưa lưỡi của mình vào, khám phá khuôn miệng ấm áp của libero.
Yaku để anh xâm chiếm miệng của mình khi cậu bắt đầu chà sát nửa dưới của Kuroo khiến bản thân phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn. Kuroo gầm gừ và bắt đầu nhào nặn mông cậu. Người lớn hơn mút lưỡi cậu lần cuối trước khi tách ra với một chuỗi nước bọt vẫn còn kết nối họ. Cả hai đều thở hổn hển.
"Chúng ta nên dừng việc này lại ngay bây giờ. Nếu không thì cậu sẽ không thể đi được vào ngày mai mất." Kuroo nhếch mép, khi nhìn thấy khuôn mặt thất thần và bối rối của Yaku. Alpha siết chặt eo omega của mình và ép lên thân dưới đang cương của bản thân. Khiến Yaku khẽ rên rỉ và thoát ra khỏi trạng thái mê mang. Người nhỏ hơn ôm chặt Kuroo để che đi khuôn mặt đỏ bừng của mình.
Cả hai ngồi đó ôm nhau, tận hưởng cái ôm khi những chú sói của họ cảm thấy mãn nguyện. Sau khi bình tĩnh lại sau lần tiếp xúc nóng bỏng, họ tách ra. "Tớ muốn đánh dấu cậu." Kuroo đột ngột nói.
Yaku đỏ mặt và đấm vào ngực anh, "Cậu đang nói cái gì vậy hả, đồ ngốc. Chúng ta chỉ vừa mới biết cả hai là bạn đời thôi mà." Sau đó cậu tinh nghịch véo cánh tay vạm vỡ của alpha.
"Yaku," Người lớn hơn nói khiến cậu nhìn lên, nuốt nước bọt khi nhìn thấy khuôn mặt nghiêm túc của Kuroo. "Tớ không có nói đùa." Đôi mắt anh đỏ lên trong một giây ngắn, Kuroo sau đó cúi xuống cắn môi Yaku trước khi hôn lên quai hàm của cậu.
Khi Kuroo tiến đến cổ, anh dừng lại ở tuyến mùi. "Tớ muốn đánh dấu cậu," anh thở ra, luồng khí nóng phả vào cổ Yaku. Yaku thút thít và ngả đầu sang một bên, ngửa cổ về phía alpha. "Tớ muốn giao phối với cậu và biến bạn thành của riêng mình. Cậu không biết tớ đã phát điên như thế nào khi ai đó nhìn cậu trong các trận đấu hoặc khi cậu đang giãn cơ mỗi lần chúng ta tham dự các giải đấu đâu." Anh đặt lên cổ cậu một nụ hôn nhẹ nhàng.
Kuroo di chuyển xuống và hôn lên xương quai xanh của cậu trước khi bắt đầu cắn và mút. Yaku rên rỉ khi cậu nắm chặt lấy vai anh. "K-kuroo." Vị đội trưởng được gọi tên ậm ừ khi anh tiếp tục để lại những vết bầm tím trên cổ bạn đời mình.
Khi đã hài lòng, anh rời khỏi cổ cậu sau khi hôn từng dấu ấn mà mình đã để lại. "Tớ sẽ không làm điều đó cho đến khi cậu phát tình. Vì tớ biết rằng nếu làm điều đó bây giờ thì chu kỳ của cậu sẽ trở nên không đều."
Yaku mỉm cười và chu môi trước khi đứng dậy, "Đi ngủ thôi." Kuroo gật đầu rồi cũng đứng dậy và vỗ nhẹ vào quần thể thao của mình để làm sạch bụi bẩn trên chúng.
Họ đóng cửa và bước lên lầu về phòng. Cả hai nắm tay nhau và đi chậm rãi để kéo dài khoảng thời gian về đến phòng. Khi đến nơi, họ đứng bên ngoài cánh cửa đóng chặt và nhìn chằm chằm vào nó.
Yaku quay về phía Kuroo ra hiệu cho người kia cúi xuống. Khi họ ngang tầm mắt nhau, Yaku nghiêng người và đặt lên má anh một nụ hôn. Sau đó, cậu khẽ mở cửa và bước vào, Kuroo đứng đó ôm má khi trang điểm cho nó một lớp phấn hồng nhẹ, anh mỉm cười và bước vào. Anh đóng cửa và quay lại thì thấy mọi người đã ngủ say. Anh cũng nhận ra rằng các tấm futon của họ được đặt cạnh nhau.
Kuroo nằm xuống, vòng tay qua người Yaku và kéo cậu lại gần mình hơn. Yaku thở dốc khi lưng mình đập vào ngực Kuroo. Cậu vội xoay người trong vòng tay anh để nhìn lên người kia. Kuroo mỉm cười và hôn lên đầu cậu. "Chúc ngủ ngon, tình yêu." Anh thì thầm để không đánh thức những người khác. "Ngủ ngon... alpha." Yaku vùi mặt vào chính lồng ngực đó để che đi sự đỏ mặt của mình.
Nụ cười của đội trưởng Nekoma chỉ lớn dần và ôm chặt libero của anh hơn chút nữa. Yaku cứ như vậy, lắng nghe nhịp tim đang ru cậu vào giấc ngủ của Kuroo. Còn Kuroo thì vùi mũi vào mái tóc màu vàng mật ong, hít hà hương hoa oải hương đến từ thiên đường của người anh yêu.
Cảm giác được cơ thể của Yaku dần thả lỏng và hơi thở của cậu cũng đều dần. Anh chỉ mỉm cười và hôn lên trán cậu lần cuối trước khi nhắm mắt và chìm vào giấc ngủ.
.
.
.
.End chap.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro