Đã ba ngày rồi. Ba ngày kể từ cái ngày mà bốn omega đi đến phòng chứa đồ. Cả bốn đã dành toàn bộ thời gian đó cho các alpha bám người của họ. Họ không phàn nàn gì nhưng họ cũng muốn hoàn thành công việc.

Vì vậy, với suy nghĩ đó, họ đã kéo các alpha của mình về phía phòng chứa. Các alpha không làm bất cứ điều gì ngoài việc đi theo bạn đời của họ như những chú cún lạc. Vâng, nó rất dễ thương nhưng bây giờ không phải là lúc cho chuyện đó. Vì vậy, các omega đã cử họ đi làm một "nhiệm vụ đặc biệt" để có một chút thời gian ở một mình và làm xong mọi thứ.

"Chúng ta nên chọn màu gì?" Aone hỏi khi nhìn vào những cái lỗ trên tường và mái nhà.

"Hmm. Em muốn một màu sáng có thể là màu trắng nè." Hinata trả lời khi cậu mở cửa sổ.

"Em muốn một màu xanh lục," Aone trả lời.

"Như màu đội của em à?" Yaku nhướng mày.

Aone gật đầu và họ tiếp tục thảo luận về màu sắc.

"Em muốn màu hồng." Kenma khẽ nói.

"Hay là ngày mai chúng ta đi chọn màu khi mua sắm luôn. Chúng ta có thể đi xem xung quanh và ngó qua các cửa hàng. Sau đó, một khi tất cả đã đồng ý, chúng ta cũng có thể bắt đầu mua những đồ dùng cho phòng." Omega lớn tuổi nhất đề nghị nhận được những cái gật đầu háo hức như đúc nhau.

"Bọn em đã trở lại rồi đây!" Lev vừa mở cửa vừa hét lên.

Bốn người đang ngồi trong một vòng tròn nhỏ ở giữa phòng giật mình vì giọng nói lớn đột ngột của anh. "Tốt rồi.." Yaku nói.

Sáu alpha đứng ngoài cửa chờ bạn đời cho phép họ vào. "Bọn tớ mua được những gì mọi người đã yêu cầu rồi này." Kuroo nhẹ nhàng nói, đôi mắt mèo hướng về phía Yaku đang trợn mắt. "Mọi người có thể vào, chỉ cần cởi giày ra là được." Libero tóc vàng mật ong nói. 

Cả sáu vui vẻ cởi giày và bước vào rồi đóng lại cánh cửa sau lưng. Họ ngồi trên đầu gối trong khi đặt tay lên chúng. Họ trông giống như những chàng trai tốt, lịch sự nhưng bạn đời của họ hiểu rõ hơn nhiều. 

"Thật khó để tìm thấy chúng. Nhưng bọn em đã đã tìm thấy sau khi đi một vòng quanh cửa hàng." Lev nói với Kenma, người hơi mỉm cười với anh.

"Sao lại mất nhiều thời gian như vậy? Nó ở ngay cạnh rèm cửa mà." Yaku thắc mắc, nhìn về phía người bạn đời bên cạnh mình.

"Ờm.. về điều đó." Kageyama gãi cổ trong khi nhìn xuống với một chút đỏ mặt. "Cả bọn đã bị phân tâm bởi, uh.. hai nhóc con bị lạc."

"Đúng vậy! Và bọn em đã giúp mấy nhóc ấy tìm thấy mẹ!" Lev đáp lời. Sáu alpha im lặng nhìn, chờ đợi để được khen ngợi bởi omega của họ.

Hinata cười khúc khích và vỗ đầu alpha của cậu. "Làm tốt lắm!  Các cậu đã làm rất tốt!" Mặc dù họ không có đuôi, nhưng nhóc quýt vẫn có thể nhìn thấy chúng đang vui vẻ vẫy sau lưng các alpha. Những người còn lại nhìn bạn đời của mình, kiên nhẫn chờ được khen.

"Em đã làm tốt lắm Lev." Kenma cũng vỗ đầu.

"Đó là một việc làm tốt đấy, Futakuchi. Một điều không giống anh thường ngày cho lắm." Futakuchi vui mừng ôm Aone, rồi bĩu môi sau khi nghe phần cuối.

Kuroo nhìn Yaku với ánh mắt mong đợi. Bỏ qua những khung cảnh ngọt ngào đến sến súa đang diễn ra trong phòng. Họ đã có một cuộc đấu mắt ngắn trước khi Yaku hít thở sâu. Anh đứng dậy và hôn lên má Kuroo rồi quay đi chỗ khác. "Làm tốt lắm."

Mặc dù rất nhỏ những Kuroo đã nghe thấy nó và trong lồng ngực của anh, một cảm giác ấm áp đang lan tỏa. Anh đang ngồi đan chéo chân với nhau để cố gắng kiểm soát nhịp tim của mình thì cảm thấy có sức nặng đè lên chân. Thoát khỏi sự bàng hoàng, anh nhìn xuống và tìm thấy vị libero nhỏ con đang ngồi trong lòng anh.

Yaku dựa lưng vào ngực alpha và thở dài mãn nguyện. Về phần Kuroo, anh đang cố gắng để không bùng nổ. Bản thân hành động đó không quá to lớn so với hai cặp đôi ân ái khác trong phòng nhưng, đối với Kuroo, nó có nghĩa như cả thế giới khi mà omega của anh đang mở lòng dần. Và anh không thể chờ cho tới khi Yaku mang thai con của anh, tất nhiên là khi họ đã lớn hơn.

~ Vài giờ sau ~

Sau khi lấp đầy các lỗ, họ quay trở lại phòng thể dục và tiếp tục luyện tập. Sau khi luyện tập xong Kuroo và Tsukishima rời đi đến một phòng khác, nơi họ sẽ tiếp tục luyện tập với Bokuto và Akaashi.

Hôm nay họ đã quyết định sẽ đợi đến ngày mai để tiếp tục và thảo luận về tình hình của căn phòng sau. Hinata và Lev là một trong những người sung sức nhất nên họ đã quyết định chơi đùa xung quanh. Đã có một trò chơi đuổi bắt diễn ra khi Hinata vô tình chạy vào một trong những cánh cửa phòng tập để cố gắng tránh việc bị Lev bắt.

Và đó là cách cả hai cuối cùng đã luyện tập cùng với họ. Họ chơi một cách vui vẻ và học những động tác mới. Đặc biệt là Hinata, người đã rất hào hứng khi được chơi với một trong năm Ace hàng đầu cả nước.

Tất nhiên, điều đó không hề thoải mái với Tsukishima. Khi anh tinh tế trừng mắt với Bokuto vì khiến bạn đời của mình thốt ra mấy câu 'wow', 'oohing' và 'bwahing.

Sau một hồi trừng mắt nhìn Ace và đội trưởng của Fukurodani. Thanh niên cú đã bắt được nó và sẽ cố gắng làm mọi cách để khiến thiếu niên tóc vàng lộ ra biểu cảm ghen tị hoặc bất kỳ phản ứng nào khác với khuôn mặt lạnh, vô cảm của anh.

Cuối cùng nó đã có hiệu quả sau một thời gian tán tỉnh nhóc quýt khi mà Tsukishima và Akaashi đã chịu đủ. Họ đổ tất cả lỗi cho Bokuto vì họ biết Hinata không hề biết gì về việc bản thân đang được tán tỉnh. Quá thích thú khi cậu được chơi cùng đội với một trong năm Ace mà bản thân ngưỡng mộ.

Hinata đang nhìn lên Bokuto với đôi mắt lấp lánh ánh sao. Anh đang giải thích cho Hinata một trong những động tác tốt nhất để thực hiện khiến đội đối diện sẽ phải mất một chút thời gian để nhận ra điều gì đã xảy ra.

Khi đột nhiên Tsukishima tiến đến từ phía sau cậu, xoay người nhỏ hơn lại rồi cúi xuống vác cậu lên vai. Thiếu niên cao lớn tóc vàng trừng mắt nhìn con cú lông xám rồi quay người rời khỏi phòng tập. Mọi chuyện diễn ra quá nhanh khiến Hinata không kịp phản ứng cho đến khi họ vào tòa nhà chính.

Về phần Bokuto, anh đã bị chuyền hai xinh đẹp nhà mình đập một phát vào đầu. Chàng trai với đôi mắt xanh lam sau đó đã rời khỏi phòng tập với đội trưởng của cậu lẽo đẽo theo xung quanh như chú cún bị ruồng bỏ khi liên tục xin lỗi bạn đời mình.

.

.

.

.End chap.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro