17. Quà sinh nhật 🔞


Lần đó là vào sinh nhật của Laxus - sinh nhật đầu tiên kể từ khi anh và Freed bắt đầu hẹn hò. Freed muốn tổ chức cho anh một bữa tiệc bất ngờ và gặp khó khăn trong việc tìm kiếm một món quà. Cuối cùng khi anh ấy quyết định chọn một thứ gì đó để tặng người đàn ông mà anh ấy yêu trong nhiều năm, buổi tối diễn ra một sự kiện kỳ ​​lạ.
________________________________

Freed đã làm việc không mệt mỏi trong nhiều tuần để chuẩn bị cho sinh nhật của Laxus. Anh không phải là người thích những điều bất ngờ, nhưng Freed muốn kỷ niệm bất cứ điều gì liên quan đến Laxus và anh chắc chắn không thể quên ngày sinh của người quan trọng nhất trong cuộc đời mình. Mọi thứ cuối cùng đã diễn ra một cách hoàn hảo. Laxus đang làm việc với Bickslow để khiến anh ta mất tập trung vào buổi chiều. Anh ấy đã yêu cầu Evergreen và những người bạn nữ còn lại trang trí hội trường. Freed đã làm xong chiếc bánh vào sáng sớm hôm đó. Điều duy nhất còn lại là tìm một món quà.

Cậu đã không ngừng tìm kiếm món quà hoàn hảo để tặng cho Laxus, nhưng không có gì đủ tốt cả. Bây giờ, đã là ngày 13 tháng 4 và cậu vẫn chưa nghĩ ra bất cứ điều gì. Chỉ còn vài giờ nữa trước khi nửa còn lại của Lôi Thần tộc hoàn thành công việc của họ.

Chàng pháp sư tóc xanh rời hội trường cho những người bạn của mình trong nỗ lực tìm kiếm món quà vào phút cuối đó. Freed cảm thấy thật tồi tệ khi phải vội vàng, sau khi đã dành quá nhiều thời gian để tìm kiếm.

Khi Freed lang thang trên những con đường lát đá ở Magnolia, cậu cảm thấy sợ hãi. Điều gì sẽ xảy ra nếu không tìm thấy một món quà kịp lúc? Đó là sinh nhật đầu tiên kể từ khi họ bắt đầu hẹn hò. Nó phải thật ý nghĩa. Cậu vẫn không cảm thấy xứng đáng với một người tuyệt vời như Laxus, vì vậy bữa tiệc hoàn hảo rất quan trọng với cậu. Vị ma đạo sĩ đã ra vào hầu hết các cửa hàng trong thị trấn. Thậm chí có một chuyến thăm ngắn đến Crocus vài ngày trước đó đã kết thúc trong thất bại.  

Sau khi tìm kiếm vài lần, cậu dừng lại trước một cửa hàng bán đồ tráng miệng. Cậu ấy đã nướng một chiếc bánh với sự giúp đỡ của Elfman, nhưng Laxus không thực sự hảo ngọt. Freed nghĩ rằng có lẽ tốt nhất là chọn thứ gì đó ít ngọt ngào hơn cho Anh.

Bước vào tiệm bánh và tiếng chuông cửa vang lên phía trên đầu. Đôi mắt màu xanh lá cây đảo quanh phòng nhìn vào tất cả những chiếc bánh ngọt và bánh kem được làm thủ công đẹp mắt. Nó thật choáng ngợp.

"Tôi có thể giúp gì cho bạn?" người phụ nữ phía sau quầy hỏi. Cô ấy cười ngọt ngào như những món tráng miệng mà cô ấy đang bán.

"Ừm..." Freed ngập ngừng, "Anh có thứ gì ít ngọt không? Tôi đang tìm cho một người không hảo ngọt lắm." Cậu đến gần quầy, lo lắng cắn môi dưới.

Nhân viên bán hàng gõ vào tủ trưng bày bằng kính trước mặt cô. "Tôi có một ít sôcôla ở đây...loại ít ngọt cho những người không hảo ngọt. Có một ít rượu whisky bên trong. Chúng là một loại sô cô la đen với hương vị đậm đà. Tôi cũng có vài loại khác như trong hộp này là loại  được yểm chút ma thuật và sẽ là một món quà tuyệt vời cho người yêu, nếu đó là người mà bạn đang mua."

Freed đảo mắt qua lại trên quầy. Cậu ấy đã bị giằng xé. Cậu thực sự không muốn dùng đến thứ đơn giản như sôcôla làm quà sinh nhật, nhưng Freed không còn nhiều thời gian, vén một lọn tóc màu xanh lục lòa xòa trên mặt và với lấy hai hộp sô cô la trang trí khác nhau. "Tôi đoán tôi sẽ lấy hai hộp này. Bạn có thể bọc cái này không?  Tôi muốn dùng làm quà sinh nhật."

Nhân viên bán hàng gật đầu và lấy ra một túi quà trang trí và một ít giấy chống xốc, đặt những chiếc hộp vào trong. "Rượu whisky ở dưới cùng và những thứ được phù phép ở trên cùng," cô cảnh báo trước khi đưa chiếc túi.

"Cảm ơn," cậu trả lời trước khi rời khỏi cửa hàng. Một sự phấn khích lấp đầy lồng ngực và Freed chạy trở lại hội.

Mọi thứ đã sẵn sàng. Chiếc bánh được trưng bày trên một trong những chiếc bàn và đồ trang trí được trải khắp các bức tường và các bức tranh. Mọi người đều chờ đợi Laxus và Bickslow trở về. Freed gõ nhanh ngón tay trỏ lên chiếc bàn nhuốm màu rượu vang bằng gỗ sồi. Cậu thực sự hy vọng nó sẽ diễn ra tốt đẹp. Những dây thần kinh đang đè nặng lên cậu khi chờ đợi sự trở lại của họ. Một cái vỗ vai chắc nịch khiến đầy chú ý và cậu nhìn lên thì thấy Evergreen đang đứng phía trên mình.

"Thư giãn đi," cô thúc giục. "Đừng cứng nhắc quá. Laxus sẽ có một khoảng thời gian tuyệt vời và cậu đã làm việc rất chăm chỉ để lên kế hoạch cho bữa tiệc này. Nó sẽ là một sự hoành tráng. Cô vò tóc Freed.

"Uống một ly và thư giãn đê!" Cana lao tới và đập mạnh một bình bia trước mặt cậu. "Cậu cần thư giãn thường xuyên hơn. Freed lúc nào cũng căng thẳng."

Cana rõ ràng đã say, mặc dù điều đó là hiển nhiên. Cô ngồi xuống băng ghế bên cạnh và nghiêng người, dốc ngược chai rượu của mình. "Cuối cùng thì hai cậu cũng sẽ làm chứ?" cô ấy hỏi.

Freed nghẹn ngào, "hả, làm gì?"

"cậu biết đấy,  TÌNH DỤC . Cuối cùng hai cậu vẫn chưa làm à?

Evergreen dựa vào vai Freed nhìn xuống hai người. "Cậu chưa làm tình à? Đã hai tháng rồi đúng không? Tôi không thể tin rằng Laxus đã cầm cự được lâu như vậy."

Câu chuyện dần nhuốm màu ngượng ngùng giữa cậu và hai người phụ nữ, không thể tin rằng họ lại có cuộc trò chuyện kiểu này trong hội trường giữa hội quán được bao quanh bởi những người bạn cùng hội của họ ngay trước khi Laxus đến. "Tôi không nghĩ đó là điều nên quan tâm lúc này," Freed quở trách họ. Mặt bỏng rát vì xấu hổ. Đây là sự tra tấn. Tại sao mọi người trong hội lại phải tọc mạch như vậy? Có một vài người bạn thân trong hội biết về mối quan hệ của họ, nhưng hầu hết bạn bè của họ vẫn không hề hay biết. Cậu vẫn chưa đủ can đảm để thừa nhận sự thật. Freed không muốn làm Laxus khó xử.

"Thôi nàooooooooooooooon," Cana huých vào khủy tay. "Cậu sẽ tặng Laxus một món quà sinh nhật bất ngờ chứ?" Cô nháy mắt.

Freed đẩy cô ra và đứng dậy ngay khi cánh cửa đôi lớn của hội quán mở ra. Laxus và Bickslow đến trông tràn đầy năng lượng cho mọi người thấy. Có một tiếng "bất ngờ chưa" lớn không đồng bộ được hét lên bởi các thành viên khác.

Đó là điển hình của Fairy Tail. Họ không bao giờ có thể thực hiện một cái gì đó suôn sẻ. Laxus lắc đầu và luồn bàn tay lực lưỡng vào mái tóc vàng của mình.

"Cảm ơn các cậu," anh càu nhàu. Không ngờ họ sẽ làm một cái gì đó vô lý như này. Laxus đi xuyên qua đám đông đang chúc phúc cho anh. Khá rõ ràng để xác định nguồn gốc của sự bất ngờ này.

Chàng tiên xanh của anh bồn chồn đứng không thoải mái giữa một hai người bạn cùng hội và rõ ràng họ đang gây khó dễ cho cậu ta.

Laxus có một ý tưởng khá tốt về những gì họ có thể đã trêu chọc Freed. Nó đã được đưa ra thảo luận hơn một lần. Anh dừng lại ở chiếc bàn trước bộ ba và khoanh tay. Cana và Evergreen nhìn nhau cười tự mãn trước khi bỏ đi, để lại cặp đôi một mình.

"Em không cần phải làm tất cả những điều này," Laxus nói với Freed. "Em biết tôi không thực sự quan tâm đến sinh nhật của mình."

Freed gật đầu. "Tớ biết, nhưng tớ chỉ muốn nó thật đặc biệt." Đôi mắt xanh lục của đảo quanh phòng một cách lo lắng. "Cậu có ngạc nhiên không?" cậu lí nhí hỏi.

Laxus gật đầu. "Ừ. Tôi đã tự hỏi chuyện gì đã xảy ra với Bickslow cả ngày. Tên đó thực sự kỳ lạ. Tôi đã không mong đợi điều này." Đôi mắt màu than của anh ta nhìn chằm chằm vào chiếc túi được gói đẹp đẽ đặt trên bàn trước mặt. "Cái gì ở trong túi vậy, cho tôi à?" anh ấy hỏi.

Lông mày của Freed nhướng lên. "Ô-ồ! Tớ có cho cậu một món quà. Tớ đã có một thời gian khó khăn để quyết định." Cậu đẩy chiếc túi qua bàn cho đối diện kia. "Chỉ là sô cô la thôi. Loại ít ngọt. Tớ biết cậu không thực sự thích những thứ ngọt ngào"

Người tóc vàng nhếch mép cười và vết sẹo hình tia chớp trên mắt phải nhăn lại. "Cảm ơn," anh đáp lại bằng một giọng trầm. "Em có muốn thử nếm một chút với tôi không?" Anh lấy ra một trong những chiếc hộp từ trong túi và mở chiếc hộp màu nâu sẫm.

"Đ-chắc rồi," Frees lắp bắp. "Một loại được giới thiệu là làm bằng rượu whisky và chiếc hộp kia có một loại phép thuật nào đó trên đó. Tuy nhiên, cô gái ở tiệm bánh không thực sự nói là gì."

Có một âm thanh lạo xạo khi chiếc hộp được mở ra và Laxus nhét một cái vào miệng. "Cái này ngon thật đấy," anh nói với một vị sô cô la lan tỏa đầy khoang miệng. "Lấy 1 cái đi." Anh chìa chiếc hộp về phía Freed và quan sát cậu cẩn thận chọn ra một mảnh sô cô la nhỏ.

"Cậu thực sự không nên nói chuyện với thức ăn trong miệng," Freed khiển trách anh ấy, trước khi cắn một miếng. Nó  rất ngon. Freed cảm thấy một loại cảm giác sủi bọt kỳ lạ khi sô cô la chảy xuống cổ họng. "Chắc hẳn đây là những thứ bị yểm bùa," cậu trầm ngâm, nhưng bó ngon miệng ngoài mong đợi làm cậu không thể không mỉm cười. "Nó thực sự rất ngon. Thật may mắn"

"Heeeeeeeeeeeeeey, bữa tiệc tuyệt vời của Freed!" Cặp đôi đang chim chuột bị chen ngang bởi Bickslow. Bữa tiệc sinh nhật đang diễn ra sôi nổi và đúng kiểu Fairy Tail, sự ồn ào và thức ăn bắt đầu bay khắp mọi hướng.

Tất nhiên đám người này không bao giờ có thể ngồi yên và đàng hoàng, đặc biệt là khi họ mời khách từ các bang hội khác đến. Các thành viên của Blue Pegasus cũng ghé qua để chúc mừng sinh nhật Laxus theo yêu cầu của Freed. Ngay cả Master Bob cũng ở đó, cụng ly với Master Makarov. Mọi người đều dần điên khùng lên vài người bắt đầu choảng nhau rồi.

Sau khoảng ba mươi phút, Freed bắt đầu cảm thấy kỳ lạ. Có một cảm giác bỏng rát khắp cơ thể. Hơi thở của cậu trở nên nông và đứt quãng và chân cậu mềm nhũn đến mức phải ngồi xuống. Da như bị đốt cháy và chỉ cần chạm nhẹ cũng khiến da ngứa ran. Cậu vặn vẹo trên ghế khi một bàn tay đặt lên vai.

"Cậu có sao không, Freed? Mest nói.

Giọng cậu như vỡ ra, "V-vâng, tôi chỉ. . .cảm thấy hơi nóng, chắc do lửa của Natsu"  Freed nói với Mét cố gắng trả lời để đánh lạc hướng.

"Muốn tôi đưa cậu về phòng nghỉ trong hội không?"

"Chính xác là có thể đưa cả hai chúng tôi?" Laxus cắt ngang. Mặt anh cũng hơi ửng hồng, nhưng không đến mức như vậy. "Tôi cũng cảm thấy hơi khó chịu. Tôi nghĩ sẽ tốt nhất nếu cả hai chúng tôi rời đi...cùng nhau"

Mest gật đầu với cặp đôi. "Chắc chắn rồi. Đi đâu?" Anh đặt tay lên từng người và siết chặt vai họ để đảm bảo anh không lạc mất họ.

"Chỗ của Freed."

Cả ba biến mất khỏi hội quán.

Cánh cửa căn hộ của Freed bật mở và Freed hơi loạng choạng lùi lại. Cánh tay vạm vỡ to lớn của Laxus vòng qua eo và sau đầu cậu. Những hơi thở nóng bỏng, nặng nhọc thoát ra giữa những nụ hôn. Bất kể loại bùa mê nào trên những viên sôcôla đó, đều chắc chắn có tác dụng kích thích tình dục. Đôi chân của Freed run rẩy, gần như không thể đứng dậy. Laxus bế cậu lên trong vòng tay của mình và băng qua các phòng đến chiếc giường trên sàn nhà. Sàn nhà phát ra âm thanh 'phập' nhẹ khi họ đổ sụp xuống tấm đệm futon.

Cơ thể nặng nề của Laxus đè lên Freed và cậu có thể cảm thấy thứ gì đó chọc vào bên dưới mình. Đôi mắt tò mò liếc dọc theo chiều dài cơ thể anh ta để xem sát long nhân đã trở nên hấp dẫn như thế nào. "L-Laxus," cậu lắp bắp, tay run rẩy khi đẩy vai của người đàn ông đang ngồi trên người.

Sát long nhân đóng băng tại chỗ. "Gì?" Đôi mắt nhìn xuống người mềm mại bên dưới, và Freed trốn tránh cái nhìn đó. " Vẫn còn  sớm quá hay có gì khiến em không ổn sao?" Anh ấy hỏi. Laxus đã sử dụng tất cả sức mạnh ý chí của mình để kìm nén ham muốn của mình trong hai tháng qua và anh ấy thực sự không thể chịu đựng được ý tưởng chờ đợi thêm một giây nữa.

"K-không, ừm. . ." Freed cắn môi, "Tớ chỉ. . . không muốn cậu phải hối hận." liếc đi chỗ khác, Freed cố gắng không giao tiếp bằng mắt. Cơ thể cậu đang kêu gào để tiếp tục, nhưng vẫn không thể thoát khỏi cảm giác cồn cào, dai dẳng mà trong tâm trí mình.

Laxus thở dài. "Tại sao tôi phải hối hận? Chúng ta đang hẹn hò phải không? Tôi muốn làm điều này với em" anh ấy thúc giục. Người tóc vàng phát ra vài tiếng gầm gừ, gặm cổ cậu và cảm thấy rõ Freed rùng mình vì sự tiếp xúc.

"N-nhưng. . . Tớ không phải là phụ nữ và cậu đã luôn ở bên phụ nữ". Đó là điều mà cậu không thể ngừng suy nghĩ. Điều gì sẽ xảy ra nếu họ bắt đầu và Laxus nhận ra đó là một sai lầm? Freed sẽ không thể xử lý điều đó.

Kẻ diệt rồng ấn cậu xuống đệm và luồn tay xuống dưới áo buông lời mê hoặc. "Tôi biết em không phải phụ nữ. Tôi luôn biết điều đó." Đầu ngón tay anh từ từ di chuyển lên bụng Freed. "Nếu đó là một vấn đề, tôi sẽ không ở đây với em như thế này ngay bây giờ." Anh đặt cậu lên giường, xé toạc chiếc áo của Freed. Anh nắm lấy tay người mình mê đắm ấn vào đũng quần mình. "Em không cảm thấy tôi phấn khích thế nào về em sao?"  anh ấy hỏi.

Freed tìm kiếm trong đôi mắt đen láy của người đàn ông anh yêu. Chúng bóng bỏng và mãnh liệt. Anh không cố ý làm tổn thương cậu. "Tới cảm thấy được nó" cậu thừa nhận.

"Vậy chúng ta có thể tiếp tục không em? Freed" Laxus hỏi.

Freed gật đầu và cố nuốt xuống. Cổ họng cậu khô khốc. Môi bị cắn nhẹ và chiếc lưỡi dày nóng bỏng tấn công vào miệng và cậu tan chảy vào ngực của Laxus. Nó châm ngòi cho một luồng điện đang chạy khắp cơ thể và không có dấu hiệu dừng lại. Những ngón tay thô ráp, chai sần cọ xát vào núm vú của cậu khiến cậu thở hổn hển. Laxus nhếch mép và liếm vết bớt đẹp bên dưới mắt Freed. 

Laxus ngả người ra sau và kéo chiếc áo sơ mi qua đầu, để lộ cơ bắp, hình xăm và hội huy của anh ta. Freed nuốt xuống một cục nghẹn trong cổ họng khi nhìn thấy cảnh đó. Cậu đã nhìn thấy Laxus cởi trần vô số lần, nhưng lần này cảm giác thật khác. Freed chưa bao giờ hồi hộp hay phấn khích như lúc này. Những ngón tay mảnh khảnh của cậu lần theo những đường cơ ngực của Laxus xuống vòng eo của anh. Các đầu ngón tay của cậu có cảm giác như chúng đang bị tĩnh điện theo toàn bộ đường đi xuống. Cậu lần mò nút quần của kẻ giết rồng, nhìn thấy chỗ phồng to bên dưới lớp vải. Khuy bung ra và Freed nhanh chóng cởi khóa kéo. Trái tim cậu đang chạy đua. Những ngón tay của cậu do dự bám vào cạp quần của Laxus.

Freed luôn biết Laxus khá đồ sộ, nhưng nhìn cận cảnh chỗ đó lại là một câu chuyện hoàn toàn khác. Đôi mắt xanh lục nheo lại trước vật cương cứng trước mặt. Đây chính là...Nó hơi ngoài phỏng đoán.. Nó có thực sự vào được trong cậu không?

Laxus ho khan. "Em chỉ nhìn chằm chằm vào nó thôi à? Em có thể không làm mà" anh hỏi đùa.

Mặt Freed đỏ bừng. "A ha. . . không. Tớ có thể ừm, tớ có thể mà...tớ có thể ngậm cho cậu không?" cậu bẽn lẽn hỏi.

Lần này Laxus là người xấu hổ. Anh liếc nhìn về phía cửa sổ, không thể giao tiếp bằng mắt. "Em không cần phải hỏi," anh nói với cậu. Freed vén mái tóc xanh của mình ra sau tai và vòng một tay quanh dương vật của Laxus. Cậu chậm rãi cúi đầu, thè lưỡi liếm nhẹ. Laxus cựa mình tại chỗ, ngồi dựa lưng vào tường. Đã lâu rồi kể từ lần cuối anh làm bất cứ điều gì như thế này. Đôi môi của Freed quấn quanh dương vật của anh và Laxus cảm thấy lưỡi cậu trượt lên trượt xuống. Anh cảm thấy có thứ gì đó cào vào da mình và nhăn mặt. "Cẩn thận với răng của em, cắn đứt thì thiệt thòi cho em thôi" anh thì thầm.

Freed là một sự khởi đầu rõ ràng, nhưng nó vẫn cảm thấy tốt. Laxus nhìn xuống người đang cúi người trên đùi mình. Anh khó có thể tin rằng đây chính là người mà anh đã biết trong suốt những năm qua. Một tiếng rên thoát ra khỏi anh và anh nhận thấy Freed đang uốn éo trước mặt anh. Có phải anh ấy đã thoát khỏi việc thổi bay người khác? Điều đó thật thú vị. Anh ưỡn người về phía trước và vuốt bàn tay to lớn của mình xuống lưng người đầy mê hoặc bên dưới. Freed rùng mình bên dưới anh khi chạm vào, khiến miệng cậu căng ra quanh dương vật của Laxus. Anh xoa ngón tay dọc theo đũng quần của Freed, trêu chọc thứ nằm bên dưới. Anh có thể thấy người cậu bắt đầu run rẩy khi chạm vào và anh ta thậm chí còn chưa tiếp xúc trực tiếp.

Laxus nắm lấy vai và lật Freed đối diện anh ta. Cậu giật mình người mê mở to mắt nhìn chằm chằm vào kẻ diệt rồng, khi Laxus mãnh mẽ xé toạc chiếc quần của cậu và ném chúng sang một bên. Freed che mặt xấu hổ. Họ có những vóc dáng hoàn toàn khác nhau dù cả hai đều là đàn ông.

Cậu cảm thấy một chiếc vật nóng và ẩm ướt bao quanh núm vú của mình và lưng cậu ưỡn lên. Cảm giác ngứa ran, những tia điện nhỏ lại bắt đầu và cậu không thể không tự hỏi liệu Laxus có cố tình làm vậy hay đó chỉ là tác dụng phụ của ma thuật của anh. Freed cảm thấy một bàn tay thô ráp, ấm áp trượt từ đùi xuống hông. Có một khoảnh khắc dừng lại trước khi thứ gì đó lạnh và trơn chảy xuống mông cậu.

"Đó là gì vậy?" cậu giật mình muốn nhỏm dậy nhìn nhưng rất nhanh đã bị đè xuống đệm.

Laxus đảo mắt. "Dầu bôi trơn. Tôi không muốn làm tổn thương em". Anh ta thực tế đến mức khiến Freed mất cảnh giác.

"Cậu lấy thứ đó ở đâu vậy?" cậu hỏi giữa những hơi thở hổn hển khi Laxus tiếp tục liếm và cắn núm vú của cậu.

"Em có thực sự muốn biết điều đó ngay bây giờ không?" trả lời Laxus cộc cằn với chút gầm gừ trong cổ họng.

Freed lắc đầu và vùi mặt vào tay. Đây là tất cả xấu hổ hơn cậu có thể tưởng tượng. Một ngón tay to, trơn trượt lướt qua bên ngoài của rồi thọc sâu vào bên trong. Cậu căng cứng thở hổn hển.

"Thở đi em," Laxus động viên. Nắm lấy đôi chân đang run rẩy vòng qua eo anh "đừng sợ. Chân em ở đây Freed"

Nếu ngón tay của anh ấy to như vậy, làm thế quái nào  mà thứ quái vật cương cứng của anh ấy có thể vừa được?  Cậu lại bắt đầu hoảng sợ, nhưng đã làm theo lời anh. Một tay Laxus chơi đùa mở rộng bên trong đang siết chặt ngón tay anh của cậu, trong khi tay kia nắm chặt quanh dương vật của cậu vuốt ve. Laxus làm tất cả những điều đó trong khi tiếp tục mút núm vú của Freed.

Quá nhiều kích thích cùng một lúc. "D-dừng lại," cậu nghẹn ngào, "T-tôi sẽ . . ." Freed run rẩy, nức nở trước khi có thể nói hết câu. Tinh dịch phun lên trên và dính vào trong ngực cả hai. "Em xin lỗi," cậu thút thít.

Laxus cười và thêm một ngón tay nữa vào bên trong Freed. Anh đã thực hiện một số nghiên cứu trước đây (có một cuộc nói chuyện rất khó chịu với Master Bob), và được cho biết về một điểm quan trọng bên trong cái mông. Freed đang quằn quại bên dưới khi anh cảm thấy thứ gì đó mềm xốp bằng ngón tay của mình.  Đây là nơi đó,  anh nghĩ thầm. Laxus ấn chặt vào cục xốp nhỏ và quan sát toàn bộ cơ thể của Freed ưỡn người lên, núm vú đỏ rực mang theo dấu răng của Laxus vươn cao. Cậu thở hổn hển và rên rỉ, che miệng lại vì xấu hổ. Laxus bỏ tay ra khỏi khuôn mặt của người yêu đầy mê hoặc. "Anh muốn nghe em rên rỉ" anh gầm gừ.

Một làn sóng điện tràn qua Freed và lại ập đến, dữ dội hơn trước. Laxus rút ngón tay ra và đứng dậy. Anh kéo quần xuống và đá chúng sang một bên. Laxus quỳ xuống và kéo Freed qua đệm về phía mình. Anh xoa đầu dương vật của mình vào lỗ của Freed, làm ướt nó bằng chất bôi trơn dư thừa, trước khi cẩn thận đẩy vào bên trong. Freed thở hổn hển. "đừng sợ, Freed em thở đi," Laxus thúc giục. Anh ấy từ từ tiến vào trong người yêu dấu cho đến khi vào hết. "Em ổn chứ?" anh hỏi.

Freed cảm thấy căng thẳng. Có quá nhiều điều ngoài sức tưởng tượng xảy ra cùng một lúc và cậu không biết phải phản ứng thế nào. "V-vâng," anh đáp. Laxus đã thực sự ở trong cậu, lấp đầy cậu.   Trong những giấc mơ điên rồ nhất của mình, Freed cũng không bao giờ có thể hình dung ra một ngày như thế này đang diễn ra. Đó thật dữ dội, để nói rằng ít nhất.

"Anh chờ em, đừng sợ Freed?" Laxus nghiêng người về phía trước hôn nhẹ khắp mặt cậu. Anh nhấc hông của người yêu và không hề báo trước, đâm thật sâu vào cậu. Freed phát ra một tiếng rên rỉ hổn hển. Anh lấy tay che mặt và vùi mắt vào khuỷu tay. Laxus đưa ra một cú đẩy và sâu khác. Anh có thể cảm thấy những thớ cơ nóng bỏng căng ra xung quanh cặc mình. "Thư giãn đi em," anh nhắc nhở người đang nằm trên sàn rên rỉ như mèo con và nhìn anh với ánh mắt ập nước.

Freed cố gắng thư giãn, nhưng cảm giác choáng ngợp. Nó thậm chí còn hơn những gì cậu tưởng tượng. Với mỗi cú đâm là một sự sung sướng khác. Cậu nghiêng người về phía trước và vòng tay quanh cổ Laxus.

Laxus ôm cậu vào lòng và kéo người yêu vào lòng mình. Ngồi thẳng dậy, Freed cảm thấy con cặc của Laxus sâu hơn bao giờ hết vài bên trong cậu. Freed lại bị ép vào bộ ngực săn chắc của kẻ giết rồng và hơi ấm từ làn da anh khiến cậu cảm thấy như bị kim châm. Các đầu ngón tay run rẩy, ngón chân tê dại co quắp lại. Chân cậu bị Laxus kéo vòng quanh eo và bàn tay to lớn của anh đặt trên hông mình.  

"Em có ổn không?" Laxus hỏi khi nhấc bổng Freed lên xuống trong lòng.

"V-vâng, ngh. . ." cậu cắn môi, kìm lại tiếng rên rỉ. Họ lại hôn nhau, những chiếc lưỡi khiêu vũ cùng nhau. "L-Laxus, em sẽ c-lại ra mất" câuh nói giữa những nụ hôm của cả hai.

"Ừ, em ra đi" kẻ giết rồng đồng ý, "tôi cũng vậy bên trong em." Anh nói.

"Em yêu anh," Freed nghẹn ngào.

Laxus ôm chặt cậu vào lòng và đâm rút mạnh mẽ bên dưới chàng tiên tóc xanh. "Đó là gian lận," anh lẩm bẩm. Anh từ từ trượt người kia ra khỏi đùi mình, rút ​​ra từ bên trong cậu. "Đó là một món quà sinh nhật bất ngờ." Laxus vùi mặt vào ngực Freed và hôn lên xương quai xanh của anh.

"Đáng lẽ nó không nên diễn ra như vậy. Lẽ ra em nên hỏi những viên sô cô la đó có ma thuật gì. Nhân viên bán hàng chỉ nói rằng chúng dành cho 'những người yêu nhau'. Em đã hết thời gian để tìm cho anh một món quà và em đã hoảng loạn" Cậy giật vài sợi tóc nghịch ngợm.

Laxus đứng dậy, hếch cằm lên để bắt gặp ánh mắt của Freed. "Em không muốn làm điều này à?" Đôi mắt than bắt lấy đôi mắt màu xanh lá cây. Anh đã thực sự cố gắng tỏ ra tôn trọng, nhưng đó là điều mà anh đã mong đợi từ lâu.

Freed đỏ mặt và vòng tay ôm chặt đầu Laxus, vùi nó vào ngực mình. "Em muốn nó.. thậm chí đã có ý định. . ." cậu ấy tiếp tục, "Em chỉ không muốn nó có vẻ vội vàng hay như kiểu chỉ làm bởi vì bị ảnh hưởng bởi một câu thần chú." Freed vùi mặt vào mái tóc vàng của Laxus và thở dài. "Em có thể dọn dẹp ngay bây giờ được không? Em cảm thấy khá dính nhớp."

Laxus bật cười. "Đừng lo. Tôi hiểu rồi." Anh ôm Freed lên trong tay bế vào phòng tắm. "Tôi giúp em tắm." Và tất nhiên là không chỉ dừng lại ở việc tắm. Laxus nhẹ nhàng bổ sung trong đầu khi anh ta bắt đầu vòng tay quanh eo Freed lần nữa nhấc cậu ngồi vào lòng anh.

__________________________________
https://archiveofourown.org/works/30687776?view_adult=true

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro